Giây phút đó, cuối cùng ông ta cũng tỉnh táo lại.
Cái chết của con trai gì đó, báo thù gì đó, tất cả đều không quan trọng.
Điều quan trọng chính là phải giữ được gia tộc Nam Cung!
Làm thế nào để Vương Bác Thần tha thứ cho gia tộc Nam Cung!
Vương Bác Thần thờ ơ nói: “Ông muốn tìm tôi báo thù, tôi cho ông cơ hội này.”
“Tôi biết sai rồi, tôi biết sai rồi.”
Nam Cung Hoành khóc lóc, than thở, lần này không phải là vì đau lòng, mà là vì bị dọa sợ.
“Nam Cung Hoành, cái đồ hèn nhát này! Cái đồ hèn nhát này!!”
Hoa Cẩm Nguyệt đang vô cùng đau khổ, nhìn thấy cảnh tượng này, lập tức nổi điên bổ nhào về phía Nam Cung Hoành: “Vũ bị cậu ta giết chết, ông phải giết cậu ta để báo thù! Cho dù cậu ta là thần chủ, lẽ nào con trai của tôi chết uổng sao? Cho dù cậu ta là thần chủ, con trai tôi không thể trả thù cậu ta sao? Ông báo thù đi, ông hãy báo thù cho con trai ông đi.”
“Bà ngậm miệng lại!!”
Nam Cung Hoành tát lên mặt Hoa Cẩm Nguyệt một cái, nghiến răng nghiến lợi nói: “Nếu không phải do bà, nuông chiều nó thành ra như vậy, sẽ có ngày hôm nay sao? Nếu như không phải bà dung túng cho nó, nó có thể đi đến bước đường như ngày hôm nay sao? Nó dám trả thù thần chủ và thần chủ phu nhân, nó chết vạn lần cũng chưa đền hết tội!!”
Nói xong, ông ta nơm nớp lo sợ nhìn Vương Bác Thần: “Thần chủ, cầu xin ngài hãy bỏ qua cho gia đình chúng tôi, tôi biết sai rồi, tôi bằng lòng hối lỗi, cho dù trả cái giá đắt như thế nào, tôi cũng sẵn lòng xin lỗi và nhận sai với Triệu tổng.”
Lúc nãy còn muốn bất chấp tất cả để báo thù cho Nam Cung Vũ, bây giờ biết được Vương Bác Thần là thần chủ, Nam Cung Hoành đã biết sợ.
Ngay cả thù của con trai cũng không dám báo nữa.
Còn chủ động muốn xin lỗi và nhận sai với Triệu Thanh Hà.
Vương Bác Thần liên tục cười khẩy.
“Muộn rồi!”
Nói xong, Vương Bác Thần quay người rời đi.
Canh Phong xem thường nói: “Nam Cung Hoành, tôi còn tưởng ông khí phách như thế nào, tôi còn tưởng ông yêu con trai ông như thế nào. Hóa ra, ông vừa biết được thân phận của thần chủ, đã sợ hãi, đã quên mất cái chết của con trai mình rồi.”
Nam Cung Hoành mồ hôi rơi như mưa.
Vốn dĩ ông ta muốn mượn cơ hội này để giết chết Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà, sau đó thừa cơ giành lấy đội kỹ sư thuộc công ty Hoa Nguyên, từ đó tham gia xây dựng thành mới.
thành mới, là một miếng bánh khổng lồ, chỉ cần được tham gia vào là có thể có được vô số lợi ích.
Vì vậy, sau khi ông ta biết được kế hoạch của con trai, mặc dù bên ngoài không ủng hộ, nhưng cũng không ngăn cản con trai, sử dụng mạng lưới tài nguyên của gia tộc Nam Cung.
Thậm chí còn ám thị với thuộc hạ, phải đồng ý với yêu cầu của con trai.
Nếu như không có sự dung túng của ông ta, trong một khoảng thời gian ngắn, Nam Cung Vũ muốn làm cho chuyện của công ty Hoa Nguyên đạt tới kết quả này là điều không thể.