“Nói nhỏ chút. Trần Hạo đại ca hẳn là rất có hy vọng! Sư phụ lấy thần thông nghịch thiên cô đọng nuôi dưỡng ra chúng ta, khiến cho thân thể chúng ta trực tiếp thoát khỏi phàm thể, bù lại chỗ thiếu hụt của sư phụ năm đó chủ tu linh hồn. Lẽ ra trong cảnh giới ngang nhau, đơn thuần thân thể hắn là không thể so với chúng ta mạnh hơn mới đúng, về phần linh đài, càng là ưu thế của chúng ta... Từ diễn sinh linh trí đến khi chúng ta ra đời, đã trải qua vô tận năm tháng, dù trước khi ra đời, linh hồn không hoàn chỉnh, nhưng ở trong phù văn, năng lượng sư phụ cô đọng cũng tăng cường đến mức vượt qua Thiên Tiên, đây cũng là nguyên nhân chúng ta ra đời ngắn ngủn hơn mười năm, đã đến cảnh giới như thế. Nhưng ta có thể cảm giác ra, Trần Hạo đại ca vô luận là thân thể hay linh đài, đều so với ta mạnh hơn một đường... Đối với linh đài thì hắn chỉ là không biết vận dụng mà thôi... Vừa rồi hơn mười người tu luyện đó cùng Trần Hạo đại ca đều đến từ cùng vũ trụ, căn bản không thể cùng Trần Hạo đại ca đánh đồng, đom đóm cùng đọ sáng với mặt trăng... Nếu Trần Hạo đại ca cũng không cách nào đạt được, ai còn có thể đạt được?”
“Ồ... Sư huynh, ta vẫn không hiểu, sư phụ để lại cho chúng ta ký ức, nói là chúng ta phải ở dưới tình huống cực dương, cực âm đến thử mới có khả năng đạt được truyền thừa này, nhưng đại ca hắn rõ ràng không phải thể chất cực dương, cực âm...”
“Vậy còn không phải bởi vì ngươi lười biếng? Ta so với ngươi ra đời sớm một năm, ngươi xem xem chiến lực ngươi bây giờ... Sư phụ để lại cho chúng ta truyền thừa ký ức, cũng để lại cho chúng ta rất nhiều bản chép tay cùng bí tịch tu luyện, ngươi cũng chưa từng xem... Chúng ta một khi hợp nhất, từ đó về sau sẽ bước lên đường của sư phụ, không cách nào sửa đổi nữa. Sư phụ bổn ý là để một người trong chúng ta đem đạo thống của vị tiền bối này truyền thừa xuống, tiếp đó thông qua hai người chúng ta hợp nhất, thử vượt qua cực đạo của hai người bọn họ! Cực đạo ở nơi này ngươi có thể lý giải là thiên đạo, quỷ đạo. Đại đạo ngàn vạn, trăm sông đổ về một biển, lời tuy nói như thế, nhưng chỉ có chính đạo mới có thể bớt đi đường vòng, thẳng đến đỉnh phong! Trên thực tế, sư phụ ở lúc cuối cùng, rõ ràng hắn cùng vị tiền bối này bù trừ lẫn nhau, cũng đều không thể phá tan xiềng xích bước lên đỉnh phong thật sự... Ðáng tiếc, sư phụ nghịch thiên cô đọng chúng ta, vẫn không thể đạt được truyền thừa của vị tiền bối này...” Lý Dương chăm chú nhìn Trần Hạo, Trần Hạo vẫn chưa nhúc nhích, hắn thấp giọng nói với sư muội.
Tuy thời gian ra đời chỉ lớn hơn sư muội một tuổi, nhưng Lý Dương cùng sư muội ham chơi, lười biếng khác nhau. Ở thời điểm linh đài chưa hoàn toàn xây thành, hắn đã bắt đầu tiêu hóa hấp thu truyền thừa ký ức có thể mở ra. Sau khi ra đời, càng chui vào đến trong bản chép tay, bí tịch bộ sách tu luyện sư phụ lưu lại. Ở trên kiến thức, tu vi đều vượt qua sư muội rất nhiều.
...
“Không được...”
Trong chớp mắt đã là hai canh giờ, thời điểm Trần Linh đã chờ sắp sụp đổ, Trần Hạo bỗng nhiên toát ra hai chữ như vậy.
“Đại ca, ngươi cũng chưa thử đâu! Sao đã nói không được?” Thân hình Trần Linh nhoáng lên liền đến trước mặt Trần Hạo, khẽ ngẩng khuôn mặt nhỏ hơi tỏ ra non nớt ngây ngô, nhíu mày hỏi.
“Trần Hạo đại ca, ngươi là muốn phá giải phù văn sao?” Lý Dương vô thanh vô tức xuất hiện ở bên người Trần Hạo, hỏi.
“Ừm, đáng tiếc, phù văn này hoàn toàn vượt qua phạm trù ta có thể lĩnh ngô... Tâm thần dung nhập trong đó, căn bản nhìn không ra bất cứ huyền ảo gì, không thể nào xuống tay...”
“Đó là khẳng định. Trần Hạo đại ca, cảnh giới của vị tiền bối này tùy tay cô đọng ra phù văn cũng không phải chúng ta có thể lĩnh ngộ, huống chi đây là hắn cố ý lưu lại lựa chọn người thừa kế. Ta cảm thấy chỉ có cường công! Đương nhiên, thực lực chúng ta, cường công tất nhiên là không thể công phá...”
“Sư huynh, ngươi đây cùng chưa nói không phải đồng ý sao?” Trần Linh nói.
“Ta hiểu, ý tứ ngươi là, chỉ có cường công mới có thể tìm được phương pháp mở ra...” Trần Hạo như có chút đăm chiêu, nói.
“Đúng! Ta cho rằng, tiền bối này là chủ tu thân thể, như vậy lựa chọn người thừa kế tất nhiên đối với thân thể yêu cầu cực cao...”
“Không nhất định! Sư huynh, vừa rồi ngươi nói, sư phụ chúng ta đã hiểu hắn cùng tiền bối này đều là cực đạo, có lẽ tiền bối này cũng rõ ràng chứ? Như vậy, rất có thể đối với linh đài yêu cầu cực cao... Dù sao, sau khi đạt được hắn truyền thừa, rèn luyện thân thể liền có thể làm cho linh đài nhanh chóng tăng lên!” Trần Linh bỗng nhiền nói, hai mắt trong suốt linh động, lóng lánh hào quang trí tuệ.
“Cái này... Sư muội nói cũng có đạo lý. Vậy có thể hay không... Đối với linh đài cùng thân thể đều có yêu cầu thì sao?”
“Thân thể cùng linh đài của ngươi đều rất mạnh, cũng không phải chưa thành công?” Trần Hạo nhìn về phía Lý Dương, nói.
Lý Dương tuy nói Trần Hạo mạnh hơn hắn, nhưng Trần Hạo có thể cảm giác ra, vô luận là lực lượng thân thể hay lực lượng linh hồn thì Lý Dương tuyệt không thua Trần Hạo. Nếu thật sự phải chiến, Trần Hạo đừng nói bốn thành, chính là một phần thắng cũng cảm giác không có.
“Cái này... Có lẽ... Có lẽ vị tiền bối này đã sớm đem ta cùng sư muội bài trừ bên ngoài...” Lý Dương trầm ngâm nói: “Sư phụ lưu lại bản chép tay, ở cuối cùng từng nói, năm đó, lúc cô đọng sinh mệnh ấn ký của ta cùng sư muội, từng chủ động đề cập giúp vị tiền bối kia cô đọng người thừa kế, nhưng bị từ chối... Sư phụ còn rất tức giận, dùng bốn chữ: Không biết tốt xấu để đánh giá... Cái này cũng là nguyên nhân sư phụ nhắn lại dặn dò chúng ta đến thử... Trần Hạo đại ca, ngươi thử xem đi, chúng ta thảo luận đi thảo luận lại, cũng không có kết quả. Ngươi yên tâm, phù văn trên cánh cửa lớn vàng ròng này, chỉ biết đả thương, sẽ không đòi mạng. Có ta ở đây, chỉ cần không thương tổn tới căn bản, đều có thể nháy mắt giúp ngươi khôi phục...”
“Ừm, các ngươi lui ra phía sau chút!”
Oành!
Tinh khí thần quanh thân Trần Hạo nháy mắt bùng nổ, tinh khí xông lên trời, linh hồn lực, lực lượng thân thể cuồng bạo cực điểm thúc giục lên. Nhưng hắn không vận chuyển bất cứ thần thông tuyệt học nào.
Oành!
Đột nhiên hắn bước một bước, đất rung núi chuyển, thân hình như rồng rời vực, tàn ảnh lóe ra, đánh ra một quyền.
Một quyền vô cùng đơn giản nhưng ngưng tụ toàn bộ lực lượng của Trần Hạo.
Mặc dù không ẩn chứa thần thông pháp tắc, nhưng một quyền này đủ để đem cao thủ Địa Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong bình thường đánh thành bột phấn.
“Ðại ca thật mạnh...” Trần Linh mở to mắt nhìn, rốt cuộc hiểu sư huynh vì sao nói đối mặt Trần Hạo chỉ có bốn phần thắng. Một quyền này tuy không ẩn chứa bất cứ thần thông pháp tắc nào, nhưng nàng chủ tu linh hồn, có thể rõ ràng cảm ứng được giờ phút này linh đài Trần Hạo cường hãn bao nhiêu, linh hồn lực, ý chí, tâm cảnh, ở trong đầu hắn nở rộ tinh mang rực rỡ, hầu như đến cảnh giới vạn pháp không thấm vào, muốn công kích linh hồn hắn thì khả năng không lớn. Hơn nữa, có thể khẳng định nếu Trần Hạo hiểu được một chút linh đài công kích, nàng lúc trước nhập vào trong đầu hắn, thần niệm sẽ bị hắn trực tiếp tiêu diệt.