• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chính vào lúc này, trên trời bỗng có thêm một mạng nhện đáng sợ rơi xuống!

“Thiên la địa võng!”

Cổ thánh của Ma Chu Cốc đến rồi!

Ba đại cổ thánh, trấn áp Ngưu Chấn Thiên!

Ngưu Chấn Thiên đột nhiên hét dài, cố gắng chiến đấu!

Ngưu Ma Quyền của lão ta phát huy đến đỉnh điểm, khiến thiên la địa võng tan nát, nhưng cũng là khoảnh khắc lão ta ho ra máu!

Lấy một địch ba, quá khó!

“Ngưu Chấn Thiên, nếu ngươi đã muốn chết thì hôm nay ta sẽ tác thành cho ngươi!”

Chính vào lúc này, bầu trời ảm đạm!

Dường như có thứ gì đó vô cùng đáng sợ rơi xuống.

Vùng đất sát linh ở rất xa bao phủ bởi những tiếng ầm vang.

Đó là sát linh chi giao vô cùng đáng sợ, đạt tới hàng vạn trượng, cái miệng to lớn tràn đầy sát khí há ra gần như muốn nuốt chửng Ngưu Chấn Thiên!

Cổ thánh của Thiên Sát Thâm Uyên!

Tứ đại cổ thánh, tất cả đều đã đến rồi!

“Ngưu Chấn Thiên ta… Không khuất phục đâu!”

Ngưu Chấn Thiên ngửa mặt lên trời hét lớn, linh hồn lão ta sôi sục, nhưng trong phsut chốc khi đối diện với tứ đại cổ tháng, lão ta trực tiếp bị đánh đến mức phải bay xuống!

“Ầm!”

Ngưu Chấn Thiên rơi xuống Vương Thành, mặt đất rung động đến nỗi nứt toác ra!

Khóe miệng lão ta chảy máu tươi!

Giữa không trung, tứ đại thánh giả, cùng dắt tay nhau đến!

“Hôm nay, thần chặn giết thần, phật chặn giết phật!”

“Bạch Hổ Nhất Tộc nên bị tiêu diệt từ lâu rồi!”

“Cho dù Nhân tộc Thất mạch đến đây cũng không cứu nổi các ngươi!”

Bốn vị cổ thánh vô cùng kiêu ngạo!

Ngưu Chấn Thiên ngước mắt lên, con ngươi trong mắt như sắp nứt ra, muốn xung phong liều chết một lần nữa!

Nhưng, chính vào lúc này, Hỏa Linh Nhi lại lạnh nhạt nói:

“Ngưu tiền bối, ngài có thể nghỉ ngơi được rồi.”

“Mọi chuyện tiếp theo đây cứ giao cho bọn ta là được rồi.”

Mặc dù Ma Ngưu Tộc nương nhờ vào Liên minh Hoang Thiên, nhưng cũng cần kiểm tra lòng trung thành một chút.

Hỏa Linh Nhi đã nắm giữ Liên minh Huyền Thiên nhiều năm như vậy, chút thận trọng này vẫn có.

Bây giờ xem ra, Ma Ngưu Tộc đã qua được cửa ải rồi.

Ngưu Chấn Thiên quay đầu lại, có chút nghi hoặc.

Bốn vị Cổ Thánh…

Hỏa Linh Nhi, chẳng qua chỉ là một cường giả cấp Tịch Hải, thì xoay chuyển tình thế như nào đây?

“Chết đi!”

Trên bầu trời, bốn vị cổ thánh liên thủ vang dội!

Bầu trời rung chuyển, không gian nổ vang, giống như hủy diệt thế giới!

Nhưng, chính vào khoảnh khắc này!

Hỏa Linh Nhi vừa phất tay!

Bạch Thiếu Dương bên cạnh nàng bước lên trước!

Hắn ta… Đột nhiên mở bức tranh cuộn tròn trong tay ra!

Khi bức tranh cuộn tròn từ từ mở ra…

Dường như là thế giới và năm tháng bao la hùng vĩ, đang dần xuất hiện…

Bốn Thánh Giả đồng thời ra tay.

Thánh Giả Ngưu Chấn Thiên của Ma Ngưu Tộc đã thua trận.

Mà lúc này, Bạch Thiếu Dương lại bước lên một bước, mở bức tranh ở trong tay ra.

Trong nháy mắt khi bức tranh được mở ra.

Một khí tức mãnh hoang cuồn cuộn khủng bố bỗng nhiên phát ra từ bên trong.

Dường như một mảnh thế giới biên hoang phủ bụi đang xuất hiện.

Dường như một khoảng thời gian bị con người lãng quên lại tái hiện một lần nữa.

Đó là hơi thở của Hoang cổ.

Đó là ý vị vô thượng.

Dường như ở bên trong khí thế cuồn cuộn kia đang có một tiếng thú rống viễn cổ khủng bố tùy thời vang lên.

Lúc này, vạn tộc ở nơi này đều chấn động.

Công kích của bốn vị Thánh Giả ầm ầm rơi xuống.

Ở bên trong bức tranh chợt truyền ra một tiếng thú rống kinh thiên.

Đó là tiếng rống của Bạch Hổ!

Tiếng rống giận dữ rung trời.

Sóng âm thú rống kinh khủng giống như sóng lớn kinh người vỗ vào bờ, cuồn cuộn ngàn vạn dặm.

Lúc này công kích mạnh mẽ của bốn vị Thánh Giả dường như bị sóng biển cuốn bay, bẻ gãy nghiền nát.

Nơi sóng âm đi đến, bên trên bầu trời, vẻ mặt của bốn vị Thánh Giả đều thảm thiết, dường như linh hồn cũng đang run rẩy.

“A…”

Lúc này bốn vị Thánh Giả đều trực tiếp phun máu, sắc mặt vô cùng tái nhợt.

Bọn hắn trực tiếp rơi từ trên bầu trời xuống, vẻ mặt hoảng sợ không thôi.

“Bức tranh kia… Rốt cuộc ở bên trong bức tranh kia cất giấu cái gì?”

Vẻ mặt Thánh Giả của Thiên Sát Tộc hoảng sợ, không ngờ từ khi bức tranh đó xuất hiện, Sát Linh Chi Vực ở sau lưng lại dần dần tan rã…

“Không… Ở bên trong bức tranh kia cất giấu một cự hung kinh khủng, không nên mở ra, không nên mở ra.”

Lúc này không ngờ Thánh Giả của Ma Chu Cốc lại hiện ra bản thể hình con nhện, vô cùng hoảng sợ, cả người run rẩy, dường như bức tranh đó chính là ma quỷ vậy.

“Dừng tay! Dừng tay!”

Hai vị Thánh Giả của Nhân Cấm Hoa Hải đều run lẩy bẩy, cầu xin Bạch Thiếu Dương.

Lúc này, bức tranh còn chưa được mở ra hoàn toàn.

Thế nhưng toàn bộ bốn vị Thánh Giả đều đã bị chấn nhiếp đến tột đỉnh, ngay cả dũng khí chiến đấu cũng không còn nữa.

Ngưu Chấn Thiên trợn mắt há mồm, khó tin nhìn chăm chú vào bức tranh kia.

Lúc này, vô vàn cường giả, quần hùng của Thánh tộc đều tĩnh lặng như tờ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK