Lời này, hỏi khó Tử Tình rồi, Tử Tình biết được thân phận của Lý Dực, hơn nữa còn ngầm đồng ý hai người qua lại, thực ra, mức độ rất lớn là một loại nhận biết quan niệm về số mệnh làm cho Tử Tình bỏ qua giãy dụa, Tuệ Quang đại sư, đại sư Linh Âm Tự, lời của bà ngoại Hà thị, cùng với sự sắp đặt một nhà mình hồi Kinh vân vân, dĩ nhiên chủ yếu nhất chính là hai lần cứu Lý Hãn trong nguy nan, mới dẫn đến những phản ứng mắt xích phía sau, hết thảy việc này, tựa hồ trong tối tăm đã sắp xếp xong xuôi, mệnh cách của Yên Nhiên, chỉ có thể là Lý Dực.
Hôm nay Lý Hãn tự mình tới cửa, cũng cho thấy thành ý của hắn, Tử Tình nếu làm kiêu quá mức, chọc giận Lý Hãn, Tử Tình không xong việc còn phải gánh chịu hậu quả, còn không biết gánh chịu nổi hay không?
Tử Tình nghĩ tới chỗ này, biết nghe lời mà nói: "Hết thảy theo ý của Thánh thượng cân nhắc quyết định, dân phụ không có yêu cầu, à, đúng rồi, thành thân phải đợi mười sáu tuổi."
Lý Hãn nhìn Tử Tình, muốn nói cái gì, không có mở miệng, Lý Dực ở một bên cười nói: "Cô cô, ngươi đồng ý rồi, thật tốt quá, cô cô."
La Trì cười nói: "Tiểu Dực nên gọi là nhạc mẫu đại nhân."
"Nương, ta muốn gọi cô cô một tiếng ‘Nương’." Lý Dực nhìn Tử Tình.
Tử Tình sờ sờ đầu của hắn, nói: "Được, tùy ngươi."
Lúc này, Lâm Khang Bình chạy về nhà rồi, Tử Tình vội ném việc cho hắn, mình trở về phòng đi xem Yên Nhiên, ai ngờ Lý Dực chạy còn nhanh hơn nàng, Tử Tình nghĩ tới hai người hẳn là có mấy lời muốn, liền quay người lại.
Yên Nhiên đang thêu hoa cho giày của Lý Dực, đột nhiên thấy Lý Dực vọt vào, ôm lấy Yên Nhiên nói: "Muội muội, muội muội, nương đồng ý cho chúng ta đính hôn rồi, đồng ý rồi."
Mấy người Đại Đào các nàng thấy vậy, vội vàng lui xuống.
"Đính hôn gì? Ca ca ngươi đính hôn rồi?" Yên Nhiên bỗng chốc còn không có kịp phản ứng, một câu sau, là yếu ớt hỏi ra.
Tâm tư của Yên Nhiên mấy ngày nay. Sao Lý Dực lại không có phát hiện? Nhưng là, hắn không lấy ra được lời chắc chắn tới dỗ dành Yên Nhiên, những lời thề kia, nói nhiều, cũng sẽ thành lời nói suông, cho nên, hắn mới có thể vội vàng tìm Lý Hãn yêu cầu đính hôn, cho mình cũng cho Yên Nhiên một viên thuốc an thần.
"Muội muội tốt. tất nhiên là ta và ngươi đính hôn rồi, ca ca không phải là đáp ứng ngươi, ca ca nhất định sẽ trông coi ở bên cạnh ngươi, nhưng là, ca ca muốn trông coi ở bên cạnh ngươi, ngươi chỉ có thể gả cho ca ca, muội muội, gả cho ca ca có được không?"
Lý Dực cũng là hồ đồ rồi, lại hỏi một nữ hài mười tuổi gả cho hắn có được không? Nhưng là, lời này. Hắn lại không thể không nói cho Yên Nhiên, đứa nhỏ mười tuổi hẳn là có thể hiểu chút ít tình yêu nam nữ nhỉ? Lý Dực cũng không phải là rất xác định. Chẳng qua, hồi hắn mười tuổi cũng đã biết rồi, đời này, nhất định phải giữ muội muội này ở lại bên cạnh mình, hắn mới không nỡ gả Yên Nhiên cho người khác đâu.
