“Ha ha...”
Tê tê...
Trần Hạo anh minh thần võ, không thể dễ dàng để hai nàng ở trên loại chi tiết nhỏ này làm khó mình. Kết quả là hai cánh tay chân nguyên ngưng tụ thành liền kéo dài, một cái một người, bắt lấy bàn tay nhỏ của hai nguời, sau đó thu lại, hai người liền lăng không đến bên người hắn. Rắn chắc dắt một trái một phải, chợt nhanh chóng hướng trong tửu lâu đi đến.
Trần Tuyết thì không có gì, tùy ý Trần Hạo dắt, nhưng Long Đình tuy ở mặt ngoài chưa bão nổi, nhưng cầm chặt ngược lại tay Trần Hạo, lực lượng thân thể cường hãn lấy tốc độ bão táp gấp bội. Nắm tay Trần Hạo liền răng rắc vang điên cuồng, sắp sửa cốt cách hóa thành bột.
Nàng không thể không tức.
Chỉ bằng lời của Trần Hạo, cùng với phản ứng của hắn, Long Ðình liền biết thiếu nữ trước mặt này là thân mật của Trần Hạo. Nhưng nàng không biết thiếu nữ là đệ tử thánh điện, Trần Hạo gạt nàng, nàng không thể không tức. Nàng muốn biết đây là thời điểm nào hắn quen biết, là người nào. Nàng ngay cả một chút tin tức cũng không có, đối phương cùng nàng đều ở trong thánh điện mà nàng cũng không biết. Đổi là ai, ở dưới tình huống tự cho là biết toàn bộ bí mật của Trần Hạo, bỗng nhiên phát hiện bị Trần Hạo che giấu nhiều như vậy, cũng sẽ không thích.
Nhưng Long Đình cũng chỉ đùa giỡn chút, cũng chưa lập tức bão nổi, nàng đợi Trần Hạo giải thích.
...
“Ðây đến cùng là ngưu nhân nào? Hắn không phải đệ tử thánh điện, lại làm cho hai nữ đệ tử thánh điện tuyệt sắc tranh giành tình nhân...”
“Phải phải, quá trâu rồi. Hai nữ đệ tử này chỉ cần xem cảnh giới khí tức, tuyệt đối không phải đệ tử thánh điện bình thường, hơn nữa đều là tuyệt sắc, cực phẩm... Hô...”
“Người so với người, thực mẹ kiếp không có cách nào so sánh...”
Thời điểm Trần Hạo mang theo hai nàng tiến vào trong tửu lâu trở về phòng, người tu luyện ở đại sảnh trong tửu lâu nhìn thấy toàn bộ quá trình đều nghị luận ầm ầm, đó là hâm mộ ghen tị trần trụi, ầm ầm đoán thân phận của Trần Hạo.
Quản sự đại sảnh của tửu lâu, cao thủ Thiên Tiên cảnh cũng nhẹ nhàng thở ra.
...
“Hừ!”
Vừa mới vào phòng, Long Ðình liền gạt tay đỏ bừng của Trần Hạo, hai tay chống eo, trừng mắt nhìn Trần Hạo, nói: “Cô ta là ai?”
“Ðừng nóng đừng nóng...” Trần Hạo cười cười nói, xoay người nhìn về phía Trần Tuyết vẻ mặt sớm bình tĩnh trở lại, một bộ dáng xem kịch vui, nói: “Tiểu Tuyết, ngươi đây là có chuyện gì?”
“Chuyện gì thế nào?”
“Tiểu Tuyết? Thật vô cùng thân thiết... Trần Tuyết?”
Long Đình đang thời điểm tức giận, bỗng nhiên nhìn thấy Trần Tuyết khôi phục bộ dáng vốn có, nhất thời làm cho nàng biết Tiểu Tuyết là ai. Đối với mấy đạo lữ của Trần Hạo, Long Ðình tuy chưa từng thấy chân nhân, nhưng đã sớm đều xem qua hình ảnh. Không thể không nhận thiếu nữ trước mặt là ai. Cũng vì nhận ra, liền rõ ràng toàn bộ tình huống, nàng nhất thời mở to hai mắt nhìn, bất mãn trong lòng liền ném đến lên chín từng mây, biến thành kinh động, hầu như thét chói tai nói ra tên của Trần Tuyết.
“Ha ha... Long Ðình, chào ngươi.” Trần Tuyết tuy chưa từng gặp Long Ðình, nhưng cũng từ Đạm Ðài Liên mà biết được rất nhiều tin tức, lấy cái tính của Trần Hạo, đã sớm ở trong dự đoán của nàng. Chỉ là vừa rồi Long Ðình đối với nàng biểu hiện ra địch ý mãnh liệt, làm nàng khó hiểu, cũng sinh ra ý nghĩ ganh đua cao thấp. Nhưng bây giờ, hiển nhiên không thể tiếp tục nữa.
“Ha ha ha... Tốt, vừa rồi, ngay từ đầu, ta đem người coi là Bách Lý Ngưng Băng...”
“Thì ra như vậy, ta cứ nói ngươi sao bộ dáng hung hăng như vậy...”
“Tiểu Tuyết, đây là chuyện gì! Sao ngươi thành đệ tử thánh điện? Sao lại tới nơi này?” Trần Hạo nhịn không được, hỏi.
“Chẳng lẽ không phải ngươi hẹn sẵn?” Long Ðình kinh ngạc nói. Vừa rồi Trần Tuyết chính là trực tiếp tìm đến Trần Hạo. Dù giờ phút này Long Đình đã biết là Trần Tuyết, vẫn đối với Trần Hạo gạt mình có chút khó chịu.
“Ta nào có hẹn sẵn? Ta còn kỳ quái hai người các ngươi sao lại đối đầu...” Trần Hạo nói.
“Tình huống có chút phức tạp...” Trần Tuyết nói: “Là như thế này...”
Trần Tuyết đem tình huống mình cũng mơ mơ màng màng nói ra. Thì ra không riêng gì nàng trở thành đệ tử thánh điện, bao gồm Hách Liên Vũ Tử, Đạm Đài Liên, Hạ U U, Lãnh Ngưng Hoan cùng Lãnh Ngưng Nhạc, hết thảy thành đệ tử thánh điện. Hơn nữa đều tấn thăng đến Địa Tiên cảnh sơ kỳ đỉnh phong. Đến bây giờ, các nàng đều có chút không thể tin được tốc độ tu luyện của mình, càng không biết các nàng bị mang vào thánh địa tu luyện là địa phương nào. Chỉ biết là sau khi các nàng tấn thăng đến Địa Tiên cảnh sơ kì đỉnh phong, cao thủ liên minh thường xuyên liên lạc các nàng báo cho biết, các nàng đã trở thành đệ tử thánh điện, hơn nữa đạt được tư cách lần này tiến vào nguyên thủy bí cảnh.
Chẳng qua, sáu người trừ Lãnh Ngưng Hoan cùng Lãnh Ngưng Nhạc đôi hoa tỷ muội này là an bài ở một thành trì, bốn người bọn Trần Tuyết, Đạm Ðài Liên, Hạ U U, Hách Liên Vũ Tử thì đều tách ra. Chỉ có Trần Tuyết là chia đến Đông Lưu thành, hơn nữa là chức vụ phó đoàn trưởng.
Trần Tuyết ở thời điểm đi tới Ðông Lưu thành, vừa ra khỏi truyền tống trận, lại thần bí nhận được tin tức Trần Hạo đã ở Đông Lưu thành, hơn nữa ở Đông Lưu tửu lâu. Trần Tuyết ngay cả ai nói cho nàng cũng không biết, toàn bộ quá trình đều như lọt vào trong sương mù.
“Ðông Lưu thành phó đoàn trưởng đoàn thứ chín? Cái này cái này... Tiểu Tuyết, tên không phải ngươi, ta từng chuyên môn xem xét tên, phó đoàn trưởng là Trần Tiểu Bạch... Khụ khụ, sao có thể dùng thân phận giả?” Long Đình trừng lớn mắt, nói. Giờ phút này, tuy tra không được tin tức cụ thể của bất luận kẻ nào, nhưng thân là đoàn trưởng, tên, cảnh giới toàn bộ người tu luyện đoàn thì đều có thể tra được. Ðoàn trưởng đoàn thứ chín chính là nàng. Phó đoàn trưởng Trần Tiểu Bạch, nàng còn tò mò một hồi là ai của thánh điện.
“Ta cũng không biết...”
“Không cần phải quản. Chúng ta chỉ cần biết rằng, đây là thánh điện làm, hơn nữa giúp chúng ta là được...” Trần Hạo nói.
“Hạo ca ca, mặt mũi ngươi sao có thể lớn như thế? Vậy quả thực là...” Long Ðình trừng mắt nhìn Trần Hạo nói.
“Cái này... Ta cũng không biết... Có lẽ là bọn họ nhìn thấy ca ca ta tương lai cùng tiềm lực vô hạn trâu bò. Ừm, hẳn chính là như thế...” Trần Hạo ở mặt ngoài có chút đắc ý nói. Nhưng gia hỏa này ở sâu trong lòng lại một phen tư vị khác. Tuy không muốn thừa nhận, nhưng đến bây giờ dưới tình huống trong sáng như thế, Trần Hạo cũng không thể không thừa nhận, cái này vô luận ở nơi nào, cái bánh loại sự tình này vẫn là luôn tồn tại.
Trần Tuyết có nghĩ đến hay không thì hắn không biết, nhưng đến bây giờ có thể khẳng định phán đoán lúc trước.
Nếu không thì không có chuyện tốt như vậy.
Hoặc là đi tới Ðông Lưu thành không phải mấy người bọn Hách Liên Vũ Tử, mà lại là Trần Tuyết.
Bởi vì đây là chiếu cố đặc thù đối với con nuôi và con gái ruột của lão cha so với con đẻ còn thân hơn.
Tương tự, Trần Hạo cũng đoán được lão cha của mình bại lộ rõ ràng như thế, tất nhiên là vì nguyên thủy bí cảnh trăm ngàn vạn năm khó gặp. Hắn khẳng định là lão cha không muốn đám người Trần Tuyết bỏ qua cơ hội lần này, nên mới làm như vậy.
Nhưng đem Trần Tuyết đưa tới, ý tứ thì có thể là sợ địa vị con gái đẻ bị Long Đình trường kỳ tiếp xúc thay thế, hoặc là ngầm đồng ý hai người quan hệ đạo lữ bắt đầu song tu trao đổi.