Cảm ngộ đối với thiên đạo pháp tắc, cảnh giới thân thể, cảnh giới linh hồn, tâm cảnh, ý chí, thời điểm ở không gian hỗn loạn, hắn đã toàn bộ đạt tới cực hạn Nhân Tiên cảnh. Mà hắn muốn theo đuổi trên đường đại đạo của mình từng bước viên mãn, cũng chưa vội dẫn động thiên phạt, mà là muốn tôi luyện chiến kĩ bản thân chưa hoàn chỉnh, chính là dưới tình huống như vậy, Trần vô hình trung tiến vào loại trạng thái này.
Đó là thần kỳ.
Đó là cảm xúc mãnh liệt nhất của Trần Hạo với loại trạng thái này.
Giờ phút này, hắn rõ ràng ở trong thế giới thứ hai, giữa thế giới thứ hai cùng thế giới chân thật tồn tại thời gian pháp tắc sai biệt gấp mười, nhưng ở trong cảm giác của Trần Hạo, thời gian thực tế thoáng như ào ào trôi qua đột nhiên biến thành chậm dần, cùng thời gian thế giới thứ hai hòa hợp một thể, làm Trần Hạo không cảm giác bất cứ thời gian sai biệt gì nữa, tâm thần hai thế giới càng hoàn toàn hòa hợp một thể.
Loại cảm giác này chỉ có dùng hai chữ thần kỳ mới có thể hình dung.
Chỗ tốt của loại cảm giác này mang đến là không thể tưởng tượng. Bởi vì thực tế cùng thế giới thứ hai hợp nhất, làm cảm ngộ của Trần Hạo ở thế giới thứ hai cùng chân thân đồng bộ, càng làm cho Trần Hạo giống như toàn bộ tâm thần đều dung nhập ở thế giới thứ hai, tuy chỉ là một tia.
“Mô phỏng người tu luyện Nhân Tiên cảnh trung kỳ chiến tích xếp hạng 3034 cạnh kĩ trường thành Ô Nham!”
Xẹt!
Thế giới thứ hai, Hạo Vũ tinh thành Ô Nham, ở trong cạnh kĩ tnường sau khi chiến đấu xong mười trận, Trần Hạo liền đi sơ cấp tu luyện tràng, báo ra tin tức đối tượng muốn mô phỏng.
...
Hơn mười ngày qua, ở thế giới thứ hai chính là hơn một trăm ngày thời gian, Trần Hạo qua lại ở giữa cạnh kĩ trường cùng tu luyện tràng. Cạnh kĩ trường một ngày mười trận chiến đấu xa xa không thể thỏa mãn nhu cầu của hắn, chỉ có tiêu phí dụng đắt đỏ đến tu luyện tràng mới có thể làm cho hắn không ngừng nghỉ chiến đấu. Ban đầu hắn không cần làm như vậy, vì sau khi tới thành Ô Nham Hạo Vũ tinh, hắn ở trên chợ đen, rất nhẹ nhàng đã tìm được nơi mua Linh Cảnh Đầu Khôi, cái này hắn cũng không ngờ tới. Những Linh Cảnh Ðầu Khôi này trên thực tế đều là hàng qua tay, là của người tu luyện bị chém giết mà đạt được.
Hơn nữa, thông qua giá cả, Trần Hạo rõ ràng không hề thiếu người tu luyện chuyên môn săn giết người tu luyện khác để bán Linh Cảnh Đầu Khôi mà sống. Trần Hạo tuy khinh thường loại hành vi này, nhưng không thể không nói như thế lại thuận tiện hắn. Tài đại khí thô một hơi mua một trăm cái, chỉ cần đổi Linh Cảnh Đầu Khôi vào thế giới thứ hai, liền có thể mỗi ngày chiến đấu một ngàn trận, trên cơ bản là đủ. Nhưng Trần Hạo sau khi tiến vào trong trạng thái “Ta là thiên đia, thiên địa là ta”, cũng không dám dễ dàng đổi mới mũ giáp. Hắn biết rõ loại trạng thái này giống như đốn ngộ, Phong Ma chi cảnh thì chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu. Một khi rời khỏi, muốn lần nữa tiến vào loại trạng thái này, e rằng khả năng không lớn.