"Được." Yên Nhiên cũng không có già mồm cãi láo, chuyện mấy ngày nay vẫn xoắn xuýt có tin tức, ít nhất giờ phút này. Lý Dực đối với nàng, nàng đối với Lý Dực, cũng là một loại chuyện nước chảy thành sông. Về phần chuyện tương lai, cũng chỉ có thể giao cho thời gian đi tìm kiếm đáp án thôi.
Yên Nhiên đính hôn, đối với Lâm gia và Tăng gia mà nói, cũng là một chuyện lớn, thân phận của Tiểu Dực, cũng phải công khai rồi, kinh ngạc nhất chính là Tăng Thụy Tường và Thầm thị, nhất là Tăng Thụy Tường, thở dài, nói: "Không nghĩ tới thật đúng là từ chỗ này, đạo hạnh của Tuệ Quang đại sư, thật đúng là không tầm thường nha."
Hắn đối với việc Yên Nhiên gả vào hoàng gia, chẳng hề lạc quan lắm, dù sao, xuất thân của Lâm gia rành rành ra đấy, nữ nhân trong cung, có mấy người đơn giản?
Thầm thị sửng sốt hồi lâu, Tử Tình hỏi: "Nương, ngươi nghĩ cái gì?"
"Việc này không thích hợp, sau này, ta gặp Tiểu Dực, không phải còn phải quỳ xuống? Ngay cả nói cũng không dám nói, việc này không tốt." Thầm thị nói.
"Nương, lão nhân gia người cũng thật là biết nói đùa, chuyện lớn như vậy, ngươi lại chỉ nghĩ đến loại chuyện nhỏ quỳ xuống cho ngoại tôn nữ tế." Lưu thị cười nói.
"Đây chẳng phải là chuyện nhỏ, khó khăn lắm mới có Đại ngoại sinh nữ, nghĩ tới tương lai thành thân, làm sao cũng phải làm khó ngoại sinh nữ tế này một chút, nhưng địa vị của ngoại sinh nữ tế này cũng quá lớn, cái này thật không chơi vui, ta còn chờ ngoại sinh nữ tế dập đầu thỉnh an cho ta, lúc này trái lại phải làm ngược lại, quá buồn bực rồi, không tốt, không tốt, quá không tốt." Tử Hỉ nói liên tục mấy câu không tốt.
Mấy người Tử Phúc cũng nói: "Đây thật là thua lỗ, còn không bằng vào lúc không biết thân phận của hắn, để cho hắn dập đầu cho chúng ta mấy cái, hiện tại cũng không dám, mất hứng một cái, ta còn phải gánh chịu hậu quả."
Phó thị trái lại lôi kéo Tử Tình nói: "Đại tỷ, ngoại sinh nữ tế tới, ta có thể chỉ nói một yêu cầu hay không, lúc nào cha ta có thể trở về?"
"Bây giờ nói chính là vấn đề Yên Nhiên đính hôn, nhắc đến chuyện cha ngươi, Hoàng thượng cho là chúng ta uy hiếp người ta, ngược lại không tốt, sau này, chờ đính hôn rồi, lại hỏi cũng không muộn." Tử Phúc nói, dù sao hắn vẫn là lớn tuổi hơn chút, suy nghĩ nhiều hơn.
Trần thị trái lại cười nói: "Bản thân ta là muốn mở mang tầm mắt, sính lễ của hoàng gia có những thứ tốt gì? Nếu có thể mang ta tiến vào cung đi một vòng, đời này của ta cũng đáng rồi."
"Nào có cho sính lễ nhanh như vậy, chỉ có thể là lễ vật đính hôn." Tử Tình trả lời.
"Tử Tình người ta còn chưa từng đi vào trong cung đâu, ngươi vẫn là đứng một bên mà chờ, làm sao cũng phải đến lượt Đại cữu nương là ta đây trước." Lưu thị cười nói.
Ngày đính hôn định vào mùng mười tháng mười, là ý của Lý Dực, muốn thập toàn thập mỹ, nói là sau này thành thân cũng chọn ngày này.
Bởi vì Lý Dực không phải là thái tử, đính hôn không cần chiếu cáo thiên hạ, hơn nữa, Lý Dực không phải là thái tử, cũng là không cần phải gấp gáp cưới tiểu thiếp. Chẳng qua, Lý Dực đính hôn, trừ người trong cung, đại thần bên ngoài cũng căn bản đều biết rồi, kinh ngạc nhất không ai bằng Văn gia, bởi vì, Văn gia hoàn toàn cho là hôn sự của Lý Dực lần này, sẽ rơi vào Văn gia, đồng thời, còn có La gia mất mác. Bọn họ cho là, Lý Dực sẽ lấy Yên Nhiên, cũng chỉ là một người thiếp, trong hai nhà bọn họ, nhất định là có một chính thê.
