Triệu Thanh Hà sững người, vội nói: “Bác Thần, anh biết 30% cổ phần này có ý nghĩa gì không? Tập đoàn Lý Thị là gia tộc nắm giữ cổ phần tuyệt đối, nhà họ Lý chiếm 80% cổ phần, bây giờ trong tay chúng ta có 30% cổ phần, phía nhà họ Lý còn 50% cổ phần, nếu còn xảy ra một vài biến cố nữa, tập đoàn Lý Thị sẽ biến thiên đấy!!
“Đúng như vậy.”
Vương Bác Thần gật đầu, trên thực tế trong tay nhà họ Lý hiện nay chỉ còn 15% cổ phần.
Hôm qua Lý Kiệu vì xin hợp tác thì đã giao 35% cổ phần cho Lan Hiếu.
Mà tập đoàn Lan Thị của Lan Hiếu chỉ là một doanh nghiệp dưới trướng tập đoàn Bác Thần mà thôi.
Nếu Lý Kiệu biết, 35% cổ phần này rơi vào trong tay anh, ông ta liệu có khi nào trực tiếp tức chết không?
Vương Bác Thần bỗng nhiên chờ mong khoảnh khắc nhìn thấy Lý Kiệu bị tức đến ói máu.
“Anh sao không ngạc nhiên chút nào thế.”
Triệu Thanh Hà hít sâu một hơi, nói: “Tuy nhà họ Lý nắm giữ cổ phần tuyệt đối của tập đoàn Lý Thị, nhưng một khi cổ phần trong tay chúng ta đủ nhiều, sau khi mở đại hội cổ đông thì có thể trực tiếp đổi tổng giám đốc của tập đoàn Lý Thị!!”
Nhìn thấy vẻ điềm tĩnh của Vương Bác Thần, Triệu Thanh Hà tức tới mức giậm chân: “Anh có thể đừng điềm tĩnh như vậy không, đây là 30% cổ phần của tập đoàn Lý Thị đấy!!”
“Anh biết, anh không những biết những điều này, hơn nữa còn biết, có một bất ngờ lớn hơn đang chờ em.”
Vương Bác Thần mỉm cười thần bí.
“Bất ngờ gì?”
Triệu Thanh Hà vội hỏi, đây đâu phải bất ngờ, thật sự là kinh sợ mà.
Lần nào cũng suýt nữa bị dọa chết!
Đầu tiên là 35% cổ phần của nhà họ Ngô, bây giờ lại là 30% cổ phần của Lý Thị, dựa vào giá trên thị trường hiện nay, cô lập tức sở hữu khối tài sản tới mấy chục tỷ!!
Nhặt tiền cũng không nhanh như vậy!
“Được rồi, em đừng hỏi nữa, em trước tiên giao cái USB này cho Tư Lam, chuyện bên này sẽ được giải quyết.”
Vương Bác Thần nghĩ một lát rồi nói: “Đúng rồi, đợi chuyện này được xử lý xong, em thử mở đại hội cổ đông của tập đoàn Lý Thị đi.”
“Hả? Mở đại hội cổ đông sao?”
Triệu Thanh Hà sờ trán của Vương Bác Thần: “Không sốt, tuy trong tay chúng ta có 30% cổ phần của tập đoàn Lý Thị, nhưng mở đại hội cổ đông vẫn là không đủ, ít nhất phải có hơn 50% cổ phần mới được…”
Nói đến đây, Triệu Thanh Hà bỗng nhiên sững người, nhìn Vương Bác Thần với ánh mắt nghi ngờ, ngón tay chỉ cằm hỏi: “Đồ xấu xa nhà anh, anh không phải là giấu em chuyện gì chứ.”
“Tuyệt đối là chuyện tốt, đến lúc đó em sẽ biết, bây giờ nói ra chẳng thú vị gì cả.”
Vương Bác Thần mỉm cười, nói: “Ở đây cũng không có chuyện gì nữa, vậy anh đi trước, Tư Lam chắc đang tới, em trực tiếp đưa USB cho cô ấy là được.”
“Ừm ừm.”
Triệu Thanh Hà ù ù cạc cạc gật đầu.