Mục lục
Ta Muốn Làm Thiên Đao
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mai Viên Sơn Trang,

Theo một trận cuồng phong cuốn lên, từ trên bầu trời Tia Chớp từ từ giương cánh chậm rãi hạ xuống bãi đất trống cách đó khoảng nửa dặm.

Hầu như đồng thời, vốn đang thảnh thơi đi dạo ngắm cảnh ở Ưng Giản Sầu Tống bán tiên cũng hô biến một cái, dùng càn khôn đại na di vô thượng tiên thuật xé rách không gian trong chớp mắt liền dịch chuyển đến nơi này.

May mà không có ai nhìn thấy, nếu không có lẽ mọi người đã phải phải đổ xô ra lập đàn cúng bái thằng này mới được.

Nhìn phía trước đèn đuốc sáng rực Mai Trang, Tống gia hài lòng huýt sáo một tiếng rồi tung tăng thi triển khinh công chạy về nhà.

Chuyến này ra ngoài một lần, tìm đến Trầm Sinh đồng thời nói cho hắn những cái đó tin tức xem như đã là thành công một nửa.

Còn tiếp theo có thể hay không thuận lợi như ý mình vậy còn phải xem lão Trầm lựa chọn. Nếu thằng này vẫn khư khư cố chấp nhẫn nhục chịu đựng, Tống Khuyết cũng không ngại chọn ngày đẹp trời tiễn hắn lên đường.

Việc này đối với có U Ảnh Tùy Hình cổ hắn đến nói thực sự không cần quá dễ dàng. Bằng tu vi Tứ giai yếu gà như Trầm Sinh dù sau đó có ru rú trốn trong Linh Giang Bang nhờ người bảo vệ cũng không có tác dụng gì.

Nhưng theo Tống Khuyết dự đoán, chỉ cần lão Trầm còn một chút huyết tính như vậy, đối phương nhất định sẽ tìm đến sự giúp đỡ của mình.

Dù sao làm một người nam nhân, mấy ai lại có thể nhẫn nhịn chịu đựng được chuyện như thế phát sinh.

Việc ngày hôm nay Tống gia cho vị nhân huynh này nói cũng không phải hắn đơm điều đặt chuyện, mà tất cả đều là trăm phần trăm không thêm không bớt chút nào sự thật.

Vốn thằng này trong thời gian vừa rồi luôn tìm cơ hội để đâm Đỗ ca một đao, làm sao lão Đỗ cảnh giác vô cùng, hầu như núp trong nhà không thò đầu ra ngoài. Đi đâu cũng kè kè một đội thân vệ, để hắn nhất thời cũng phải bó tay.

Cha nợ con trả, Bang chủ gây tội bang chúng đến gánh. Không chém được lão đại, Tống Khuyết tự nhiên cần tìm đám tiểu đệ của hắn để phát tiết.

Kế hoạch là định diệt mấy tên Linh Giang Bang quan trọng đầu mục trả thù, nhưng làm sao vừa ngắm bắn hai cái hàng đầu mục tiêu là Chu Đình Ngọc cùng Trầm Sinh, hắn lại phát hiện được cái kia đại bí mật.

Trầm Sinh lão bà, trên danh nghĩa Chu Đình Ngọc ruột thịt muội muội Chu Tiểu Ngọc vậy mà cùng mình đại ca ngày ngày thông dâm. Đôi cẩu nam nữ này còn tiện thể muốn tìm cơ hội đem lão Trầm giết, lý do tất nhiên vì thằng này tại Lục Nhĩ uy vọng quá lớn, có thể nói công cao chấn chủ cũng không quá.

Chu Đình Ngọc thật sự là Lục Nhĩ người sáng lập, nhưng trước khi Trầm Sinh gia nhập, nó chỉ là trong huyện thành một cái đám lưu manh chuyên nghe ngóng giang hồ tin vỉa hè tổ chức. Giai đoạn về sau phát triển toàn bộ đều là lão Trầm một người gánh lên, nhiều khi làm lão đại Chu Đình Ngọc cũng không hiểu hết trong đó cong cong quấn quấn, dưới tay mình rốt cuộc cài cắm bao nhiêu ám tử đâu.

Theo thời gian trôi qua, lão Chu nội tâm bất an càng ngày càng lợi hại. Có biệt hiệu Tiếu Diện Hổ hắn tất nhiên sẽ không phải cái gì loại lương thiện, thằng này lập tức nghĩ ra mỹ nhân kế, cài cái kia không biết có phải thật sự là hắn muội muội hay không Chu Tiểu Ngọc đến bên cạnh giám sát, khống chế Trầm Sinh.

Dù đã là như thế, đối với mình đắc lực thủ hạ. Chu ca sát tâm cũng là chưa bao giờ vơi, nếu không phải không có ai có thể thay thế lão Trầm được, Chu Đình Ngọc đã sớm đem thằng này chém.

Nhưng như thế rất tốt, này không phải là trời ban cơ hội để Tống gia đem Trầm Sinh cùng Lục Nhĩ thu về cho mình dùng sao. Hắn lập tức thay đổi ban đầu kế hoạch, không giết người nữa mà bắt đầu chơi lên công tâm kế, muốn dựa vào ba tấc lưỡi trán hoa sen của mình đi thu phục nhân tài.

Sợ chỉ nói suông không có sức thuyết phục, Tống Khuyết càng là tốn công tốn sức sắp đạt một lần khiến người ấn tượng khắc sâu xuất hiện. Hiệu quả có vẻ thật tốt!

Đem phân hồn bám thân lên U Ảnh, cho nó âm thầm tiềm phục vào Trầm Sinh thư phòng. Rồi nhân lúc đối phương mải mê làm việc không chú ý, hắn bản thể liền thần không biết quỷ không hay dịch chuyển tức thời qua bên đó, dùng một tư thế tự nhận là phong tao nhất buông xuống trong phòng, như chủ nhân thế ngồi thản nhiên tự đắc rót nước pha trà.

Bây giờ ngẫm lại Tống gia vẫn thấy mình quả thật bức cách mười phần.

Chỉ là hình như thủ đoạn quá kinh hãi thế tục nên đã đem đối phương sợ quá chừng, nghĩ đến lão Trầm khi nãy ngay cả nói chuyện với mình cũng không dám, còn phải liên tục tự tàn tìm đường chết để đến bây giờ hắn vẫn cảm thấy khá là ê răng.

Không biết khi nào Tống lão ma hắn hung danh đã hiển hách đến vậy.

Cũng may ít nhất chuyện còn tính thuận lợi, làm xong việc Tống Khuyết liền đem mình bản thể tất cả cất vào không gian, rồi sau đó điều khiển U Ảnh bay ra ngoài Tây Môn một đoạn khoảng cách mới lần nữa thả ra.

Lúc sau liền kêu gọi Tia Chớp, phụ thân lên nó rồi để nó mang U Ảnh bay trở về Mai Trang trước, bản thân hắn thì cứ tùy ý vừa đi vừa ngắm cảnh. Đợi đến khi Tia Chớp đã về đến gần Mai Trang thì thằng này mới lần nữa đặt hai ngón tay lên trán, học Songoku lão ca một chiêu dịch chuyển tức thời biến qua bên đó như bây giờ.

Đây chính là hắn mới nghĩ ra được phương pháp di chuyển, vừa an toàn lại vô cùng tiện lợi, chất lượng đánh giá 5 sao.

Tống đại quan nhân đắc ý trở về trong nhà, không quên cử Tia Chớp lần nữa tốn công đưa U Ảnh quay về Linh Giang Thành. Hắn cũng muốn giám sát xem vị kia sừng nhiều như lông nhím nhân huynh tiếp đến sẽ có như thế nào hành động.

.......

Sau đó mấy ngày, cũng không có chuyện gì phát sinh.

Bên kia Trầm Sinh tin tức quả thật như đá chìm đáy biển vậy, đối phương vẫn như thường lệ ngày ngày đi làm, khiêm cung lễ độ với đại ca, ôn nhu chiều chuộng mình thê tử, không để người ngoài nhìn ra bất cứ cái gì dị sắc.

Nhưng càng như thế, Tống gia càng hài lòng.

Bởi vì thằng này không có chút nào dấu hiệu muốn đem chuyện đêm đó nói ra cho người khác, hơn nữa có U Ảnh 24/7 không gián đoạn theo dõi, Tống Khuyết còn thấy lão Trầm làm rất nhiều động tác bí ẩn.

Nhìn thấy những này, hắn trong lòng đã có đến 9 thành chắc chắn mình kế hoạch sẽ thành công.

Vì thế hắn cũng không chút vội vàng, ngày như thế nào qua vẫn tiếp tục như thế qua.

Ngoại trừ mấy lần vào thành tìm Vân mỹ mi quan tâm một chút Tứ Hải Thương Hội cùng Nguyệt Khuyết Các phát triển chính là về nhà chuyên cần văn ôn võ luyện. Mệt mỏi rồi liền nghỉ ngơi hưởng thụ 3 vị tuyệt mỹ nha hoàn thiếp thân massage phục vụ, thuận tiện châm chọc sỉ vả mỗ xấu xí nha đầu làm vui, thời gian trôi qua thực sự có tư có vị, thoải mái vô cùng.

Ngày này, vừa dùng điểm tâm xong xuôi Tống đại quan nhân đang thư thả nằm trong sân vườn, tay cầm Giang Hồ Ký Sự số mới nhất vừa uống trà vừa chậm rãi nghiên cứu.

Đại Viêm 816 năm, tháng 8, số 1148.

Viêm Đế ban chiếu đại xá thiên hạ nhân dịp sắp kỷ niệm 120 năm thọ thần của mình.

Đập vào mắt trang đầu tiên chính là như thế một cái đại tin tức. Vị kia hiện đảm nhiệm hoàng đế Tiêu Huyền đến tháng 11 năm nay sẽ tròn 120 tuổi. Cái này tuổi đổi lại thành người bình thường có lẽ bây giờ mộ phần cũng đã bền chắc lắm rồi.

Nhưng đối với thân là Tông sư cường giả Viêm Đế, thêm nữa đám ngự y trong triều ngày ngày chăm nom cẩn thận, tiếp tục làm hoàng đế 2-30 năm nữa khéo cũng không phải là vấn đề.

Cũng vì nguyên nhân này, hắn một đám hoàng tử hoàng tôn có không ít vị không chờ đợi được đã sớm chết vểnh vểnh. Ngay cả trước một đời Thái tử do không thể đột phá Tông sư, thấy chờ đợi vô vọng quá mà âu sầu sinh bệnh chết sớm. Mấy chục năm nay vị trí này vẫn còn để trống không, cũng không biết ai sẽ có phúc phận ngồi vào chỗ đó đây.

Ra đời sớm nhất mấy vị hoàng tử tuổi cũng quá già, bây giờ còn sức cạnh tranh cái này bảo tọa vậy chỉ còn có 3 người. Bao gồm Cửu hoàng tử Tiêu Tường, Thập hoàng tử Tiêu Mạnh cùng Thập tứ hoàng tử Tiêu Long.

Trong đó Thập tứ hoàng tử Tiêu Long có vẻ tiếng hô cao nhất, vì trong mấy người kẻ này cũng là nhất có thiên phú, là hiện nay thiên hạ mấy đại tuyệt thế thiên kiêu, tuổi mới qua 20 nghe nói đã có Bát giai Thông Mạch cảnh tu vi, chiến lực bao nhiêu càng là một đại bí ẩn, nói chung liền biết rằng rất khủng bố là được.

Nhưng những này cách Tống gia còn có chút xa, hắn cũng không hứng thú quan tâm mấy. Thêm nữa Tiêu Huyền còn khỏe nhăn răng ra đây, vị này lão hoàng đế gừng càng già càng cay, bây giờ vẫn có sức không ngừng cày cấy gieo thêm nhân khẩu, quỷ mới biết sau đợi hắn chết còn bao nhiêu hoàng tử nữa xuất hiện.

Nói chung chờ chúng ta hoàng đế băng hà rồi quan tâm cũng chưa muộn.

Ngoài việc trên vậy tháng này giang hồ cũng không có gì đại sự đáng nói cả, yên bình tường hòa đến mức khó tin. Đến là bên cạnh Đại Viêm cái kia phía bắc láng giềng Thiên Lang quốc tựa hồ không vừa mắt thấy hàng xóm nhà mình sống quá dễ chịu, lúc này lại nhảy ra kiếm chuyện yêu thiêu thân.

Vốn 2 nước quan hệ không hữu hảo, tại biên giới có thể nói thường xuyên xảy ra xung đột như cơm bữa. Nhưng cũng chỉ là tiểu đả tiểu nháo thôi, cả chục năm nay còn chưa từng có chiến trận.

Làm sao bây giờ nghe tin Đại Viêm hoàng đế long trọng kỷ niệm 120 năm sinh nhật. Lại gặp đúng lúc Thiên Lang bên này dự đoán sẽ gặp mùa đông đến sớm, năm nay có lẽ thu hoạch đại mất mùa. Lang Đế liền khó chịu bắn tiếng, sẽ cho Viêm Đế một món để người ký ức khắc sâu trọng đại lễ vật, ý tứ chính là ta không tốt ngươi cũng đừng mong tốt, cứ chờ đi.

Cái này liền khiến cuối năm thọ thần còn chưa bắt đầu đã bị bịt lên một tầng dày đặc âm ảnh. Nghe đồn mấy khu vực biên giới kia hiện đã bắt đầu lục tục tăng cường quân bị, chuẩn bị sẵn sàng bất cứ lúc nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK