Ai biết Từ sư phụ xem xong số gỗ còn lại, nói mấy khúc gỗ này làm cửa sổ, tủ chén thì được, còn làm những thứ khác thì thô ráp, chỗ hắn có mấy khúc gỗ tốt, làm giá sách, tủ quần áo thì dùng gỗ chương, loại gỗ này sẽ không bị sâu mọt phá hoại, nhưng không có nhiều, tổng cộng làm được mỗi thứ 1 cái. Về phần giá, giường thì dùng gỗ cử đi, rắn chắc và bền, còn đẹp nữa, còn bình phong thì dùng lim, dù sao cũng tốn không nhiều lắm.
Lim a lim, Tử Tình kích động, thật sự muốn hết lên rằng ‘dùng lim hết luôn đi’, vận khí của mình quá tốt. Đời trước còn không dám mơ nữa cơ.
Tăng Thụy Tường vừa nghe, có chút chần chờ, nếu làm hết thì trong nhà còn rất ít bạc, còn không biết có đủ không, liền hỏi: "Tất cả hết tầm bao nhiêu bạc?"
"Nguyên liệu tầm 50 lượng, còn lại là tiền công. Lão gia, vì ta thấy ngươi có căn nhà đẹp, nên ta mới định làm nguyên bộ nội thất cho ngươi, ngựa tốt phải có yên tốt, ngài nói đúng không? Ngài cứ yên tâm, gia cụ trong nhà ngài sẽ không có cái thứ 2 đâu. Nói thật, mấy khúc gỗ tốt được ta cùng các đồ đệ tìm được trong núi sâu đã mấy năm, giá cả cực kì tiện nghi, xem mấy khúc gỗ đó mà tay ta ngứa, nhưng người bình thường làm gì cần thứ quá tốt, nên ta lại. Như vậy đi, ngày mai ta sai một đồ đệ đến, làm cửa sổ trước, còn ta thì đến An Châu một chuyến, xem hình thức ở trong thành có cái nào mới mẻ tiện dụng không, nếu ngài có yêu cầu gì thì cân nhắc, ngày sau ta lại đến."
Từ sư phụ nói như vậy làm Tăng Thụy Tường có chút động tâm, những người khác trong nhà cũng động tâm. Tử Tình nghĩ nửa ngày xem chỗ nào có lim, cây chương thì nàng thấy không ít, đối diện cửa hàng nhà bác chồng có một gốc cây chương già, hai ba người ôm không xuể.
Chờ Từ sư phụ vừa đi, Tăng Thụy Tường hỏi còn bao nhiêu bạc, Tử Tình nói 144 lượng. Cả nhà cùng nhau thương lượng, cơ bản đồng ý, nhất là gỗ chương, sâu cũng không có, tốt nhất thì để một ít gỗ chương ở đầu giường và cuối giường đuổi sâu bọ, nhưng Tăng Thụy Tường nói ngủ không ngon, hương vị quá nồng. "Xem ra làm xong nhà này, chúng ta lại nghèo, ta còn muốn mua vài mẫu ruộng nước, xem ra còn phải đợi đến sang năm." Thẩm thị nói.
"Nương, chúng ta có một mẫu đã làm không hết, ta thấy công việc đồng áng nặng nhọc, chúng ta mướn người làm công đi, mỗi lần phụ thân được nghỉ thì về nhà làm việc mệt mõi, phụ thân đâu phải nông dân đâu mà làm những việc tay chân, trước mắt chúng ta cũng không thiếu mấy đồng này. Nương xem trong thôn có nhà ai khó khăn, hơi già mà thành thật, thuê hắn." Tử Tình đem ý tưởng trong lòng nói ra, nếu không là sợ a công mắng, nàng còn muốn khuyên cha mẹ cho thuê ruộng luôn rồi.
Thẩm thị vừa nghe lời này, nói: "Thật ra ta đã nghĩ đến việc này, ban đầu là do tình hình khó khăn, cha ngươi sẽ không đồng ý nên ta không nói. Bây giờ người trong thôn đều biết chúng ta cho nhà mới, không cần che đậy nữa." Lại hỏi Tăng Thụy Tường có chọn được người nào không.
"Ta thấy lão tam nhà tam bà bà rất được, là người thành thật chịu khó, trong nhà có ba đứa nhỏ. Tam nương sinh năm con trai, nên phân chia cho mỗi người không được bao nhiêu cả." Thụy Tường nói.
"Vậy ta đến chỗ tam nương thương lượng trước." Thẩm thị nói.
Lúc Từ sư phụ lại đến, thì hai đồ đệ của hắn đã chuẩn bị xong mọi thứ trước khi bắt tay vào làm, thợ khéo ở ngay tại phòng phía nam, ban ngày thì bận việc, hai đồ đệ phụ trách làm cửa sổ, Từ sư phụ làm giường trước, bởi vì Tăng Thụy Tường nói muốn sớm chuyển vào, tiền công một ngày của sư phụ là sáu mươi văn, đồ đệ là ba mươi văn, một ngày 2 bữa, làm xong cửa sổ thì để lại một đồ đệ mài dũa.
Tử Tình nói sợ con muỗi, nên bảo Từ sư phụ làm một hộc tủ ở mỗi giường gắn một khúc gỗ chương, ai ngờ Từ sư phụ nói: "Đến lúc ta bào gỗ chương, ngươi nhặt tất cả mãnh vụn là gỗ vụn bỏ vào cái túi, có tác dụng lớn. Không riêng gì để ở đầu giường, cho một ít vào tủ gỗ trong phòng bếp, sâu bọ không dám đến."
Tử Tình vừa nghe, vui mừng ngoài ý muốn, lại nhờ Từ sư phụ làm ở mỗi giường một cái hộc nhỏ để cho gỗ vụn vào. Từ sư phụ cũng không làm khó xử, đáp ứng. Tăng Thụy Tường và Từ sư phụ thương lượng xong, buổi chiều liền đi dạy học.
Tăng Thụy Tường vừa đi, Thẩm thị lại mời Tăng lão gia tử tới, lão gia tử giúp đỡ việc vặt vẫn phương tiện hơn. Thẩm thị có rất nhiều việc để làm, mỗi ngày đi chợ mua đồ ăn, chuẩn bị đồ ăn cho bốn người nam nhân lớn, cơm chiều còn phải chuẩn bị chút rượu nhạt.
Thẩm thị bớt chút thời gian đi nhà tam bà bà một chuyến, lúc đầu tam bà bà bảo không muốn tiền, chỉ nói để con mình hỗ trợ.
Thẩm thị vội nói: "Đâu phải làm một ngày hai ngày, thời gian dài mà, nếu tam nương không thu tiền, ta chỉ có thể đi tìm người khác. Nhưng không giúp đỡ huynh đệ mà lại để người ngoài tiện nghi thì hơi vô lý." Thế này mới thuyết phục được tam bà bà cùng Tăng Thụy Ngọc.
Thẩm thị nhờ Tăng Thụy Ngọc cày ruộng nước cùng ruộng cạn, Tăng Thụy ngọc làm hết hai ngày mới cày xong, Thẩm thị cho hắn tám mươi văn tiền, Tăng Thụy Ngọc nói chỉ nhận 60 văn, nói ở tiền công ở đâu cũng chỉ có ba mươi văn một ngày.
Thẩm thị đành phải từ bỏ, sai Tử Tình ghi lại, Tử Tình không thích mỗi ngày đều phải ghi lại từng thứ một, nên lấy 5 chuỗi tiền (=500 văn) bỏ vào hộp nhỏ, 5 ngày kiểm tra một lần xem còn thừa bao nhiêu. Tử Tình còn nhờ Tử Phúc tìm chút mực đỏ, về sau có tiền lời thì ghi bằng mực đỏ, dễ hiểu hơn. Nếu không sợ người khác lật ra xem, Tử Tình sẽ viết chữ số Arab ( bảng số 1234 nè nè) cho đơn giản.
Từ khi việc ruộng có Tăng Thụy Ngọc, mỗi ngày Thẩm thị có thời gian rãnh thì đều đến đất trồng rau, Tử Tình bảo Thẩm thị chỉ cần trồng các loại rau xanh đủ nhà mình ăn là được, còn thừa đất trống thì trồng tỏi và hương cần, Tử Tình nhớ ngày tết kiếp trước, ông nội đều chuẩn bị một đống hương liệu, ông nội nói tỏi cùng hương cần bán trong dịp tết đắt, bởi vì nhà nhà đều muốn nấu những món thơm ngon mời khách. Tử Tình cảm thấy nơi này cũng giống thế.
Thẩm thị nghe xong cũng cảm thấy như vậy, không chỉ tết, mà lúc trong nhà có khách, mình đều phải đi hái lá tỏi, hương cần để xào thịt hoặc thịt khô, bình thường thì không ăn vì tiếc, tết mới chiêu đãi khách nhân, không thể không làm, nhất là người trong thành nhân. Nghĩ thông suốt, Thẩm thị ôm Tử Tình, hôn vài cái, rồi vui vẻ làm việc.
Mười ngày sau, Từ sư phụ mới làm xong cái giường đầu tiên, Tử Tình thấy không khác giường của Thẩm thị là bao, đều là giường 4 chân, nhưng chi tiết thì khác biệt, khắc hoa này, đầu giường, cuối giường có tạo hình, mà Từ sư phụ rất có tài năng, làm tỉ mỉ chu đáo, đồ án tinh xảo. Cái giường này là chuẩn bị cho cha mẹ Tử Tình dùng , đầu giường khắc hoa sen nở rộ, cuối giường khắc uyên ương tung cánh.
Tử Tình rất thích, Thẩm thị cũng vui mừng.