Hơn nữa, huyết mạch của nó lại được cường hóa thêm một lần nữa, trên người càng phát ra màu vàng kim chói lọi, đặc biệt khiến cho người khác yêu thích.
“Đúng rồi… Sư phụ, không phải người nói muốn dạy chúng ta tập thể dục hay sao?”
Lý Phàm vừa mới ngồi xuống, bỗng nhiên Tử Lăng đỏ mặt đi sang hỏi.
Trong mắt của nàng lộ ra vẻ mong chờ và lo lắng.
Phương pháp thể dục, đây chính là thần công vô thượng.
Những đệ tử khác cũng khao khát nhìn Lý Phàm.
Chó đen cũng vội vàng vẫy vẫy cái đuôi chạy tới, trong mắt chó tràn đầy vẻ mong chờ.
Lý Phàm nghe vậy cũng hơi ngơ ngác một chút.
Những đệ tử này đều nhớ thương chuyện tập thể dục theo nhíp sao?
Hắn mỉm cười nói:
“Được rồi, vậy sư phụ dạy các ngươi là được rồi.”
Nói xong hắn không khỏi nhìn thoáng qua mấy nữ đệ tử Tử Lăng, Nam Phong, Tô Bạch Thiển, nói:
“Có điều trước hết các ngươi cần phải thay quần áo đã.”
Nam đệ tử thì tốt rồi, thế nhưng mấy nữ đệ tử này đều mặc váy đó.
Mặc váy thì làm sao mà tập thể dục được chứ?
Nghe vậy gương mặt của mấy đệ tử Nam Phong và Tử Lăng đều hơi đỏ lên, thay quần áo?
“Sư phụ… Chúng ta, cần mặc quần áo gì mới phù hợp?”
Nam Phong hỏi.
Lý Phàm mỉm cười nói:
“Chỉ cần thoải mái là được, quần áo phù hợp, chứ váy không thích hợp lắm.”
Nghe vậy, đám người Tử Lăng Nam Phong suy nghĩ một chút.
“Ta hiểu rồi.”
Bỗng nhiên Tử Lăng nghĩ đến cái gì, lúc này mấy người nữ đệ tử các nàng và Cung Nhã đều bị kéo đi thay quần áo.
Mà một đám nam đệ tử thì đã không chờ đợi được nữa rồi.
Mấy người Tử Lăng nhanh chóng đi ra.
Tử Lăng mặc một bộ quần áo bó sát người, nổi bật vóc người xinh đẹp kiêu ngạo, vô cùng thanh tú.
Nam Phong cũng như vậy, vóc người hoàn mỹ, dịu dàng ôn nhu.
Tô Bạch Thiển khuynh quốc tuyệt sắc, da như mỡ đông.
Mà Cung Nhã thì có thêm một phần thành thục, vóc người đẫy đà hơn những cô gái khác, càng tăng thêm vẻ quyến rũ.
Lý Phàm thấy thế không khỏi sửng sốt.
Những hắn cũng lập tức mỉm cười nói:
“Nên cột cả tóc lên nữa.”
Lúc này hắn tiến lên, giúp Tử Lăng buộc một cái tóc đuôi ngựa.
Hai má Tử Lăng khẽ hồng hồng, sau khi buộc tóc đuôi ngựa, dường như khí chất thay đổi một chút trở nên vô cùng đáng yêu.
Nam Phong, Tô Bạch Thiển và Cung Nhã cũng làm theo.
“Được rồi, trước khi tập thể dục, chúng ta phải khởi động.”
“Ta sẽ dạy các ngươi cách hoạt động tay chân, vận động cho nóng người.”
Lúc này Lý Phàm lên tiếng, dạy các nàng cách vận động làm nóng người.
Một đám đệ tử đều bắt đầu chuyển động, mà ngay cả Tâm Ninh cũng học theo.
“Tay giơ cao hơn một chút.”
“Đúng vậy, cố sức hơn một chút.”
Lý Phàm vừa làm mẫu, vừa dạy học, thế nhưng hắn phát hiện, những đệ tử này… Hình như rất không có thiên phú vận động.
Ngay cả những tư thế vận động làm nóng người đơn giản nhất mà cũng không làm được.
“Không… Giống như sức lực của vạn quân đang đè lên người, quá khó khăn…”
Ngô Đại Đức khó khăn lên tiếng, cả người của hán đều cảm thấy nặng nề… Cái gọi là vận động làm nóng người này khó khăn như một rãnh trời.
Thanh Trần cũng giống như vậy, vừa mới giơ tay lên được có một nửa đã cảm thấy nặng nề như thiên quân, khó có thể tiếp tục được.
“Giống như đối mặt với sự áp chế của vạn phật… Quá khó khăn.”
Hắn thở hồng hộc.
“Không… Chắc chắn ta phải học được.”
Trong cơ thể của Long Tử Hiên, đại dương nổ vang, Long Hồn rung trời, thế nhưng khi đến động tác thứ hai, cả người của hắn cũng đau nhức.
“Không… Cho dù đối mặt với núi cao cũng phải làm được, cũng phải… Cử trọng nhược khinh.”
Sức lực của Giang Ly vốn yếu kém, từ trước đến nay đều văn tĩnh, lúc này cả đầu đầy mồ hôi.
“Ta không tin tà, phục tùng ta, phục tùng ta.”
Lâm Cửu Chính liều mạng, cắn răng dán một tấm phù chú thần bí lên trên cánh tay của hắn, phù chú có thể cung cấp lực lượng cho hắn.
Thế nhưng hắn vẫn cảm thấy khó khăn gian khổ vô cùng, từng cái phù chú lần lượt bị hủy diệt.
“Sư phụ… Quá khó khăn rồi.”
Tử Lăng đổ mồ hôi nhễ nhại, ngẩng đầu có hơi tủi thân nhìn Lý Phàm.
“Sư phụ, chúng ta… Thể lực của chúng ta không tốt.”
Nam Phong cũng thở hổn hển lên tiếng.
“Sư phụ, cái này quá khó khăn…”
Tô Bạch Thiển cũng bất đắc dĩ.
Cung Nhã mệt mỏi thở hổn hển, bộ ngực cao vót phập phồng.
Ánh mắt của Tâm Ninh cũng trở nên phức tạp, không hổ danh là thần công, bọn họ muốn diễn luyện nó thế nhưng căn bản chỉ giơ lên cũng là chuyện cực kỳ khó khăn.
Lý Phàm thấy thế đều ngạc nhiên.
“Này…”
Tại sao đám đệ tử này lại yếu đuối đến mức như thế này?
Hắn cũng hết chỗ nói rồi.
“Cái này rất đơn giản mà.”
Lý Phàm lên tiếng nói:
“Nhìn, sư phụ sẽ làm lại cho các ngươi xem một lần.”
Lúc này hắn lại bắt đầu.”
“Đây là động tác mở rộng lồng ngực.”
Lý Phàm lên tiếng bắt đầu vận động.
Động tác của hắn vô cùng nhanh nhẹn rõ ràng.
Một đám đệ tử đang học hỏi lập tức lộ ra vẻ chấn động và sùng bái.