“Còn muốn chạy sao?”
Cùng Trần Hạo truyền tin hoàn tất, Long Đình cũng thay đổi phương hướng, nâng tốc độ của lên cực hạn bay sang bên trái, năm Địa Tiên cảnh hậu kì đỉnh phong cao thủ dù đã dốc toàn lực nhưng khoảng cách giữa chúng và Long Ðình vẫn từ từ xa hơn. Nếu cứ tiếp tục thế này, khẳng định sẽ bị Long Đình cắt đuôi, dựa vào nhục thân cường hãn và chân nguyên hùng hồn, Long Đình không hề lo lắng mình sẽ bị đuổi kịp hiến chi là bị bao vậy. Nhưng đúng lúc này, một thanh âm đột nhiên từ phía xa truyền đến. Một câu chưa nói xong, Long Đình đã cảm nhận được khoảng cách giữa mình và người nói đang nhanh chóng rút ngắn.
“Nhân Tiên cảnh hậu kì đỉnh phong? Tốc độ đáng sợ quá! Sức mạnh này...”
Khuôn mặt tuyệt mỹ của Long Ðình lần đầu tiên trở nên ngưng trọng, đồng thời cảm nhận được uy áp cự đại tuyệt đối đáng sợ hơn năm Địa Tiên cảnh hậu kì đỉnh phong cao thủ kia. Bởi vì khí tức của đối phương khiến nàng cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt.
Tựa hồ trong nháy mắt, nàng biết người đến mới là chủ mưu ẩn nấp sau lưng.
Ông!
“Hả?” Thiếu niên đang nhanh chóng tới gần Long Đình, khoảnh khắc này nhận được tin tức nhóm ba truyền đến. Điều này khiến chân mày hắn có chút nhíu lại, vừa mới hạ đạt mệnh lệnh cho chúng truy sát Long Dực được một lúc, lại đã có tin tức. Dù sao, khoảng cách giữa chúng và Long Dực cũng là ngàn vạn dặm.
“Một đám ngu xuẩn, nhất là tiểu tử đó phát hiện động tĩnh, cũng bại lộ khí tức muốn giải cứu Long Dực. Cái này thì có gì đáng phải hồi báo?”
Thiếu niên thần bí tâm niệm điện chuyển nhưng vẫn bóp vỡ thông tin phù.
“Cái gì? Pháp bảo cự hình? Tốc độ mười lần? Thậm chí còn hơn thế nữa?”
“Cản cho ta! Bất chấp mọi giá! Thất bại, các ngươi biết hậu quả rồi đấy!” Thiếu niên liền truyền tin.
Ầm!
Giờ khắc này, hắn đang ở tốc độ kinh người, lần nữa gia tăng tốc độ, như một đường điện quang điên cuồng xông về phía Long Ðình.
“Á..."
Long Đình vốn đã kinh ngạc, lập tức kinh hô thành tiếng, tốc độ của đối phương quá nhanh, dù nàng thi triển ra sức mạnh không thuộc về mình, e rằng nhiều nhất cũng chỉ tương đương với hắn, vì lúc ở trong phi hành khí nàng đã vì Trần Hạo mà động dụng qua sức mạnh này, đến bây giờ vẫn chưa hồi phục lại, không thể động dung lần nữa.
“Ðây rốt cục là ai? Nhân Tiên cảnh hậu kì đỉnh phong, Á Dĩnh Tinh từ lúc nào xuất hiện thiên tài đáng sợ như vậy? Tại sạo lại muốn đối phó mình?”
“Chạy không thoát, liều thôi!”
Giờ khắc này, Long Đình nghiến chặt răng, đột nhiên dừng phi hành, đồng thời bóp vỡ một truyền tin phù.
...
“Hạo ca ca, sau khi cùng ca ca muội hội hợp, không cần quản muội nữa... Sau khi cắt đuôi bọn chúng, hoàn thành nhiệm vụ, muội sẽ đi tìm hai người... Nói với ca ca muội vậy...”
Đây là những lời Long Đình gửi cho Trần Hạo. Nàng không nói mình gặp nguy hiểm, vì nàng biết kẻ có khí tức đáng sợ này dù lúc nàng động dụng sức mạnh cường đại cũng không phải đối thủ của đối phương, càng đừng nói bây giờ. Điều đó có nghĩa là Trần Hạo và Long Dực đến cũng thuần túy là tự tìm cái chết. Hơn nữa, Long Đình thông minh, cũng đoán định mục đích chủ yếu của đối phương chính là nàng.
Không phải Long Đình đã tuyệt vọng muốn hi sinh bản thân mình, mà nàng nghĩ cho Trần Hạo và ca ca, dù nàng bị đối phương bắt, trọng thương, nàng cũng không cho rằng đối phương sẽ giết chết nàng, chỉ cần nàng muốn, dù là Thiên Tiên cảnh cao thủ cũng đừng mong giết chết nàng.
Chỉ có điều, đó là dự định cuối cùng. Bây giờ cứ phải liều trước. Liều không được, bị bắt, vậy thì nhịn trước rồi tính, chỉ cần có thể kéo dài mấy ngày, đợi nàng có đủ sức mạnh, lúc đó sẽ cho đối phương đả kích trầm trọng.
...
“Hả? Nha đầu này sao lại đột nhiên thay đổi vậy?”
Trong phi hành khí, nhận được tin tức Long Ðình truyền đến, Trần Hạo có chút kì quái, ánh mắt liền lóe ra hai tia hàn quang sâm nhiên.
“Tuyệt đối là có vấn đề! Tính cách của nha đầu này sao có thể tự mình đi chơi? Tự mình đi làm nhiệm vụ? Còn nói hoàn thành xong nhiệm vụ mới đi tìm mình?”
Dù thời gian ở cùng Long Đình không nhiều, nhưng hắn biết Long Đình không phải loại người có thể chịu đựng cô đơn, bất luận người khác thế nào, chí ít có hắn, Long Ðình có thể duy trì một ngàn vạn dặm cự ly thông tin liên lạc đã là cực hạn, đây là vì phải đi tìm Đạm Đài Liên và hoàn thành nhiệm vụ, nếu không, nha đầu này sẽ đi theo hắn hoặc Long Dực. Nàng ấy là người có thể mấy canh giờ liền liên tục đặt câu hỏi cho một cỗ máy không có cảm tình.
“Đình muội, ta muốn nghe muội nói thật!”
Trần Hạo liền bóp vỡ một thông tin phù.
“Đến thời gian trả lời cũng không có?”
Mắt thấy mười tu luyện giả càng lúc càng đến gần mà Long Đình vẫn chưa trả lời, Trần Hạo chân mày nhíu chặt.
“Nàng ấy nói như vậy là không muốn mình và Long Dực qua đó, khẳng định gặp phải cường giả khiến nàng ấy cho rằng mình và Long Dực qua đó là tự tìm đến cái chết... Tình huống nguy hiểm hơn Long Dực! Vậy thì bại lộ thôi!”
Trần Hạo vốn dĩ không muốn bại lộ quá nhiều, chuẩn bị dựa vào tốc độ lách qua, đón Long Dực trước rồi tính. Nhưng tình huống bây giờ rõ ràng không cho hắn làm vậy.
“Khởi động hệ thống công kích, xác định mục tiêu! Giết cho ta!”
“Vâng, chủ nhân!”
...
Ầm!
Ầm ầm ầm!
Những khối cầu đen kịt gào thét mà ra, xẹt qua bầu trời.
Không có tiếng nổ đinh tai nhức óc, càng không có năng lượng dao động khí tức đáng sợ, thậm chí ở khoảnh khắc những khối hắc cầu như điện quang hỏa hoa xuất hiện dù là phi hành khí hay hư không hay tu luyện giả xông đến đều giống như xuất hiện im lặng tạm thời, thời gian như dừng lại.
Bởi vì từ lúc hắc cầu bắn ra cho đến khi tiếp cận mười tu luyện giả, tựa như không có khoảng cách thời gian, tốc độ thực sự quá nhanh, hai bên vốn chỉ cách nhau mấy trăm dặm, thậm chí còn đang nghĩ, “Ðây là cái quái gì vậy? Tốc độ nhanh quá, nhưng lại chỉ ẩn chứa một chút xíu năng lượng, vậy mà muốn công kích chúng ta?”
“Hừ!”
Cả đám khinh thường phát ra năng lượng, định đánh bay loại công kích mà chúng không đặt trong lòng, có bốn tên còn đem năng lượng ngưng tụ trên nắm đấm, định một quyền đánh nổ hắc cầu có tốc độ kinh người đó.
Ầm!
Ầm ầm...
“Á...”
Đúng là chúng đã làm được, một quyền đánh nổ hắc cầu.
Nhưng sau khi nổ, xuất hiện lại là những tiếng kêu thảm thiết thê lương xen lẫn sự ngỡ ngàng không tin của chúng, đương nhiên, tiếng kêu của chúng dưới tiếng nổ đáng sợ cũng trở nên không đủ độ.
Tên nào tên nấy huyết nhục văng tung tóe.
Chỉ cần một lần công kích, mười Địa Tiên cảnh hậu kì đỉnh phong cao thủ toàn bộ nhục thân trọng thương! Bốn tên nắm đấm bị nát bấy, toàn bộ mười tên người đầy vết máu, mắt mở không ra, tai cũng không nghe thấy. May mắn duy nhất là chúng đều mặc khải giáp bảo vệ, lại có nhục thân cường hãn, những bộ phận lộ ra ngoài cũng không bị đánh nát, nói một cách chính xác là chúng chỉ là nhục thân trọng thương, những chỗ khác không tổn thương quá lớn. Chỉ cần có linh dược trong thời gian ngắn là có thể hồi phục, không có linh dược, dựa vào tu vi cảnh giới cũng có thể nhanh chóng hồi phục.
Nhưng trước khi chúng kịp tỉnh lại từ trong khiếp sợ, “ầm ầm ầm” hàng loạt thanh âm lần nữa phát ra từ trong phi hành khí.