Triệu Thanh Hà an ủi: “Chúng ta là người một nhà, cho dù anh không có cái gì cả, anh còn có chúng em, anh còn có gia đình. Bác Thần, anh muốn làm cái gì em cũng ủng hộ anh, nhưng em không hy vọng anh bị thù hận khống chế, em không hy vọng anh mãi mãi sống trong đau khổ. Em biết gánh nặng của anh có quá nhiều, rất nhiều thứ em không rõ, nhưng em chỉ hy vọng anh bình an, gia đình chúng ta có thể sống như vậy cả đời.”
“Anh sẽ.”
Vương Bác Thần lau nước mắt, cố nở nụ cười nói: “Xin lỗi, để em lo lắng rồi, sau này sẽ không nữa. Đợi xong chuyện của nhà họ Lý thì chúng ta sẽ sống những tháng ngày hạnh phúc.”
“Ừ.”
Triệu Thanh Hà nghiêm túc gật đầu.
Cô biết người đàn ông của cô sống quá khổ, nhưng cô nguyện ý dùng cả đời của mình để bảo vệ anh, dùng sự dịu dàng của mình sưởi ấm trái tim đầy rẫy vết thương đó của anh.
“Thanh Hà, đây là 10% cổ phần của tập đoàn Lý Thị, em nhận đi. Trong USB, là chứng cứ Tiết Quang Hào cấu kết với nhà họ Lý. Em nộp lên trên thì công ty Hoa Nguyên sẽ không sao nữa.”
Vương Bác Thần để hợp đồng và USB vào trong tay Triệu Thanh Hà.
“Ừm, hả?”
Triệu Thanh Hà lập tức sững người.
Vội vàng cúi đầu xem hợp đồng trong tay, cô không dám tin mà nói: “Đây, đây là hợp đồng chuyển nhượng 10% cổ phần của tập đoàn Lý Thị sao? Ông hai của nhà họ Lý cứ vậy mà giao cho chúng ta sao?”
Vương Bác Thần gật đầu: “Đây là thứ ông ta nợ mẹ của anh, em nhận lấy là được. Tập đoàn Lý Thị là tâm huyết của mẹ anh, anh nhất định sẽ lấy lại, đến lúc đó em quản lý. Anh tin, mẹ của anh nếu như biết tâm huyết của bà ấy về tay của vợ của con trai mình, nhất định sẽ rất vui.”
“Không phải, ý của em là trong tay chúng ta bây giờ có 30% cổ phần của tập đoàn Lý Thị rồi sao?”
Triệu Thanh Hà vẫn không dám tin, tất cả chuyện này giống như nằm mơ vậy.
Không lâu trước đó, gia đình cô còn đang lo lắng vì kế sinh nhai, còn đang đau lòng khi bị nhà họ Triệu đuổi đi.
Nhưng bây giờ, cô vậy mà sở hữu 30% cổ phần của tập đoàn Lý Thị!!
Còn cả 35% cổ phần của nhà họ Ngô!!!
Chuyện này, thật sự khó có thể tin được!
Vương Bác Thần nói: “Cái này không tính là gì cả, không bao lâu nữa, em chính là tổng giám đốc của tập đoàn Lý Thị.”
Anh không có nói cho Triệu Thanh Hà, ngoài 30% cổ phần này ra, trong tay anh còn có 35% cổ phần của tập đoàn Lý Thị!!
“Em, chuyện này…”
Triệu Thanh Hà sửng sốt tới mức không biết nói gì mới được, cô đã là cổ đông lớn nhất của Điện ảnh Ngô Thị.
Bây giờ nắm giữ 35% cổ phần của tập đoàn Lý Thị, đây coi như là miếng bánh rơi từ trên trời xuống cũng không có khoa trương như vậy.
“Em, em sao cảm giác như đang nằm mơ thế? Bác Thần, điều này không phải là thật chứ?”
“Là thật, em bây giờ đã là một tiểu phú bà… không, là một đại phú bà, anh phải nuôi em.”
Vương Bác Thần thích cho cô bất ngờ, thích nhìn thấy dáng vẻ cô bị sững sờ.