Triệu Thanh Hà đứng ở khu A cũng bị doạ sợ, cũng may cô biết rằng không phải mình.
Đúng lúc này.
Chú rể tay cầm hoa tươi đứng trên xe tăng, từ trong ghế lái bước ra.
Vương Bác Thần, đi ngang qua trước mặt ba người bà cụ Triệu, Triệu Long và Triệu Hồng!
“Sao chú rể lại là Vương Bác Thần chứ?”
“Không thể nào đâu, tuyệt đối không thể nào!”
Bà cụ Triệu, Triệu Long với Triệu Hồng đều ngợn mắt ngoác mồm giống như một kẻ ngốc vậy.
Khiếp sợ, hoang mang, hoảng hốt, cùng một vài biểu cảm khác trong chốc lát xuất hiện trên gương mặt của cả ba người.
Vương Bác Thần mặc một bộ âu phục phẳng phiu, tay cầm hoa hồng, đi ngang qua ngay trước mặt bọn họ.
Nhưng anh lại chẳng thèm nhìn họ một cái.
Sao chú rể lại là Vương Bác Thần chứ!!
Điều này không thể nào đâu?
Rõ ràng đây là hôn lễ của Thần Chủ mà!
Lẽ nào…
Bà cụ Triệu bắt đầu run rẩy, lòng bà ta hiểu rõ mình đã làm gì.
Triệu Long giống như gặp phải quỷ vậy, ông ta kinh há to mồm, hơn nửa ngày cũng vẫn chưa phản ứng kịp.
Hai chân của Triệu Hồng như nhũn ra, cô ta đặt mông ngồi dưới đất.
Trong đầu cô ta hiện lên một suy nghĩ kinh khủng.
Bọn họ không thể tin được, nhưng đây chính là hiện thực.
Vương Bác Thần chính là Thần Chủ!!!
Vương Bác Thần là Thần Chủ!
Hiện thực, đã tát cho bọn họ một cái thật mạnh đến mức toát cả miệng!
Trong chớp mắt này, bọn họ hối hận đến mức rất muốn tự sát.
Vốn dĩ nhà họ Triệu bọn họ có thể lên như diều gặp gió, trở thành gia tộc cao cấp nắm cả nước R vào trong lòng bàn tay.
Thế nhưng, bọn họ đã tự tay chôn vùi đi cơ hội này.
Không chỉ như thế, họ còn năm lần bảy lượt nhục mạ Triệu Thanh Hà, còn đuổi Triệu Thanh Hà ra khỏi gia tộc nữa.
Còn làm mất lòng cả Vương Bác Thần!
Nếu như họ đối tốt với Triệu Thanh Hà một chút, dù chỉ giả vờ thôi thì bây giờ cũng sẽ không thành ra thế này đây…
Bà cụ Triệu hồn bay phách lạc nói: “Vì sao chứ… Vương Bác Thần lại là Thần Chủ? Chuyện này không thể nào đâu, tuyệt đối không thể nào đâu.”
“Con đã cho người ngược đãi Dao Dao, nhất định Vương Bác Thần sẽ giết con.”
Triệu Hồng bị doạ đến sắp điên luôn rồi, cô ta biết, chắc chắn Vương Bác Thần sẽ không bỏ qua cho cô ta vì những việc mà cô ta từng làm.
“Mẹ đúng bà già hồ đồ mà.”