...
Xẹt!
Một người tu luyện trẻ tuổi sau khi Trần Hạo phát ra lời mời, liền xuất hiện ở trước mặt Trần Hạo, khí tức, chiến ý quanh thân đều cường hãn đến cực điểm, càng không cho Trần Hạo bất cứ thời gian tự hỏi gì, lập tức ra tay.
Trần Hạo không biết đối phương là ai, chỉ biết là người tu luyện Nhân Tiên cảnh trung kỳ xếp hạng 3034 của thành Ô Nham Hạo Vũ tinh, và đây là trận chiến không dễ thắng.
Oành!
Oành oành!
Một kẻ là mô phỏng ra không có khả năng nói lời thừa, một kẻ thì không có thời gian nói lời thừa, dù sao bất cứ lời thừa nào cũng không có ý nghĩa. Hai người liền chiến đấu cuồng bạo với nhau.
Ở thế giới thứ hai, Hạo Vũ tinh thành Ô Nham, hơn một trăm ngày thời gian, Trần Hạo đã khắc sâu nhận thức được người tu luyện của Hạo Vũ tinh cường đại, dù là cạnh kĩ trường hay mô phỏng ở tu luyện tràng, Trần Hạo tuy giữ vững chiến tích toàn thắng, nhưng nếu cảnh giới bản thân hắn thật sự là Nhân Tiên cảnh trung kỳ, khẳng định không thể làm được toàn thắng, ít nhất, theo cao thủ hắn khiêu chiến thứ tự càng ngày càng cao, tuyệt đối không thể bảo trì đến cuối cùng.
Mà đây chỉ là một thành nhỏ bé không đáng kể của Hạo Vũ tinh. Nếu là thành trì đỉnh cao nhất trong Hạo Vũ tinh thì không thể tưởng.
Oành!
Oành!
Ba phút đồng hồ sau, chiến đấu cuồng bạo cực điểm chấm dứt.
“Hô... Hai ngàn viên tiên nguyên tinh, con mẹ nó chỉ ba phút đồng hồ...” Trần Hạo cảm ứng thương tổn trên người sau khi chiến đấu kết thúc nháy mắt khôi phục, có chút buồn bực nói. Chiến đấu như vậy kịch liệt là kịch liệt, kích thích cũng kích thích, cũng làm Trần Hạo được lợi nhiều, nhưng Trần Hạo càng thích vẫn là cạnh kĩ trường. Bởi vì cao thủ mô phỏng ra đều là trạng thái hoàn mỹ, trạng thái mạnh nhất của đối phương, nhưng chỗ thiếu hụt trí mạng là thiếu linh động cùng thiên biến vạn hóa nháy mắt cảm ngộ, cùng quá trình tích lũy là quan trọng nhất. Cái này đối với Trần Hạo muốn tôi luyện chiến kĩ, tìm kiếm đạo của mình thì xa không bằng chiến đấu cùng người sống sờ sờ càng trực quan, càng dễ lĩnh ngộ hơn.
Trần Hạo chưa lập tức mô phỏng người tiếp theo, mà là khoanh chân ngồi xuống, tiêu hóa ba phút đồng hồ chiến đấu ngắn ngủn này.
Ước chừng một khắc đồng hồ sau, Trần Hạo lần nữa bắt đầu mô phỏng người tu luyện chiến tích xếp hạng 3033.
...
Mười một canh giờ sau, Trần Hạo hoàn thành khiêu chiến năm mươi người tu luyện.
“Hô... Nên đi cạnh kĩ trường rồi... Số này còn chưa liên hệ Long Dực cùng Long Ðình...”
