Mục lục
Tuyệt Thế Vũ Thần (Bản dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch: Tài.

Biên: Cẩu ca.

Nhóm: Vạn Yên.

Nguồn:

Học viện Thiên Nhất, ở một căn phòng trong tháp tu luyện, Lâm Phong khoanh chân ngồi ở đó, thiên địa nguyên khí cuồn cuộn dũng mãnh lao vào trong thân thể hắn, đồng thời miệng vết thương cũng không ngừng khép lại.

Những người luyện võ đều có năng lực khôi phục rất mạnh, hơn nữa, tu vi càng cao thì năng lực khôi phục lại càng khủng bố, về sau khi đã đến cảnh giới nhất định, ngay cả cánh tay bị chém đứt đều có thể phục hồi như cũ, thậm chí còn nghe nói linh hồn của hoàng giả là bất tử bất diệt, muốn chết cũng khó khăn.

Tuy rằng Lâm Phong bị thương không nhẹ, thế nhưng thể chất của hắn khi bước vào cảnh giới thiên nhân hợp nhất đã được cải thiện, cho nên thân thể càng thêm hoàn mỹ, năng lực khôi phục cũng rất mạnh. Trong một ngày ngắn ngủn, thiên địa nguyên khí đã rửa sạch miệng vết thương, vết thương đã bắt đầu khép lại. Hơn nữa, lần chiến đấu này khiến hắn tiêu hao rất nhiều nguyên khí, sau khi thiên địa nguyên khí làm khép lại miệng vết thương thì hắn cũng điên cuồng thôn phệ thiên địa nguyên khí để khôi phục từng chút một.

Lúc này Lâm Phong đang ngồi, toàn thân bao phủ một đoàn màu trắng, màu trắng này cực kỳ chói mắt, đây là nguyên khí tụ lại thành chân nguyên.

Hôm nay Lâm Phong đã hoàn thành việc chuyển hóa nguyên khí thành chân nguyên, đợi đến lúc chân nguyên trải rộng toàn thân thì hắn sẽ từ bỏ Thuần Nguyên Công để luyện công pháp mạnh hơn, như vậy là có thể đột phá Linh Vũ cảnh, bước vào Huyền Vũ cảnh.

Huyền Vũ cảnh càng ngày càng gần.

Mà ở bên trên phòng tu luyện của Lâm Phong, thiên địa nguyên khí cũng cuồn cuộn chấn động, phòng tu luyện chậm rãi mở ra, một đạo thân ảnh bước vào, người này chính là Cùng Bích Lạc.

Sau đó, Cùng Bích Lạc trực tiếp bước đi trên hư không, dùng lực lượng chân nguyên chống đỡ thân thể, kiêu ngạo liếc nhìn mọi người.

Giờ phút này, ở bên trong diễn võ trường, đã tụ tập rất nhiều người, bởi vì hôm nay là ngày Cùng Bích Lạc khiêu chiến Độc Tí.

- Cùng Bích Lạc tự tin như vậy, chẳng lẽ hắn đã nắm chắc phần thắng rồi hay sao?

Mọi người ngẩng đầu lên, nhìn thân ảnh trên không trung âm thầm nói.

Ánh mắt sắc bén của Cùng Bích Lạc lộ ra chiến ý nhè nhẹ cùng ngạo khí, tựa như hôm nay hắn muốn dương danh trở thành đệ tử đứng đầu học viện Thiên Nhất.

- Độc Tí, ngươi đang ở đâu?

Cùng Bích Lạc đạm mạc nói một tiếng, sóng âm cuồn cuộn không ngừng khuếch tán ra bốn phía, bao trùm toàn bộ không gian của học viện Thiên Nhất.

Sau khi không gian yên lặng một lát, xa xa, một cỗ đao ý kinh khủng phóng lên trời, trên hư không, lại có một chuôi đao mang hư ảo vô cùng to lớn hiện lên, tựa như muốn chém cả bầu trời.

Lập tức, đám người liền thấy một thân ảnh bên trong cự đao, người này chính là Độc Tí, ánh mắt sắc bén, thân thể như đao.

Sau đó, Độc Tí đạp trong hư không đi đến diễn võ trường, chuôi đao hư ảo vô cùng to lớn cùng thân thể hắn ở cùng một chỗ, người và đao, tựa như muốn hợp làm một thể.

Mọi người đứng ở bên dưới đều cảm nhận được cỗ đao ý kinh khủng, bá đạo vô biên.

- Xem ra trận chiến này sẽ phi thường đặc sắc đây.

Ánh mắt của mọi người bên trong đều lộ ra vẻ chờ mong, Cùng Bích Lạc tự tin, liều lĩnh, Độc Tí lăng lệ, ác liệt, bá đạo, trận chiến này tất nhiên là tử chiến.

Không thể bỏ qua, tất cả đều mong chờ xem ai có thể trở thành người đứng đầu chân chính của học viện Thiên Nhất.

Cái vinh quang này nên thuộc về Cùng Bích Lạc hay là Độc Tí đây?

- Độc Tí, sau hôm nay, đệ tử đứng đầu học viện Thiên Nhất sẽ không còn thuộc về ngươi nữa.

Cùng Bích Lạc nhìn Độc Tí đạp đao mà đến, lạnh lùng nói ra, trong lời nói tràn đầy tự tin.

- Có thuộc về ta hay không thì không phải dựa vào cái miệng, hôm nay, chỉ cần ngươi có thể đánh thắng được ta, thì cái danh xưng đệ nhất học viện Thiên Nhất là của ngươi, đương nhiên, ngươi không có hy vọng này đâu.

Độc Tí bá đạo đáp lại, hắn vẫn là đệ tử đứng đầu của học viện Thiên Nhất, cái vinh quang này há có thể nhường lại.

- Hôm nay, ta chẳng những muốn chiến thắng ngươi, ngay cả Vấn Ngạo Tuyết, Độc Cô Thương, hay là Lâm Phong, ta đều phải thắng bọn họ, ta sẽ nói cho tất cả mọi người biết, ai mới là người đứng đầu học viện Thiên Nhất.

- Không cần phiền toái như vậy, khi xưa Độc Cô Thương ngay cả một chiêu của Lâm Phong đều tiếp không nổi, hắn không xứng đánh đồng cùng ta và ngươi. Thực lực của Vấn Ngạo Tuyết không kém, nhưng hắn vẫn ở Linh Vũ cảnh tầng 9, không bằng chúng ta. Bây giờ, người có thể tạo thành uy hiếp với chúng ta chỉ có Lâm Phong mà thôi. Nhưng mà hôm qua, ta đã giao phong với hắn một lần, hắn có thể tiếp được một đao của ta, tính ra tu vi cũng không kém, nhưng đó chỉ là một đao mà thôi, vì thế chỉ cần ngươi đánh thắng ta, thì không cần phải đi khiêu chiến nữa.

Độc Tí khinh cuồng nói ra những lời kiêu ngạo vô cùng, ở trong mắt hắn, ba người kia không có người nào có thể so được với hắn. Tuy rằng Lâm Phong cũng coi như tạm được, nhưng tên đó vẫn không phải là đối thủ của hắn.

Nghe được lời nói của Độc Tí, ánh mắt của đám người phía dưới ngưng lại, không sai, khi xưa, trước khi Lâm Phong rời khỏi thành Dương Châu có thể dùng một chiêu đánh bại Độc Cô Thương, mặc dù đã trôi qua lâu như vậy, chỉ sợ Độc Cô Thương vẫn không phải là đối thủ của Lâm Phong như trước, hơn nữa, theo lời của Độc Tí, bọn hắn nghe ra, Lâm Phong mới là người mà Độc Tí xem trọng, nhưng ngay cả như vậy, Lâm Phong vẫn chỉ có thể tiếp được một đao của Độc Tí.

Một đao, không hơn.

Chỉ cần Cùng Bích Lạc thắng Độc Tí, liền thắng tất cả mọi người, không cần phải đi khiêu chiến người khác nữa, trực tiếp trở thành người đứng đầu của học viện Thiên Nhất, hưởng thụ vinh quang chí cao.

- Như vậy thì tốt, tránh lãng phí thời gian của ta.

Cùng Bích Lạc cười lạnh xuống, nói:

- Độc Tí, đánh đi!

- Đánh, Đánh, Đánh!

Độc Tí gầm lên một tiếng, đao mang lóe lên, trong hư không hiện ra vô số đao ý.

Một thanh đao hư ảnh to lớn xuất hiện sau lưng Độc Tí, Đao Vũ Hồn nghiêng về phía trước, cùng với đao ý trong hư không hợp làm một thể, đao thế trùng thiên, một cỗ đao ý ở bên trong nhúc nhích, vọt về phía Cùng Bích Lạc, người không động, mà đao ý đã động!

- Sức chiến đấu thật đáng sợ.

Trong lòng mọi người chấn động, Độc Tí không hổ danh là người đứng đầu học viện Thiên Nhất, quả thật danh bất hư truyền, nhất là sau khi hắn bước vào Huyền Vũ cảnh, đã mạnh hơn trước rất nhiều.

- Đao ý mạnh hơn nữa thì có thể thế nào?

Cùng Bích Lạc cười lạnh một tiếng, xuất ra Vũ Hồn Bích Lạc, tạo ra một màn nước.

Những giọt nước này chậm rãi khuếch tán, bao phủ toàn bộ thân thể Cùng Bích Lạc, những giọt nước quanh thân Cùng Bích Lạc không ngừng hạ thấp xuống, nhưng lại không rơi trên mặt đất.

Cỗ đao ý đang di chuyển kia chạm vào màn nước Bích Lạc thì bị tiêu tán trong vô hình.

- Đây là thủ đoạn gì vậy? Xem ra Vũ Hồn của Cùng Bích Lạc thật không đơn giản.

Mọi người thấy một màn này thì trong lòng khẽ run, Cùng Bích Lạc không cần ra tay, đao ý chạm vào màn nước thì ngay lập tức hóa thành vô hình.

- Chỉ là xảo kình mà thôi.

Độc Tí cười lạnh một tiếng, cắt rách hư không, sau đó chậm rãi nâng đao ý lên, toàn bộ Đao Vũ Hồn đều gia tăng ở trên cánh tay của hắn, lúc này, Độc Tí hóa thành một thanh cự đao đủ sức hủy thiên diệt địa.

Ngay lúc này, không gian gào thét, Độc Tí giống như một thanh đao, xông về phía Cùng Bích Lạc, đồng thời, cánh tay hắn biến lớn, chậm rãi chém xuống.

- Bích Lạc Ti Vũ!

Cùng Bích Lạc khẽ quát một tiếng, Bích Lạc Vũ Hồn bay lả tả vào không trung, giống như suối phun nước, phát ra tiếng vang ào ào.

Cự đao bá đạo chém vào màn nước lại bị một cỗ lực lượng vô hình ngăn trở, chỉ có thể chậm rãi đi về phía trước, mà Bích Lạc Ti Vũ kia giống như nắm giữ lực lượng trói buộc cường đại, trói lại cự đao đang xâm nhập trong màn nước.

Đồng thời, thân thể Cùng Bích Lạc lao về phía trước, trong miệng lại phun ra một tiếng quát lạnh lùng.

- Bích Lạc Hoàng Tuyền!

Tiếng nói vừa ra, lập tức, mưa từ trên trời giáng xuống, trực tiếp xuất hiện ở bên trên Độc Tí, bao phủ hoàn toàn thân thể Độc Tí.

Sau đó, thân thể Độc Tí xuất hiện bên trong màn nước kia.

Đôi mắt ngưng tụ, thân thể Độc Tí hóa thành thanh đao gào thét lao ra, nhưng mà khi va chạm vào màn nước kia, thân thể của hắn lại đột nhiên cứng đờ.

Thân thể của hắn bị trói lại, cái Bích Lạc Ti Vũ này tựa như nhà tù nước vậy.

- Hoàng Tuyền Ti Vũ, giết!

Cùng Bích Lạc lạnh lùng phun ra một câu, chữ giết rơi xuống, những giọt nước kia lại lao về phía Độc Tí đang bị nhốt, lúc này giọt nước không còn là nước bình thường nữa, mà là đao kiếm sắc bén, phát ra tiếng gào thét.

- Trảm...

Sắc mặt Độc Tí đại biến, gầm lên một tiếng, toàn thân hiện lên đao mang vô tận, đao mang sáng chói, mà không gian xung quanh hắn chỉ có hào quang vô tận, không thấy rõ bên trong phát sinh cái gì.

Chỉ trong nháy mắt, thân ảnh Độc Tí lại hiện ra, có điều lúc này Độc Tí nửa quỳ vào hư không, bộ ngực phập phồng, trên người của hắn, máu tươi không ngừng chảy ra, toàn thân đều là máu!

- Thật đáng sợ!

Trong lòng mọi người đột nhiên run lên, Bích Lạc Vũ Hồn thật mạnh, Độc Tí căn bản không phải đối thủ của Cùng Bích Lạc.

Cùng Bích Lạc mới thật sự là người đứng đầu học viện Thiên Nhất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK