Dịch: Toản.
Biên: Cẩu ca.
Nhóm: Vạn Yên.
Nguồn:
Vạn Thú môn tọa lạc ở trong Hoàng thành Tuyết Nguyệt quốc, mặc dù Vạn Thú môn cùng Hạo Nguyệt tông, Lạc Hà tông được mọi người đặt ngang hàng nhưng kì thực nó mạnh mẽ và cường thịnh hơn hai tông môn kia vài phần, nếu không thì Vạn Thú môn cũng không có khả năng trong khoảng thời gian ngắn mà có uy vọng lớn như thế tại Hoàng thành.
Thủ đoạn lợi hại nhất bên trong Vạn Thú môn chính là nuôi và thuần phục yêu thú, họ có thể khiến chúng làm theo bất cứ mệnh lệnh nào của mình kể cả việc cùng nhau tấn công kẻ địch. Người Vạn Thú môn chỉ thu đệ tử có Vũ Hồn thú hơn nữa phải là người có thiên phú rất mạnh mới thu. Vạn Thú môn đúng là thiên đường của những người nắm giữ Vũ Hồn thú, những công pháp cùng võ kỹ ở đây chuyên dành cho người có Vũ Hồn thú tu luyện, Vạn Thú môn khiến cho người có Vũ Hồn thú thay đổi Vũ Hồn càng thêm cường đại hơn.
Hơn nữa đệ tử hạch tâm Vạn Thú môn còn có thể tu luyện thuật ngự thú, môn công pháp này có thể khống chế bất kỳ loại yêu thú nào, uy lực cường hãn vô cùng. Cũng chính vì lý do này mà người Vạn Thú môn thường hoạt động rất sôi nổi ở bên trong Yêu Thú sâm lâm, ở đây nếu có vận khí tốt thì có thể gặp được yêu thú có thực lực vừa đủ để có thể khống chế thì lúc đó họ sẽ bắt nó làm tọa kỵ cho mình.
Yêu Thú sâm lâm chính là lãnh thổ và cũng là địa phương lịch lãm rèn luyện của Vạn Thú môn.
Đám người Lâm Phong rất không may khi vừa vặn đ-ng phải người Vạn Thú môn đang trở về sau chuyến lịch lãm.
Lâm Phong nhìn Cuồng Sư một lát thì trong ánh mắt lóe lên một tia lạnh lẽo, hai con đường để chọn, một là giao nhẫn trữ vật ra sau đó cút, lựa chọn còn lại chính là chết.
- Không có lựa chọn thứ thứ ba?
Lâm Phong nhìn Cuồng Sư đạm mạc nói ra:
- Số nguyên thạch mà mấy người chúng ta lấy được so với cả tòa nguyên mạch này căn bản chính là chín trâu mất một sợi lông, hơn nữa cái nguyên mạch này vẫn là do chúng ta phát hiện ra trước, ngươi không biết là ngươi hơi quá đáng rồi hay sao?
- Quá đáng?
Cuồng Sư còn chưa mở miệng thì hắn chợt nghe thấy một người khác của Vạn Thú môn cười lạnh nói ra:
- Các ngươi phát hiện ra nguyên mạch cũng không phải là vận khí tốt mà trái lại nó là một hồi tai nạn với các ngươi, đối mặt với sự hấp dẫn của nguyên mạch các ngươi không có khả năng nhịn xuống, nhưng nguyên mạch lại là thứ mà các ngươi không có tư cách đoạt lấy, vì nguyên do đó nên kết cục của các ngươi đã được chú định sẵn rồi.
- Nếu cứ cho các ngươi an toàn rời đi thì lúc tông môn hỏi tới chúng ta nên trả lời như thế nào? Lúc đó tông môn trách tội chúng ta rằng có mấy con sâu con kiến cũng không cản được thì sao? Nếu như nguyên mạch đã bị chúng ta phát hiện thì chúng ta muốn nó phải còn nguyên vẹn, thiếu một điểm cũng không được.
- Sư huynh nói không sai, không có con đường thứ ba đâu, khi ngươi động đến nguyên mạch thì chỉ có con đường chết mà thôi. Nhưng ta nhớ lại chút tình nghĩa ngày trước của Xích Diễm nên ta tha cho ngươi một cái mạng, cho ngươi lưu lại nhẫn trữ vật rồi rời đi như thế là ta đã rất khách khí với ngươi rồi, ngươi còn muốn thêm lựa chọn cái gì nữa?
Cuồng Sư bổ sung cho sư huynh của hắn.
- Nói như vậy thì ta có nên cảm tạ ngươi đã cho ta một cơ hội để cút đi?
Khóe miệng Lâm Phong lộ ra một nụ cười châm chọc, cứ như việc lưu lại nhẫn trữ vật sau đó rời đi là một việc rất khoan dung độ lượng với Lâm Phong vậy.
Cuồng Sư nghe được sự trào phúng trong giọng nói của Lâm Phong thì hơi nhíu nhíu mày lãnh đạm nói:
- Mặc kệ ngươi nhận thức thế nào thì sự thật vẫn như vậy.
- Ân huệ của ngươi thì ta chịu không nỗi, ta không chọn con đường thứ nhất, nếu các ngươi muốn giết ta... vậy phải xem thực lực của các ngươi rồi.
- Không sai, năm người chúng ta cùng liên thủ xem chúng làm được gì nào, bọn chúng muốn giết chúng ta thì ít nhất một nửa trong số chúng phải chôn cùng với chúng ta.
Ánh mắt mấy vị cường giả Huyền Vũ cảnh bên người Lâm Phong trở lên lạnh như băng, những tên Vạn Thú môn kia quả thật là khinh người quá đáng mà.
- Một nửa ư? Ngươi không biết lần này chúng ta ra ngoài toàn là đệ tử hạch tâm nhất hay sao.
Một đạo thanh âm tràn đầy sự châm chọc truyền ra, đám người Vạn Thú môn lập tức phóng xuất ra khí tức của mình, khí tức cuồng dã bá đạo lạnh lùng tràn ngập không trung, cảnh tượng lúc này vô cùng kinh khủng.
- Thật là mạnh mẽ!
Ánh mắt đám người Lâm Phong cứng đờ lại, trong những người kia vậy mà có tới sáu gã cường giả Huyền Vũ cảnh, Linh Vũ cảnh có tám người, tọa kỵ của bọn hắn cũng có thực lực tương đương chủ nhân nên đồng nghĩa với việc chúng có thêm sáu cường giả Huyền Vũ cảnh, hơn nữa trong sáu người kia có hai người có khí tức kinh khủng hơn bốn người còn lại rất nhiều, có lẽ là Huyền Vũ cảnh tầng hai.
Cỗ thế lực này đặt ở đâu cũng rất đáng sợ, toàn bộ đều là đệ tử tinh nhuệ Vạn Thú môn.
Sáu gã cường giả Huyền Vũ cảnh cưỡi yêu thú của mình hướng về phía bọn người Lâm Phong, mấy tên có thực lực Linh Vũ cảnh thấy vậy thì đều lui về phía sau cười lạnh nhìn trò vui.
Bọn chúng cười đám người Lâm Phong vậy mà lại tự tìm đường chết, Cuồng Sư đã cho Lâm Phong cơ hội vậy mà hắn không biết quý trọng, tự dẫn mình đi đến tuyệt lộ.
- Bốn người các ngươi ở cùng một chỗ chiến đấu phụ trợ lẫn nhau, tuyệt đối không cho bọn hắn có thời cơ để lợi dụng.
Lâm Phong nói nhỏ, thân hình bốn người kia dần dần dựa sát vào nhau, ở cùng một chỗ thì tỷ lệ còn sống sẽ lớn hơn một chút, còn nếu bọn họ tách ra thì ba người đối phương cùng với toạ kỵ của chúng sẽ lao tới công kích họ, như vậy thì chỉ cần một cái nháy mắt là họ có thể bị giết chết.
- Vậy còn ngươi?
Một người trong nhóm hỏi Lâm Phong.
- Bọn chúng còn chưa đủ tư cách giết ta.
Lâm Phong đạm mạc nói một tiếng khiến đồng tử bốn người ngưng lại, xem ra Lâm Phong còn có át chủ bài chưa tung ra, vừa rồi Lâm Phong giết hai tên cường giả Huyền Vũ cảnh như thế nào bọn họ đều thấy rõ, xác thực hắn rất là cường đại.
- Tận lực kéo dài thời gian, nếu ta có cơ hội ta sẽ giúp các ngươi.
Lâm Phong bổ sung, hôm nay bọn hắn đã đứng trên cùng một cái chiến tuyến nên cần phải giúp đỡ cho nhau.
- Tốt, ngươi cũng nên cẩn thận một chút.
Bốn người bọn họ nhẹ gật đầu nhưng cũng không có quá mang tấm đến lời nói Lâm Phong. Lâm Phong làm thế nào giúp được bọn hắn? Cho dù thực lực Lâm Phong không kém nhưng đối diện với mấy tên địch nhân Vạn Thú môn thì cũng chỉ sợ là ốc không mang nổi mình ốc.
- Buồn cười.
Người Vạn Thú môn nghe thấy Lâm Phong cùng với mấy người khác đối thoại thì cười nhạo, Lâm Phong thật sự là không biết sống chết mà.
- Cuồng Sư, ngươi tới áp trận cho năm người chúng ta để năm người chúng ta tự chọn đối thủ cho mình, xem ai có thể đánh chết đối thủ trước.
Thanh niên trên ngực có xăm hoa văn yêu xà nói với Cuồng Sư một tiếng, nghe vậy thì những người khác cũng lập tức nhao nhao gật đầu.
- Độc Xà, ngươi chọn trước đi.
- Vậy ta sẽ chọn hắn, mấy tên còn lại là của bốn người các ngươi.
Người được Độc Xà chọn chính là Lâm Phong.
- Ta chọn hắn … ta chọn hắn... bốn người còn lại thấy vậy cũng nhao nhao lựa chọn một đối thủ cho mình.
Lâm Phong quan sát Độc Xà, theo khí tức Độc Xà phát ra, Lâm Phong có thể phán đoán tu vi Độc Xà là Huyền Vũ cảnh tầng một, cộng thêm với con yêu xà hắn đang cưỡi là tương đương với hai tên cường giả Huyền Vũ cảnh tầng một.
- Bốn vị sư huynh đệ, chúng ta tỷ thí một phen xem ai giết chết đối thủ của mình nhanh nhất nhé.
Trong ánh mắt của Độc Xà lóe ra ánh sáng yêu dị sau đó thân thể của hắn cùng với yêu xà dưới chân lập tức lao về phía trước, rất nhanh và rất hung dữ.
- Hít...
Yêu xà phun ra vô số sương mù màu đen có mùi vị tanh nồng toả ra bốn phía.
- Tránh ra.
Lâm Phong đạp mạnh chân xuống đất khiến thân thể hắn lăng không né tránh đám sương mù có độc kia, bốn người khác thấy vậy cũng nhao nhao bay lên.
- Chạy đi đâu.
Độc Xà âm lãnh cười nói, yêu xà dưới chân hắn bay tới dùng cái đuôi lớn công kích vào Lâm Phong.
Lần này Lâm Phong không có trốn nữa, kiếm ý vô cùng sắc bén trên người hắn bộc phát ra khiến không gian tràn ngập kiếm quang, chân nguyên kiếm xuất hiện trong tay Lâm Phong, hắn xuất ra một chiêu chém về phía cái đuôi của yêu xà.
Chân nguyên kiếm không gặp phải bất kỳ trở ngại nào chém lên cái đuôi lớn của yêu xà, khảm sâu vào thân thể của nó, một dòng huyết dịch màu nâu chảy ra, thấy cảnh này thì đôi mắt Độc Xà hiện lên một đạo sắc thái yêu dị, thân thể hắn lập tức thoát ra, thân thể yêu xà vô cùng mạnh mẽ nên bọn chúng không cảm thấy quá chật vật.
- Chết đi.
Độc Xà quát lạnh một tiếng, thời điểm hắn lao tới cách Lâm Phong không xa thì tốc độ của hắn lại đột nhiên gia tăng mãnh liệt giống như kích xạ mà ra vậy, tốc độ tăng nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào Lâm Phong ánh mắt giống hắn biến mình thành một con yêu xà chân chính vậy.
Chân nguyên dương hỏa trong cơ thể Lâm Phong sôi trào lên, một cỗ hơi thở nóng bỏng đột nhiên nở rộ giữa không trung, lập tức không trung có một đoàn hoả diễm lan tràn bao phủ toàn bộ thân thể Lâm Phong. Mặt trời chiếu lên trên người hắn khiến hỏa diễm càng bốc cháy mãnh liệt hơn.
- Hả?
Ánh mắt Độc Xà ngưng lại, giờ phút này hắn cảm thấy toàn thân đều trở lên nóng bỏng nhưng chuyện vẫn không có dừng lại ở đây, sau khi người Lâm Phong bốc cháy thì hắn liền thấy rất nhiều xúc tu màu tím từ trên người Lâm Phong mọc ra xoắn về phía hắn.
- Giết!
Sắc mặt Độc Xà trầm xuống, hắn liều lĩnh lao về phía Lâm Phong, tốc độ của hắn lại tiếp tục tăng lên thêm nữa.
Thời điểm thân thể của hắn sắp đến trước người Lâm Phong thì một tia hắc sắc hỏa diễm hiện lên trong long bàn tay Lâm Phong, khi hắn sắp chạm đến người Lâm Phong thì ngọn lửa màu đen kia nháy mắt dấy lên người của hắn. Độc xà cảm thấy toàn thân mình đều trở lên run rẩy mãnh liệt.
Ngọn lửa màu đen kia thật là đáng sợ, Độc Xà chỉ vừa chạm vào nó thì nó giống như muốn thiêu hắn thành tro vậy.
- Bây giờ lại muốn đi sao?
Lâm Phong trào phúng nói một câu, xúc tu màu tím đã bao bọc kín không gian chung quanh lại nên Lâm Phong chậm rãi giơ tay lên, một kiếm vô cùng chói mắt nở rộ trên không trung, kiếm phát ra ánh sáng chói mắt khiến đám người kia không dám nhìn thẳng.
- Không tốt.
Cuồng Sư thấy Độc Xà bị Vũ Hồn và thanh kiếm kia của Lâm Phong vây khốn thì sắc mặt hắn không khỏi đại biến, hắn cảm thấy kiếm quang kia giống như mặt trời đang rơi xuống vậy. Đôi mắt Cuồng Sư cảm thấy đau đớn nên hắn nhắm mắt lại, vừa rồi phảng phất như có một vầng kim sắc thái dương đâm vào bên trong đôi mắt của hắn
- Không xong rồi.
Trong nội tâm của Cuồng Sư sinh ra một tia cảm giác không ổn, đợi đến lúc hắn mở mắt ra được thì hắn phát hiện ra thân thể của Độc Xà đang từ trên không trung rơi xuống, còn con huyền yêu Yêu xà kia đã mất đi khống chế nên bỏ chạy rồi.
- Ngươi dám?
Cuồng Sư thấy động tác của Lâm Phong thì gầm lên một tiếng, Xích Diễm Ma Sư điên cuồng lao về phía Lâm Phong.
Cuồng sư vừa nhìn lại đã thấy Lâm Phong chuẩn bị xuất thủ với Thủy Tê đang chiến đấu cùng một người khác.
- Thủy Tê sư huynh cẩn thận đấy.
Cuồng Sư rống to, lúc này Thủy Tê đang nâng thủ chưởng vĩ đại đánh tới một tên cường giả Huyền Vũ cảnh khác trong đám người Lâm Phong, chỉ cần một chưởng này rơi xuống thì cái tên cường giả Huyền Vũ cảnh kia sẽ biến thành một đống thịt vụn.
- Rống!
Thủy Tê nổi giận gầm lên một tiếng, hắn cảm nhận được nguy hiểm nên bỗng nhiên tránh qua một bên, bàn tay to lớn đánh về phía không trung, chưởng lực bài sơn đảo hải bộc phát ép tới Lâm Phong.
Nhưng đáp lại hắn chỉ có một kiếm từ trên trời giáng xuống mà thôi, Đại Quang Minh Kiếm.
Một kiếm này đã hấp thu toàn bộ ánh sáng mặt trời tụ lại trên người Lâm Phong khiến chân nguyên dương hỏa càng lúc càng tuôn ra mãnh liệt.
- Ah... Tay của ta...
Một tiếng gào thét tràn đầy sự thống khổ truyền ra, chưởng lực như bài sơn đảo hải bị chôn vùi bên trong luồng kiếm quang, thủ chưởng của Thủy Tê trực tiếp bị trảm xuống.
Kiếm vẫn không có dừng lại mà rạch lên yết hầu Thuỷ Tê một cái, máu tươi tung toé, cổ họng Thuỷ Tê chảy ra huyết dịch nhìn rất yêu dị, lại một tên cường giả Huyền Vũ cảnh nữa vẫn lạc.
Chiến đấu vừa mới bắt đầu nhưng hai tên cường giả Huyền Vũ cảnh Vạn Thú môn đã chết trong tay Lâm Phong.