Mục lục
Tuyệt Thế Vũ Thần (Bản dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch: Muỗi.

Biên: Cẩu ca.

Nhóm: Vạn Yên.

Nguồn:

Sau khi Lâm Phong rời đi, trong phòng luyện đan chỉ còn lại Hỏa lão và Xích lão.

- Xích lão quỷ, nói thật, tuổi của ngươi còn nhỏ hơn ta nhưng tu vi lại cao hơn ta, ngươi đã là Huyền Vũ cảnh tầng ba đỉnh phong, thiên phú còn tốt hơn ta, Huyết Hồn Huyền Đan này có thể lớn mạnh huyết mạch, tăng cường linh hồn, nếu ngươi phục dụng nó, rất có thể giúp ngươi đột phá cảnh giới bước vào Huyền Vũ cảnh tầng bốn, hiện tại thành cổ Thiên Lạc rung chuyển, chúng ta cũng có thêm vài phần lực lượng.

Trong mắt Hỏa lão xuất hiện một tia sáng, hắn nói:

- Cho nên lão quỷ, chúng ta đừng tranh cãi nữa.

Ánh mắt Xích lão hơi ngưng trọng, hắn im lặng một lúc mới gật đầu, nói:

- Tốt.

- Lão quỷ, không cần nghiêm túc như vậy, với thiên phú của Lâm Phong, tăng thêm cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, về sau sẽ có đan dược tốt dùng không hết, ngươi còn sợ ta không thể phục dụng hay sao.

- Ân?

Ánh mắt Xích lão hơi thay đổi, hắn nhìn chằm chằm vào Hỏa lão, nói:

- Ý ngươi là...

Hỏa lão khẽ gật đầu và nói:

- Ngươi đoán đúng rồi, ta chuẩn bị đi theo tùy tùng Lâm Phong.

- Tùy tùng Lâm Phong!

Khóe mắt của Xích lão co giật rất mạnh, Lâm Phong hôm nay mới Linh Vũ cảnh, mà Hỏa lão chính là cường giả Huyền Vũ cảnh tầng ba, hắn lại nói muốn đi theo tùy tùng Lâm Phong.

- Đúng, tùy tùng Lâm Phong.

Hỏa lão cũng không giống đang nói đùa, nghiêm túc nói:

- Lão quỷ, chắc hẳn trong lòng ngươi cũng có đánh giá về năng lực luyện đan của Lâm Phong.

Lông mi của Xích lão hơi nhíu lại, hắn gật đầu nói:

- Cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, còn có lực lượng linh hồn kỳ lạ, Lâm Phong chính là tài liệu luyện đan sư trời sinh.

- Lão quỷ ngươi nói sai rồi.

Hỏa lão lắc đầu.

- Sai?

- Đúng, sai, cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, lực lượng linh hồn kỳ lạ, không chỉ có thể luyện đan, tất cả phương diện khác, chỉ cần Lâm Phong nguyện ý đều có thể học, hắn có thể trở thành võ tu cường đại, luyện đan sư, luyện khí sư, trận pháp đại sư, tất cả mọi thứ đều được, chỉ cần hắn nguyện ý thì hắn có thể, loại thiên phú này chỉ có thể ngộ mà không có thể cầu.

Hỏa lão chậm rãi nói ra, đôi mắt Xích lão hơi thay đổi, đúng vậy, cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, hơn nữa lực lượng linh hồn cường đại, thiên phú như vậy có thể đại biểu tất cả, cũng đại biểu tương lai vô hạn.

- Lão quỷ, ngươi cũng nhìn thấy nhân phẩm và thiên phú của Lâm Phong, hắn đáng giá ngươi tín nhiệm, ngươi biết, chúng ta là cường giả Huyền Vũ cảnh nhưng tuổi không nhỏ, dựa vào chính mình, chỉ sợ cả đời vô vọng đạt tới cảnh giới Thiên Vũ cảnh, tuổi thọ của chúng ta sẽ tới giới hạn, có lẽ hôm nay chúng ta có thể uy phong nhất thời trong thành cổ Thiên Lạc, nhưng cuối cùng cũng hóa thành đất vàng, đi theo Lâm Phong còn có cơ hội thay đổi.

Xích lão nghe Hỏa lão nói thế, tâm thần rung động mạnh, đúng vậy, người bình thường có tuổi thọ là một trăm, mà võ tu, Khí Vũ cảnh và Linh Vũ cảnh có thân thể cường kiện, bình thường có thể sống một trăm năm mươi năm; còn cường giả Huyền Vũ cảnh có được thời gian hai trăm năm, nhưng vẫn có thể gặp đại nạn rất nhanh; nhưng đến Thiên Vũ mới xem như tiến vào cảnh giới khác, có được năm trăm năm tuổi thọ, có thêm thời gian ba trăm năm theo đuổi võ đạo vô thượng.

Bọn họ có thể uy phong nhất thời trong thành cổ Thiên Lạc, nếu đưa mắt nhìn khắp đại lục thì không có gì, hơn nữa, sớm muộn gì cũng có ngày gặp đại nạn, sẽ hóa thành bụi đất, không có cơ hội truy cầu đại đạo.

- Dệt hoa trên gấm dễ dàng, đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi khó khăn, Xích lão quỷ, hôm nay Lâm Phong đang cần giúp đỡ, nếu hiện tại đi theo hắn, trong lòng Lâm Phong chắc chắn sẽ cảm kích, ngày sau, thời điểm Lâm Phong một bước lên trời, ngươi muốn dệt hoa trên gấm, ai quan tâm ngươi chứ.

Hỏa lão tiếp tục nói:

- Lão quỷ, rồng bơi nước cạn, một khi gặp thế sẽ bay lên trời, hôm nay chúng ta có cơ hội trở thành một phần của “thế” kia, nhìn thấy một thiên tài quật khởi, việc này không phải một việc may mắn hay sao, huống hồ, có lẽ đi theo Lâm Phong, chúng ta còn có thể có cơ hội truy tìm bất tử đại đạo.

- Rồng bơi nước cặn, gặp thế sẽ bay lên trời!

Xích lão thì thào tự nói:

- Bất tử đại đạo xa xa không thể chạm tới, ta thật có cơ hội chạm tới sao?

- Được rồi lão quỷ, chính ngươi suy nghĩ thật kỹ, đầu tiên phải phục dụng Huyết Hồn Huyền Đan gia tăng cảnh giới đi, ta hộ pháp giúp ngươi.

Hỏa lão cắt ngang dòng suy nghĩ của Xích lão, Xích lão gật đầu nói:

- Tốt.

Dứt lời, hai người đi vào trong mật thất.

Đảo mắt đã qua một tháng, thành cổ Thiên Lạc gió nổi mây phun.

Cao thủ Hạo Nguyệt Tông từ phía tay đi tới thành cổ, Băng Tuyết sơn trang phương bắc đang tụ tập cao thủ; thậm chí Lạc Hà tông nằm tận biên giới Tuyết Nguyên cũng phái cao thủ tới đây; đồng thời, Hoàng thành, Vạn Thú môn, Vũ gia thậm chí là người hoàng thất đều phái cao thủ tới thành cổ Thiên Lạc.

Trừ việc này ra, còn có không ít thế lực bí ẩn đang vây quanh thành cổ Thiên Lạc, chỉ được phép vào, không được phép ra, cho dù là người phương nào cũng khó bước ra khỏi thành cổ Thiên Lạc nửa bước.

Tất cả mọi người chỉ có một mục đích, thượng cổ thập đại danh đỉnh Cửu Thiên Thương Long đỉnh.

Thượng cổ kỳ bảo, không có ai biết nó có công hiệu cường đại gì, nhưng Cửu Thiên Thương Long đỉnh có thể trở thành một trong thượng cổ thập đại danh đỉnh, tuyệt đối là bảo vật chân chính.

Thời thượng cổ không phải thượng cổ của Tuyết Nguyệt, mà là thượng cổ của Cửu Tiêu đại lục, có thể được đại lục công nhận là danh đỉnh, vào lúc xuất hiện tại Tuyệt Nguyệt sẽ sinh ra gió tanh mưa máu.

Không nói nước Tuyết Nguyệt, cho dù quốc gia khác biết rõ Tuyết Nguyệt xuất hiện bảo vật cũng tới cướp đoạt.

Lúc này, trong một căn nhà cỏ cũ nát của thành cổ Thiên Lạc, một người mang nón vành rộng và quần áo rách nát ngồi dưới đất, đầu hắn hơi cúi xuống.

Nhưng trong mắt hắn bắn ra từng tia sáng tà dị.

- Một lũ hỗn đản!

Người nói nói một câu với giọng điệu tà ác, ánh mắt của hắn tỏa ra ánh sáng màu xanh lục đáng sợ.

Người này chính là Mạc Thương Lan chiếm lấy Cửu Thiên Thương Long đỉnh ngày đó.

Về sau tình hình không tốt đẹp như hắn tưởng tượng, Mạc Thương Lan đạt được bảo vật, hắn liên tục bị người ta ngăn chặn, người bốn phương vây giết, hắn mấy lần muốn lao ra khỏi thành cổ Thiên Lạc nhưng suýt vứt bỏ cái mạng nhỏ, càng về sau, càng ngày càng nhiều cường giả hối tụ trong thành cổ, Mạc Thương Lan hắn đi cũng đi không được, bị tất cả mọi người vây quét.

Hiện tại trên người hắn có rất nhiều vết thương, hơn nữa liên tục bị thương khi đối thủ vây quét, mặc dù có vô số người đã chết trong tay hắn.

Nhưng hắn hôm nay giống như chuột chạy qua đường, hắn phải trốn tránh khắp nơi, bị người đuổi giết vô cùng biệt khuất.

Tiếng hít thở nặng nề, lực lượng nguyên lực lưu chuyển trong người Mạc Thương Lan, khí tức của hắn cực kỳ bất ổn, trong khoảng thời gian, hắn đã thôn phệ chân nguyên tinh huyết không ít người, nhưng hậu quả chính là tai hoạ ngầm đáng sợ cũng dần dần xuất hiện, nhất là tai họa ngầm bộc phát vào lúc mấu chốt, lúc đó mới thật sự đáng sợ.

Lúc này, Mạc Thương Lan cau mày, tà quang lập loè, phương xa có một đám người đang đi về hướng này.

- Sư muội, nơi này có một gian nhà cỏ, chúng ta qua đi xem.

Một giọng nữ tiếng vang lên, ngay sau đó có không ít tiếng bước chân tới gần.

Đôi mắt Mạc Thương Lan bắn ra tà quang đáng sợ, hắn ẩn vào một góc hẻo lánh, một lát sau có bóng dáng xinh đẹp đi vào gian nhà cỏ này.

- Sư tỷ, ngươi xem, nơi này có người, chúng ta nên đổi nơi khác đi.

Một nữ nhân nói.

- Đổi cái gì, bảo hắn cút là được.

Người gọi là sư tử rất bá đạo, nàng lập tức tiến đi tới bên người Mạc Thương Lan, lạnh lùng quát:

- Chúng ta chính là người Lạc Hà tông, muốn nghỉ ngơi ở chỗ này, ngươi đổi nơi khác đi.

- Đổi nơi khác?

Khóe miệng Mạc Thương Lan phát ra giọng nói rất nhỏ, ngay sau đó hắn ngẩng đầu lên, ánh sáng tà dị trong mắt nhìn nữ tử, toàn thân sư tỷ run rẩy, sắc mặt nàng trắng bệch.

XÍU...UU!, XÍU...UU!...

Ngay sau đó có dây leo tập kích cực nhanh, dây leo trói buộc và không ngừng cắn nuốt chân nguyên tinh huyết của nàng.

- Ah...

Tiếng thét chói tai vang lên, hai người đằng sau muốn chạy trốn nhưng ngay sau đó có hai sợi dây leo quấn chặt thân thể các nàng, cũng kéo các nàng tới trước mặt Mạc Thương Lan.

- Cứu mạng...

Sư tỷ kêu la thảm thiết, ngay sau đó thân thể nàng hóa thành thây khô nằm trên mặt đất.

Không chỉ có nàng, một thiếu nữ bên cạnh nàng cũng bị hút khô, ba nữ tử chỉ còn lại một người cuối cùng.

- Mạc Thương Lan, ngươi quả nhiên ở chỗ này.

Một giọng nói lạnh như băng vang lên, ngay sau đó hàn băng phong bế nhà cỏ, đột nhiên thân thể Mạc Thương Lan rung động, hắn cũng không có giết nữ tử kia.

Oanh!

Khối băng vỡ vụn, Mạc Thương Lan trực tiếp lao ra ngoài.

- Mạc Thương Lan, ta đã đuổi theo ngươi lâu như vậy, còn muốn chạy trốn.

Giọng nói lạnh lừng như băng lại vang lên.

- Băng... Hà... Đằng!

Thiếu nữ trong nhà cỏ kêu la thảm thiết, ngay sau đó nàng ngã ngồi dưới đất và nhìn hai sư tỷ bị hút thành thây khô, thân thể nàng không ngừng run rẩy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK