Mục lục
Chàng Rể Đại Gia
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đứng lại.”

Hạ giọng hét lên một tiếng, Chu Dương nhân cơ hội có một người không đề phòng, anh dùng tay đấm mạnh vào ngực đối phương, lập tức khiến người đó phun ra một ngụm máu đỏ tươi, ngã phịch xuống đất.

Chỉ còn lại ba người, nên áp lực của Chu Dương ít hơn một chút.

Chẳng mấy chốc, ba người này cũng bị Chu Dương đánh bại.

Chu Dương cảm thấy hơi mệt, trêи người cũng có vài vết thương, nhưng không có vấn đề gì nghiêm trọng.

Cùng lúc đó, bên phía Tiểu Đao, một con dao bay xuyên qua bắp thịt trêи tay của một người, lập tức đánh bại tên bán bộ tông sư võ giả.

Còn lại một tên bán bộ tông sư võ giả khác cũng không phải đối thủ của Tiểu Đao, ngay lập tức bị Tiểu Đao phóng dao trúng yết hầu vài nhát liền, sống chết lúc này đều nằm trong tay Tiểu Đao mà thôi.

“Bắt sống hắn!”

Chu Dương trầm giọng hét lên, thấy Tiểu Đao chỉ đánh ngất tên bán bộ tông sư võ giả, anh mới liếc nhìn Ngưu Xuyên và Bào Ca.

Trận đấu của Chu Dương và Tiểu Đao đã kết thúc, toàn bộ biệt thự lúc này chỉ còn lại trận chiến giữa Ngưu Xuyên và Bào Ca với Hứa Du.

Lúc này Hứa Du lòng nóng như lửa đốt.

Nhìn thấy đàn em của mình từng người một bị đánh bại, hoặc là bị hạ gục nằm xuống không thể đứng dậy nổi, hoặc là bị đánh ngất không biết sống chết ra sao, mà hắn hoàn toàn không thể giúp đỡ được.

Mười mấy tên đàn em này, có không ít người là người cùng huyết thống của Hứa gia, nếu thật sự xảy ra chuyện, vậy Chu Dương chắc chắn sẽ bị Hứa gia điên cuồng báo thù, nhưng Hứa gia của hắn cũng không tránh được việc phải chịu một vài rủi ro.

Còn bây giờ, một mình hắn đấu với hai tông sư võ giả Ngưu Xuyên và Bào Ca, sức lực lúc này cũng đã sắp cạn kiệt, nếu như bản thân hắn vẫn không có đột phá, thì hắn chỉ có thể bị tóm ở lại đây thôi.

Hứa Du chưa bao giờ nghĩ rằng có ngày mình lại gặp một đối thủ mạnh như vậy.

Lúc đầu, hắn còn cho rằng đối phương chẳng qua chỉ là một tấm bia đỡ đạn tầm thường.

Hứa Du càng nghĩ trong lòng càng rối rắm, động tác đánh nhau cũng dần chậm lại.

Hơn nữa, trong lòng Hứa Du càng lo lắng thì càng dễ mắc sai lầm và bộc lộ khuyết điểm.

“Hứa Du, tôi khuyên anh tốt nhất nên ngừng phản kháng, bởi vì anh là người của Hứa gia, nên tôi sẽ giữ lại cái mạng này cho anh!”

Chu Dương thích thú nhìn Hứa Du, đột nhiên hét lên.

Lời anh nói hết sức bình thường, nhưng lúc này trong lòng Hứa Du đang rất căng thẳng, lại bị Chu Dương hét lên như vậy, do đó hắn không kịp phản ứng, khi ra tay lập tức lộ khuyết điểm.

“Sơ hở!”

Ngưu Xuyên và Bào Ca đều là tông sư võ giả, rất giỏi xử lí tình huống, nắm được nhược điểm của đối phương.

Hứa Du chỉ hoảng loạn, lộ ra một chút sơ hở, liền bị Ngưu Xuyên và Bào Ca nắm bắt được.

Hai người họ nắm bắt được sơ hở này, liền liên tiếp thực hiện các động tác khác nhau, đánh bật Hứa Du hết lần này đến lần khác, khiến hắn hoàn toàn không thể chống trả lại.

“Rầm!"

Cuối cùng, Ngưu Xuyên bất ngờ tung một cú đấm vào ngực Hứa Du, hắn đang muốn phòng thủ nhưng đã quá muộn nên chỉ có thể trơ mắt nhìn cú đấm của Ngưu Xuyên đấm vào ngực mình.

“Phụt!"

Đột nhiên, Hứa Du phun ra một ngụm máu đỏ sẫm, cả cơ thể lập tức mềm nhũn, sắc mặt tái nhợt.

Rất rõ ràng, cú đấm vừa rồi của Ngưu Xuyên thực sự đã làm tổn thương sinh lực của Hứa Du, khiến hắn không thể tiếp tục chiến đấu.

Hứa Du đã không thể chiến đấu được nữa, điều này cho thấy bên phía Chu Dương đã giành được chiến thắng trọn vẹn.

Thấy vậy, Nhậm Phong và Nhậm Nam ở trêи tầng hai cũng mỉm cười, hai người chậm rãi bước xuống và đi về phía Chu Dương.

“Hứa Du, anh đã phục chưa?"

Chu Dương bước đến trước mặt Hứa Du, nhìn Hứa Du đang trong trạng thái vô cùng thảm hại, anh cười nhạt.

Trước đó bộ dạng Hứa Du kiêu ngạo hung hăng bao nhiêu.

Thì lúc này, hắn ta thê thảm bấy nhiêu.

“Hừ, Chu Dương, là tôi đã đánh giá thấp anh, không ngờ bên cạnh anh còn có hai tông sư võ giả, có điều tôi khuyên anh tốt nhất nên thả tôi, sau đó giao viên ngọc ra, nếu không, Hứa gia sẽ không buông tha cho anh đâu! Hai tông sư võ giả trong tay anh cũng chả là gì trong mắt Hứa gia!”

Hứa Du nghiến răng nhìn Chu Dương, căm phẫn nói.

Hứa Du cũng không ngờ rằng, bản thân lại bị hạ gục bởi Chu Dương.

Hơn nữa, bây giờ xem ra cho dù hắn uy hϊế͙p͙ Chu Dương, thì anh cũng không thể nào thả hắn đi.

“Ha ha, đương nhiên tôi sẽ để anh đi, tôi cũng là người tốt mà, chỉ có điều, khi nào thả anh rời đi, thì là do tôi quyết định, Xuyên Tử, đưa anh ta theo, chúng ta về trước đã."

Chu Dương thản nhiên nói.

Sau đó Chu Dương yêu cầu Bào Ca và Tiểu Đao áp giải những người còn lại cùng nhau trở về.

“Ông Nhậm, mọi chuyện đến đây là kết thúc, chúng tôi cũng phải quay về, những việc trước đây, tôi có thể không nhắc lại nữa, nhưng Hứa Du đã bị tôi bắt đi, thời gian dài không có thông tin Hứa Du gửi về Hứa gia, bên phía Hứa gia nhất định sẽ phái người tìm tới đây, đến lúc đó tôi e rằng khả năng cao vẫn còn phải liên hệ với ông Nhậm, cũng mong ông Nhậm đến lúc đó có thể chủ động liên hệ với tôi. "

Chu Dương nhìn Nhậm Phong, nghiêm túc nói.

Nói thật, kế hoạch này của Hứa Du cũng liên quan đến Nhậm Phong.

Vốn dĩ, sau khi hạ gục Hứa Du, Chu Dương hoàn toàn có thể khống chế Nhậm Phong.

Nhưng Chu Dương cảm thấy điều đó không cần thiết, hơn nữa tầm ảnh hưởng của Nhậm Phong ở Đông Hải vẫn còn rất lớn, nếu bị anh khống chế như vậy, một khi không cẩn thận thì sẽ dẫn đến rắc rối lớn.

Chu Dương không muốn mạo hiểm.

Nhậm Phong nhìn chằm chằm Chu Dương một lúc lâu, sau khi chắc chắn Chu Dương không nói đùa, giọng điệu ông ta rất nghiêm túc, rồi chậm rãi gật đầu.

“Được.”

Nghe thấy Nhậm Phong đồng ý, Chu Dương cũng mỉm cười, bước thẳng ra ngoài cửa.

Đã đạt được mục đích hôm nay đến đây, hơn nữa còn đánh bại Hứa Du, chuyện này cũng coi như là một niềm vui bất ngờ.

Chỉ có điều, chờ đến khi Chu Dương chuẩn bị bước ra ngoài, Nhậm Thanh Thanh đột nhiên chạy ra khỏi phòng.

"Chu Dương, anh nói sẽ dẫn tôi đi gặp chị Giang Yến, anh không thể lừa gạt tôi!"

Nhậm Thanh Thanh hét lớn với Chu Dương.

Lúc này, Nhậm Thanh Thanh cũng không còn tiều tụy như vừa nãy, ngược lại cô trở nên phấn chấn hơn, chỉ có đôi mắt hơi đỏ ửng, ánh mắt oán hận nhìn Chu Dương.

“Yên tâm đi, tôi nói lời nhất định giữ lời!”

Chu Dương xua tay, mỉm cười nói.

Nhưng ánh mắt oán hận của Nhậm Thanh Thanh rốt cuộc là sao chứ!

Chu Dương không nói nên lời, nhưng anh cũng không muốn dính líu quá nhiều đến chuyện này, dù sao bây giờ cũng có quá nhiều phụ nữ xung quanh anh, Chu Dương chỉ có một mình nên không thể quan tâm nổi.

Sau đó, mấy người Chu Dương dẫn theo đám người Hứa Du rời đi.

Bào Ca đã gọi tất cả những người đang bảo vệ tại tòa nhà Hằng Phong đến, nếu không bốn người bọn họ quả thực rất khó khăn trong việc áp giải một đám người Hứa Du.

Biệt thự Nhậm gia, một mớ hỗn độn.

Nhưng Nhậm Phong và Nhậm Nam đều không thấy tiếc lắm, ngược lại, hai người họ nhìn thấy Chu Dương rời đi, lúc này mới có thể thở phào nhẹ nhõm.

Lúc nãy khi đám người Hứa Du đột ngột xuất hiện, Nhậm Phong và Nhậm Nam đã thực sự lo lắng.

Đây đúng là một kế hoạch không tệ, là một kế hoạch chĩa vào Chu Dương, mà Nhậm Phong cũng bởi vì Hứa Du chèn ép nên mới phải làm như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK