Trợ lý Cao hỏi: "Cô Hướng à, ý của ngài thế nào?"
Tiểu Viên: "...... nội dung hợp đồng có phải giống y như trước không?"
Trợ lý Cao: "Ý của sếp Vĩ là thử nghe ý kiến của ngài một chút."
Cô đi đến một khoảnh sân trong tiểu khu, một mảng hoa tóc tiên trắng lớn được trồng bên hông đường mòn, từng đóa từng đóa hoa trắng nhỏ đang đong đưa khoe sắc trên tầng tầng lá xanh xum xuê trong gió đêm.
Tiểu Viên nói: "Trợ lý Cao này, tôi có thể gọi điện cho sếp Vĩ chứ?"
Cô vừa dứt lời, bên tai liền nghe thấy tiếng trợ lý Cao khẽ hít vào một hơi, sau vài giây yên lặng mới nghe được tiếng cười nói mang theo khách khí khéo léo như thường lệ: "Cô Hướng à, cái này tôi không làm chủ được, tôi cần phải xin chỉ thị từ sếp Vĩ."
"Sếp Vĩ đang đi công tác ở Mỹ, hiện tại đang là sáng sớm ở phía đông nước Mỹ, tôi xin chỉ thị từ sếp Vĩ xong sẽ gọi điện lại cho ngài."
Tiểu Viên: "...... được."
Tiểu Viên nói được, cô ấn cúp điện thoại, đứng tại chỗ một hồi, trái tim đập loạn bịch bịch một trận. Chờ tới khi bình tĩnh lại, liền tiếp tục dạo quanh trong tiểu khu. Qua 40 phút sau, vẫn chưa nhận được điện thoại của trợ lý Cao, cô mới chậm rì rì về nhà.
Lại qua hơn một giờ, cô đã đánh răng rửa mặt xong nằm dài trên giường chuẩn bị ngủ, thì tên của trợ lý Cao mới sáng lên trên màn hình.
Tiểu Viên hít thở sâu mấy hơi, tiếp máy, nghe thấy cô ấy nói: "Cô Hướng à, sếp Vĩ nói có thể, bất quá phải đợi sếp xong việc."
Tiểu Viên cảm thấy cổ họng trở nên hơi khô khốc: "...... vậy là khi nào?"
Trợ lý Cao: "Hẳn là ngày mai ở trong nước, ngài cứ nghỉ ngơi trước nhé."
Tiểu Viên: "...... được."
Đem điện thoại đặt qua một bên, cô trở mình trên giường. Trong phòng, một ngọn đèn nho nhỏ làm bạn với cô trong đêm, quầng sáng leo lét vỗ về trên khuôn mặt cô, tựa như đang trấn an dòng suy nghĩ không yên ổn của cô.
Lúc nghe máy cụ thể muốn nói gì, cô đều biết. Nhưng phải biểu đạt ra thế nào thì hệ thống ngôn ngữ của cô giống như bị tê liệt vậy, sắp xếp thành một câu hoàn chỉnh không được. Lăn qua lộn lại thật lâu, không biết ngủ mất khi nào.
Cô bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, cô xoa xoa đôi mắt, ngồi dậy tiếp máy, "Alô?". Mới tỉnh dậy, trong giọng của cô còn mang buồn ngủ, giống bé mèo con lười nhác xoa mặt cố gắng mở mắt "meo" một tiếng.
"...... cô Hướng à," tiếng trợ lý Cao giống như khẽ ho hai cái, mới nói: "Ngài dậy rồi chứ?"
"À, trợ lý Cao......" Tiểu Viên tỉnh táo lại một chút, nhìn thoáng qua đồng hồ trên tường, 9 giờ hơn.
"Cô Hướng à, tiếp theo đây là sếp Vĩ nói chuyện với ngài."
Lần này Tiểu Viên thật sự tỉnh táo: "Được."
Đợi một hai giây, hẳn là trợ lý Cao nhấn nhấn trên màn hình, tiếp theo di động chắc là tới tay Vĩ Trang. Vừa rồi chắc không phải là trợ lý Cao ấn loa ngoài đâu nhỉ?
Vài giây yên tĩnh trong ống nghe, Tiểu Viên chậm rãi hít một hơi, lúc đang muốn nói chuyện, liền nghe được tiếng nói bình tĩnh thờ ơ quen thuộc: "Cô tìm tôi?"
"Vâng......"
"Là vấn đề hợp đồng?"
