• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đặt ở Dương Gian, nếu như một con xuất hiện cũng đều là nhân vật nghịch thiên…

Nhưng mà lúc này toàn bộ đều xuất hiện ở cõi âm, xuất hiện ở trong tay của một thanh niên.

“Rốt cuộc Đại Ma Vương… Là tồn tại đẳng cấp gì? Chẳng lẽ là…”

Vân Khê lẩm bẩm nói: “Tồn tại cấp bậc như vậy sẽ không trốn ở cõi âm…”

Nàng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi…

Địa vị của Đại Ma Vương…

“Ước định của hai chúng ta đã hoàn thành.”

Lúc này Lý Phàm lên tiếng, nhỏ giọng nói:

“Ngươi tuyệt đối không được tiết lộ lai lịch của ta.”

Nghe vậy Vân Khê vội vàng gật đầu.

Nàng nào dám!

Lý Phàm dừng lại một chút, bỗng nhiên hỏi: “Đúng rồi, tại sao ngươi lại tìm được ta?”

Hắn suy nghĩ ba ngày ba đêm cũng không thể nào hiểu được… Rốt cuộc là ai đã để lộ thân phận người xuyên không của hắn?

Dù sao hắn còn chưa từng bước chân ra khỏi cổng thôn.

Vân Khê nghe vậy cũng lập tức cảm thấy có hơi buồn bực vô tội nói:

“Ta… Ta vốn dĩ trốn từ một thế giới khác, ẩn giấu ở trong này, ai ngờ ngươi…”

Nàng vừa nói xong vừa than thở số nàng thật là khổ.

Nàng đi vào trong cõi âm vốn là một chuyện rất bất đắc dĩ rồi, thế nhưng lại phát hiện ở nơi này cũng không an toàn.

Nhất là trong khu vực Cấm Kỵ Hải Vực nho nhỏ tiếp cận Dương Gian kia, nàng phát hiện khí tức của đồng loại, vô cùng nguy hiểm.

Cho nên nàng mới chạy thẳng đến vùng đất Thuần Âm Chi Vực này.

Dù sao nơi này chính là Âm Vực chân chính, thiếu khuyết dương khí, sinh linh sẽ không muốn đi tới nơi này.

Thế nhưng ai lại ngờ được nơi này lại có thể cất giấu một vị Đại Ma Đầu siêu cấp?

Nếu như sớm biết như vậy, nàng tình nguyện đối đầu với những người kia.

Nhưng mà nghe vậy, trong lòng của Lý Phàm cũng dậy sóng ngập trời.

ĐCM…

Người đến từ một thế giới khác?

Thế giới này vẫn còn người xuyên không khác?

Hắn lập tức giật mình.

Nghe được lời của Vân Khê nói, nửa ngày Lý Phàm cũng không phản ứng kịp.

Hắn vẫn cho rằng hắn chính là người xuyên không duy nhất của thế giới này.

Không ngờ vẫn còn có những người khác nữa…

Đồng loại tồn tại khiến hắn nhất thời có hơi do dự và kiêng kỵ.

Dù sao thế giới này quá nguy hiểm.

Bản thân xuyên không chính là một bí mật lớn.

Chắc chắn những người xuyên không khác cũng không muốn bị phát hiện.

Cho nên, đối với những người xuyên không khác, e rằng giữa bọn họ cũng sẽ không có thiện ý với nhau, ngược lại mong muốn… Giết người diệt khẩu!

Đây là biện pháp duy nhất để giữ bí mật.

Xong xong.

Nếu như thân phận mình là người chuyển kiếp từ thế giới khác bị mọi người phát hiện ra, như vậy thì không phải là hắn sẽ ngủm củ tỏi rồi hay sao? 

Dù sao hắn chỉ mới là luyện khí tầng một.

Nói không chừng những người xuyên không khác chiếm được các loại bàn tay vàng, đã sớm auto max level, trở thành những cường giả ở trong giới tu hành rồi.

Đều tự trách hệ thống của hắn quá phế vật.

Nghĩ đến đây Lý Phàm lại cảm thấy đau đớn!

Hắn không hề có sát ý gì đối với những người xuyên không khác, dù sao thì hắn vẫn mong muốn được sống một cuộc sống của người phàm.

Thế nhưng người ta vẫn thường nói, không người nào có ý tổn thương hổ, hổ có ý tổn thương lòng người.

Ngộ nhỡ người ta muốn tiêu diệt hắn thì sao?

Như vậy chẳng phải là chỉ động một ngón tay cũng có thể giết chết hắn rồi hay sao?

Hazz.

Hắn thở dài thật sâu.

Buồn quá.

Suy nghĩ một lúc, Lý Phàm không thể làm gì khác hơn đành nhìn về phía Vân Khê.

Đây là hy vọng duy nhất của hắn rồi.

Vân Khê bị Lý Phàm nhìn thì lập tức khẩn trương, Đại Ma Đầu đang muốn làm cái gì…

“Ngươi có thể giúp ta một việc được không?”

Lý Phàm vô cùng ngưng trọng.

Trong lòng Vân Khê cảm thấy căng thẳng, thế nhưng căn bản nàng không có quyền từ chối… Nàng chỉ có thể gật đầu như gà mổ thóc.

Lý Phàm ngưng trọng nói:

“Giúp ta tìm mấy người còn lại giống như ta ở bên kia.”

“Không nên kinh động đến bọn hắn, chỉ cần nói cho ta biết vị trí của bọn hắn.”

Cho dù như thế nào cũng phải nắm quyền chủ động ở trong tay của mình.

Chỉ cần biết vị trí của những người đó, sau này cùng lắm thì hắn trốn đi là được.

Tuyệt đối không chạm mặt, tránh cho sau này bị nhân ra thì sẽ bị giết chết.

Nhưng nghe vậy Lâm Khê lập tức cả kinh.

Đại Ma Vương… Đang muốn chuẩn bị giết chết những người khác đến từ Dương Gian hay sao?

Đúng vậy, nhất định là như vậy!

Dù sao một nhân vật đẳng cấp như Đại Ma Vương lại ẩn náu ở trong cõi âm này.

Có nghĩa là hắn có đại địch ở trong Dương Gian, không muốn tiết lộ hành tung của bản thân.

Lúc này mới muốn giết người diệt khẩu.

Nghĩ đến đây, trong lòng của nàng không khỏi giật mình, may là… Mình bị đối phương thu làm đầy tớ.

Nếu không, chẳng phải nàng cũng sẽ giống như những người khác, cũng bị giết chết, khó có thể giữ được cái mạng nhỏ này hay sao?

Lúc này, nàng lại có hơi vui mừng.

Nàng cũng lập tức hiểu ra, tại sao Đại Ma Đầu lại đưa cho nàng những con hồ điệp lợi hại này rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK