• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vén lên chiếc rèm đem nàng đặt lên trên giường, đè người lên trên, chiếc giường lại càng lắc lư theo, căn phòng tràn ngập tiếng thở dốc nặng nề của nam nhân và tiếng rên nhẹ của nữ nhân, cho đến khi ngọn nến đỏ sắp tắt, mới ngừng lại.

Ngày hôm sau, vừa sáng sớm Ân Ly đã bị Tuân Du gọi thức dậy, bởi vì sáng sớm hôm nay còn phải vào cung tạ ân Hoàng hậu cùng Thái hậu, cho dù Tuân Du đau lòng nàng cũng phải đánh thức nàng dậy.Đêm đầu tiên Ân Ly bị hắn bắt nạt đến hơn nửa đêm, làm cho đến lúc trực tiếp ngất đi, đến mức sau đó hắn kết thúc lúc nào nàng cũng không biết. Sáng sớm thức dậy, chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức, thân dưới thậm chí vẫn còn lờ mờ cảm giác có vật đâm chọt trong đó, ươn ướt dinh dính, đều là dịch trắng của hắn.

Sợ là tối qua cả đêm đều đâm vào trong đó không chịu ra ngoài, sáng sớm nay phải dậy mới nỡ rút ra. Quầng mắt bên dưới của Ân Ly thâm quầng, dáng vẻ tiều tụy do thiếu ngủ, người nào đó thì vừa hay lại tương phản, khuôn mặt hưng trí bừng bừng, nhìn qua giống như yêu tinh trong mấy câu chuyện kể hút âm bổ dương.Ân Ly nhìn thấy hắn bộ dạng như thế thì tức giận lên, tối qua hắn đến cả yến tiệc của hôn lễ hắn cũng không lộ mặt, thế nhưng đều ở trong tân phòng không đi ra ngoài. Nàng thì không sao, suy cho cùng là phụ nữ nơi khuê phòng nhưng sau này hắn làm sao ra ngoài đối mặt với mấy đồng sự trong triều đây? Không phải lo lắng hắn thành chuyện cười cho người ta sao?

Tuân Du cũng có chút sầu não, ngược lại không giống với lo lắng của Ân Ly, tự cảm thấy bản thân đêm qua quá náo loạn rồi. Mới đêm đầu tiên của nàng, thế nhưng đêm qua bị hắn làm ba bốn lần, lần cuối cùng còn làm cho ngất đi, dọa cho hắn một trận, vội không dám động đến nàng, cũng rất nghẹn ngào gọi người tìm y bà đến, biết là chỉ hôn mê chứ không có gì đáng ngại, mới buông lỏng tâm tình xuống. Ngược lại là thầm nghĩ đến việc tìm Cao thái y cần vài phương thuốc điều dưỡng thân thể cho nàng.

Lúc này nhìn thấy Ân Ly sắc mặt không tốt, cũng là rất áy náy, trước muốn ôm nàng đi tịnh thất tắm gội. Ân Ly trừng hắn một cái, không chịu để hắn ôm, đỡ lấy thành giường tự mình đi qua. Nào biết người còn chưa đứng lên mà hai chân mềm nhũn, cả người suýt chút nữa khụy xuống đất. May mắn Tuân Du đỡ kịp, nhanh chóng ôm vào trong lòng, cười: “Vẫn là vi phu ôm A Di đi thôi.” Nói xong cũng không cho nàng giãy giụa, đem nàng ôm lấy đi đến tịnh phòng giúp nàng tắm rửa.

Chờ dùng xong bữa sáng, Ân Ly tỉ mỉ trang điểm một lúc, suy cho cùng phải vào cung tạ ân, tất nhiên không thể qua loa.

Nhưng dù cho đã ngâm vào trong nước ấm tắm rửa hiện tại cơ thể vẫn mỏi nhừ, hai chân mềm nhũn cơ hồ không thể bước đi. Tuân Du nhìn thấy nàng thực sự đi không nổi, ôm nàng vào trong lòng, muốn ẵm nàng đi ra ngoài. Ân Ly làm sao chịu, vùng vẫy không ngừng muốn hắn thả nàng xuống, nếu thật sự để hắn ôm đi ra ngoài, nhiều người như vậy nhìn thấy làm sao được.

Tuân Du thấy nàng vùng vẫy lung tung, bất đắc dĩ phân phó cho Phúc bá đi sắp xếp kiệu ngồi, nàng mới chịu ngừng.

Kiệu ngồi nâng lên mang Ân Ly đến cửa phủ, vẫn là hạ xuống đổi sang xe ngựa, Tuân Du lúc này không để nàng tùy hứng nữa, bước hai ba bước ôm lấy người vào trong lòng ẵm lên xe. Lên xe ngựa rồi vẫn ôm vào trong người, dỗ dành bóp chân nàng.Ân Ly cũng là sợ lát nữa vào cung sẽ xấu mặt nên cũng không ngăn cản, một bên hỏi sở thích của thái hậu hoàng hậu, Tuân Du ngược lại là nghiêm túc giảng giải cho nàng từng cái một.

Xe đi chưa bao lâu thì đến bên ngoài cửa cung nhưng xe ngựa không vào được. Bình thường Tuân Du tiến cung vẫn là phải đi bộ vào nhưng lo lắng Ân Ly không đi được nên muốn gọi kiệu mềm. Kiệu mềm trong cung này cũng không phải ai cũng có thể ngồi, chỉ có thân phận tôn quý trong triều hoặc là nương nương có phẩm vị cao của hậu cung mới được đặc cách ngồi.Ân Ly tuy là nói bây giờ là Thất vương phi nhưng cũng chỉ là một tân nương, lại không có phẩm cấp của mệnh phụ, đâu có thể được ngồi kiệu mềm. Chỉ sợ sẽ làm cho Tuân Du bị người trong triều đàm tiếu, Ân Ly vội vàng ngăn hắn lại, nói: “Bây giờ ta đã đỡ nhiều rồi, điện hạ không cần phải vì ta mà phá quy củ, ta theo Ngài đi bộ vào là được rồi.”

Tuân Du ngập ngừng một chút, biết lúc này trong cung quá phô trương cũng là không thỏa đáng, cũng không kiên trì, đỡ sau lưng nàng chầm chậm hướng cung thái hậu mà đi.Đi được nửa ngày cuối cùng cũng đến tẩm cung thái hậu, hai người chỉnh trang lại dáng vẻ mới theo thị nữ dẫn đường đi vào trong tiền sảnh.Ân Ly có chút căng thẳng, Tuân Du ở bên cạnh mượn cánh tay áo rộng lớn tiếp sức, bàn tay thô ráp ấm áp nắm lấy cánh tay nàng, đặt trong lòng bàn tay mình mà vuốt vuốt. Thấy Ân Ly nâng mắt nhìn hắn, hắn cười mang ý an ủi với nàng, tuy là hắn cái gì không nói, hoảng loạn trong lòng Ân Ly cũng dần dần bình tĩnh xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK