Editor: Trạch Mỗ
"Không giống, ngươi là vợ, đi tất nhiên chính là đại biểu cho ta. Ngươi nếu thật sự cũng không muốn vào cửa bên kia, thì thôi." Tăng Thụy Tường nói, nếu không phải vì thư viện, có thanh danh tốt hơn một chút, hắn cũng không muốn để cho Thẩm thị khó xử.
"Đi thì đi thôi, có Khang Bình và Tình nhi ở đây, chẳng lẽ bọn họ còn có thể ăn ta hay sao?" Thẩm thị nói.
Lâm Khang Bình nghe xong nói: "Nếu như thế, chúng ta chọn một ngày đẹp trời, cùng đi một chuyến này."
Ai ngờ hai mươi bốn tháng chạp, ngày Tết ông Táo, thời tiết khó được đẹp trời, Tăng Thụy Tường và Thẩm thị chuẩn dự bị qua nhà Tử Tình, hai người Tần đại nhân cùng Tần phu nhân song song tới cửa, nói là đến để bái phỏng Tăng Thụy Tường đồng thời đưa lễ tết.
Tần đại nhân vừa thấy Tăng Thụy Tường đã ôm quyền nói: "Đã sớm nói muốn đến bái phỏng Tăng lão gia, nhưng là, huynh đệ ta thật sự là công vụ rườm rà, lúc này mới phái tiện nội đi trước, khó khăn lắm mới nghỉ đông, mà thuộc hạ cùng đồng liêu cứ qua lại nối liền không dứt, cũng là không được chốc lát an bình. Bởi vậy, sáng sớm hôm nay, thấy đẹp trời, ra cửa thật sớm, mong rằng Tăng lão gia chớ nên trách tội mới được."
Tăng Thụy Tường nghe xong vội đáp lễ lại, nói: "Đại nhân thật đúng là nói đùa, huynh đệ ta chỉ là một tú tài nghèo ở nông thôn, đâu có đảm đương nổi Tri phủ đại nhân đích thân tới bái phỏng? Trách tội mà nói, càng là từ đâu nói đến?"
Tần phu nhân lôi kéo tay Thẩm thị, cười nói: "Tỷ tỷ, lão gia nhà ta thật đúng là nói nhiều lần muốn đến, bất đắc dĩ quả thật không thoát thân nổi. Hắn đó, chính là làm việc lung tung, thẳng tính, cũng không biết luồn cúi, bằng không, đổi lại người khác, đã sớm không phải là cái bộ dạng ngày hôm nay rồi."
Thẩm thị nghe xong cười nói: "Ta thế nhưng cảm thấy Tần đại nhân đầy tuổi trẻ, còn trẻ như vậy đã làm Tri phủ đại nhân, phu nhân còn không thỏa mãn?"
Lúc này. Tiểu Bạch dâng trà bánh lên, Thẩm thị mời Tần phu nhân vào tây phòng, Tần phu nhân đưa qua danh mục quà tặng, Thẩm thị nhận lấy nhìn lướt qua. Những chữ thường dùng cũng nhận biết được không ít, khá tốt, không có đồ quý trọng xuất chúng gì. Nói với Tiểu Bạch: "Chiếu theo cái này chuẩn bị một phần đáp lễ."
Tiểu Bạch cung kính đáp ứng đi ra ngoài, ra cửa muốn đi tìm Tử Tình, nàng lo lắng Thẩm thị không có hoàn toàn xem hiểu danh mục quà tặng kia, ngộ nhỡ xảy ra sai lầm, có thể bị làm trò cười rồi.
Lúc này, Tử Tình sai Thư Duệ tới đây tìm Thẩm thị, đến nửa ngày rồi. Vẫn chờ nàng ra ngoài đi nhà cũ đấy. Tiểu Bạch đem danh mục quà tặng nhờ Thư Duệ đọc lại một lần, cũng chỉ là chút vật liệu may mặc điểm tâm, nhưng là có một bộ đồ ăn gốm Thanh Hoa thai mỏng, làm cho Tiểu Bạch đa nghi rồi, nàng sống ở Tình viên mấy năm nay. Thường lau chùi dọn dẹp mấy thứ này, vẫn là có vài phần nhãn lực, biết bộ đồ ăn này chỉ sợ không rẻ.
Tiểu Bạch đang phát sầu dùng cái gì đáp lễ, bị Tử Tình nghe tin chạy tới gõ ót một cái, hỏi: "Ngơ ngác, làm cái gì đấy? Bên trong không có người hầu hạ?"
Tiểu Bạch vừa thấy Tử Tình, vội cười nói: "Chủ tử đến vừa đúng lúc, chủ tử giúp ta nhìn xem, đưa những thứ gì đáp lễ mới được. Phu nhân giao cho ta, ta đang phát sầu đây."
Tử Tình nhận lấy danh mục quà tặng, mang theo Tiểu Bạch vào khố phòng của Tăng gia tìm mấy thứ này thứ nọ, đang muốn vào phòng, chuông cửa vang, Tiểu Bạch đi mở cửa. Nói là cả nhà Phó phu nhân đến, Tử Tình vội đi ra ngoài đón tiếp, Phó phu nhân sang sảng cười nói: "Biết hôm nay cha nương ngươi vắng lạnh buồn tẻ, chúng ta tới đây tụ tập cho náo nhiệt, không có ý kiến chứ?"
"Nào có, đến vừa đúng lúc, Tần phu nhân cùng Tần đại nhân cũng tới rồi, đúng là thực khéo." Tử Tình cười nói.
Phó gia cũng là có vài phần ngoài ý muốn, đúng lúc này, người ở bên trong nghe được động tĩnh bên ngoài, Tăng Thụy Tường cùng Tần đại nhân, Thẩm thị cùng Tần phu nhân đi ra.
Tần phu nhân thấy Phó phu nhân, cười nói: "Đúng là cũng thực khéo, thật giống như là hạ bái thiếp ước hẹn, có lẽ một lát nữa còn có thể gặp được một nhà Hạ thái thái ấy chứ?"
Người này thật đúng là không chịu được nhắc tới, người trong phòng vừa ngồi không được một hồi, chuông cửa đã lại vang, Tiểu Bạch dẫn theo hai vợ chồng Hạ thái thái vào cửa, còn có Hạ Đan cùng một vị nam nhân nhìn qua hình như là trượng phu nàng.
Hạ thái thái vừa vào cửa, thấy một phòng người, cười nói: "Thật đúng là đầy đủ hết, có lẽ đều là thấy hôm nay thời tiết đẹp trời mới ra cửa."
Tử Tình đang ở trong phòng nói đùa cùng ba đứa nhỏ của Phó gia, hai nam hài Phó gia, Tử Tình có vài năm không gặp, đều cao lớn hơn không ít, bọn họ cũng là còn nhớ rõ Tử Tình, gọi "Tình tỷ tỷ, Tình tỷ tỷ".
Tần phu nhân cũng là thấy đại nhi tử của Phó gia Phó Gia Viễn, có vài phần hứng thú, hỏi khá nhiều, Tử Tình đột nhiên nhớ tới, Tần gia này cũng là có một nữ nhi đợi gả, có lẽ Tần phu nhân này động tâm tư gì đây.
Vừa nghĩ như vậy, Tử Tình cẩn thận liếc mắt nhìn Phó Gia Viễn một cái, tiểu tử năm nay mười bảy, bộ dạng cũng là nhất biểu nhân tài, mặt mày thô kệch, kế thừa huyết thống phương Bắc của cha nương, so với người phương Nam bình thường cao lớn khỏe mạnh hơn một chút, vóc người ước chừng 1m7 trở lên, tương lai hẳn là còn có thể cao hơn một chút nữa.
Phó gia ở trong thành An Châu cũng thật là một nhân tuyển không tồi, huống hồ, trước mắt, Tần gia lại muốn cầu cạnh Tăng gia Lâm gia, Phó gia là quan hệ thông gia với Tăng gia, tất nhiên không có đạo lý nhìn Tần gia xui xẻo, Tần phu nhân càng nhìn càng vừa lòng, càng nghĩ cũng càng vừa lòng, hối hận mãi hôm nay không mang nữ nhi đến, để cho nàng xem tướng một cái.
Tần phu nhân đang muốn hỏi một chút Phó Gia Viễn có làm mai hay chưa, lúc này, Phó phu nhân cùng Hạ thái thái tiến vào, hai bên lại là một phen hàn huyên, vì để cho mấy bề trên nói chuyện tiện hơn, Tử Tình bèn dẫn tiểu hài tử vào thư phòng.
Tử Tình thấy có trượng phu của Hạ Đan ở đây, liền muốn gọi Lâm Khang Bình đến tiếp khách, Tiểu Bạch ở bên trong bận rộn, cũng không có người sai sử, Tử Tình đành phải tự mình chạy về nhà.
Trong phòng, Tần phu nhân thấy Tử Tình cùng bọn nhỏ đều không ở đây nữa, nói với Phó phu nhân: "Hôm nay lần đầu tiên nhìn thấy lệnh lang, quả thực tính cách tương tự với phu nhân, là người thẳng thắn, nghe nói đã trúng Tú tài, bây giờ ở phủ học. Nói vậy năm nay phải thi nữa đúng không?"
"Ôi, hắn mới học hai năm, chỉ là đi thi để học hỏi kinh nghiệm, đâu có thật lòng trông cậy có thể trúng?" Phó phu nhân nói.
"Nói đến công tử nhà ngươi, ta cũng là nhiều năm không gặp, đột nhiên vừa nhìn, đều đã trưởng thành rồi, ta cũng không nhận ra được, trong ấn tượng của ta vẫn là tiểu hài tử năm đó đi theo sau Tiểu Tứ và Tình nhi nhà ta, gọi ‘Tình tỷ tỷ, Tình tỷ tỷ’, không nghĩ tới, vài năm không gặp, đã đến tuổi thành thân rồi." Thẩm thị cảm thán nói.
Hạ thái thái nghe xong hỏi: "Nói đến thành thân, một năm nay, cũng hình như nghe nói công tử đang xem tướng, chẳng lẽ có người thích hợp rồi ư?"
Lời này, thật đúng là hỏi đến đáy lòng Tần phu nhân rồi, chỉ nghe Phó phu nhân nói: "Nào có người thích hợp? Hạ thái thái nếu biết nhà ai có cô nương tốt, không ngại nói với ta một tiếng, làm phụ mẫu này, cũng là phải tốn hết tâm tư. Ta đây mới đứa thứ hai, đã không biết lo thế nào cho phải, nghĩ đến thông gia tẩu tử có đến sáu đứa nhỏ, ai nấy đều toàn vẹn rồi, ta đúng là thật lòng hâm mộ đấy."
"Việc này có cái gì đáng hâm mộ? Ai mà không từng bận tâm lo nghĩ chứ? Lo nghĩ lo nghĩ, người đã già rồi." Thẩm thị cười nói.
"Cũng không phải là lời này, nhắc tới con cái, cũng không có mấy ngày sống thư thái, nhưng lại không phải vì mình mà sống, toàn là vì con cái trượng phu cha mẹ chồng mà sống." Tần phu nhân cảm thán một câu.
Hạ thái thái nghe xong cười nói: "Ta nói, hai người các ngươi, một người phát sầu vì nhi tử, một người phát sầu vì nữ nhi, sao lại không nghĩ tới, nhân duyên ấy à, có lẽ ngay ở trước mắt đấy?"
Tần phu nhân này nghe xong quả thực muốn ôm Hạ thái thái một cái, hôm nay Hạ thái thái này nói chuyện, câu nào cũng nói đến trong lòng Tần phu nhân, chẳng qua, bộ dạng này vẫn còn phải giả trang, Tần phu nhân cười nói: "Bản thân ta thì sẵn lòng, vừa mới thấy tiểu tử, con người cũng không tệ, tuổi còn nhỏ đã là Tú tài rồi. Chỉ là, chỉ sợ Phó phu nhân người ta chướng mắt nữ nhi nhà ta thô tục."
Phó phu nhân nghe xong sửng sốt, kết thân cùng Tần gia, nàng thật đúng là không nghĩ tới, nàng biết thân thích Tần gia gặp chút phiền toái, chẳng qua, hẳn là không liên lụy đến Tần gia đi? Dù sao chỉ là nhà tỷ tỷ Tần phu nhân.
Phó phu nhân nghe xong cũng không nói lời chắc chắn, cười nói: "Ta cũng là không có ý kiến, chỉ là, việc này, ta còn phải hỏi lão gia nhà ta một chút, dù sao, ngưỡng cửa nhà ta hơi thấp, sợ tủi thân thiên kim nhà phu nhân. Phu nhân cũng là phải hỏi qua Tần đại nhân mới có thể làm chủ chứ?"
Hạ thái thái muốn lấy lòng hai bên, thúc đẩy một chuyện tốt, bèn nói: "Chuyện này có khó khăn gì? Hai vị đại nhân không phải ở phòng khách dùng trà sao? Có sẵn cơ hội, quá tốt."
Tần phu nhân nghe xong liền phái Tần bà tử đến hỏi một tiếng, Phó phu nhân chỉ đành phải phái nha hoàn bên cạnh qua, đột nhiên, trong phòng truyền đến mấy tiếng cười to “ha ha”.
Lúc Tử Tình vào cửa, đúng lúc gặp phải Tần đại nhân vỗ bả vai Phó đại nhân cười ha ha, đây là tình huống gì?
Tử Tình vào nhà, nghe thấy Hạ thái thái cười nói: "Đúng là thành, tiền tạ ơn bà mối có thể miễn, rượu tạ ơn bà mối thì không thể bớt."
Phó phu nhân cùng Tần phu nhân đều nói: "Tất nhiên sẽ không."
Thẩm thị không có suy nghĩ nhiều, cũng cười nói: "Đây thật đúng là một việc vui, không nghĩ tới hai nhà các ngươi cũng thành thông gia."
Tử Tình vừa nghe, hai nhà này thành thông gia, đối với Tăng gia và Lâm gia, cũng là chả có chỗ tốt nào, Tần phu nhân này còn dễ nói, Phó gia đúng là lựa chọn không tồi, nhưng là đối với Phó gia mà nói, Tần gia này hiện tại không phải là có phiền toái trong người sao? Làm sao còn có thể chủ động sáp vào?
Tử Tình thật là không nghĩ tới, mình mới chỉ đi ra ngoài một khắc đồng hồ, lại có thể thành được ngay một đôi nhân duyên, hiệu suất này, cũng không khỏi quá nhanh đi.
Hạ thái thái này đúng là vui vẻ ra mặt, cứ như vậy, Tri phủ cùng Đồng Tri chuyển một vòng đều là quan hệ thông gia, chỗ tốt trong thành An Châu này, còn có thể thiếu trượng phu nàng? Có lẽ qua hai năm, còn có thể lên một cấp ý chứ.
Tử Tình qua đây là hỏi ý kiến của Thẩm thị, hôm nay người tới tương đối nhiều, Tử Tình dẫn cả mấy người Tiểu Tử tới, muốn chuẩn bị giữ khách lại ăn cơm.
Tần phu nhân nghe xong vội nói: "Hôm nay người tới thật là có phần đông, không bằng mọi người chúng ta đều tới tiệm ăn, vừa vặn, ta làm chủ."
Thẩm thị nghe xong cười nói: "Muốn mời rượu tạ ơn mai mối, còn hơi sớm đấy? Chữ Bát (八) còn chưa có chổng đít lên đâu? Hôm nay không phải là đều chạy tới nhà ta ăn Tết Ông Táo sao? Chúng ta à, hãy cùng nhau náo náo nhiệt nhiệt ăn Tết Ông Táo."
Phó phu nhân nghe xong cũng nói: "Vẫn là lời này của tẩu tử có lý, ta vốn chính là chạy tới nhà tẩu tử, không thấy ngay cả bọn nhỏ cũng mang đến sao? Lại nói, chúng ta nếu đi, thông gia lão gia cùng tẩu tử không thể theo chúng ta đi ra ngoài, chỉ bọn họ ở nhà, còn gì thú vị?" Nói thật ra, cửa hôn sự này, Phó phu nhân không phải ham thích lắm, chuyện này, nàng còn muốn về nhà cùng Phó đại nhân tính toán cẩn thận một chút.
Tần phu nhân cùng Hạ thái thái cũng cười nói không suy nghĩ chu toàn, Tử Tình nghe xong chỉ đành phải đi ra ngoài sắp xếp bữa ăn.