Sáng sớm ngày hôm sau, thành tích thi đấu ra tới, các đoàn đại biểu đều hồi hộp chờ đợi kết quả của mình.
Đúng tám giờ, điểm được lên trang web, mọi người đều gấp gáp xông vào.
- Đậu rồi, ha ha, mình được 31 điểm, giải nhì, huy chương bạc, lần đầu ra quân đã cao vậy rồi, mình vui quá...
Kiên nhìn di động của mình rồi nhảy cẩn lên, hú hét khắp phòng, mọi người cũng không cảm thấy phiền, chỉ mừng thay cho cậu ấy, bản thân Công Nam cũng khâm phục cậu bạn này, cậu ấy không có bàn tay vàng, nhưng nhờ vào sự siêng năng học tập không quản ngày đêm, cậu ấy đã biến ước mơ của mình thành sự thật.
So với Kiên, cậu cảm thấy mình vẫn còn là một học sinh dở lười biếng.1
Mọi người mừng cho Kiên không được bao lâu thì lại thấy Tươi bưng mặt khóc, cả nhóm đều nghĩ cô ấy rớt rồi, nên đều ngậm miệng không nói gì, Chi Hương đi tới nhẹ nhàng vỗ lưng Tươi, an ủi:
- Cậu đừng buồn, năm sau vẫn còn...
- Hả? Em ấy cũng đậu mà, 30 điểm, cũng là huy chương bạc!
Đàn anh Huy Hùng la lên, cắt ngang lời an ủi của Chi Hương.
Mọi người đều kinh ngạc nhìn Tươi, lúc này cô ấy mới ngại ngùng lau nước mắt, nói:
- Mình, chỉ là mình vui quá nên khóc thôi mà.
- Chèn ơi!
Mọi người đều đồng loạt thở ra, dùng ánh mắt hết nói nổi nhìn Tươi, cô ấy càng thẹn thùng cúi gầm mặt xuống.
Tiếp theo là đến kết quả của Chi Hương, 34 điểm, vẫn là huy chương bạc, mọi người đều tiếc cho cô ấy, chỉ thiếu một điểm nữa thôi là đạt huy chương vàng rồi.
Kế tiếp, điểm của Minh Tú là 35, sát nút huy chương vàng, mọi người đều chúc mừng cậu ta.
Điểm của đàn anh Huy Hùng khá cao, 36 điểm, lúc biết điểm mọi người đều ồ lên, ngưỡng mộ chia vui với cậu ấy.
Lúc này chỉ còn lại Công Nam, mọi người không hẹn mà cùng trầm xuống, bởi vì hôm qua trong lúc đi chơi, cả nhóm trao đổi với nhau về hiệu quả phát huy của mình, Công Nam đã nói mình không giải kịp bài cuối cùng.
Tất cả họ đều là tuyển thủ lần đầu tham gia thi đấu, không hiểu phong cách chấm thi của giám khảo bên này thế nào, vì thế đều cho rằng Công Nam sẽ bị trừ khá nhiều điểm ở câu đó, hơn nữa biết đâu được những câu khác cũng có sai sót.
Vì thế, lúc này mọi người đều hiểu chuyện lo lắng thay cho Công Nam. Cuối cùng, Huy Hùng lại lấy điện thoại dò điểm cho cậu.
Một lúc sau, mọi người thấy hai mắt cậu ấy mở to, miệng há hốc sắp nhét được cả cái chén.
Cả nhóm thò đầu qua nhìn điểm trên điện thoại.
Bốn người:!!!
- 41 điểm!
- Má ơi! Nam, cậu vừa phá kỷ lục thi đấu IMO mười năm qua của nước mình đấy!
- 41 điểm? Thần tiên hạ phàm!
- Tổng điểm của đội chúng ta là... 207! Đứng hạng thứ hai toàn đoàn chỉ sau nước C, trời ạ, chúng ta lại phá kỷ lục lớn rồi, thứ hạng của đoàn chúng ta là cao nhất kể từ khi nước ta bắt đầu tham gia IMO tới nay đấy.
- Chỉ còn một điểm nữa thôi là đạt điểm tối đa, em vừa bị hụt mất giải thưởng danh dự rồi.
Biết điểm của mình xong, Công Nam thở phào nhẹ nhõm, may mà không quá tệ, nghe mọi người chung vui với mình, cậu cười tươi nói:
- Không sao cả, lần đầu tham gia thi đấu, có được thành tích như thế là đáng quý lắm rồi, năm sau nếu có cơ hội tiếp tục thi đấu, chúng ta cố gắng phá kỷ lục năm nay nhé.
- Chúng ta sẽ làm được!
Cả sáu cùng đồng thanh hô lên.
Bên này, Việt Nam đang hô vang, bên kia, nước K và nước A lại không vui cho lắm, năm ngoái nước K đứng đầu toàn bảng, năm nay lại rớt liền hai bậc, còn nước A thì khỏi nói, rớt thẳng ra khỏi top 3, để thua nước C, dù họ có cay cú nhưng không thể nói gì, năm rồi nước C đứng top 2, thua nước K tận mười điểm, nhưng dù sao cũng là nước phát triển giống họ nên tâm lý họ vẫn chấp nhận được.
Tuy nhiên, năm nay họ lại bị Việt Nam đè lên đầu? Thử hỏi có tức giận không? Có uất ức không?
Lúc này, một tuyển thủ nước A yếu ớt lên tiếng:
- Nghe nói Việt Nam nổi tiếng chăm chỉ hiếu học, thành tích năm nay của họ không tệ lắm, xem ra lời đồn thật sự không sai.
- Đúng vậy, tôi thấy năm sau chúng ta nên dè chừng đoàn Việt Nam hơn mới được.
Cũng có người khịt mũi khinh thường, nhưng biết làm sao, thắng rồi giờ không phục nữa thì thôi!
Cả nhóm chung vui tới tận buổi chiều, lễ bế mạc và trao thưởng diễn ra cũng chưa hết vui, tham dự lễ bế mạc, Tươi và Chi Hương khoác lên mình bộ áo dài dân tộc thướt tha, còn mấy cậu trai thì mặc vest đóng thùng, trông vô cùng bảnh bao.
Năm nay có thể nói là năm bội thu của nước nhà, sáu người đi thi, ba huy chương vàng ba huy chương bạc, phá kỷ lục thứ hạng toàn đoàn, phá kỷ lục điểm trên bốn mươi trong mười năm, có thể nói, lúc này, trên mặt ai cũng không giấu nổi niềm tự hào, những gương mặt non nớt đang đứng trên bục nhận thưởng dưới lá cờ Tổ Quốc phía sau kia chính là những anh tài của đất nước, là niềm tự tôn của dân tộc, càng làm khắc sâu thêm thực lực của Việt Nam trong mắt bạn bè quốc tế.
Tin tức chiến thắng của đoàn đại biểu IMO nhạn chóng được đưa về nước, toàn dân ăn mừng tung hô những anh hùng, ca ngợi tài năng, sự cần cù và lòng dũng cảm của họ, giờ phút này, mọi người đều đang hào hứng chờ đợi chào đón những nhân tài quốc gia về nước bằng tất cả tình yêu thương và sự tự hào.
Báo mạng về nước nhanh nhất, thông tin về sáu tuyển thủ nhanh chóng được mọi người khám phá, toàn là những người có thành tích ưu tú, mọi người đều luôn tay khen giỏi.
Bỗng nhiên, một bài viết được đăng trên fanpage khá nổi tiếng trên Facebook với năm triệu lượt theo dõi khiến mọi người chú ý.
Tiêu đề là: "Cậu bé năm xưa chúng ta xua đuổi nay đã thành vinh quang của đất nước.
Mọi người còn nhớ mấy tháng trước từng có một bài phốt gian lận về thành tích học sinh giỏi quốc gia của em học sinh Lê Công Nam không? Lúc đó người người vào mắng em ấy bằng những lời lẽ vô cùng tàn nhẫn, thậm chí còn moi móc người mẹ đã khuất của em ấy ra mà sỉ nhục thân thế của em ấy, ai cũng cho rằng mình đúng, và tin tưởng việc em ấy gian lận, cho dù sau này đã minh oan được cho em ấy, nhưng chắc hẳn phần lớn đều ôm lòng hoài nghi hoặc hoàn toàn không tin em ấy.
Giờ đây, các bạn đã thấy chưa, kỷ lục suốt mười năm qua đã bị em ấy phá, số điểm hoàn toàn vượt trội những người khác, tôi tin rằng khi nhìn vào bảng điểm, chúng ta có thể thấy em ấy chính là người giúp Việt Nam lọt top 3, cụ thể hơn là vị trí thứ hai toàn bảng. Với kết quả trên, chẳng phải đã chứng minh được thực lực của em ấy, hơn hết, nó cũng đã chứng minh chúng ta đã sai rồi sao?
Chính vì thế, tôi chỉ muốn nói, chúng ta nợ em ấy một lời xin lỗi."
- -
Lời của tác giả: Chương này hơi nhạy cảm, nhưng theo Gừng thì không có gì quá đáng đúng không?
À, còn có một chuyện nữa, dạo này không biết tại sao Gừng bị "ngán" viết tiếp truyện này ý, rõ ràng trong đầu chưa hết ý tưởng, thậm chí đã vẽ ra toàn cảnh đến khi kết thúc truyện, nhưng vẫn không thể viết ra được. Sau đó Gừng mới quyết định viết song song một bộ truyện đam khác, và hiệu quả chính là cảm hứng đã quay lại rồi nè lala...
- -
Giới thiệu một chút về truyện mới nha:
[Livestream] Dân cư toàn tinh tế đều là fan của tôi
Năm Lê An Hảo mười tám tuổi được cha mẹ đón về để hiến tủy cho đứa em gái bị ung thư máu. Trong lúc phẫu thuật cậu chết và linh hồn xuyên đến thời đại tinh tế, tại đây, cậu trở thành vợ sắp cưới của nguyên soái, tính tình ương ngạnh, độc ác, cha mẹ ruột lo lắng xảy ra chuyện nên đưa cậu đến hành tinh cấp thấp để rèn luyện lại.
An Hảo tới, cậu dựa vào tài nấu ăn, trồng trọt chăn nuôi của mình mở livestream chinh phục dân cư toàn tinh tế.
Cũng từ nay, con đường theo đuổi vợ của nguyên soái một đi không thấy lối về, hiuhiu.
Tag: Đam mỹ, xuyên không, tương lai, chủ thụ, mỹ thực, làm ruộng, sinh con ahihi...
...
Mọi người thấy hứng thú thì bình luận bên dưới nhé, 25/9 sẽ cho ẻm lên dĩa.