Giang Ly bùi ngùi không thôi.
“Dường như ẩn chứa lực lượng cường đại nhất ở trong thiên địa…”
Lâm Cửu Chính thì lại nhấc bút lên, vẽ bùa chú theo tiết tấu của Lý Phàm.
Hắn phát hiện, dưới loại trạng thái này, hắn lại có thể vẽ ra bùa chú có cảnh giới cao hơn.
“Nếu như có thể học được một phần ngàn vạn đạo thuật này của sư phụ cũng có thể vạn bệnh không sinh.”
Trong mắt của Tô Bạch Thiển tràn đầy sự sùng bái.
Mỗi một cọng cỏ ở bên trong chậu cỏ của Lục Nhượng đều hòa theo nhịp điệu: “Một hai ba bốn, một hai ba bốn, một hai ba bốn…”, dường như đang khiêu vũ.
“DCM DCM DCM… Nhảy múa trong gió?”
Lục Nhượng cảm giác loại nhịp điệu này vô cùng kinh khủng.
Cuối cùng, Lý Phàm nhanh chóng hoàn thành bài tập thể dục.
“Sư phụ, mời sư phụ lau mồ hôi.”
Nam Phong tiến lên một bước, đưa khăn mặt lên.
Lý Phàm nhận lấy rồi lau mồ hôi, sau đó trả lại cho Nam Phong.
Trong mắt Nam Phong lập tức mừng rỡ không thôi.
Lần trước khi Lý Phàm tập thể dục chính là Tử Lăng đưa khăn lau mặt, kết quả Tử Lăng trực tiếp đột phá từ cảnh giới Tịch Hải lên cảnh giới Thánh Chủng.
Sau khi một đám đệ tử thương lượng, quyết định sẽ thay phiên nhau.
Hôm nay đến lượt Nam Phong.
Vẻ mặt của những đệ tử còn lại đều tràn đầy hâm mộ.
Mà sau khi Lý Phàm ngồi xuống, Tiểu Bạch lại nhảy vào trong ngực của hắn, vui vẻ dùng đầu lưỡi hồng liếm láp bàn tay hắn.
“Meo meo… Mùi vị của chủ nhân thật là thơm quá đi.”
Bạch Tiểu Tình vui vẻ.
Liếm láp liếm láp, khí tức của Bạch Tiểu Tình đột nhiên thay đổi.
Rầm!
Lúc này, vô số ý vị Thánh Đạo hội tụ vào trong cơ thể của nàng.
Cảnh giới Thánh Chủng.
Cảm nhận được thay đổi này, một đám đệ tử đều trợn tròn mắt.
“Người không bằng mèo, người không bằng mèo mà.”
Các đệ tử đều cảm thán, vô cùng hâm mộ.
Bên trong mắt chó đen tràn đầy tủi thân, lè lưỡi, nhưng lại bị Ngô Đại Đức cầm chặt cái đuôi, không thể tiến lên.
“Lý tiền bối có ở đó không?”
Lúc này ở bên ngoài tiểu viện, giọng nói của Mộ Thiên Ngưng vang lên.
Lý Phàm liền nói ngay:
“Mời vào.”
Lúc này đám người Hỏa Linh Nhi, Mộ Thiên Ngưng đều đẩy cửa vào.
“Vì sao ở bên trong tiểu viện… Dường như khí tức đại đạo càng sống động hơn? Không ngờ lại khiến cho cảnh giới của ta bước thêm một bước về phía trước.”
Vẻ mặt của Hỏa Linh Nhi tràn đầy sự khó hiểu.
Vừa mới xảy ra chuyện gì?
Mộ Thiên Ngưng thì nhẹ nhàng ngửi, lẩm bẩm nói:
“Trong không khí có một loại mùi thơm đặc biệt.”
Mà lúc này, Lý Phàm nhìn về phía các nàng mỉm cười nói:
“Thế nào, những con trâu kia có giúp ích gì cho các ngươi hay không?”
Nhiều trâu như vậy, cho dù mang đi bán thịt cũng kiếm được nhiều tiền.
Quy mô sinh ý của đám người Hỏa Linh Nhi có lẽ cũng có khả năng được mở rộng ra.
Nghe vậy đám người Hỏa Linh Nhi và Mộ Thiên Ngưng bước nhanh về phía trước, thi lễ với Lý Phàm một cái.
“Khởi bẩm tiền bối, những con trâu kia có trợ giúp vô cùng lớn đối với chúng ta.”
“Có những con trâu kia, cùng với bức tranh Bạch Hổ Tiếu Thiên do tiền bối ban thưởng, bây giờ chúng ta đã hoàn toàn chiếm được Bạch Hổ Châu.”
Lý Phàm có hơi ngoài ý muốn, mặc dù hắn biết đám trâu và bức tranh kia sẽ có trợ giúp đối với Hỏa Linh Nhi, thế nhưng không ngờ lại có sinh ý lớn đến mức như vậy.
Xem ra ở bên ngoài, những đám trâu kia bán rất đáng tiền.
Hơn nữa trình độ vẽ tranh của hắn ở Tiên Vực cũng được công nhận.
Trước đó, hắn còn có hơi lo lắng, dù sao thì địa phương như Tiên Vực này, vừa nghe đã biết là rất khó lường rồi, người tài giỏi xuất hiện tầng tầng lớp lớp, hắn chỉ là một họa sư của sơn thôn nhỏ, e rằng khó có thể cạnh tranh được với mọi người ở trong Tiên Vực.
Cho nên, bức tranh của hắn còn có thể bán được ở trên thị trường này, hắn cũng cảm thấy ngoài ý muốn.
“Rất tốt.”
Lý Phàm gật gật đầu.
Nghe được hai chữ này của Lý Phàm, Hỏa Linh Nhi và Mộ Thiên Ngưng đều mừng rỡ.
Cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ của Lý tiền bối.
Hỏa Linh Nhi bẩm báo tiếp:
“Khởi bẩm tiền bối, sau khi Bạch Hổ Tiếu Thiên xuất thế, toàn bộ Bắc Tiên Vực đều chú ý, mà ở nơi giao nhau giữa Bắc Tiên Vực, Trung Vực, Đông Vực, Bắc Cương xuất hiện biến cố…”
“Nghe lời đồn, dường như Kỳ Lân có thể sánh vai cùng với Bạch Hổ đã xuất thế…”
“Cho nên chúng ta đặc biệt đến đây bẩm báo, xin tiền bối phân phó.”
Nàng hơi lo lắng.
Lý Phàm ngơ ngác một chút, nhưng lập tức hiểu ra.
Sau khi bức tranh của hắn được truyền ra ngoài, quả nhiên thu hút sự chú ý của mọi người.
Mà Kỳ Lân có khả năng sánh vai cùng với Bạch Hổ… Rõ ràng Hỏa Linh Nhi đang ám chỉ có người vẽ một bức tranh Kỳ Lân, muốn khiêu chiến với bức tranh Bạch Hổ Tiếu Thiên?
Quả nhiên ở trong Tiên Vực có cao thủ họa sư.
Hơn nữa có thể vẽ ra bức tranh sánh vai cùng với Bạch Hổ, chứng tỏ trình độ của đối phương cũng không tồi.
Lý Phàm lập tức hứng thú.