Cô gái này có nét đẹp sắc sảo, kiêu sa, rất hợp với những vai tiểu thư quyền quý như Yên Nghi. Trong ký ức của nguyên chủ thì Hạ Vân nhờ bộ phim này mà trở thành ảnh hậu của năm nay.
Vai diễn trong cảnh này của Thập Nhất rất đơn giản, chỉ cần đứng sau lưng của Vinh Ca làm một thị vệ nghiêm chỉnh nhìn hai nhân vật chính thả thính nhau.
Một tiểu nhị đem đồ ăn lên cho bọn họ, khi anh chàng diễn viên đang tiến tới gần đột nhiên lại nghiêng người về phía trước, cả bàn thức ăn trong tay anh ta hướng tới nơi có Hạ Vân ngồi.
Hạ Vân tròn mắt còn chưa kịp phản ứng đã thấy một bóng lưng xuất hiện, đỡ lấy bàn thức ăn còn anh chàng diễn viên tiểu nhị thì ngã chổng vó trên mặt đất. Bàn thức ăn lại đang an toàn trên tay Thập Nhất, cô bình tĩnh đặt nó xuống bàn rồi quay lại vị trí đứng của mình, mặc kệ cái người đang ngã úp mặt kia.
Diễn viên Vinh Ca vội vàng tiến tới đỡ cậu ta dậy, Hạ Vân mới hoàn hồn cũng lên tiếng hỏi han, chỉ có Thập Nhất là vẫn đứng bất động nhìn mọi người nháo nhào lên.
Cảnh quay sau đó được bắt đầu lại và kết thúc yên ổn nhưng trong thời gian nghỉ ngơi Thập Nhất lại nhận ra có rất nhiều ánh nhìn đang tập trung vào cô. Bởi vì tính cách dửng dưng của mình nên cô cũng không bận tâm lắm, nhắm mắt nghỉ ngơi chờ đến cảnh tiếp theo của mình.
Đây là cảnh hành động đầu tiên của Thập Nhất, cô phải đánh nhau với đám lưu manh đến gây chuyện với Khương Quân.
Nhìn một loạt động tác nước chảy mây trôi khiến đạo diễn Ngô tấm tắc khen ngợi Nghiên Nhi. Biểu cảm lạnh lùng, động tác dứt khoát. Còn biểu cảm của đám lưu manh thì thập phần chân thực.
Chỉ có người chỉ đạo võ thuật của bộ phim là đang nhăn mày. Hơn ai hết ông ta là người lo lắng nhất, bởi vì trong quá trình luyện tập ông biết cô diễn viên này võ nghệ rất giỏi nhưng khó là cô lại không biết kiềm chế sức mạnh của mình.
Hài... Đệ tử của ông đều đang phải chịu đau thật đấy.
Vì để bắt được những góc quay đẹp nhất, cảnh đánh nhau cũng không phải chỉ quay một lần là xong.
Thập Nhất sau lần đầu tiên thì đã biết tiết chế lại một chút, cố gắng chỉ chạm vào quần áo của bọn họ. Nhưng sau khi cảnh quay hoàn thành thì cả đám diễn viên đều ôm người không muốn dậy luôn.
Thập Nhất gãi đầu đến bắt tay từng người kéo họ dậy.
Cô cũng cố gắng nhẹ tay lắm rồi nhưng cái tay nó không đồng chí hướng mà.
Nữ chính Lâm Hinh đã tới từ sớm nhìn thấy Nghiên Nhi diễn mà ánh mắt sáng ngời, cô định đi đến tỏ lòng ngưỡng mộ nhưng lại được nhân viên gọi đi trang điểm chuẩn bị cho cảnh của mình.
Thập Nhất vẫn còn các cảnh diễn khác nên cô phải đi thay phục trang. Lúc thay đồ xong bước ra liền nhìn thấy một người đàn ông đang được đám đông vây quanh.
Là nam chính của thế giới này - Cao Lãng, hắn ta đột ngột xuất hiện ở phim trường khiến mọi người đều đang bất ngờ.
"Không có gì, tôi chỉ tình cờ đi qua nên ghé thăm một chút, mọi người cứ làm việc của mình đi."
Sau đó Cao Lãng ngồi xuống bên cạnh chỗ của đạo diễn Ngô nhìn máy quay.
Thập Nhất nhìn thấy Lâm Hinh đứng gần đấy đang tỏ thái độ khó chịu về sự xuất hiện của nam chính. Có vẻ nữ chính đang trong giai đoạn không ưa nam chính vì mối hôn sự bị ép buộc.
Lâm Hinh lấy lại tinh thần để chuẩn bị cho cảnh quay của mình. Thập Nhất cũng ngồi vào vị trí của cô.
"Cảnh 32, Action."
Bụp...
Thiếu nữ Mạc Linh quỳ xuống nền đất lạnh tanh, trên gương mặt nàng tràn đầy sự đau khổ:
"Ca, người có thể từ bỏ việc trả thù được không? Cuộc sống như bây giờ không phải rất tốt sao?"
Nhìn muội muội yếu đuối cầu xin vậy mà Mạc Vô Tà vẫn mang vẻ mặt lạnh lùng như cũ, âm thanh trầm thấp vang lên:
"Đứng dậy."
"Ca... Muội xin..."
Mạc Linh chưa nói xong đã bị một cánh tay siết chặt kéo dậy, cảm giác đau đớn truyền đến khiến Lâm Hinh phải nhíu mày. Đôi mắt đen thẳm đối diện nhìn cô một cách trực diện:
"Mạc Linh, ngươi đã quên cái chết của phụ hoàng, mẫu hậu, quên hàng nghìn xác chết trong cung vào đêm ấy rồi sao?"
Ánh mắt lạnh lẽo, tăm tối đến bất tận khiến cho Lâm Hinh hoảng hốt bất động, quên mất phải nói lời thoại tiếp theo.
"Cắt."
Sau tiếng hô của Ngô đạo diễn, Lâm Hinh mới sực tỉnh táo vội vàng xin lỗi mọi người.
"Lâm Hinh diễn tiếp lời thoại của mình. Cảnh 32 lần 2, action."
Lâm Hinh hít một hơi thật sâu, trở lại vẻ mặt đau khổ của nhân vật Mạc Linh: "Ca, huynh nỡ lòng phản bội người bạn mười mấy năm của mình sao?"
Thập Nhất lúc này mới buông bàn tay đang nắm Mạc Linh ra, sau đó...
Chát...
Một cái tát vào mặt Mạc Linh làm cô ngã xuống, gương mặt sửng sốt không tin nổi vị ca ca từ nhỏ tới lớn chưa bao giờ trách mắng nay lại có thể ra tay đánh mình.
"Mạc Linh, đừng quên ngươi mang họ gì. Tình cảm trong lòng ngươi ta vẫn luôn nhìn thấu, nếu ngươi không thể chôn nó thật sâu thì ta... Sẽ giúp ngươi."
Khi nói ba từ cuối ánh mắt của Thập Nhất đầy sát khí, sau đó để mặc cô nương ngã nằm trên mặt đất rời đi.
"Cắt... Tốt lắm. Mọi người chuẩn bị cho cảnh 40."
Thập Nhất nghe nói đã xong vậy mà không hề quay lại đỡ Lâm Hinh, cô lập tức thẳng tiến đi ra chỗ nghỉ của mình ngồi xuống.
Nam chính Cao Lãng xem quá trình làm phim nãy giờ có chút bất mãn với hành vi của Thập Nhất.
Hắn đi tới giơ tay về phía Lâm Hinh, nhưng cô gái làm lơ bàn tay của hắn tự mình đứng dậy, sau đó còn có chút chế giễu: "Cao tổng, tôi không dám làm dơ bàn tay cao quý của anh."
"Còn em từ bỏ thân phận của mình để bị người ta tùy ý làm nhục như vậy?"
Lâm Hinh nhíu mày vì cách nói của Cao Lãng, hắn ta cũng giống như ba mẹ cô, xem thường nghề nghiệp diễn viên này.
"Chúng tôi chỉ đóng phim, không phải làm nhục."
Cao Lãng nhìn đôi má đã có chút ửng hồng của cô, xem ra cái tát lúc nãy là thật mà không hề sử dụng kỹ thuật diễn gì cả.
"Bị người ta đánh như vậy mà em không tức giận sao?"
"Cao tổng, đó là việc của tôi, liên quan gì đến anh."
Lâm Hinh nói rồi rời đi, mặc kệ những ánh mắt tò mò, soi mói đang nhìn về cô và hắn.
Nhìn bóng cô rời đi, nam chính tức giận quay về chỗ ngồi của mình.
Đạo diễn Ngô khó hiểu vì sao vị Cao tổng này còn chưa chịu đi, mặc dù không thích nhưng mà người ta là sếp lớn, ông cũng không thể lên tiếng đuổi đi được. Chỉ có thể kiên nhẫn đợi anh ta xem chán sẽ tự rời đi, dù sao những gì diễn ra ở phim trường cũng không hấp dẫn như trên màn ảnh.