Trần Hạo nghĩ đến đây, liền phát hai cái xin nghiệm chứng, nhất là thời điểm nghĩ đến Long Ðình, dù ở trong thế giới thứ hai, tâm thần Trần Hạo cũng có một chút rung động. Loại cảm giác này, Trần Hạo biết đó là dấu hiệu dược lực sắp phát tác, chẳng qua Trần Hạo không cố ý không nghĩ nữa, tất cả đều mặc cho nó tự nhiên. Bởi vì hắn rõ ràng thời điểm dược lực phát tác, cũng là thời điểm thật sự tôi luyện hắn. Ðó là Long Ðình liều lĩnh trả giá đối với hắn, hơn nữa hắn đã tiếp nhận, tất nhiên không thể từ chối lòng thành của thiếu nữ hy sinh vì mình, và hắn cũng thích như vậy.
Bốn cái Linh Cảnh Ðầu Khôi ngụy trang phía trước, hắn chia ra Long Đình cùng Long Dực mỗi người hai cái, hơn nữa thời điểm phát ra tin tức nghiệm chứng, không ghi chú bất cứ tin tức gì, cái này cũng là vì cẩn thận. Dù sao, Á Dĩnh tinh liên minh có thể theo dõi hắn, tương tự có thể theo dõi Long Đình cùng Long Dực. Bây giờ hắn là thân phận giả. nhưng Long Dực, Long Đình không phải, nếu trong tin tức lưu lại dấu vết thì sẽ không an toàn. Ðáng tiếc, lúc ấy bốn lần tin tức nghiệm chứng thì hai người đều không trả lời. Hắn cũng không biết bọn họ đã vào thế giới thứ hai hay chưa. Bây giờ hắn cũng không cách nào đổi mũ giáp nên không biết kết quả.
“Hai người hẳn là đều đang chuẩn bị dẫn động thiên phạt... Số này của ta nhắm chừng phải duy trì thời gian rất lâu không đổi, phát cho bọn họ tin tức trước...”
Trần Hạo nghĩ đến đây liền tra thông tin của Long Đình cùng Long Dực, phát ra tin tức.
Tít tít tít!
“Hả?”
Trần Hạo hơi kinh ngạc, hắn vốn không nghĩ đến thời điểm này thu được trả lời, phát hiện Long Dực nháy mắt thông qua nghiệm chứng, hơn nữa liền phát đến thông tin xin phép.
Bá!
Sau khi Trần Hạo kết nối, trong đầu Long Dực xuất hiện hình ảnh Trần Hạo, “Hô... Trần huynh đệ, quả nhiên là ngươi! Ngươi đợi chút, ta thông báo muội muội, nàng cũng nhớ ngươi sắp chết rồi, cũng không dám vào thế giới thứ hai rất lâu rồi, tra tấn...”
“Khụ khụ...” Trần Hạo xấu hổ ho khan một tiếng nói: “Long huynh, đừng phát tin tức, thời sự thông tin là được. Ta muốn toàn lực tu luyện, không muốn bị bọn họ phát hiện, ta phải né tránh...”
“Hiểu. Yên tâm đi.” Long Dực nói. Phát tin tức đều sẽ lưu lại dấu vết, nhưng thời sự thông tin ở trong thế giới thứ hai lại không giám thị được, cái đó cần quyền hạn rất cao, dù là người cai quản Á Dĩnh tinh cũng chưa có quyền lợi này. Long Dực cùng lúc nói, kết nối thông tin phụ thân, cũng không nói nguyên nhân, chỉ nói với phụ thân bảo muội muội vào thế giới thứ hai, hắn có việc.
“Trần huynh đệ, ngươi bây giờ ở Hạo Vũ tinh, thành Ô Nham?”
“Ừm, vốn muốn đổi chỗ, chẳng qua gặp chuyện tốt, tạm thời không thể rời khỏi, liền nán lại ở nơi này một đoạn thời gian... Ngươi và Ðình muội như thế nào? Có phải hay không đang chuẩn bị dẫn động thiên phạt rồi?”
“Ha ha... Chúng ta đã bước vào Địa Tiên cảnh rồi! Bây giờ ta cùng muội muội đang trên đường chạy tới Hạo Vũ tinh. Chúng ta đại khái ba tháng sau mới có thể đến, đến lúc đó ta và muội muội đi tìm ngươi!”
“Ðừng... Ba tháng sau, ta khẳng định không ở nơi này nữa, hơn nữa, nếu bọn chúng sau khi phát hiện ta đã không ở Long gia các ngươi, e rằng sẽ tập trung hai người các ngươi tìm kiếm ta. Cho nên chúng ta tạm thời không nên gặp mặt thì tốt hơn...” Trần Hạo nói.
“Cái này... Trần huynh đệ, ngươi không cần sợ bọn chúng như thế chứ? Dù là ở Á Dĩnh tinh, bọn chúng cũng không dám to gan lớn mật, càng đừng nói Hạo Vũ tinh...”
“Cái này không phải sợ. Mà ta không có thời gian dây dưa với bọn chúng... Ta bây giờ tu luyện cần tĩnh tâm tiềm tu. Nếu không, ta sợ bọn chúng sao?”
“Ồ... Vậy được rồi. Ngươi nói với muội muội... Ta không quấy rầy ngươi nữa, ha ha...” Long Dực nói xong liền cắt đứt liên hệ, cùng lúc đó, “Tít tít tít!” thông báo mới vang lên trong đầu Trần Hạo.
Nhìn dãy số quen thuộc đó, tâm thần Trần Hạo chợt rung động mạnh. Làm cho Trần Hạo rất bất đắc dĩ, lắc lắc đầu, kết nối.
“Ha ha ha...”
Tiếng cười quen thuộc không tim không phổi, làm cho Trần Hạo lại rung động, từ trên khuôn mặt trứng kiều diễm như hoa của Long Ðình nở rộ ra, ánh mắt chăm chú nhìn Trần Hạo, tuy nàng cố ý dùng tiếng cười này để che giấu, nhưng thứ ẩn chứa trong đó lại quá nhiều độ trầm, trầm đến mức căn bản không thể che giấu.
Trần Hạo chăm chú nhìn Long Ðình, lại có loại cảm giác dễ dàng xúc động mà nổi lên gợn sóng.
Có lẽ là khuôn mặt xinh đẹp rực rỡ kiều diễm như hoa của Long Ðình, có lẽ là thân thể mềm mại linh lung mê người của Long Đình, có lẽ là Long Đình chủ động nhiệt tình như lửa, có lẽ là Long Đình trả giá không chút quay đầu, có lẽ cũng có tác dụng của đan dược..v..v..
Giờ khắc này, dù như thế nào, lần nữa gặp được Long Đình, Trần Hạo cảm giác được mình thật sự bị thiếu nữ trước mắt hấp dẫn. Nhất là nghĩ đến vẻ mặt cùng lời nói Long Ðình lúc cầm sáu viên đan dược cho hắn, càng làm cho Trần Hạo cảm động, nàng vì hắn mà không ngủ không ăn ngày đêm luyện chế đan dược.
Tương tự cũng làm cho Trần Hạo rõ ràng cái này không phải là tác dụng của dược vật.
Từng ở trong sơ thí của thế giới thứ hai, ảo cảnh làm Trần Hạo không thể tự kiềm chế chính là cảm tình.
Đây là điểm yếu trí mạng của hắn. Là điểm yếu duy nhất hắn không dám tùy tâm tùy tính đối mặt, hắn lúc ấy tiến vào ảo cảnh làm hắn không thể siêu thoát, ảo cảnh tương lai phải đối mặt. Hắn biết đó sẽ là tâm ma lớn nhất của hắn. Trước kia hắn đã ý thức được, và khảo thí lần đó là cảnh báo trước đối với hắn.
Cho nên hắn luôn tìm kiếm cảm ngộ trên tâm linh, siêu thoát trên cảm tình, tận lực đem tất cả nhân tố dễ dẫn phát tâm ma bài xích bên ngoài. Khi hắn gặp Long Ðình, cùng Long Ðình phát sinh tất cả và hắn đã vượt qua. Hắn tự nhận là làm rất tốt, nhưng đến bây giờ mới phát hiện hắn vẫn không thể vượt qua.
Hắn cũng nghi ngờ là do Long Đình chơi trò đùa giỡn với hắn.
Ngay từ lần đầu tiên đùa giỡn đến lúc hắn dùng viên đan dược đầu tiên. Mọi cái là Long Đình chủ động. Nhưng dù Long Đình không chủ động, thì hắn cũng sẽ chủ động tiếp cận Long Đình.
Nếu không, ở thời điểm lần đầu tiên gặp mặt, hắn đã không quyết định luyện chế máy phân tích gen. Nhưng không phải vì dung mạo cùng di thể mỹ nữ của Long Đình rất giống người Địa Cầu mà hắn phát sinh háo sắc này.
Cảm giác này tồn tại trong tiềm thức là nguyên nhân thật sự, hiện tại, lần nữa nhìn thấy Long Đình, tuy chỉ là hình ảnh nhưng làm cho Trần Hạo thật sự hiểu, cũng thật sự nhận thức bản thân.
“Dẫn động thiên phạt lúc nào?” Trần Hạo bắt đầu mở miệng, cắt ngang ám muội chăm chú nhìn.
“Hai mươi ngày trước. Vượt qua thiên phạt ngày thứ ba chúng ta liền rời Á Dĩnh tinh, ta còn nói, sau khi vượt qua thiên phạt, có thể đến sớm hơn ngươi cơ... Sao ngươi sớm như vậy đã tới Hạo Vũ tinh?”
“Tất nhiên là tốc độ phi hành khí nhanh. Ngươi vội vã tới như vậy, chẳng lẽ là nhịn không được dược tính, vội vã muốn gặp ca ca ta?” Trần Hạo mỉm cười nói.
“Vâng vâng, Hạo ca ca... Huynh phát tác chưa? Muội cũng phát tác một lần rồi... Ha ha ha, muội... rất... nhớ huynh...”
“Khụ khụ... Chúng ta tạm thời không thể gặp mặt, chịu đựng đi... Vội vàng không ăn được đậu phụ nóng...” Trần Hạo đối với Long Ðình trả lời không có chút rụt rè, cảm giác không thích ứng. Vì ngay cả với bọn Trần Tuyết chúng nữ, không có ai lớn mật nóng bỏng như Long Đình.
“Biết, sẽ không ảnh hưởng huynh, thế giới thứ hai gặp một chút là được rồi, muội sợ nhìn thấy huynh, nhịn không được thì nguy rồi, một khi đem huynh gạo nấu thành cơm, chúng ta tổn thất sẽ lớn... Ha ha ha... Ta và ca ca sau khi đến Hạo Vũ tinh đăng kí thân phận, ở thế giới thứ hai có thể đi tìm huynh...”
“Ừm, đến lúc đó rồi nói sau. Ta không ở trong thế giới thứ hai thì đừng phát tin tức cho ta.”
“Vâng... Ca ca nói cho muội biết huynh gặp được chuyện tốt, tạm thời không thể rời khỏi thành Ô Nham, là chuyện tốt gì?”
“Trạng thái: Ta là thiên địa, thiên địa là ta...”
“A? Vậy huynh chẳng phải là... Toàn phương vị đến cực hạn rồi? Có thể dẫn động thiên phạt rồi...”
“Còn chưa được. Ít nhất cần hoàn thành hơn một vạn trận chiến, hơn nữa sau khi cùng chân thân hoàn toàn hợp nhất, ta mới có thể dẫn động thiên phạt... Hẳn là cần một đoạn thời gian...” Trần Hạo nói.