Ðỗ Kinh càng là ra một đầu mồ hôi lạnh. Chỉ có hắn biết rõ Hồ Mị Nương vừa rồi cố ý thi triển Hồng Trần Tâm Kinh đối với hắn, ánh mắt của Mị Nương lúc đó là ngòi nổ.
Nếu không phải Trần Hạo kịp thời nói chuyện, giờ phút này hắn vẫn còn trong đần độn. Đã sớm biết Hồ Mị Nương mạnh, nhưng Đỗ Kinh lại không ngờ Hồ Mị Nương bước vào Thiên Tiên cảnh cường hãn đến cảnh giới như thế. Đó là giết người trong vô hình. Hắn chính là một thiên tài hạng nhất, hơn nữa cũng là Thiên Tiên cảnh.
Đồng thời, hắn cũng không thể không bội phục chủ nhân hắn, Trần Hạo.
Hiện tại thì tình thế không cho phép hắn lạc quan. Hắn vì sống sót, tỉ mỉ bố cục giúp đỡ Trần Hạo, lại bị đối phương dễ dàng làm tan rã. Hiện tại không cần phải nói, muốn bằng vào đại nghĩa ép người, đó là không có khả năng. Trừ phi Trần Hạo đầu hàng, nếu không, khó tránh khỏi sinh tử chiến một trận.
Trần Hạo mạnh hơn nữa, Đỗ Kinh cũng không cho rằng hắn và Trần Hạo liên thủ, có thể chống đỡ rất nhiều cao thủ Thiên Tiên cảnh, nhất là Hồ Mị Nương, Tứ Cuồng Long bọn tuyệt đỉnh cao thủ.
“Lợi hại hay không, Mị Nương không biết, nhưng giết ngươi thì đủ!” Hồ Mị Nương mỉm cười nói, ánh mắt nhìn chằm chằm Trần Hạo, tia sáng kỳ dị dập dờn, nhưng sâu trong ánh mắt lại lóng lánh một chút khiếp sợ.
Sau khi bước vào Thiên Tiên cảnh, Hồng Trần Tâm Kinh của Hồ Mị Nương đã không thể so sánh. Tuy giờ phút này vẫn ở dưới Phong Tiên Cửu Cấm áp chế, nhưng uy lực của nó so với lúc ở thời điểm quyết đấu với Trần Hạo mạnh hơn gấp mười.
Giơ tay nhấc chân, khẽ nhăn mày cười, liền có thể làm cho mọi người tự nhiên chịu ảnh hưởng, hơn nữa không hề biết gì. Hơi thúc giục một chút liền có thể đem Đỗ Kinh thiên tài đứng đầu mê hoặc, nhưng bây giờ, toàn lực thúc giục, hơn nữa ở trong ánh mắt không chút tránh kiêng kị của Trần Hạo, cũng không thể ảnh hưởng Trần Hạo mảy may, lúc này nàng không khỏi kinh hãi.
“Phải không? Xem ra mông ngươi hẳn là không đau nữa...” Khóe miệng Trần Hạo hơi cong lên, khuôn mặt tuấn dật nhất thời tràn ngập một sự tà mị.
Rầm...
Một câu không đến nơi đến chốn của Trần Hạo liền làm cho vô số người tu luyện ồ lên.
Khiêu khích, trêu tức trần trụi, cũng là cuồng ngạo trần trụi.
“Ngươi...” Hồ Mị Nương đang giữ bộ dáng thánh khiết nữ thần mỉm cười, thì nhất thời đọng lại, thân thể mềm mại run rẩy, liền bị một câu của Trần Hạo công phá điểm mấu chốt trong lòng. Nữ thần trong cảm nhận của vô số người, mọi nam nhân ở dưới tuyệt thế phong thái của nàng, đều không thể kháng cự, không thể ngăn cản, nhưng nam nhân này từng đạp mông nàng một cước, lại ở trước mặt vô số người tu luyện, bóc vết sẹo của nàng, càng làm cho nàng không thể chịu đựng được là, ngữ khí và ánh mắt của Trần Hạo, hoàn toàn không đem nàng đặt ở trong mắt.
“Chậc chậc... Thánh nữ, nữ thần cũng biết giận sao? Đây mới là sắc mặt thật sự của ngươi nhỉ... Mang theo một cái mùi chua...”
“Ngươi... Muốn chết!”
Oành!
Hồ Mị Nương vốn nổi giận xấu hổ đan xen, mà Trần Hạo bỗng nhiên nói ra những lời này, càng làm nàng lửa giận công tâm, thanh âm trở nên không còn êm tai nữa, ngược lại bén nhọn vô cùng, uy áp mênh mông khủng bố đồng thời nở rộ ra, lấy nàng làm trung tâm, thiên địa rung chuyển, đạo tắc cộng hưởng. Chính là người hầu Thiên Tiên cảnh đứng ở bên người nàng, cũng bị khí tức chợt bùng nổ của Hồ Mị Nương kinh sợ, ùn ùn lui về phía sau.
“Đến, lao vào! Xem lão tử không đem mông ngươi đánh sưng lên! Ha ha ha...” Trần Hạo cười điên cuồng nói, vẻ mặt rất lỗ mãng, làm không ít người tu luyện nhíu mày. Nhưng người khôn khéo tự nhiên rõ, Trần Hạo chẳng qua chỉ là khích tướng Hồ Mị Nương, cũng hoàn toàn rõ ràng Hồ Mị Nương cường đại.
Sư thật quả thực như thế.
Một đối thủ tự tin, bình tĩnh, xa so với một đối thủ phẫn nộ đến đánh mất lý trí càng đáng sợ hơn. Nhất là Trần Hạo có thể cảm giác được trong thân thể mềm mại xinh đẹp của Hồ Mị Nương ẩn chứa lực lượng khủng bố, có thể dùng sâu không lường được để hình dung. Cho dù Tứ Cuồng Long hợp nhất, e rằng cũng xa xa không bằng. Cái này có lẽ cũng là nguyên nhân Tứ Cuồng Long ở sau khi đám người Hồ Mị Nương xuất hiện, lựa chọn trầm mặc.
“Hừ! Thực cho rằng Hồ Mị Nương ta không dám sao?”
“Hồ tiểu thư, tiểu tử này cuồng vọng cực điểm, ta sớm nói qua, không cần thiết đợi đến cung điện biến mất, chúng ta giết vào cũng được! Chẳng qua chỉ là thân thể cường hãn một chút, chẳng lẽ chúng ta còn phải sợ hắn hay sao?”
“Đúng, giết vào! Không ai có thể vũ nhục Hồ tiểu thư!”
Thương thương thương!
Rầm rầm rầm...
Một đám cao thủ não tàn rõ ràng bị Hồ Mị Nương chinh phục, lòng đầy căm phẫn thúc giục năng lượng quanh thân, rút kiếm ra khỏi vỏ, chỉ chờ Hồ Mị Nương ra lệnh một tiếng, liền không chút do dự giết vào. Thể xác và tinh thần bị mê hoặc, nhưng không biết là mình đã bị mê hoặc.
Xẹt!
Ðến lúc này, Đỗ Kinh thân hình nhoáng lên một cái liền dẫn đầu lao vào trong cung điện, muốn cùng Trần Hạo sóng vai chiến một trận. Trần Hạo thì đứng ở trung ương đại sảnh cung điện. Đỗ Kinh biết rằng nếu không nhanh thì ngăn cản cũng không kịp.
Oành!
Uy áp khủng bố chợt buông xuống. Tiên quang lượn lờ, phù văn lóe ra, cuồng bạo trào về phía Ðỗ Kinh. Tuy hắn sớm có chuẩn bị trong lòng, nhưng thân hình Ðỗ Kinh chợt còng xuống, dường như có một ngọn núi cao thật lớn đặt ở trên người hắn, hắn kinh hãi mở to mắt nhìn.
Phốc!
Căn bản không có bất cứ gì trì hoãn, Đỗ Kinh liền phun ra một mũi tên máu.
Trần Hạo bất đắc dĩ lắc lắc đầu, hắn chẳng thể làm khác được. Chọc giận Hồ Mị Nương, làm đối phương mất đi lý trí, xông vào, đó chính là kết quả tốt nhất. Bọn họ không rõ ràng uy áp trong cung điện mạnh bao nhiêu, nhưng Trần Hạo là vô cùng rõ ràng. Chỉ là Ðỗ Kinh trung can nghĩa đảm, trước tiên đã bại lộ uy áp cung điện trung tâm đệ cửu cấm mạnh bao nhiêu.
“Sao có thể?”
“Đỗ Kinh là cố ý à?”
Mọi người đều kinh hãi. Trần Hạo ở trong đó bộ dáng thoải mái tự nhiên, cùng với bộ dáng Ðỗ Kinh bị ép hộc máu, hình thành hai cái đối lập hoàn toàn. Phải biết rằng, Ðỗ Kinh cũng là thiên tài đứng đầu Thiên Tiên cảnh, dù thân thể cùng linh hồn ý chí cường đại không bằng Trần Hạo, cũng không nên không đủ cường đại như thế, nhưng sự thật là uy áp trong cung điện vượt qua hắn thừa nhận.
“Không, không phải giả bộ! Năng lượng, khí tức của hắn không làm giả được! Uy áp trong cung điện này quả thực vượt qua tám cấm trước nhiều lắm! May mắn chúng ta chưa lập tức lao vào... Nếu không, khẳng định bị Trần Hạo giết trở tay không kịp!”
Trong đám người, đám người Trần Tuyết, Long Đình, đã chuẩn bị tốt để liều mạng, liền vội vàng lần nữa thu liễm khí tức.
“Đỗ Kinh, ngươi đi vào tu luyện lĩnh ngộ đi, đừng tiến vào chỗ trung tâm nhất là được. Chúng ta tiêu hao trước...” Trần Hạo nhìn Đỗ Kinh gian nan gượng dậy, nói.
“Trần huynh... Tiêu hao hữu dụng sao? Chúng ta cùng nhau giết ra ngoài, có lẽ còn có một đường sinh cơ! Thời gian kéo dài càng lâu, cao thủ đến lại càng nhiếu!”
“Yên tâm, chỉ cần bọn chúng tiêu hao được nổi, chúng ta còn không tiêu hao nổi sao? Cung điện này không phá, Phong Tiên Cửu Cấm sẽ không biến mất. Ta nghĩ, cao thủ dị tộc e rằng cũng chờ không được lâu lắm nhỉ? Đến lúc đó sẽ rất náo nhiệt... Nghĩ một chút thời điểm đại quân dị tộc toàn bộ thẳng tiến đến một tòa thành trì cuối cùng này, là cảnh tượng gì? Ta rất chờ mong...” Trần Hạo mỉm cười nói, không chút áp chế thanh âm của mình.
“Trần huynh anh minh! Đã loạn, vậy làm nó càng loạn thêm... Ha ha! Một đám rác rưởi, Trần huynh nếu là có bối cảnh như ta, cho bọn hắn mười cái gan chó cũng không dám to gan lớn mật cướp của ngươi như thế... Cái gì thiên tài rắm chó, còn không phải bị Hồng Trần Tâm Kinh mê thần hồn điên đảo mà không tự biết? Vừa rồi đa tạ Trần huynh ra tay giúp đỡ, nếu không ta cũng đã bị yêu nữ đó mê hoặc...” Thanh âm Đỗ Kinh lớn hơn nữa, lời nói chân thành ôm quyền thi lễ với Trần Hạo, ánh mắt kính sợ.
“Đỗ Kinh, thả rắm chó con mẹ ngươi! Chúng ta nào có bị mê hoặc?”
“Hồ tiểu thư, muốn không có hy sinh bắt tiểu tử này, hiển nhiên khả năng không lớn rồi! Hắn nói không sai, tiếp tục kéo dài, khi cung điện trung tâm khác đều bị phá hết, lại thật lâu không thể bước ra khu vực Phong Tiên Cửu Cấm, đại quân dị tộc tất nhiên sẽ tụ tập lại... Cho nên, ta cho rằng, chúng ta nên bất chấp mọi giá, cùng nhau lao vào! Thân thể hắn mạnh hơn nữa, nhiều nhất cũng đối phó hai ba người trong chúng ta mà thôi! Còn có thể lật trời?” Trong đó, một người tu luyện thực lực khá mạnh nói.
“Vạn huynh, các ngươi cảm thấy sao?” Hồ Mị Nương sau khi do dự một chút, nhìn về phía Tứ Cuồng Long vẻ mặt âm trầm, con mắt sáng lóng lánh, nói.
Nhưng Tứ Cuồng Long không thèm nhìn Hồ Mị Nương, không phải không muốn nhìn, mà là sợ không tự giác nói. Tựa như Đỗ Kinh nói, bọn họ tương tự cảm giác đám gọi là thiên tài này, đã không còn cốt khí của mình, người nhiều như vậy lại quay quanh một nữ nhân, càng phục tùng một nữ nhân chỉ huy, nếu Tứ Cuồng Long bọn họ cũng biến thành như vậy, còn không bằng đi tìm chết.
“Hừ! Ngưng Đạo Tiên Quả Hạch thuộc về Tứ Cuồng Long chúng ta, chúng ta có thể dẫn đầu giết vào! Thực cho rằng chúng ta sợ hắn? Chúng ta là sợ các ngươi làm chim sẻ đánh lén ở phía sau!” Vạn Long cuồng ngạo khinh thường nói.
“Tứ Cuồng Long, các ngươi nằm mơ nhỉ? Chỉ bằng các ngươi cũng muốn cùng...”
“Được rồi!” Hồ Mị Nương cắt ngang lời của người tu luyện muốn mở lời châm chọc Tứ Cuồng Long, nói: “Vạn huynh, các ngươi cũng nhằm vào Ngưng Đạo Tiên Quả Hạch, vậy Mị Nương cũng có một cách...”
“Cách gì?”
“Rất đơn giản. Chúng ta trước hợp sức đem Trần Hạo chém giết, Ngưng Đạo Tiên Quả Hạch về ai, thì đều bằng thực lực, Mị Nương có thể cùng các ngươi công bằng quyết đấu một trận, như thế nào?”
“Vậy ai xông lên trước? Tiểu tử này thân thể, ý chí cực kỳ cường hãn, dưới uy áp khủng bố như thế, dù là Tứ Cuồng Long chúng ta cũng không kiếm được chỗ tốt! Tựa như lúc trước Đỗ Kinh nói, chúng ta cũng không muốn làm vật hi sinh!”
“Yên tâm đi, Mị Nương đã nói, tất nhiên có cách! Đương nhiên còn phải xem Vạn huynh các ngươi...”
“Xem chúng ta? Nói đi nói lại, vẫn là muốn chúng ta lao lên trước?”
“Đừng hiểu lầm. Vạn huynh, Tứ Cuồng Long các ngươi tứ tượng hợp nhất, ta nói là, thật sự hợp nhất, liền có thể nghịch thiên dẫn động thiên phạt buông xuống, đúng không?”
“Không sai! Chúng ta quả thực có thể làm được! Nhưng như vậy tiêu hao cũng là rất lớn! Hơn nữa lôi phạt buông xuống, bốn huynh đệ chúng ta cũng sẽ bị thương, hơn nữa không có bất cứ năng lượng gì bù đắp trở lại. Biện pháp này, ngươi cũng đừng nghĩ nữa...”
“Các ngươi chỉ cần dẫn động thiên phạt buông xuống, cái khác giao cho chúng ta... Hơn nữa, chờ sau khi chém giết Trần Hạo, ta cho các ngươi đủ thời gian khôi phục tới trạng thái đỉnh phong. Ðến lúc đó, chúng ta lại phân ra thắng bại, quyết định quyền sở hữu Ngưng Đạo Tiên Quả Hạch! Thế nào? Các ngươi rất mạnh... Mị Nương căn bản không có nắm chắc thắng các ngươi, nhưng chuyện tới nay, chỉ có làm như vậy, nếu không, thời gian quá lâu, đại quân dị tộc giết qua. Chúng ta vô luận là ai, muốn đạt được Ngưng Đạo Tiên Quả Hạch càng thêm khó khăn... Ngược lại, không bằng làm sớm!” Hồ Mị Nương thấy Tứ Cuồng Long do dự bất định, vội vàng nói.
“Con mẹ nó...” Trần Hạo vừa mới khiến Hồ Mị Nương tức giận đến hộc máu, giờ phút này lại bị nữ nhân này tâm địa rắn rết, quyết sống chết cùng với hắn cao cao tại thượng như chúa tể, làm hắn tức giận đến hộc máu.
“Sao còn chưa tới chứ?” Trần Hạo thầm nghĩ. Đối mặt Hồ Mị Nương loại nữ nhân sâu không lường được này, còn có Tứ Cuồng Long cùng rất nhiều cao thủ Thiên Tiên cảnh, Trần Hạo quả thực không có gì nắm chắc thắng lợi, thậm chí nắm chắc bỏ chạy cũng không có. Hắn chính là từng kiến thức tốc độ của Hồ Mị Nương, nhưng cũng không đại biểu là Trần Hạo thật sự muốn kéo dài, chờ đại quân dị tộc đến. Nếu thời điểm đại quân dị tộc đến, không nói Nhân tộc tòa thành trì này sẽ gặp phải tai nạn, e rằng hắn cũng khó thoát khỏi. Hắn đang đợi, chính là chờ Trần Linh cùng Lý Dương đến.
Dựa theo hắn đánh giá, Trần Linh và Lý Dương đã sớm nên âm dương hợp nhất, tính cả thời gian bọn họ lĩnh ngộ Phong Tiên Cửu Cấm, cùng với thời gian lệch phương hướng, hẳn là không cần bao lâu là có thể chạy tới. Ðây mới là chỗ dựa của Trần Hạo. Nếu không, lúc trước hắn cũng không phô trương tiến vào trong cung điện trung tâm. Nhưng đến bây giờ, hai người này còn chưa chạy tới.
Trần Hạo tin rằng, thực lực Lý Dương và Trần Linh bây giờ, tuyệt đối là tồn tại cấp bậc nghịch thiên. Có hai người bọn họ, lại thêm Đỗ Kinh, dù không địch lại đối phương, muốn chạy trốn thì không có bất cứ vấn đề gì, hơn nữa ít nhất còn có thể chém giết một ít tên ngu ngốc.
“Hồ Mị Nương, lời ngươi nói, ngươi có giữ lời hay không?”
“Hồ Mị Nương lấy thân phận thánh nữ Yên Vũ Lâu hứa hẹn!”
“Ðược!”
Oành! Rầm rầm rầm...
Tứ Cuồng Long sau khi lên tiếng đáp ứng, khí tức quanh thân nhất thời điên cuồng tăng vọt, người tu luyện chung quanh lập tức bạo lui, đều tránh ra nơi đây.
“Đỗ Kinh!”
“Lão đại...” Vẻ mặt Đỗ Kinh ngưng trọng, nhưng đến bây giờ, hắn biết rõ là đã không còn đường lui, chỉ có sinh tử chiến một trận. Như thế nào cũng là ngã xuống, như vậy, trước khi chết, ít nhất cũng phải kéo hai cái đệm lưng! Ðã là Thiên Tiên cảnh, một khi Tứ Cuồng Long dẫn động thiên phạt, ở dưới thiên phạt bao phủ, hắn cũng có thể khôi phục đến thực lực Thiên Tiên cảnh thật sự. Độc Vương Kinh vận chuyển thánh cấp độc trùng, hắn tin rằng tuyệt đối có thể kéo thêm vài kẻ yếu chôn cùng mình.
“Ta phóng thích khế ước nô bộc của ngươi. Bọn họ nhằm vào là ta, lấy bối cảnh ngươi, e rằng không ai dám chém giết ngươi...”
“Lão đại... Ngươi... Ngươi nói thực?”
Xẹt!
Một hào quang màu trắng ngà chợt từ mi tâm Trần Hạo tràn ra, cùng lúc đó, mi tâm Trần Hạo cũng xuất hiện một đạo hộ phách trong suốt màu đỏ khôn cùng sát khí, trong phút chốc mãnh liệt tràn ra.