"Vâng," Tiểu Viên nhìn chằm chằm đôi chân trần của mình, cô biết mình nên nói gì đó, nhưng trong đầu lại trắng bóc, lời nói vẫn không sắp xếp nên được: "Tôi......"
Vĩ Trang cũng thoáng im lặng, hỏi: "Cô muốn thế nào?"
Tiểu Viên sửng sốt, cũng chính là lúc này, rốt cuộc cô hiểu được mình đang khó mở lời cái gì: "Tôi không muốn ký hợp đồng, tôi không muốn khiến cho...... giống như là công việc......"
Chính cô cho rằng đây không phải là hợp đồng bao nuôi, nhưng vẫn cảm thấy quái quái, hơn nữa không giấu được với anh trai. Nếu nói ra với anh trai về hợp đồng đã ký, thì anh ấy nhất định không đồng ý. Nhưng nếu không ký hợp đồng, vậy căn bản thì cô chẳng có cơ hội gặp mặt Vĩ Trang.
"Ý của cô là cô không muốn ký sao?" Vĩ Trang hỏi.
Tiểu Viên vội vàng nói: "Không, không phải, tôi......" Cô tách mở bóc trần suy nghĩ của mình, ý nguyện chân chính nhất rốt cuộc lộ ra: "...... tôi muốn gặp ngài, chỉ là...... không muốn ký hợp đồng."
Nói xong, cô dùng tay ôm lấy mặt, nhận ra cả khuôn mặt nóng bừng lên không chịu được.
"Vẫn giống như trước, tôi cũng không cần ngài cho tôi tài nguyên phim ảnh, hay là cái gì khác. Tôi chỉ là muốn...... gặp gỡ ngài...... chỉ là, không ký hợp đồng."
Tiểu Viên thật vất vả mà nói xong, ống nghe bên kia đã rơi vào một mảnh yên lặng.
Hô hấp của cô muốn ngừng hết lại, cô cảm giác chính mình quá hồi hộp, hoàn toàn không xác định được Vĩ Trang sẽ đáp lại hay không, nhưng hình như cũng có khả năng đáp lại.
Cô chờ mãi chờ mãi, đợi một hồi vẫn không nhận được trả lời, ngược lại tựa như nghe được vài tiếng bước chân nhẹ nhàng, sau đó quả nhiên là tiếng của trợ lý Cao: "...... cô Hướng à, là tôi, à, tôi gọi lại cho cô sau nhé."
Tiểu Viên còn đang nghi ngờ lỗ tai của mình có vấn đề, nhưng trợ lý Cao đã nhanh chóng cúp máy. Cô kiểm tra di động mà không tin nổi, thật sự đã cúp.
Cứ như vậy?
Ơ?
Tiểu Viên ngây ngốc nằm lại giường.
Đàm phán thất bại rồi sao?
Kết thúc rồi sao?
"Thịch thịch thịch!" Tiếng đập cửa vang lên, tiếng Thái Quyển truyền đến: "Bé Viên à, rời giường thôi, sắp hơn 10 giờ rồi!"
"Anh vào đấy! Mặc quần áo đàng hoàng nha!" Một phút sau, Thái Quyển đẩy cửa tiến vào, thấy Tiểu Viên nằm sấp trên giường, mặt vùi vào gối đầu.
"Xảy ra chuyện gì rồi?" Thái Quyển đóng cửa lại.
Tiểu Viên ngẩng đầu lên, chu môi: "Hợp đồng đã kết thúc."
Thái Quyển mới hơi vểnh mày muốn cười, nhìn thấy vẻ mặt của cô không ổn bèn thu lại: "Em không vui à?"
Tiểu Viên ngồi dậy, chậm rãi nói: "...... hình như có một chút."
"Được rồi được rồi, anh biết em không ghét cô ấy," Thái Quyển lại an ủi cô: "Gặp gỡ rồi chia tay là chuyện bình thường, chúng ta vẫn là kém quá xa với cô ấy."
Tiểu Viên cúi đầu, rũ xuống: "......"
Đôi mắt Thái Quyển nhấp nháy, mau chóng dời đi sự chú ý của cô: "Mau dậy nào, phải đi tập thể dục, họp báo 《 Túy tiêu dao 》 sắp sửa diễn ra rồi. Cuộc họp báo lần này không cần anh nói em cũng biết quan trọng cỡ nào rồi đi?"
Tiểu Viên hít sâu một hơi: "Em biết."
Này có thể nói là lần tham dự quan trọng nhất từ trước đến nay của cô, là cơ hội mà cô đợi chờ đã lâu, đây mới là chuyện quan trọng nhất.
Chuyện khác, cô có thể chờ.
《 Túy tiêu dao 》 muốn phát sóng cùng lúc trên truyền hình và trên mạng vào dịp Quốc khánh. Hai tháng trước khi phát sóng là thời gian vàng để tuyên truyền.
Vào cuối tháng tám, đoạn trailer đầu tiên dài hai phút được tung ra.
Phương Hạo, Trâu Nhất Nhụy và Hướng Tiểu Viên sắm vai nam chính nữ chính nữ phụ lần lượt xuất hiện biểu lộ phong thái, mỗi người một câu thoại, thể hiện trước nội dung cơ bản.
Phương Hạo và Trâu Nhất Nhụy mỗi người một bộ đồ trắng, cùng nhau luyện kiếm bên hồ. Bầu trời xanh phản chiếu trên mặt hồ, hai người nhìn nhau cười.
Lăng Dao một bộ đồ đỏ, roi dài vung ra câu lấy ngọn cây. Cô từ trên cây nhảy qua nhẹ nhàng uyển chuyển, thấp thoáng giữa những tán lá xanh, lộ ra khuôn mặt của cô, đôi mắt như làn nước mùa thu, nhìn góc nào cũng xinh đẹp tuyệt trần, khẽ nhoẻn cười.
Tiếp theo là những đoạn đánh võ được dàn dựng mạnh mẽ đã mắt, phông cảnh chuyển đổi, cuối cùng tên bộ phim được đưa vào khung cảnh một cách thẩm mỹ.
Phản ứng rất tốt, fan của Phương Hạo và Trâu Nhất Nhụy vui mừng hớn hở chuyển phát, kết hợp với sự tuyên truyền của các tài khoản marketing lớn đã được chứng thực, mang đến bầu không khí náo nhiệt hào hứng.
Tiếp theo là fan nguyên tác, bình luận thì khá công bằng khách quan, cũng tương đối chân thật.
"Truyện của Thương Hải Nhất Túc vẫn rất chất lượng, Bác Nghị lại rất chịu chi, đạo diễn Lưu là tay lão luyện quay phim võ hiệp, dàn diễn viên phụ cũng không có vấn đề gì. Nam nữ chính theo hướng lưu lượng làm tôi khá lo lắng, nhưng chị gái nhỏ diễn Lăng Dao này quả thật đẹp hú hồn quá đi, chỉ là không biết diễn xuất như thế nào."
"Có không ít diễn viên gạo cội gia nhập, quá tốt rồi, chỉ là hơi lo thực lực một đám người trẻ này. Biên kịch chính là Thương Hải, không cần lo về nhịp độ cốt truyện."
"Lúc viết truyện này, con người lão Thương thích phác hoạ tâm lý nhân vật, đây là cách thức viết truyện, viết kịch bản là một chuyện khác. May mà lão làm biên kịch cũng rất giỏi, nên xóa liền xóa, có thể điều chỉnh liền điều chỉnh, đây là ưu điểm của lão. Chỉ khá lo là diễn viên có thể kiểm soát được nhân vật dưới ngòi bút của lão hay không......"
"Trước đây Bác Nghị cải biên đều là những tác phẩm khá mới của Thương Hải. Bộ 《 Túy tiêu dao 》 này là cuốn thứ hai của Thương Hải, độ hoàn chỉnh của nguyên tác cũng không tệ. Đặc điểm của Thương Hải chính là anh ấy không giống các tay bút nam khác, anh ấy rất am hiểu viết nhân vật nữ. Các nhân vật nữ dưới ngòi bút của anh ấy còn muốn nổi trội hơn các nhân vật nam, anh ấy cũng xử lý con đường phát triển tình cảm đến hết sức tinh tế. Tuy rằng cốt truyện không đủ sáng tạo, nhưng hay ở chỗ xung đột mâu thuẫn đa dạng mãnh liệt, khả năng cao vẫn là sẽ ngược!"
"Là fan của đấng Thương Hải, vốn còn đang khá lo, xem xong trailer, lòng yên tâm hơn phân nửa, mau chiếu đi mà."
"Nhân vật đều rất sát nguyên tác, đặc biệt là diễn viên đóng Lăng Dao xinh quá đi, chị gái nhỏ áo đỏ quá đẹp, tôi đã mê đắm rồi! Mau phát sóng đi!"
Mấy cái này là những phân tích khá đàng hoàng của fan nguyên tác, vẫn có một vài cái tương đối "mặn":
"Dựa theo phong cách của Thương Hải, tôi đoán không phải tình tay ba nam nữ, là nhiều cuộc tình tay ba, tổ hợp hoán đổi thành cặp. ( u mê)"
"Ờ, tôi đồng ý với ý kiến bên phải, đây là cuốn thứ hai của anh ta. Chúng ta đều nhớ cuốn đầu tiên 《 Mộ hải tu chân lục hay còn gọi là Người tôi yêu dấu đi xây tình bách hợp với chị gái của tôi rồi 》 của anh ta, cho nên tôi to gan không màng điều chi, đoán trước một chút, nữ chính và nữ hai là một cặp! Nam chính cậu ta đành thở dài bất lực! ( mặt cún)"
"Bên phải nói có lý đấy, tôi là độc giả lâu năm của lão Thương. Từ hồi cuốn đầu tiên tới nay vẫn còn nhớ, thời điểm cuốn《 Mộ hải 》 kia diễn biến tình cảm đột ngột thay đổi ngổn ngang ngỡ ngàng, ôi nhớ lại thì vẫn còn sôi sục! Vẫn còn rất muốn đánh lão ( mặt cười)!"
"Bên phải làm tôi nhớ ra rồi, năm đó tôi còn là đứa trẻ, tôi đã không nghĩ ra được nhiều như vậy ( cười khóc)......"
......
Đồng thời vẫn có những người qua đường thuần túy, nhóm quần chúng lướt mạng nhiệt tình, ý kiến những người này thì càng trực quan hơn.
"Oa oa oa! Giá trị nhan sắc quá cao, tôi liếm màn hình, tôi theo, sẽ mua hội viên để theo dõi!"
"Oa, cảnh đánh nhau thoạt nhìn rất ngoạn mục nha! Theo!"
"Chị gái nhỏ áo đỏ là ai? Đẹp quá! Tôi tiêu rồi! Chị gái nhỏ giết tôi!"
"Quá đẹp luôn, chị gái nhỏ quất tôi đi! Lấy roi vụt í! ( mặt nguy hiểm lên tiếng)"
"Sao cơ, ý những fan nguyên tác đây là phim bách hợp sao? ( kiến thức kỳ quái này đã được tiếp thu!)"
"Cái gì, dám kích thích to gan vậy sao? Nhưng nhìn nhan sắc hai chị gái nhỏ, cũng không phải không thể chèo thuyền này."
"Ôi đệt, vốn dĩ không xem võ hiệp, cái này đã khơi dậy lòng hiếu kỳ của ông đây!"
......
Hòa vào độ nóng này, cùng ngày 《 Túy tiêu dao 》 liền lên vị trí đầu bảng tìm kiếm hàng đầu trên Weibo và Douyin, liên tiếp vài ngày đều có độ thảo luận nóng.
Thời điểm lễ Quốc khánh rất thu hút. Ngoài điện ảnh, sự cạnh tranh của phim truyền hình cũng rất lớn, cũng có không ít phim truyền hình chuẩn bị lên sóng cùng lịch. Chỉ là có hai bộ có quy mô sản xuất có thể hơi cạnh tranh tương đương với《 Túy tiêu dao 》, một bộ là phim trinh thám có phần đầu tư của Warner, còn có một bộ là phim dân quốc do chính Warner đầu tư.
Chẳng qua cái trước là bộ phim chuyển thể nhỏ đầu tư cỡ vừa, cái sau là phim dân quốc, phạm vi khán giả độ tuổi lớn hơn. Hai bộ tuy rằng có thể giành một chút độ nóng, cũng không có cách nào so sánh cùng 《 Túy 》.
Những ngày đầu tháng chín, Bác Nghị phối hợp với nền tảng chim cánh cụt (qq *) bắt đầu tuyên truyền quy mô lớn.
*Nền tảng chim cánh cụt hay QQ: một nền tảng thuộc Tencent. Có mặt trên hầu hết các hệ điều hành, bao gồm các chức năng: trò chuyện trực tuyến, gọi video, truyền tập tin giữa các thiết bị, hộp thư, điều khiển các thiết bị trong nhà từ xa, lưu trữ đám mây... và các chức năng khác.
Trước hết là bản trailer thứ hai, phần lớn là những cảnh quay tĩnh, cốt truyện mạch lạc rõ ràng, quan hệ nhân vật ngắn gọn đơn giản, vô cùng dễ hiểu với người xem qua đường.
Qua mấy ngày sau, đoàn phim tổ chức cuộc họp báo, các thành viên chính cùng các diễn viên tham dự.
Dưới trướng Bác Nghị có công ty Lệ Phong lên kế hoạch, là công ty chính chủ yếu chịu trách nhiệm tuyên truyền phim.
Buổi tối, trên Weibo, Douyin, các trang tin tức lớn đều tràn ngập ảnh chụp những nhân vật chính của đoàn phim.
Phương Hạo bận âu phục màu hồng, Trâu Nhất Nhụy váy trắng, cùng với Tiểu Viên âu phục đen.
Lòng yêu cái đẹp ai cũng đều có, đa số dân mạng đều khá đơn giản trực tiếp, ngoài lời tung hô của fan, những người qua đường khác cũng rất vui vẻ bình luận: "Vẻ ngoài của Phương Hạo quả thật 'cảnh đẹp ý vui', cậu ấy mặc trên người màu hồng mà không ẻo lả, ngược lại rất tươi trẻ!
"Tuy ốm nhưng lại có cơ bụng tám múi, tôi đã xem quảng cáo của cậu ấy!"
"Trạng thái của Trâu Nhất Nhụy rất tốt nha, cười lên cũng không cứng đờ, mặt quả thật nhỏ."
"Giá trị nhan sắc của cô ấy trong nhóm các sao nữ trẻ vẫn rất đủ xài, khoan đã, bên cạnh là ai vậy?"
"Chị gái nhỏ này đẹp quá đi thôi, dáng người cũng tuyệt nữa, trời ạ, vừa gầy lại có ngực, chân còn dài!"
"Bộ đồ âu phục màu đen thật ngầu thật khí thế, làn da thật trắng, tôi muốn làm chiếc áo con bên trong áo khoác kia, đừng hiểu lầm, tôi là nữ!"
"Tôi cũng là con gái, tôi cũng chảy nước miếng, sao lại thế này, tôi thật sự là người đứng đắn!"
"Tôi nói câu tiếng người vậy, ba người tôi đều chịu hết!!!"
......
Mọi người vui vẻ hài lòng!
Bác Nghị có tiền có thế, chi một khoản phí quảng bá lớn cho Lệ Phong. Trọng điểm tuyên truyền của Lệ Phong là phim, với nghệ sĩ của họ - nam chính Phương Hạo, tiếp theo là Trâu Nhất Nhụy của Đồng Hoa, cuối cùng mới là Hướng Tiểu Viên của phòng làm việc Thạch Viên với những người khác.
Thân sơ nặng nhẹ, hết sức hợp lý.
Đồng Hoa có rất ít diễn viên trẻ, diễn viên nữ trẻ cũng chỉ có Trâu Nhất Nhụy. 《 Túy tiêu dao 》 là hạng mục trọng điểm của Bác Nghị, nghệ sĩ của Đồng Hoa là nữ chính. Nhà điều hành sản xuất và giám đốc tuyên truyền mở họp với người phụ trách chính tổng dự án của Bác Nghị bên kia, hai bên sớm đạt được thỏa thuận, phối hợp với nhau tuyên truyền, đôi bên cùng có lợi.
Hướng Chi Thạch đã dự kiến từ sớm, tìm sẵn công ty quản lý thương mại cho Tiểu Viên, hợp tác cùng Phi Dực. Phi Dực dưới ý kiến của anh ấy, tránh đi mũi nhọn của hai bên sừng sỏ lớn kia, thông cáo báo chí không mở rộng phạm vi lớn, giai đoạn đầu chỉ là tận dụng triệt để từng tí để tuyên truyền cho Tiểu Viên.
Ba ngày kế tiếp đều là thời gian vui vẻ hòa thuận. Tất cả mọi người đều cho rằng chắc không có gì bất ngờ xảy ra, chỉ háo hức hớn hở, náo nhiệt tưng bừng chờ phát sóng là được.
Nhưng chính vào lúc này, có chuyện bất ngờ đã xảy ra.
Rồi kể từ đó diễn ra một trận hỗn chiến quan hệ công chúng khiến tất cả mọi người không lường trước được, phát triển theo hướng kỳ lạ không tài nào đoán trước, xảy ra cực kỳ ngoạn mục.
- --------