Văn lão phu nhân là giận không thể mắng, cảm thấy nếu như là Yên Nhiên làm chính thê, Văn gia làm thiếp mà nói, Hoàng đế này không khỏi quá xem thường Văn gia rồi, cho nên, dưới sự vội vàng, hai nhà Văn La thành thân gia, Văn Mẫn Nhi định cho La Hạo Viêm, cũng là thành toàn Mẫn Nhi, Văn Dục thì cùng thế tử phủ thân vương đính hôn, mẫu thân của thế tử này chính là một trong tứ đại tài nữ năm đó, cũng là một trong những khuê mật của Văn Nhị nãi nãi.
Lý Hãn không nghĩ tới, Lý Dực đính hôn sẽ nhấc lên phản ứng dây chuyền lớn như vậy, mấy đại thế gia khuê tú ở Kinh thành rối rít gấp gáp đính hôn, sợ vào làm trắc phi cho Lý Dực, những thế gia này chỉ cần vừa nghĩ tới nữ nhi của mình lại phải bị một bình dân nữ quản chế, người nào cũng không chịu phục trong lòng. Mặc dù Lâm gia đã là thân phận ngũ phẩm, nhưng ai cũng biết, Lâm Khang Bình xuất thân là nô tịch của Văn gia, ngũ phẩm chỉ là nghĩa Quan, không có cách nào so sánh được với những thế gia này.
Trong khoảng thời gian ngắn, lời oán giận của thế gia kinh thành loạn hẳn lên, chẳng qua, cũng may lúc này Lý Dực còn không phải là thái tử, chuyện Lý Dực đính hôn, chẳng qua là chuyện nhà của Hoàng gia, còn chưa bay lên tới độ cao của quốc gia đại sự, nếu không, các đại thần nhất định sẽ dâng thư cho Hoàng đế, để cầu hủy bỏ. Về phần sau khi thành thân, đợi đến ngày đó, Yên Nhiên làm Thái Tử Phi hoặc Hoàng hậu, lại muốn cầu bãi miễn Yên Nhiên, thì tương đương với yêu cầu Lý Dực hưu thê, việc này, các đại thần cũng không dám rồi, đó chính là làm ra chuyện mọi người trong thiên hạ đều cho là không đúng, không riêng gì bọn họ, Lý Dực cũng sẽ bị người trong thiên hạ thóa mạ.
Không thể không nói, Lý Hãn vẫn là rất có tầm nhìn lâu dài, tiên đoán đến một màn này, nghĩ tới xa như vậy, hơn nữa, cứ như vậy, sẽ không có nữ nhi thế gia rối rít yêu cầu gả cho Lý Dực rồi, Lý Dực ít nhất còn có thể thanh tĩnh mấy năm.
Những tâm tư này của Lý Hãn, Tử Tình bọn họ tất nhiên không đoán được, Lý Dực cũng là hiểu một phen khổ tâm của Lý Hãn, giữa phụ tử đã thẳng thắn rồi, Lý Dực quả là cảm tạ Lý Hãn làm hết thảy vì hắn.
Mùng mười tháng mười, thái giám trong cung, quan chấp sự, ma ma… đi cùng Lý Dực tới cửa tuyên chỉ, mang tới mấy gánh đồ tới đây, yêu cầu thiếp canh của Yên Nhiên, viết hôn thư, hôn sự của Yên Nhiên, liền tính là đã định, bởi vì bát tự của Yên Nhiên và Lý Dực đã sớm cho cao tăng của Long Hữu tự hợp qua rồi, là ông trời tác hợp.
Chờ các thái giám ma ma đi cả rồi, mấy người Lưu thị oán giận nói: "Đây cũng quá đơn giản, còn tưởng rằng ít nhất nương nương gì gì đó sẽ đến, nhà đàn trai cũng không có trưởng bối, hai nhà cũng không còn ngồi xuống thương lượng, chỉ là một đạo thánh chỉ, liền tính là tứ hôn rồi, aiz, hại ta hứng thú vô ích mấy ngày."
"Đại cữu nãi nãi là không biết được quy củ của nơi này, Yên Nhiên tiểu thư vẫn là đặc biệt đấy, nhớ năm đó khi tiểu thư của chúng ta xuất giá, Hoàng thượng cũng vẫn là hoàng tử, chỉ là Hoàng hậu mời nữ nhi của tất cả thế gia của Kinh thành vào trong cung ngắm cảnh, nhìn trúng người nào, yêu cầu bát tự của đối phương tìm người hợp lại, không có vấn đề gì mà nói, liền hạ một đạo ý chỉ, hôn sự cũng coi như định rồi, đâu có chính thức tam môi lục sính giống như dân gian? Dĩ nhiên, Hoàng hậu sẽ cân nhắc thế lực của mỗi nhà trước đó." Hoa ma ma nói.
Cái này, Tử Tình cũng không biết nghi thức đính hôn của Hoàng gia dĩ nhiên là đơn giản như thế, trước kia cũng chưa từng trải qua, hóa ra Lý Hãn này, thật đúng là cho Tử Tình thể diện.
Làm xong công việc của Yên Nhiên, Tử Tình là phải chuẩn bị đồ cho Thư Duệ năm sau thành thân, phòng ốc phải thu dọn, sính lễ phải chuẩn bị, Tử Tình là bận tối mày tối mặt, cũng may có mấy người Lưu thị hỗ trợ, cũng có Hoa ma ma ở một bên chỉ đạo, Tử Tình dù sao không có kinh nghiệm phương diện này, La gia chẳng phải là gia đình tiểu hộ, sính lễ nếu không tử tế, còn không để cho toàn bộ người trong Kinh thành nhìn chê cười?
Tử Tình bận rộn, tất nhiên liền không có tinh lực gì quản lý cái khác, chuyện nhỏ trong nhà, liền giao cho Yên Nhiên xử lý, để cho Yên Nhiên thử quản lý việc nhà.
Mấy ngày nay, Lý Dực cũng chạy tới Lâm gia không ít, chuyện này, Tử Tình cũng không tiện đuổi hắn đi, không để cho hắn vào cổng trong, người ta đến thăm thê tử đính hôn, cũng coi như danh chánh ngôn thuận, Tử Tình là người từng trải, cộng thêm Yên Nhiên còn nhỏ, nghĩ rằng Lý Dực cũng không thể làm ra chuyện thương tổn Yên Nhiên, liền mở một con mắt nhắm một con mắt, chẳng qua là dặn dò nha hoàn đi theo không thể rời đi.
Cuối năm này, Tử Phúc cùng Tử Hỉ đều thăng một cấp, Tử Phúc thăng làm phủ trình Thuận Thiên, Tử Hỉ là thị độc học sĩ nội các, Phó đại nhân và Tần đại nhân cũng đều từ đất xa xôi trở về kinh, chẳng qua không có thăng chức, vẫn là chức vụ ban đầu, phái ra ngoài, một ở Hà Nam, một ở Sơn Đông, Tần Phó hai nhà đều cho là Hoàng thượng là nhìn thể diện Lâm gia và Tăng gia, cho là Lý Dực ở giữa xin cho, cũng là đưa tới một phần hậu lễ cho Yên Nhiên.
--- ---------
Bổ sung thêm:
Tam môi lục sính: hay còn gọi là tam thư lục lễ, bao gồm:
Tam thư: chỉ văn thư trong quá trình lễ sính, theo thứ tự là:
Sinh thư: trao đổi lúc đính hôn
Lễ thư: qua đại lễ thì giao
Nghênh thư: lúc rước dâu do nhà trai giao cho nhà gái
Lục lễ là chỉ thủ tục từ cầu hôn, làm mai đến nghênh thú, thành hôn. Cụ thể là:
Nạp lễ: Nhà trai mời người chuẩn bị lễ vật cầu hôn gia đình nhà gái, làm mai;
Vấn danh: Nhà trai trên thiếp canh đỏ thẫm viết tên họ nam tử, đứng hàng thứ, ngày sinh tháng đẻ, do người làm mai đưa tới trong nhà đàn gái, gia đình đàn gái nếu có ý kết thân, sẽ viết tên, ngày sinh tháng đẻ.. của nữ hài lên, mời người xem bói;
Nạp cát: Nếu như bát tự của hai bên nam nữ không có tương xung tương khắc, thì hôn sự nghị định bước đầu;
Nạp trưng: lại gọi là qua đại lễ, tương tự đính hôn ngày nay;
Thỉnh kỳ: chọn ngày lành tháng tốt thành hôn;
Nghênh thân: ngày hôn lễ, nhà trai mang theo thư nghênh thân đến nhà gái nghênh đón tân nương.