Mục lục
Tuyệt Thế Vũ Thần (Bản dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch: Thư.

Biên: Cẩu ca.

Nhóm: Vạn Yên.

Nguồn:

Cửu Kiếm Phong đã sớm biến mất không còn tăm hơi, chỉ còn lại nguyên khí nồng nặc bồng bềnh trên không trung.

Cửu Kiếm Phong biến mất khiến cho người đến đây để nhìn Cửu Kiếm Phong ít đi nhưng người đi tới Quan Kiếm Phong lại ngày càng nhiều hơn.

Cái nguyên mạch mới được phát hiện này, được Nguyệt gia khai thác, bọn họ phát hiện cái nguyên mạch này quá to lớn, ngang dọc cỡ mấy chục dặm, tương đương với cách nói một khu vực có phạm vi mấy chục dặm dưới lòng đất đều có nguyên thạch.

Dưới đáy Quan Kiếm Phong cũng có, tuy nhiên bởi vì trước đây nguyên mạch này quá sâu nên bọn họ mới không cảm nhận được nguyên khí ở đây, bây giờ nguyên mạch được khai thác một diện tích lớn, toàn bộ khu vực này đều phủ kín nguyên khí.

Vì thế Nguyệt gia thậm chí còn phái người làm rào cản trong phạm vi trăm dặm, dù sao nơi này nằm trong Cửu Long sơn mạch, là yêu thú sơn mạch, đâu đâu cũng có yêu thú.

Thiên địa nguyên khí sẽ hấp dẫn yêu thú đến, không thể không đóng kín.

Nhưng Nguyệt gia tuy rằng đã niêm phong không cho yêu thú đi vào, nhưng lại cho phép người của Tuyết Nguyệt quốc bước vào khu vực này, tuy nhiên nhất định phải tuân thủ quy củ, chỉ cho phép tìm chỗ tu luyện nhưng không cho phép lấy nguyên thạch, dù chỉ là một khối nguyên thạch hạ phẩm cũng không được, đây là điểm mấu chốt của Nguyệt gia, ai dám trái ý liền giết người đó.

Trong lòng mọi người đều hiểu rõ, Nguyệt gia là vì sợ làm cho nhiều người phẫn nộ rồi dẫn đến người của Tuyết Nguyệt quốc liên thủ cướp giật nguyên mạch này cho nên mới làm như vậy, cho phép ngươi có thể đi vào tu luyện, chỉ cần ngươi không lấy nguyên thạch là được.

Lúc này, ở bên ngoài không xa khu vực bị phong ấn, bên trong rừng rậm, có một nhóm người đang chiến đấu với yêu thú.

Bên trong đám người này có hai vị nữ tử, một vị lão nhân cùng với một vị thiếu niên.

Bốn người bọn họ đang vây quanh một con yêu thú, một con yêu xà linh yêu cảnh cấp chín dài đến ba mươi, bốn mươi mét, có thể phun ra độc khí trạng thái sương mù, há miệng liền có thể nuốt một người.

Trong mắt bốn người đều lộ ra vẻ cẩn thận, linh yêu thú cấp chín đối với bọn họ mà nói không phải dễ đối phó như vậy, trong bốn người bọn họ, tu vi cao nhất chính là tên thiếu niên kia, Linh Vũ Cảnh tầng chín, thiên phú phi thường cao.

- Phong Đình, Tĩnh Vận tỷ, các ngươi đều lùi về phía sau đi, ta đến giết yêu xà này.

Thiếu niên bước tới một bước, một thân một mình đối mặt với linh yêu xà cấp chín.

- Đoàn Phong, hay là chúng ta đồng thời giúp ngươi đi, ngươi chỉ vừa mới đột phá đến Linh Vũ Cảnh tầng chín, vẫn chưa vững chắc, yêu xà này lại lợi hại như vậy, rất khó đối phó.

Tĩnh Vận cau mày nói, thì ra thiếu niên vừa nói chuyện kia là Đoàn Phong, bây giờ đã qua hai năm, trên mặt hắn đã thêm mấy phần thành thục, hơn nữa ánh mắt ngày càng thâm thúy và kiên nghị hơn.

- Không cần, đại ca không ở đây, an toàn của Tĩnh Vận tỷ đương nhiên là do ta đến bảo vệ, tỷ không được quên, ta còn có vũ hồn chưa từng dùng qua.

Trên mặt Đoàn Phong lộ ra một nụ cười giống như ánh mặt trời, không biết hiện tại Lâm Phong đại ca thế nào rồi, nhìn thấy mình tiến bộ lớn như vậy, đại ca hẳn là sẽ thật cao hứng.

Tĩnh Vận nghe Đoàn Phong nhắc đến Lâm Phong, trong đôi mắt xinh đẹp lộ ra một chút lạ thường.

Năm đó, thời điểm điều khiển xe ngựa đưa Đoàn Phong đi ra từ trong trấn nhỏ, Tĩnh Vận căn bản không có ý thức được thiên phú của Đoàn Phong lại có thể cao như vậy.

Huyết mạch hoàng thất Đoàn gia, Đoàn Phong bây giờ đã nắm giữ bốn Phong Ấn Môn, vũ hồn mạnh mẽ, thiên phú tu luyện cũng cực kỳ cao, qua hai năm thì thiếu niên ngày đó đã đến Linh Vũ Cảnh tầng chín, thật sự là quá nhanh.

Điều này khiến Tĩnh Vận cảm khái, chỉ cần có thiên phú cao, tốc độ trưởng thành sẽ rất khủng bố, vượt qua từng cái cảnh giới, khiến người ta không ngừng khiếp sợ.

Đương nhiên Tĩnh Vận cũng rõ ràng, cái mà Đoàn Phong có không chỉ có mỗi thiên phú, hắn tu luyện rất khắc khổ, quả thực có thể nói là tự ngược đãi mình, mỗi ngày đều tu luyện bất chấp ngày đêm, bởi vì hắn xem Lâm Phong như là thần tượng của mình cho nên Đoàn Phong luôn luôn mong muốn đi theo bước tiến của Lâm Phong, không để Lâm Phong cách mình quá xa.

- Được, , vậy ngươi phải cẩn thận một chút.

Tĩnh Vận nhắc nhở một tiếng, sau đó hơi lùi về sau, không dự định tiếp tục cùng chiến đấu với Đoàn Phong.

Đoàn Phong chảy xuôi huyết mạch của Đoàn gia, kế thừa huyết mạch vũ hồn của Đoàn gia. Hiện tại, Đoàn Phong vẫn không chưa có sử dụng vũ hồn, chỉ cần vũ hồn của Đoàn Phong xuất hiện thì đối phó linh yêu thú cấp chín sẽ không có vấn đề.

- Phong Đình.

Đoàn Phong nói với một thiếu nữ mặc áo đen khác, Phong Đình và lão nhân đồng thời lui lại, để cho một mình Đoàn Phong đơn độc đối mặt với linh yêu.

- Tê, tê...

Linh yêu xà tựa hồ là biết Đoàn Phong muốn đơn độc đối phó với nó nên phun độc tới hắn, một mảng sương độc màu đen xuất hiện.

- Nghiệt súc!

Đoàn Phong nhìn chằm chằm yêu xà, tâm thần hơi động, ngay lập tức ở sau người hắn có từng Phong Ấn Môn hiện lên, tổng cộng có bốn cánh cửa.

Trong con ngươi Phong Đình và lão giả bên cạnh đều lướt qua một chút thần sắc khác thường, Phong Ấn Môn, đây là vũ hồn của hoàng thất, huyết mạch vũ hồn.

Đoàn Phong vậy mà lại nắm giữ bốn Phong Ấn Môn.

- Phong!

Đoàn Phong khẽ quát một tiếng, ngay lập tức, một Phong Ấn Môn hiện lên từ trong hư không, rung động trong không gian, tiếng leng keng truyền ra, đầu của linh yêu xà cấp chín trực tiếp bị Phong Ấn Môn niêm phong lại, thân thể to lớn nhất thời bắt đầu điên cuồng run rẩy, Phong Ấn Môn này tựa như muốn xâm nhập đầu của nó.

- Hống...

Yêu xà gào thét, tuy nhiên chưa giãy dụa được bao lâu liền dần dần yên tĩnh trở lại, Phong Ấn Môn tiến vào trong đầu nó, linh yêu thú cấp chín dễ dàng bị phong ấn, căn bản không có một chút khả năng chống đỡ.

- Đoàn Phong, ta đi giết nó,

Phong Đình nói, Đoàn Phong trả lời thì nàng đã đi thẳng tới bên linh xà bị phong ấn giết chết nó, lấy ra thú hạch trong đó, sau đó trực tiếp cất đi.

Thấy cảnh này, Tĩnh Vận đứng một bên nhíu nhíu mày, yêu xà này rõ ràng là do Đoàn Phong sử dụng vũ hồn chế phục, Phong Đình vậy mà không hỏi ý kiến của Đoàn Phong đã lấy đi thú hạch căn bản không thuộc về nàng.

Tuy nhiên Đoàn Phong không hề nói gì, nở nụ cười ôn nhu với Phong Đình, sau đó thu hồi vũ hồn của mình.

- Đoàn Phong, chúng ta lại đi tìm săn giết yêu thú khác đi.

Phong Đình lãnh đạm nói với Đoàn Phong, Đoàn Phong vẫn gật đầu, chân mày Tĩnh Vận lại càng nhíu chặt hơn.

Cô gái này đang xem Đoàn Phong là người nào, nô lệ của cô ta sao? Mạng của cô ta đều là do Đoàn Phong cứu, ngay đó nếu như không phải Đoàn Phong ra tay thì Phong Đình đã bị hộ vệ của chính cô ta sỉ nhục rồi.

- Được.

Đoàn Phong không có ý kiến khiến Tĩnh Vận không biết nên nói gì, Đoàn Phong thích một người nên đầu cũng trở nên ngốc rồi. Đoàn Phong yêu thích Phong Đình, điểm ấy Phong Đình cũng biết, bởi vậy cô ta mới lợi dụng Đoàn Phong thu thập thú hạch cho cô ta.

- Chúng ta đi thôi.

Phong Đình nhấc chân lên, chuẩn bị đến chỗ khác.

- Đi? Các ngươi còn muốn đi đâu?

Giọng nói lạnh lùng truyền tới từ trong rừng rậm, khiến bước chân của mấy người đều hơi khựng lại, sau đó, đám người Đoàn Phong liền nhìn thấy một nhóm người đi ra từ tám hướng.

Trong con ngươi những người này đều lộ ra mấy phần thú tính.

- Các ngươi là ai?

Đoàn Phong nhìn chằm chằm đối phương, hỏi một tiếng.

- Ngươi không cần biết.

Đối phương lạnh lùng đáp lại một tiếng, một tia sát ý phóng thích trong không gian.

- Ta và các ngươi hình như chưa từng gây thù chuốc oán gì với nhau?

Đoàn Phong lại nói.

- Muốn trách chỉ có thể trách mạng của ngươi không tốt, vậy mà lại quen biết với Lâm Phong.

Đối phương lạnh lùng nói khiến Đoàn Phong và Tĩnh Vận kinh hãi, thì ra đối phương vì Lâm Phong mà tới.

- Lâm Phong đại ca cùng các ngươi có thù oán gì?

- Thù oán gì?

Đối phương băng hàn nở nụ cười:

- Hiện tại, chỉ cần là người quen biết của Lâm Phong, thì chúng ta đều muốn giết, không chừa một ai, giờ khắc này không chỉ có mỗi các ngươi bị bao vây, đám người của học viện Thiên Nhất kia cũng sắp chết rồi, cường giả của bọn ta hẳn là đã chạy tới học viện Thiên Nhất để giết người rồi.

Người quen biết với Lâm Phong đều phải chết, như vậy hiện tại Mộng Tình có phải là cũng đang bị bao vây?

Trong đôi mắt Đoàn Phong và Tĩnh Vận đều lộ ra lãnh ý vô cùng mãnh liệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK