Lẽ nào là Thẩm Bích Quân?
Nghĩ đến đây, ánh mắt Chu Dương dịu dàng hơn.
Suy cho cùng, Thẩm Bích Quân là người cứng miệng mềm lòng, luôn nói lời chê bai nhưng kì thật lại vô cùng quan tâm đến Chu Dương, sợ Chu Dương không đối phó được với mấy lão hồ ly ở Trương gia, nên liên lạc với Tôn Liên, nhờ bà ấy giúp đỡ.
Dẫu sao bọn họ đều là phụ nữ, hơn nữa thời gian này ở chung rất hòa hợp, tình cảm hai bên khá tốt, chút chuyện này, Thẩm Bích Quân đã mở lời, Tôn Liên cũng sẽ không từ chối.
“Đúng vậy, là giám đốc Thẩm nói cho bà sao?”
Chu Dương không hề che giấu, mỉm cười mời Tôn Liên vào trong phòng, có điều anh cũng không quên tránh rủi ro, không đóng chặt cửa.
“Bích Quân lo lắng cho cậu, nên muốn tôi đến xem thử, giúp cậu đưa ra chủ ý.”
Tôn Liên cười nói, nhìn ánh mắt của Chu Dương, cũng mang theo chút khác lạ.
Sự quan tâm Thẩm Bích Quân đối với Chu Dương, còn sâu sắc hơn tưởng tượng của Tôn Liên lúc trước, thậm chí, thái độ của Tạ Linh Ngọc đối với Chu Dương, cũng không thân thiết bằng Thẩm Bích Quân.
Nếu như vậy, liệu có phải tình cảm giữa Tạ Linh Ngọc và Chu Dương không tốt lắm?
Thậm chí, cảm tình giữa bọn họ đang trêи bờ vực tan vỡ.
Vậy thì, thái độ của Thẩm Bích Quân cũng dễ hiểu.
Nhưng điều Tôn Liên nghĩ đến lúc này là liệu rằng Trần Hân có khả năng làm được gì.
Ít nhất, cô ấy bây giờ có thể làm gì vì Chu Dương, đến lúc đó, Chu Dương cũng có thể cân nhắc nghĩ đến Trần Hân.
“Thật ra cũng không phải vấn đề lớn gì, Trương gia có ở đây, cũng không thể làm gì được tôi, có điều vẫn phải cảm ơn Tôn tổng, có lời này của bà, chắc hẳn, Trương gia sẽ có chừng mực.
Chu Dương cười nói, anh tiếp nhận ý tốt của Tôn Liên, Tôn Liên không thể nào vì chỉ một thỉnh cầu của Thẩm Bích Quân, mà đặc biệt tới nói với anh mấy lời này.
Dù sao dựa vào hiểu biết của Chu Dương, thể diện của Thẩm Bích Quân vẫn chưa lớn đến vậy.
“Ha ha, mọi thứ đều không có tuyệt đối, cẩn thận chút, dù sao vẫn tốt hơn, Trương gia khi nào sẽ đến?”
Tôn Liên mỉm cười, khẽ hỏi, hiển nhiên cũng rất hiếu kỳ về việc Trương gia đến Trường Sa tìm Chu Dương để bàn chuyện.
Dẫu sao, Trương gia ở Tương Tây có địa vị tôn quý, Chu Dương cùng lắm chỉ là một kẻ vùng khác đến, thân phận của hai bên, cách xa cả ngàn dặm.
Vậy nên, lần này Trương gia đến Trường Sa để bàn chuyện với Chu Dương, bất luận là gì, đối với Tôn Liên mà nói, đều là vấn đề đáng quan tâm.
Hơn nữa, dựa trêи hiểu biết của Tôn Liên về Trương gia, lần này Trương gia đến Trường Sa, không thể bí mật mà tới, cũng không thể lặng lẽ mà đến khách sạn được.
Ít nhất, Trương gia sẽ cho Giang gia ở Trường Sa biết, bọn họ đến đây.
Còn chuyện sau đó, Tôn Liên không quá để tâm.
“Tôi không biết, họ vẫn chưa gửi tin chính xác cho tôi, có điều, thời gian tôi cho bọn họ, hôm nay chính là ngày cuối cùng, nếu như bọn họ không đến, vậy thì sẽ có trò hay để xem rồi.”
Chu Dương cười nói, mơ hồ nhìn ra ngoài cửa sổ.
Trêи thực tế, Chu Dương kì thực đã từng nghĩ đến chuyện Trương gia hôm nay sẽ không đến, nhưng cũng rất nhanh bị chính mình bác bỏ.
Hiểu biết của Chu Dương về Trương gia, thực ra không sâu, nhưng điểm này anh lại rõ ràng.
Chính là đối với một đại gia tộc như Trương gia, thể diện của gia tộc còn quan trọng hơn cả mạng sống.
Nhiều lần, người trong các đại gia tộc này, nhất là mấy người có địa vị cao, thường thà rằng chịu tổn thất nghiêm trọng, cũng phải giữ lấy thể diện của gia tộc.
Điều này đối với Trương gia mà nói, đương nhiên chẳng có gì phải nghi ngờ, mà Chu Dương cũng cảm thấy vậy.
“Chu tổng, Trương gia đến Trường Sa rồi, bây giờ Giang gia đã biết được tin này, nhưng không biết bọn họ sẽ có hành động gì?”
Đúng lúc này, di động của Chu Dương đột nhiên đổ chuông.
Thấy tên người gọi đến trêи nàn hình, Chu Dương nhếch môi, trực tiếp nghe máy không chút do dự.
Ngay lập tức, giọng nói của người bên kia vang lên.
Chu Dương không giấu giếm, thậm chí trực tiếp mở loa ngoài, để Tôn Liên cũng có thể nghe rõ ràng.
Lần này, Tôn Liên thật sự rất bất ngờ.
Một mặt là bà ấy không nghĩ tới Chu Dương không hề đề phòng mình, tin tức như vậy cũng để bà ấy tùy tiện nghe được.
Phải biết rằng, một khi bản thân nổi lên lòng hiếu kì, nghiêm túc đi điều tra người báo cáo tin tức cho Chu Dương, nhất định có thể tìm ra được, đến lúc đó, lỡ như tin tức bị rò rỉ, hoặc bản thân Tôn Liên có ý đối đầu với Chu Dương, vậy thì người kia sẽ vô cùng nguy hiểm, có thể trong chốc lát đẩy Chu Dương vào tình thế bất lợi.
Mặt khác, Tôn Liên cũng không ngờ rằng, Chu Dương đã có chuẩn bị từ sớm, mà sự việc phát triển không khác những gì bà ấy nghĩ là mấy, Trương gia đến, thực sự là không phải lén lén lút lút.
“Được, tôi biết rồi.”
Đáp lại một câu, Chu Dương cúp máy, mỉm cười sửa sang lại quần áo.
“Tôn tổng, Trương gia đã đến, bây giờ xem ra, bọn họ cũng sắp tới nơi rồi.”
Chu Dương nhìn qua cửa sổ, thấy bên ngoài khách sạn không xa, một đoàn xe đang tiến đến.
Đoàn xe này dừng lại trước cửa khách sạn, vài người bước ra từ trong xe.
Trong số đó, có người quen của Chu Dương.
Trương Luân, Trương Anh, Trương Kiệt… và vài người khác của Trương gia,
“Đi nào, chúng ta bây giờ cũng coi như là chủ nhà, dù thế nào cũng nên nhiệt tình đón tiếp họ.”
Chu Dương cười vẫy tay với Tôn Liên, hai người lập tức cùng nhau đi thẳng đến đại sảnh của khách sạn ở tầng một.
Khí thế của nhóm người Trương gia tuy rằng không quá lớn, nhưng cũng rất dễ khiến người khác chú ý.
Tôn Liên và Chu Dương cùng nhau đi xuống, ngay lập tức nhìn thấy đoàn người Trương gia.
“Ê, Chu Dương, bên này!”
Hai bên nhìn thấy nhau, còn chưa kịp chào hỏi, phía Trương gia bên kia, Trương Kiệt đã dẫn đầu vẫy tay với Chu Dương, chạy vội đến, trêи mặt không giấu được sự vui mừng.
Chu Dương nghiêm túc nhìn ánh mắt của Trương Kiệt, xác nhận đầy vui vẻ, phấn khích, không hề có gì khác thường.
Ngay tức khắc, trong lòng Chu Dương có một suy đoán.
Trương gia lần này đến đưa theo Trương Kiệt, nhưng không nói cho cậu ấy biết tỉ mỉ mọi chuyện, rõ ràng Trương Thái Viêm không muốn Trương Kiệt làm ảnh hưởng đến bất cứ chuyện gì, mà chỉ muốn Trương Kiệt đến đảm nhiệm tác dụng như chất xúc tác.
Suy cho cùng, dù là Chu Dương và Trương gia có ra sao, miễn sao không phải đối địch đến chết đi sống lại, vậy thì nếu có Trương Kiệt ở đây, Chu Dương sẽ không thực sự ra tay với Trương gia ở Trường Sa.
Dẫu sao, bên cạnh Chu Dương có một cao thủ lợi hại như Ngưu Xuyên, Trương gia rất rõ ràng, họ lựa chọn tới Trường Sa, vậy thì tất nhiên phải chuẩn bị thật tốt để đối mặt với Ngưu Xuyên.
Nhưng khi nhìn thấy sự phấn khích của Trương Kiệt, hiển nhiên cậu ấy cho rằng gia tộc đã bắt đầu trọng dụng mình, cảm xúc vì được công nhận bộc phát.
“Cậu đến rồi.”
Chu Dương mỉm cười chào hỏi với Trương Kiệt.
Mặc dù lần này là anh cùng Trương gia thương lượng công việc, hơn nữa chủ yếu là do anh làm chủ, nhưng khi đối diện với Trương Kiệt, Chu Dương sẽ không có kiểu khí thế mạnh mẽ như đối với những người khác.
Dẫu sao, hai người cũng từng là bạn đại học, hơn nữa trong thời gian học đại học, Trương Kiệt cũng đã chăm sóc Chu Dương, Chu Dương vẫn luôn nhớ trong lòng.
———————–