Một thời gian sau, tuy Tuân Du lúc nào cũng trưng ra cái mặt nghiêm nghị đó nhưng hắn rất phối hợp chữa trị, không còn chống cự như trước đó nữa. Chỉ có điều, bình thường hắn hay ngồi trên giường đọc sách hoặc là phê duyệt công văn trong phòng, hoàn toàn ngó lơ Ân Ly. Đúng thời gian hắn sẽ dừng lại, không cần Ân Ly nhắc nhở.Ân Ly cũng không có cớ gì ở lại "
gác đêm" cho hắn nữa nên mấy ngày sau liền dọn về căn phòng được Phúc bá chuẩn bị trước đó cho nàng.
Hôm nay, trong lúc Ân Ly đang ở trong phòng hầu hạ vị Vương gia kia dùng bữa thì Phúc bá bỗng nhiên từ bên ngoài vội vã tiến vào, bẩm báo với Tuân Du: “Lục Vương Gia thay mặt bệ hạ đến thăm, bọn hạ nhân không kịp ngăn lại, hiện Vương Gia đã ở ngoài hoa viên rồi.”
Thời gian này vì Tuân Du bị bệnh nên Thất Vương phủ cũng đóng cửa từ chối tiếp khách, đã đuổi đi rất nhiều quan viên đến thăm. Hiện tại, Lục Vương Gia lấy danh nghĩa thay bệ hạ đến thăm hỏi, chưa thông báo trước liền trực tiếp đến Thất Vương Phủ.
Tuân Du nửa dựa vào trên giường, trong mắt hiện lên một tia u ám, như có như không liếc nhìn Ân Ly đang cúi người giúp hắn gắp đồ ăn nói: "
Nàng về phòng trước đi, hôm nay có khách đến thăm, đừng chạy lung tung, biết chưa?"Ân Ly ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn hắn. Đây là lần đầu tiên hắn nói chuyện nhẹ nhàng với nàng như vậy. Mấy ngày hôm nay, hắn hoặc là ngó lơ nàng hoặc là sẽ châm chọc khi nói chuyện với nàng. Nếu không phải ngày hôm đó thấy bộ dạng lo lắng của hắn khi nàng bị ngã thì nàng thực sự hoài nghi lời công chúa nói rồi.
Nếu đã là có khách tới thăm thì nàng cũng không tiện ở lại nên nghe lời hắn ra ngoài.
Nàng vừa xoay người ra đến cửa thì thấy một nam tử mặc y phục màu tím bước vào, lớn tiếng nói: "
Thất đệ, thân thể đã tốt hơn chưa? Vì chuyện của đệ mà phụ hoàng mấy ngày nay vô cùng lo lắng!"Ân Ly vội tránh sang một bên, cúi đầu hành lễ. Nàng vốn định đợi người đàn ông kia vào phòng rồi bản thân sẽ ra ngoài nhưng không nghĩ tới người nọ lại quay đầu nhìn nàng chằm chằm: "
Vị cô nương này là?”Ân Ly cúi đầu thấp hơn, nàng đang không biết trả lời như thế nào thì giọng nói yếu ớt từ phía sau của Tuân Du truyền đến: “Lục hoàng huynh, làm phiền lục hoàng huynh tới thăm rồi, thần đệ thân thể không khỏe nên không thể đứng dậy đón huynh, mong hoàng huynh chớ trách.”
Nam tử kia vừa nghe vậy liền tiến lên vài bước, vẻ mặt lo lắng nói: “Không sao, không sao. Thất đệ, mấy ngày không gặp tại sao đệ lại bị bệnh thành như vậy!”Ân Ly thấy vậy liền muốn lặng lẽ rời đi nhưng không biết tại sao Lục Vương Gia thấy nàng muốn đi liền gọi nàng quay lại, quay sang nói với Tuân Du đang ở trên giường: “Thất đệ*, cô nương khiến người khác không thể rời mắt này, không biết đây là thiên kim nhà ai?”*nguyên tác là Lục đệ, nhưng mình nghĩ là tác giả viết sai nên đổi lại cho hợp văn cảnh.
“Chỉ là một tiểu nha đầu hầu hạ người khác, không phải thiên kim tiểu thư gì." Tuân Du nói xong liền quay ra phía Ân Ly khẽ quát: “Còn không mau đi xuống!”Ân Ly nghe vậy hành lễ muốn đi ra ngoài nhưng vị Lục Vương Gia kia lại đi lên phía trước chặn đường nàng, quay đầu về phía Tuân Du cười nói: "
Thất đệ, bổn vương nghe nói Tấn An công chúa sai người đi Biện Châu mời thiên kim Ân Gia đến phủ của đệ rồi, vị này không phải chính là Ân cô nương đó chứ?”
Vị Lục Vương Gia kia nói xong còn vô cùng thô lỗ cúi người muốn nhìn mặt Ân Ly, dường như muốn nhìn kỹ dáng vẻ của nàng khiến cho Ân Ly sợ hãi lùi về sau.Ánh mắt Tuân Du càng thêm u ám, quay đầu nhìn Tuân Tề với vẻ mặt không chút biểu cảm nào: "
Lục huynh muốn làm gì?"
Tuân Tề xoay đầu xin lỗi cười nói: “Thất đệ chớ trách, bổn vương chỉ là có chút hiếu kỳ, không có ý mạo phạm Ân cô nương." Lại xoay người hướng về phía Ân Ly : “Ân cô nương, bổn vương tại đây hành lễ với cô nương."
Tuy trong lòng Ân Ly cảm thấy bộ dạng lúc này của Lục vương Gia chẳng hề giống như đang hành lễ với nàng nhưng nàng không thể không đáp lại nên cũng vội vàng đáp lễ: “Lục Vương Gia vạn phúc, Lục Vương Gia nếu không có việc gì khác thì thứ lỗi cho tiểu nữ cáo lui trước."
Lúc này, vị Lục Vương Gia kia cũng không ngăn cản nàng nữa, hắn mỉm cười tránh người cho Ân Ly đi ra ngoài. Bộ dạng của Ân Ly giống như đang trốn chạy ra ngoài.
Một thời gian sau, Lục Vương Gia rất thường xuyên tới Thất Vương Phủ nhưng mỗi lần Tuân Du đều để Ân Ly tránh mặt nên nàng cũng chưa gặp lại hắn thêm lần nào. Vì vậy, sau vài ngày nàng cũng không còn để chuyện này trong lòng nữa.
Danh Sách Chương: