Mục lục
Tuyệt Thế Vũ Thần (Bản dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch: Thư.

Biên: Cẩu ca.

Nhóm: Vạn Yên.

Nguồn:

Nghẹt thở.

Lúc này, khi đoàn người nhìn thấy thi thể của Văn Nhân Nham ngã xuống đều cảm thấy nghẹt thở.

Văn Nhân Nham chết rồi, ngay trong ngày đại hôn bị Lâm Phong chém chết.

Nhìn thanh niên cao ngạo kia, hô hấp của mọi người đều như bị đình chỉ, bọn họ trước đây chỉ nghe tới sự tích Lâm Phong Liệt Hỏa Đốt Thành, cưỡi ngựa cứu công chúa, bây giờ, khi tận mắt nhìn thấy Lâm Phong tuyệt thế khinh cuồng, phóng đãng bất kham, tâm hồn của bọn họ mới thực sự bị chấn động.

E rằng cũng chỉ có loại người quyết đoán và có dũng khí như Lâm Phong mới dám tùy tiện như thế.

Ngươi nói ngươi thiên phú số một, ngươi nói ngươi nhân phẩm vô song, là tông chủ tương lai của Vân Hải Tông, Lâm Phong ta liền đưa ra thạch giới tượng trưng cho thân phận tông chủ cho ngươi xem, một kiếm vạch trần, thanh lý môn hộ, tất cả những lời nói dối đều bị chiêu kiếm này chém đứt, không còn sót lại dù chỉ một chút.

Ngươi có thiên phú số một mà vì sao lại yếu như vậy, chỉ dùng một kiếm liền có thể chém chết?

Ngươi nhân phẩm vô song, là người thừa kế vị trí tông chủ, vì sao ngươi lại phản bội tông môn, nhẫn của tông chủ còn ở trong tay Lâm Phong ta?

Lời nói dối này của Văn Nhân Nham có lẽ khi đặt ở trên người Lâm Phong mới đúng với sự thật, Lâm Phong ngày xưa mới thực sự là thiên tài số một của Vân Hải Tông, Vân Hải Tông đánh cược tương lai lên người Lâm Phong, tuy tông môn bị tiêu diệt nhưng Lâm Phong không hề phản bội, tuy quân giặc cực kỳ mạnh mẽ nhưng ta vẫn không lùi bước, chém giết tất cả những người ngăn cản ta quật khởi, cho dù có là Thiên Lang vương thân tử ta cũng sẽ giết, tất cả việc làm đều chỉ vì cỗ thù hận ở trong lòng.

Đoàn người không một chút nghi ngờ, nếu như có một ngày Lâm Phong lăng vân, Thiên Lang vương chắc chắn sẽ phải chết.

Đoàn Ngọc mặc lễ phục đại hôn nhìn về phía thi thể đã ngã xuống kia, đôi mặt trợn to, tràn ngập vẻ ngơ ngác cùng không thể tin được.

Chết rồi, người sắp trở thành tướng công của nàng đã bị một kiếm của Lâm Phong giết chết, hơn nữa tất cả mọi người đều đã biết, sau này Đoàn Ngọc sao có thể làm người đây.

Đoàn Liệt cũng đứng dậy, hô hấp dồn dập, trong con ngươi đầy rẫy sát khí mãnh liệt, trước đây không lâu, hắn còn ở đó tuyên bố Văn Nhân Nham ưu tú thế nào, thiên phú và nhân phẩm của Văn Nhân Nham vô song ra sao, nhưng giờ khắc này, Văn Nhân Nham đã là một thi thể, bị chém chết một cách cực kỳ dễ dàng.

Người của Tuyết Nguyệt thánh viện cũng đều đứng lên nhìn chằm chằm về phía Lâm Phong.

Văn Nhân Nham là người của thánh viện bọn họ, nhưng Lâm Phong vậy mà nói giết liền giết, điều này làm cho những đệ tử của Tuyết Nguyệt thánh viện cảm thấy vô cùng mất mặt.

Trong không gian nhất thời tràn đầy sát khí, toàn bộ đều quay chung quanh Lâm Phong.

Lâm Phong ngẩng đầu lên nhìn đoàn người chung quanh, ánh mắt vừa bình tĩnh lại vô cùng ác liệt, khiến trong lòng đám người đang nhìn hắn khẽ run lên, gia hoả này mang theo kiêu ngạo cùng khinh cuồng từ sâu trong xương cốt.

Trong vương phủ có tiếng bước chân liên tiếp vang lên, không ngừng có người người đi về phía bên này, bao vây toàn bộ khu vực.

Tất cả những người khác đều lui lại, Lâm Phong giết Văn Nhân Nham, Đoàn Liệt thân là vương gia làm sao có thể bỏ qua, sợ rằng sẽ cùng Lâm Phong cá chết lưới rách.

Rất nhanh, võ trường to lớn đã bị vô só người bao vây.

Chư hầu một phương là đã có thể nắm giữ tư quân của mình, mà Đoàn Liệt thân là vương gia hoàng thất đương nhiên lớn hơn so với chư hầu, hơn nữa toàn bộ ngoại thành đều cơ hồ là do hắn quản hạt, bên trong vương phủ đương nhiên là nuôi dưỡng rất nhiều tư quân, cũng không hề thiếu nô lệ được bán đến.

Vào lúc này, toàn bộ bọn họ đều vọt ra với mục đích là giết chết Lâm Phong.

Thấy mình đang bị bầy người bao vây, ánh mắt Lâm Phong vẫn bình tĩnh như trước, Tử Xà vũ hồn xưa nay không sợ nhiều người.

Họ dám đến thì Lâm Phong hắn cũng dám giết.

Đoàn Liệt đứng trên đài nhìn, tròng mắt lạnh như băng liếc về phía Lâm Phong, nói:

- Ngươi sẽ phải trả giá lớn.

- Đoàn Liệt, ta cũng khuyên ngươi một câu, mệnh lệnh này ngươi tốt nhất nên suy nghĩ kỹ càng trước khi truyền xuống, người có ý định muốn giết ta thì chắc chắn sẽ bị ta giết.

Lâm Phong đứng ở đó đáp lại Đoàn Liệt một câu, ngươi nên suy nghĩ rõ ràng, không giết chết được ta, ta liền giết ngươi, ý tứ trong câu nói của Lâm Phong rất rõ ràng.

Khóe miệng khẽ co rút, Liệt sắc mặt Đoàn càng ngày càng âm trầm, giết không chết Lâm Phong thì phải làm sao? Nhưng giết không chết thì vẫn phải giết.

- Ngày hôm nay ngươi chắc chắn phải chết.

Đoàn Liệt âm lãnh nói, nếu Lâm Phong không chết thì hắn làm sao còn mặt mũi gặp người khác được nữa.

Con rể ngay ngày đại hôn bị người ta giết chết, hơn nữa hung thủ còn đường đường chính chính rời đi, việc này được tất cả mọi người chứng kiến, e rằng trong khoảng thời gian cực ngắn liền sẽ truyền khắp thiên hạ, Đoàn Liệt há có thể buông tha cho Lâm Phong?

- Tên!

Đoàn Liệt giơ tay, ngay lập tức, tư quân của hắn lấy ra cung tên trên lưng, nhắm ngay Lâm Phong.

Tên là lợi khí sát thương từ xa, vạn người bắn cùng một lúc thì uy lực càng mạnh hơn, quân nhân trong bất kì thời khắc nào đều phải trang bị cung tên ở trên lưng, tư quân tất nhiên là có cường cung lợi tiễn của riêng mình.

Dây cung rung động, cung tên căng ra, khí tức sắc bén bao phủ toàn bộ quảng trường to lớn, một vạn người cùng nâng tiễn, trong mũi tên lộ ra khí thế sắc bén dọa người khác đến hai chân run rẩy.

Nhưng sắc mặt Lâm Phong vẫn vô cùng bình tĩnh như trước, chỉ nhàn nhạt nhìn về phía Đoàn Liệt.

Chỉ cần hắn ra lệnh một tiếng, vạn mũi tên sẽ đồng thời bắn tới, Đoàn Liệt muốn hắn nhất định phải chết.

Sống hay chết chỉ trong một ý niệm!

Nhìn ánh mắt của Lâm Phong, Đoàn Liệt hiểu trong ánh mắt bình tĩnh kia là một loại tự tin đến cực hạn, hơn nữa còn là một loại uy hiếp đáng sợ, lệnh này, ngươi tốt nhất nên suy nghĩ cẩn thận.

Nhưng khắp cả Hoàng Thành hiện tại đều biết con rể của hắn bị Lâm Phong chém chết ngay trước mặt mọi người, hiện giờ tên đã lắp vào cung, Đoàn Liệt hắn có thể không bắn ư?

Nhìn đôi mắt tự tin đến mức tận cùng kia, trong lòng Đoàn Liệt cũng có một tia do dự, một chút sợ hãi, lỡ như Lâm Phong đã cường đại đến mức không sợ vạn quân, thì Đoàn Liệt hắn nên trốn đi đâu đây?

Lâm Phong có thể tha cho hắn sao?

- Vương gia, nếu như Lâm Phong không chết thì mặt mũi của người sẽ mất hết.

Lúc này, ở bên cạnh Đoàn Liệt, Vũ Thiên Hành nói nhỏ một tiếng, khiến cơ thể Đoàn Liệt hơi run lên, sau đó lại có thêm một thanh âm trực tiếp chui vào tai hắn.

- Yên tâm đi vương gia, cho dù Lâm Phong có mạnh như thế nào thì chúng ta cũng có nhiều người ở đây như vậy đã đủ để bảo vệ cho vương gia rồi.

Ánh mắt Đoàn Liệt khẽ co rút lần nữa, hắn nhìn Vũ Thiên Hành một chút, sau đó, ánh mắt của hắn dần dần trở nên kiên định hơn.

Bàn tay theo đó cũng chậm rãi hạ xuống.

Ánh mắt của mọi người đều đang nhìn chằm chằm vào bàn tay Đoàn Liệt, nếu như nó hạ xuống, thì sẽ có giết chóc.

- Giết!

Một tiếng nói nhỏ từ trong miệng Đoàn Liệt phun ra, sát khí ngút trời, dây cung run rẩy, cung tên phá không cắt ngang thiên địa.

Mũi tên vô cùng vô tận tập trung bắn về phía Lâm Phong.

Ngay thời điểm dây cung rung động kia, ở vùng trời phía Lâm Phong cũng có một luồng tử quang được phóng lên trời.

Ánh sáng màu tím vô cùng vô tận vây quanh thân thể của Lâm rồi hóa thành một hồ nước rộng lớn ào ào ào không ngừng lưu động.

Nhìn hồ nước màu tím này, đáy lòng đoàn người không nhịn được run lên, những mũi tên tưởng như vô cùng vô tận kia rơi vào bên trong hồ nước màu tím rồi bị hòa tan trong nháy mắt, biến mất không còn hình dáng.

Mũi tên do tinh thiết đúc thành vậy mà lại dễ dàng bị hoà tan như vậy, lực ăn mòn của hồ nước màu tím này mạnh đến cỡ nào chứ.

Thật là một vũ hồn đáng sợ.

Nội tâm đoàn người âm thầm run rẩy, không có tác dụng gì, những mũi tên đó căn bản đến gần thân thể của Lâm Phong cũng không được.

Đoàn Liệt nhìn thấy cảnh này, khóe mắt của hắn mạnh mẽ co rút, nhưng tên đã bắn rồi, lúc này hắn không còn sự lựa chọn nào khác.

- Giết, giết hắn cho ta.

Đoàn Liệt rít gào lên, một vạn người ngay lập tức vọt tới chỗ Lâm Phong, những người này là toàn bộ tư quân của vương phủ, yếu nhất là Khí Vũ Cảnh, mạnh nhất là Linh Vũ Cảnh, hắn muốn dùng biển người đến chèn ép Lâm Phong.

Nhưng một vạn người còn chưa tới bên cạnh Lâm Phong, hồ nước rộng lớn màu tím kia liền hóa thành ngàn vạn Tử Xà xông thẳng về phía biển người.

Chỉ trong nháy mắt, hơn ngàn người bị Tử Xà cuốn vào trong không trung, ngàn con Tử Xà kia ngẩng cao đầu buộc chặt một thân ảnh, vô cùng chấn động lòng người.

- Người muốn giết ta sẽ bị ta giết.

Nhàn nhạt phun ra một câu nói, hơn ngàn Tử Xà mở rộng miệng nuốt chửng đoàn người, mấy ngàn người trong nháy mắt bị cắn nuốt toàn bộ.

Hơn ngàn người bị cuốn vào trong không trung trong nháy mắt không còn hình bóng.

Toàn bộ đều chết hết!

Trong lòng đoàn người mạnh mẽ run rẩy,thật đáng sợ, vũ hồn của Lâm Phong thật đáng sợ.

Động một tí liền giết cả ngàn người, ai có thể ngăn cản được hắn!

Tư quân phía sau vô cùng run sợ, bọn họ ngơ ngác nhìn hơn ngàn người trong nháy mắt bị cắn nuốt, cảm giác một trận hoa mắt, thân thể không ngừng run rẩy, bọn họ phải giết Lâm Phong ư? Giết thế nào đây?

Lâm Phong rõ ràng chính là sát tinh, là ma quỷ.

- Giết, giết hắn.

Đoàn Liệt đã không còn sự lựa chọn nào khác nữa, nổi giận gầm lên một tiếng, ngay lập tức lại có người chuyển động, có điều bọn hắn mới vừa động, hàng ngàn Tử Xà kia liền xông tới một lần nữa, quấn lấy thân thể bọn họ, sau đó lập tức cắn nuốt, lại chết thêm hàng ngàn người nữa.

Giết người như ngóe, cho dù có vạn người cũng không đủ cho Lâm Phong giết.

- Ta không giết nữa.

Một âm thanh tràn đầy sợ hãi truyền tới, có người bắt đầu chạy trốn, giết Lâm Phong rõ ràng là tìm chết, tuy bọn họ là tư quân nhưng dựa vào cái gì lại chết một cách uổng công như vậy.

Thấy có người trốn, mọi người ngay lập tức cũng bắt đầu chạy trốn, chết vì Đoàn Liệt, không đáng.

Lâm Phong thật đáng sợ, căn bản không phải người mà bọn họ có thể giết, giết Lâm Phong chính là tìm chết, không hề có một chút giá trị nào, nhưng Đoàn Liệt biết rõ như thế mà còn muốn bọn họ đi chịu chết, bọn họ dựa vào cái gì còn phải bán mạng vì Đoàn Liệt chứ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK