Mục lục
Con Riêng Chỉ Muốn Học Tập
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ông Mạnh nghe con gái nói vậy lập tức cầm lấy điện thoại lướt đọc, khi lướt tới những bình luận chửi rủa ông ta là kẻ lăng nhăng vô liêm sỉ, ngay lập tức nổi giận, mắng to những người bình luận là đồ vô giáo dục.



Từng ấy năm trôi qua, ông ta vẫn không cho rằng mình là người có lỗi trong chuyện vô ý làm người phụ nữ khác có thai và có con rơi, ông ta nghĩ là do mẹ của Công Nam ham tiền của nhà ông ta cho nên mới giữ cái thai lại, chuyện mẹ của cậu chết và Công Nam phải sống trong cảnh nghèo khó chịu đủ tai tiếng là do tự họ chuốc lấy, ông ta vẫn là một người đàn ông đứng đắn một người chồng chung thủy với vợ, một người cha dạy dỗ tốt con cái.1



Bây giờ bị nhiều người mắng chửi như vậy, ông ta lại đổ lỗi lên đầu người đăng bài, những người bình luận không hay về ông ta, sau cùng khẳng định đây hoàn toàn là lỗi của Công Nam, trong lòng đã bắt đầu hận chết cậu, ông ta tức giận lấy điện thoại của mình ra gọi điện cho trợ lý, ra lệnh:



- Lập tức liên hệ với tòa soạn kia gỡ bài viết xuống sau đó đăng bài thanh minh xin lỗi tôi, nếu không làm theo lập tức khiến tòa soạn đó đóng cửa cho tôi.1



Trợ lý bên kia nghe vậy, lập tức nói:



- Nhưng...



Ông Mạnh xua tay không nghe, quả quyết kêu anh ta đi làm, trợ lý chỉ có thể vâng dạ rồi cúp máy.



Mặc dù thế lực của Gia Nghiệp không lớn mạnh bằng một nửa Slori, nhưng ở Việt Nam, Gia Nghiệp vẫn là công ty có ảnh hưởng lớn đến nền kinh tế trong nước, xử lý một tòa soạn nhỏ không đáng là gì cả, vì thế ông ta không thèm tìm hiểu tòa soạn này được ai chống lưng đã hùng hổ ra quyết định.



Thanh Tâm đứng bên cạnh nghe vậy trong lòng vô cùng đắc ý, nhìn đi, đến cuối cùng cha cũng đứng về phía cô ta, nói cho cùng thằng con riêng cũng chỉ là đồ bỏ không ai muốn nhận mà thôi.



Tuy nhiên, không lâu sau đó trợ lý đã gọi điện lại gáp gáp báo tin:



- Thưa, thưa sếp, trên mạng vừa tung ra... tung ra đoạn chat giao dịch giữa cô chủ với ông nhà báo và kẻ nặc danh bôi nhọ cậu Nam. Hơn nữa bên tòa soạn cũng không đồng ý xóa bài, nói là... nói là họ chỉ viết sự thật, không sợ chúng ta trả thù.



- Cái gì? - Ông Mạnh quát lớn.



Sau đó ông ta quay sang nhìn Thanh Tâm, tức giận hỏi:



- Rốt cuộc chuyện này là sao? Tại sao con lại thuê người bôi nhọ thằng Nam?



Thanh Tâm nghe ông Mạnh hỏi như vậy, trong lòng giật nảy lên một cái, nhưng nhanh chóng trấn tĩnh lại, làm ra vẻ mặt hoang mang hỏi:



- Cha đang nói gì vậy? Con đâu có làm vậy!



Ông Mạnh hừ một tiếng, quát:



- Con tự lên mạng mà xem.



Thanh Tâm vội vàng cầm lấy điện thoại vào facebook xem thử thì thấy một người có tên là "Công Lý không chỉ là diễn viên hài" đăng một bài viết gồm mười hai bức ảnh chụp từ tin nhắn giao dịch của cô ta và hai người kia vào trong một nhóm lớn với hơn hai triệu thành viên, hơn nữa để tăng thêm sức thuyết phục, người này còn dẫn một đường link vào một thư mục trên drive, trong đó có chứa tất cả cuộc nói chuyện qua điện thoại giữa ba người.1



Bây giờ cư dân mạng lại được dịp khẩu nghiệp, những người trước đó vẫn còn bênh vực ông nhà báo là chỉ nói ra nghi vấn của mình, bây giờ cảm thấy mặt thật đau, đây cũng là lần đầu tiên họ hóng một vụ phốt mà bị vả mặt liên tục như vậy.



Thế nhưng những người này không để mặt mình bị đau quá lâu, lập tức quay sang mắng chửi ông nhà báo, kẻ nặc danh và cả Thanh Tâm túi bụi, thậm chí còn dữ dội hơn cả những người khác, giống như chửi vì lẽ phải thì ít, chửi để trút cơn giận vì bị lừa thì nhiều vậy.



Mọi người đều nói may mà Công Nam không về ở với cha ruột, nếu không có một chị kế ác độc như thế, chỉ sợ chết lúc nào cũng không biết.



Thanh Tâm đọc xong tức giận ném điện thoại đi, sau đó gấp gáp quay sang hớt hải nói với ông Mạnh:



- Không phải như vây đâu cha, chắc chắn đã có ai đó mạo danh con... Nhất định là do thằng Nam, nó kêu người giả mạo con làm ra tất cả chuyện này, con không biết gì hết.



- Câm miệng!



Bị ông Mạnh quát như thế, cô ta lập tức bật khóc lớn, bà Hồng từ trên lầu đi xuống, đúng lúc nghe thấy toàn bộ sự việc, trong lòng biết ngay đây là chuyện tốt do con gái gây ra, tuy nhiên khi nhìn thấy con gái khóc lóc như thế, lòng bà ta lại không nỡ, vì thế bà ta đi nhanh tới ôm lấy vai của Thanh Tâm, nhìn ông Mạnh, nói:



- Bây giờ chuyện nên làm là tìm cách giải quyết, nếu cứ để như vậy, sau này con gái mình làm sao nhìn mặt ai nữa.



Ông Mạnh tức giận chỉ vào hai mẹ con.



- Đều tại bà chiều hư nó, đúng là con hư tại mẹ...



Chưa kịp nói dứt câu, điện thoại của ông ta lại vang lên, người gọi tới lại là trợ lý của ông Mạnh, ông ta bắt máy quát:



- Lại chuyện gì nữa?



Trợ lý bị quát lập tức run sợ, tuy nhiên anh ta không dám trì hoãn, cố gắng lấy can đảm nói:



- Sếp, trên mạng lại có một bài viết mới, đó là...



- Là cái gì? Nói mau!



- Tài khoản "Công Lý không chỉ là diễn viên hài" vừa tiếp tục đăng bài mới, nội dung là một video mười sáu phút cảnh... cô Tâm ăn chơi thác loạn tập thể ở bên trong quán bar.



Trợ lý không dám kéo dài, một hơi báo cáo hết, sau khi báo cáo xong, anh ta lập tức nghe thấy một tiếng loảng xoảng giống như tiếng điện thoại rơi, sau đó bên kia truyền tới tiếng rè rè.



Ông Mạnh nghe xong ôm ngực ngã khụy xuống sô pha, bà Hồng và Thanh Tâm chạy tới đỡ ông ta, ngay lúc này, ông Mạnh đột nhiên giơ tay tát lên mặt Thanh Tâm một cái, mắng to:



- Con mất dạy, mày không phải con tao, sao tao lại đẻ ra đứa con như mày chứ.1



Thanh Tâm ngỡ ngàng ôm lấy một bên má, khó tin nhìn cha mình, từ nhỏ tới lớn cha chưa từng đánh cô ta, thế nhưng hôm nay lại nhẫn tâm tát cô ta như vậy.



Tại sao? Rốt cuộc là tại sao chứ?



Thanh Tâm đứng như trời tròng ở tại chỗ, mắt trừng to, tròng trắng đỏ ngầu. Lúc này bà Hồng cũng không thể an ủi con gái, chỉ có thể vuốt giận cho chồng, sau đó hỏi:



- Có chuyện gì vậy mình?



Ông ta tức giận chỉ vào Thanh Tâm, nói:



- Bà hỏi con gái cưng của bà đi, coi nó làm ra chuyện gì, mới từng ấy tuổi đầu đã tụ tập ăn chơi với cái tụi bá dơ kia, bây giờ bị quay clip đưa lên mạng, bà nói cái mặt tôi để ở đâu, để ở đâu?



Bà Hồng nghe xong cũng giật mình, khó tin quay sang nhìn, Thanh Tâm nghe vậy trong lòng vô cùng run sợ, thấy mẹ nhìn mình chằm chằm lập tức rơi nước mắt lộ vẻ đáng thương nắm lấy tay bà ta, thanh minh:



- Mẹ, con không có như vậy, con chỉ bị kéo đi góp vui, chỉ uống chút rượu, không có ăn chơi gì hết, chắc chắn kẻ quay lén đã cắt ghép bậy bạ bôi nhọ con, cha mẹ phải tin con...



Bà Hồng nhắm chặt hai mắt lại, cơ thể hơi run rẩy chao đảo, bà ta hít sâu một hơi để khiến bản thân bình tĩnh trở lại, sau đó sắc mặt dịu xuống, quay sang nói với ông Mạnh:



- Anh đừng tức giận, chúng ta phải nghĩ cách cứu con gái, Tâm nó chỉ bị người ta xúi giục mà thôi.



Nghe bà Hồng nói vậy, Thanh Tâm lập tức bừng tỉnh, cô ta liên tục gật đầu nói:



- Đúng vậy, cha, con là bị người ta xúi giục, là Tuyết Ly, chị ta gợi ý cho con làm như vậy, con cũng chỉ nhất thời phạm sai lầm mà thôi.



Bà Hồng nghe vậy lập tức nhìn ra vấn đề, sau đó bà ta hùng hổ kéo tay Thanh Tâm đi tới chỗ ở của Tuyết Ly, nhưng khi tới nơi thì thấy cửa nhà đã khóa, nghe hàng xóm nói là cách đây mấy tiếng đã xách vali đi rồi.



Lời của tác giả: Hihi nay đăng hơi trễ, với lục lại phần đã viết thì còn chap này nữa mới tới chap "Nơi cô nên tới"



Mai hai chap nha.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK