Mục lục
Phu Quân Là Thái Giám Tổng Quản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: mèomỡ

Nàng che dấu cảm xúc trong lòng, cười cười, ôm cánh tay Cầu Cầu Vĩ nói:“Cha, chúng ta đi dạo đi.”

Hai cha con đi đến hoa viên, Cầu Vĩ hỏi:“Gần đây có khỏe không?”

Cầu Mộ Quân cười tự nhiên, sau đó nói “Rất tốt.”

Tiếp theo nàng lại hỏi:“Mẹ đâu, thân thể mẹ có gì không thoải mái sao, vẫn còn hay khóc sao?”

Cầu Vĩ thở dài, nói:“Vẫn thế.”

Trong lòng Cầu Mộ Quân chua xót, lại chỉ có thể giấu trong lòng, không làm được gì.

“Ta thấy các con dường như có điểm khác thường, sao vậy? Cãi nhau với hắn, không thoải mái sao?” Cầu Vĩ hỏi.

“Bọn con......” Cầu Mộ Quân cười nói:“Không sao, là ngày hôm qua con chọc hắn mất hứng, cho nên thái độ của hắn hôm nay không tốt lắm.”

“Xảy ra chuyện gì?” Cầu Vĩ hỏi.

Có nên nói cho cha chuyện về Cố Dật Lâu không? Cầu Mộ Quân nghĩ.

Năm đó cha không giữ quan hệ với Cố bá bá vì đã biết trước kết quả, nói vậy mấy năm nay trong lòng cha hẳn cũng rất khó chịu, nếu biết Cố gia còn lưu huyết mạch, nhất định ông sẽ rất vui vẻ...... Nên nói sao?

Chần chờ một chút, Cầu Mộ Quân mới cười nói:“Không có việc gì.”

Cầu Vĩ gật gật đầu, ngừng trong chốc lát nói:“Thật ra thái độ hôm nay của hắn đối với con, con không cần quá để ý.”

Cầu Mộ Quân khó hiểu nhìn về phía hắn.

Cầu Vĩ nói:“ Lúc trước hắn đối với con hẳn là không đến mức không tốt như vậy đúng không?”

Cầu Mộ Quân cúi đầu, nhẹ nhàng gật gật đầu.

Cầu Vĩ dừng bước, nhìn nàng nói:“Thật ra hắn cố ý làm như vậy, Hoàng Thượng muốn nhục nhã con mới cho gả con cho hắn, là muốn cho con cả đời hối hận vì lúc trước không muốn tiến cung làm phi. Nếu để cho người biết, con gả cho Đoàn Chính Trung vẫn sống tốt, Đoàn Chính Trung lại che chở con, vậy không phải mặt rồng giận dữ sao? Như vậy người không chỉ có ý kiến với Đoàn Chính Trung, còn nghĩ cách khác tiếp tục trừng phạt con.”

“Thật sao?” Cầu Mộ Quân hỏi. Nàng không ngờ nội tình bên trong lại phức tạp như vậy

Cầu Vĩ gật đầu nói:“Hôm nay mọi người đến đây đều sẽ biết con sống ở Đoàn phủ không bằng cả nha hoàn, việc này ngày mai sẽ lan truyền, tiếp theo sẽ đến tai Hoàng Thượng, Hoàng Thượng sẽ âm thầm đắc ý, có lẽ còn có thể nói với Đoàn Chính Trung không cần quá bạc đãi con. Cho nên, thà rằng Đoàn Chính Trung ở trước mặt mọi người đối với con tốt, không bằng để cho tất cả mọi người biết hắn chưa đem con để vào mắt dù chỉ một chút.”

“Nói như vậy...... thật ra là hắn muốn tốt cho con?” Cầu Mộ Quân không thể tin được nói.

“Cũng không nhất định.” Cầu Vĩ nói.

“Hắn có thể thăm dò tâm tư Hoàng Thượng, Hoàng Thượng muốn hắn làm thế nào, hắn liền làm như thế. Làm hợp ý Hoàng Thượng, cho nên Hoàng Thượng mới thích hắn, mới muốn thưởng hắn. Hắn làm như vậy là giúp con, càng giúp chính hắn, về phần bên nào lợi hơn, cha cũng không biết.”

Cầu Mộ Quân gật gật đầu, phiền muộn trong lòng cả ngày hôm nay bỗng chốc tiêu tan hơn nửa.

Đi dạo trong chốc lát, Cầu Vĩ còn nói thêm:“Ta nghĩ, vẫn nên để Tiểu Nhụy đi theo con, như vậy ở Đoàn phủ còn có người nhà, cha và mẹ con vẫn có thể yên tâm một chút.”

Cầu Mộ Quân nghĩ đến thái độ của Đoàn Chính Trung mấy ngày nay, nếu chuyện hôm nay chỉ là diễn trò, vậy hắn đối với nàng vẫn có chút lưu tình. Dù là nể mặt cha hay có nguyên nhân nào khác, có lẽ nàng vẫn có năng lực bảo vệ Tiểu Nhụy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK