• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào bức tranh kia.

Cuối cùng bức tranh…

Cũng mở ra.

Đó là một đỉnh núi.

Dường như là một đỉnh núi độc nhất vô nhị của thiên địa, đứng sừng sững ở bên trong thế giới viễn cổ.

Ở bên trên đỉnh núi có một con Bạch Hổ.

Bạch Hổ sinh động như thật, dường như đang sinh sống ở bên trong thế giới này, chiếm giữ ở bên trên ngọn núi, nhìn khắp thiên hạ, ngẩng đầu rống dài.

“A!”

“Không!”

“Đôi mắt của ta!”

Lúc này, bỗng nhiên trong mắt của vô số cường giả ở nơi này đều rơi lệ, hoàn toàn mù lòa, run rẩy sùi bọt mép tại chỗ.

Cho dù là Đại Năng cũng không thể may mắn thoát khỏi được.

Bởi vì lúc nhìn vào bức tranh kia, dường như bọn hắn đang nghe được âm thanh phát ra từ bên trong bức tranh đó, một tiếng Bạch Hổ ngửa mặt lên trời rống dài.

Dường như linh hồn của bọn hắn đều đang nhận lấy một loại xé rách không thể tưởng tượng nổi.

Mà theo bức tranh này mở ra, đột nhiên con Bạch Hổ đang chiếm giữ ở trên núi Bạch Hổ trở nên vô cùng sống động.

Ở bên trên bầu trời của Bạch Hổ Châu bỗng nhiên xuất hiện một đầu Bạch Hổ vô thượng khủng bố.

Trong chớp mắt này, toàn bộ sinh linh ở trong thiên địa đều rung động.

Ngàn vạn loại đại đạo không ngừng rủ xuống, thánh vận phô thiên cái địa xuất hiện.

Vạn tộc đều quỳ lạy.

“Bạch Hổ… Ở trong đó miêu tả lại Đế Tộc viễn cổ… Bạch Hổ?”

Lúc này, trong mắt Thánh Giả của Ma Chu Cốc có hai dòng máu chảy dài, cả người của nàng ta như đóng băng, tan rã.

“Bạch Hổ chưa tuyệt, Bạch Hổ nhất tộc… Có cường giả ẩn giấu ở bên trong… Không!”

Thánh Giả của Thiên Sát Tộc phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, Sát Linh Chi Vực biến mất, không ngờ vô số sát khí lại trực tiếp tan nát, hắn ta tan thành mây khói.

“Cứu mạng.”

“Đế Tộc tái hiện sao? Không…”

Hai vị Thánh Giả của Nhân Cấm Hoa Hải hét lên, cánh hoa tàn lụi, thân cây khô héo.

Lúc này, bốn vị Thánh Giả ngã xuống.

Bạch Hổ vừa hiện… Vạn linh biến mất.

Lúc này, trọn vẹn mười mấy vạn tộc nhân của các thế lực Ma Chu Cốc, Thiên Sát Thâm Uyên, Nhân Cấm Hoa Hải đều đang bò lổm ngổm, run rẩy.

Đây là bức tranh bậc gì?

Một bức tranh tiêu diệt bốn Thánh Giả.

“Gào gào…”

Ở bên trên bầu trời, con Bạch Hổ kia cũng đột nhiên rống lên một tiếng.

Lúc này, dường như có một tồn tại vô địch khắp trên trời dưới đất đang hiệu lệnh sơn hà.

Ầm ầm!

Trong nháy mắt, mặt đất nứt ra, dãy núi nhô lên.

Không ngờ ở bên trong Bạch Hổ Châu lại có dãy núi kéo dài mấy vạn dặm đâm lên từ dưới mặt đất.

Bức tranh bay vút lên trên bầu trời, bóng dáng của một con Bạch Hổ thét dài.

Mặt đất cúi đầu nghe lệnh, Thiên Đạo không dám ngăn cản.

Dãy núi kinh khủng rầm rầm xuất hiện.

Trong bức tranh, ngọn núi kia đột nhiên có quy tắc huyền diệu đang vận chuyển, chiếu rọi hiện thực.

Mà ở bên trong dãy núi dày miên man, một đỉnh núi tràn đầy khí tức Thánh Đạo lập tức xuất hiện.

Cao đến mấy vạn trượng.

Mỏm núi chọc trời, khoáng cổ tuyệt luân, giống như từ một thế giới khác tái hiện ở nơi này vậy.

Ngọn núi này giống y hệt ngọn núi ở bên trong bức tranh, không khác chút nào cả.

Mà ở bên trên bầu trời, con Bạch Hổ kia lập tức rơi vào bên trên đỉnh núi, ngay sau đó nó hóa thành hư vô, không rõ tung tích.

Lúc này, khí tức Thánh Đạo vô tận phô thiên cái địa ở bên trên toàn bộ Bạch Hổ Châu, Thánh Đạo Chi Nguyên mạnh mẽ… Đã sống lại!

Vô số tộc nhân Bạch Hổ đều dồn dập quỳ xuống đất, bọn hắn đang quỳ lạy với đỉnh núi này.

Bọn hắn đều cảm nhận được một sự kêu gọi từ tận sâu ở bên trong linh hồn, sự trung thành phát ra từ trong huyết mạch, một loại sùng bái tự nhiên sinh ra.

“Tổ tiên Bạch Hổ viễn cổ…”

“Bên trong điển tịch của tộc ta có ghi chép, tộc ta đứng sừng sững ở bên trong Thánh Đạo, là một bộ tộc vô thượng, lúc này vinh quang đang tái hiện hay sao?”

“Nhất định là như vậy, ha ha ha, vinh quang của tộc ta đang tái hiện, vinh quang tái hiện.”

Đám người Bạch Thiên Kinh cũng xúc động đến cực điểm.

Tất cả đều nóng mắt.

Bên trên bầu trời, bức tranh chậm rãi rơi xuống.

Về trong tay của Bạch Thiếu Dương.

Bạch Thiếu Dương cầm lấy bức tranh ở trong tay, hoàn toàn hoảng hốt.

Dường như tay của hắn ta đang run rẩy.

Trời…

Rốt cuộc bức tranh này là bảo vật bậc gì?

Chỉ vừa mới mở ra thôi thế nhưng uy lực của nó cũng đủ để tiêu diệt bốn vị Thánh Giả rồi.

Hơn nữa còn có thể chiếu rọi ra hiện thực.

Hắn ta cảm nhận được rõ ràng dãy núi dài miên man đang hội tụ vô số ý vị của Thánh Đạo.

Mà đỉnh núi này càng ẩn chứa Thánh Đạo Chi Nguyên kinh khủng.

Hơn nữa rõ ràng bên trong hình bóng Bạch Hổ kia còn ẩn chứa truyền thừa nguyên thủy nhất của tộc Bạch Hổ.

Đây là bân ân bậc gì?

Cái này… Chính là cho Bạch Hổ Tộc của bọn hắn có một cơ hội để đăng lâm Đế Tộc một lần nữa.

Đế Tộc Bạch Hổ… Có khả năng tái hiện vì một bức tranh này.

Hắn ta dạt dào cảm xúc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK