" Anh rễ, anh đến đây làm gì? "
Vũ Thiên Phong làm lơ như không nghe thấy câu hỏi của Yên Yên.
Anh xông vào nhà, đi thẳng vào phòng, nhìn thấy Hàn Tử Huyên đang ngủ. Không muốn đánh thức cô nhưng chuyện này anh nhất định phải làm rõ. Anh đi đến bế cô lên và đi ra khỏi phòng. Yên Yên thấy thái độ và hành động của anh hung hăng như vậy liền đến ngăn cản.
" Anh rễ, hôm nay chị Huyên không được khỏe? Khó khăn lắm chị ấy mới ngủ được.
Hay là, anh để chị ấy ngủ ở đây. Khi nào chị ấy thức, em sẽ đưa chị ấy về Vũ gia. "
Nào ngờ, Vũ Thiên Phong không thèm nghe mà còn nạt lại Yên Yên làm cô sợ điếng người:
" Tránh ra. "
Bị Vũ Thiên Phong quát như vậy, trong lòng Yên Yên rất sợ nhưng cũng không thể để anh đưa Hàn Tử Huyên đi như vậy được nên Yên Yên liền cãi lại.
" Không tránh. "
" Vậy đừng trách tôi nói với Mặc Ngôn việc làm của cô hôm nay.
Đừng nghĩ là em của Tử Huyên thì tôi sẽ nể mặt cô. Tốt nhất là nên tránh ra, đừng cản đường tôi. "
Bị Vũ Thiên Phong dọa sẽ nói chuyện cô cản trở anh cho Mặc Ngôn nghe. Chưa kịp nói gì thì anh đã bế Hàn Tử Huyên ra khỏi nhà. Yên Yên không biết chuyện gì xảy ra nhưng lại khiến cô bực trong lòng, chỉ biết đợi Hạo Nhiên về giải quyết.
Đến khi anh về, Yên Yên kể lại việc Hàn Tử Huyên bị Vũ Thiên Phong đem đi, Hạo Nhiên chỉ điềm tình đáp lại:
" Là anh nói cho Vũ Thiên Phong biết Tử Huyên đang ở đây. "
Thái độ thản nhiên đó của Hạo Nhiên càng làm cho Yên Yên thêm tức điên lên.
" Anh có biết mình đang làm gì không?
Em cứ nghĩ anh sẽ tìm cách giải quyết tốt cho chị ấy. Nào ngờ anh... "
Yên Yên không hiểu tại sao Hạo Nhiên lại có hành động như vậy
" Người giúp được Tử Huyên lúc này, chỉ có một mình Vũ Thiên Phong mà thôi.
Đây cũng là cách giải quyết tốt nhất mà anh giúp Tử Huyên. "
Nói rồi, Hạo Nhiên bỏ đi vào phòng. Giải thích, anh cũng đã giải thích rồi. Còn việc Yên Yên có hiểu hay không, Hạo Nhiên cũng không để tâm đến.
- ------------
Đưa Hàn Tử Huyên về Vũ gia, bác Bạch thấy Vũ Thiên Phong đang bế Hàn Tử Huyên. Còn cô thì hai mắt đang nhắm chặt lại. Sợ có chuyện gì vừa xảy ra nên bác nhanh chóng đến hỏi:
" Thiếu gia, Thiếu phu nhân cô ấy bị sao vậy? "
" Không có gì.
Cô ấy mệt quá thôi. "
Vũ Thiên Phong bế Hàn Tử Huyên về thẳng phòng ngủ của mình.
Vũ Thiên Phong dịu dàng đặt Hàn Tử Huyên lên giường rồi cẩn thận cởi giày cho cô. Tuy hiện giờ, Vũ Thiên Phong đang giận trong lòng, nhưng anh lại không muốn làm tổn thương đến cô. Anh chợt nhớ đến việc lúc nãy với Yên Yên liền gọi ngay cho Mặc Ngôn.
Lúc này, Mặc Ngôn đang ở công ty để xem xét một số tài liệu. Hoàng Trầm đã mang thêm cho Mặc Ngôn một số tài liệu mới. Nhận được điện thoại của Vũ Thiên Phong, anh liền không nghĩ ngợi mà bắt máy.
" Mặc Ngôn, cậu đang ở đâu vậy? "
" Ở công ty, đang xem mấy cái tài liệu mà cậu giao cho.
Có việc gì sao? "
" Cậu giữ nữ nhân cho cẩn thận.
Cô ta lúc nãy cản đường tôi và Tử Huyên. "
Mặc Ngôn nghe giọng nói cũng đã nhận ra được tâm trạng của Vũ Thiên Phong lúc này. Anh chỉ đành nhận lỗi giúp cô gái của mình.
" Thật ngại quá, là do tôi chiều hư cô ấy rồi.
Lần sau nhất định không làm phiền hai người. "
Mặc Ngôn e thẹn nói
" Giữ cho kĩ.
Cho cậu biết, cô ta đang ở cùng người đàn ông khác. "
Vũ Thiên Phong cố tình nhắc nhỡ Mặc Ngôn, nhưng có lẽ, anh nói không rõ ràng làm cho Mặc Ngôn hiểu nhầm. Mặc Ngôn vừa nghe thôi cũng đã chuyển thành sắc mặt thật khó coi, đột nhiên lạnh lùng hỏi
" Chỗ nào? "
" Nhà của Tử Huyên. "
Nói rồi, Vũ Thiên Phong tắt máy. Cũng đã đến lúc anh nên để cho Mặc Ngôn dạy dỗ Yên Yên rồi.
Thấy sắc mặt của Mặc Ngôn đột nhiên thay đổi sau cuộc nói chuyện, Hoàng Trầm liền nhanh miệng hỏi thăm xem đã xảy ra chuyện gì:
" Có chuyện gì sao? "
" Không có gì!
Chuyện nhà thôi. "
" Có cần giúp không? "
" Không cần!
Chỉ là cô gái của tôi bị tôi chiều quá nên sinh hư, gây chuyện với người khác thôi. "
Nói rồi Mặc Ngôn đứng dậy, anh lấy chiếc áo vest của mình được đặt trên thành ghế rồi nhanh chóng mặc vào. Trước khi rời đi, Mặc Ngôn không quên căn dặn Hoàng Trầm:
" Giúp tôi xem xét đống tài liệu này. "
Mặc Ngôn rời khỏi công ty, anh phóng xe thật nhanh đến nhà của Hàn Tử Huyên. Anh cũng đứng gõ cửa giống Vũ Thiên Phong, nghe tiếng bước chân đang tiến gần đến, cứ nghĩ là Yên Yên ra mở cửa nhưng nào ngờ lại là Hạo Nhiên. Nhìn Mặc Ngôn với ánh mắt xa lạ, rồi hỏi:
" Anh tìm ai? "