• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai người và chó đen đi về phía trước.

“A, Lâm công tử? Ngô công tử? Sao các ngươi lại tới đây?”

Vừa mới bước lên phía trước, một thiếu nữ bỗng nhiên lên tiếng chào đón bọn hắn.

Lâm Cửu Chính và Ngô Đại Đức nhìn qua cũng lập tức cảm thấy ngoài ý muốn.

Thiếu nữ này chính là Cơ Thanh Kha!

Đứng cùng một chỗ với nàng còn có Cơ Thanh Việt, Cơ Trường Minh cùng với đám người Thái Thượng trưởng lão của Cơ gia Cơ Phong Quyển.

Cơ Thanh Việt và Cơ Trường Minh cũng nhìn lại, trên mặt của bọn họ hiện lên vẻ vô cùng ngoài ý muốn.

Chủ nhân của Hoang Thiên cũng quan tâm đến chuyện xảy ra ở nơi này rồi sao?

“Chào Thanh Kha cô nương.”

Lúc này Lâm Cửu Chính mỉm cười nói:

“Sư phụ để cho chúng ta đến nơi này xem xét một chút.”

Nghe vậy, Cơ Thanh Kha mỉm cười tiến lên nói:

“Quá tốt rồi, chờ một lúc nữa các ngươi cùng chúng ta đi vào chung nhé.”

Nhưng nàng vừa mới dứt lời, một giọng nói lạnh lùng đã vang lên:

“Thanh Kha, ngươi đang nói lung tung cái gì thế?”

Chỉ thấy một thanh niên kiêu ngạo đi tới, lạnh lùng nói:

“Không phải là hạng người nào cũng có thể đi chung cùng với chúng ta được. Nhớ kỹ thân phận của ngươi.”

Hắn ta vô cùng ghét bỏ nhìn thoáng qua Lâm Cửu Chính và Ngô Đại Đức.

Vừa nhìn đã biết hai người này chính là đồ nhà quê ở trên núi xuống, còn dẫn theo một con chó nhà.

Cơ Thanh Kha nghe vậy lập tức vội vàng giải thích nói:

“Thanh Lâm đường ca, không phải, bọn họ là bằng hữu của ta.’

Cơ Trường Minh đã bẩm báo với Thái Thượng trưởng lão trong một mạch này của các nàng là Cơ Phong Vân về những chuyện đã xảy ra ở bên trong vùng hoang dã phương Bắc, Cơ Phong Vân liền đưa ra một mệnh lệnh cho bọn họ.

Cho nên lúc này nàng cũng không dám nói.

“Xem ra thật sự đã quá nuông chiều ngươi, người không đứng đắn cũng có thể trở thành bằng hữu của Cơ gia hay sao?”

Cơ Thanh Lâm quát to.

“Thanh Lâm đường ca, ngươi quá đáng. Chúng ta kết giao bằng hữu như thế nào cũng không cần ngươi phải quan tâm.”

Lúc này Cơ Thanh Việt cũng nhíu mày lên tiếng.

Cơ Thanh Lâm nghe vậy, trong mắt lập tức lóe lên vẻ u ám, lạnh nhạt nói:

“Cơ Thanh Việt, ta là huynh trưởng, có quyền dạy dỗ các ngươi, càng có nghĩa vụ phải giữ gìn mặt mũi của Cơ gia.”

“Ngươi muốn phản ta? Có khả năng, chỉ cần ngươi có bản lĩnh trở thành Thánh tử của Cơ gia, ta sẽ không nói hai lời.”

“Nhưng đáng tiếc, bây giờ ngươi còn chưa phải.”

Thậm chí trong mắt của hắn ta còn mang theo địch ý.

Thánh tử của Cơ gia còn chưa được xác định, mà trước đó Cơ Thanh Việt đã vượt qua bốn đạo lôi kiếp, là một trong những người cạnh tranh mạnh mẽ nhất.

Cũng chính là cái đinh ở trong mắt của Cơ Thanh Lâm, như cái gai ở trong thịt.

Cơ Thanh Việt nghe vậy lập tức nhíu mày, muốn nói điều gì, thế nhưng đã bị Cơ Trường Minh ngăn lại.

Cơ Trường Minh lắc đầu, không muốn để cho Cơ Thanh Việt và Cơ Thanh Lâm xảy ra xung đột.

“Chỉ là mấy tên người ngoài, không đáng giá nhắc tới, tránh tổn thương hòa khí.”

Lúc này, Thái thượng trưởng lão Cơ Phong Quyển ở bên cạnh mới bỗng nhiên nhìn sang.

Lúc này Cơ Thanh Lâm mới hừ lạnh một tiếng nói:

“Thân là người nhà họ Cơ, nên chú ý thân phận của mình.”

Nói xong hắn ta xoay người rời đi, đi đến bên cạnh Cơ Phong Quyển.

Mà Cơ Thanh Kha vẫn không cam lòng, mặc kệ lời nói của Cơ Phong Lâm, nói với Lâm Cửu Chính và Ngô Đại Đức:

“Lâm công tử, Ngô công tử… Mong các ngươi bỏ qua cho.”

Ngô Đại Đức và Lâm Cửu Chính cũng chỉ cười một tiếng mà thôi.

“Không sao, không có gì.”

Lúc này, bọn họ lại hỏi thăm Cơ Thanh Kha về tình huống của nơi này.

Khi biết nơi này rất có khả năng xuất hiện một Vương Tộc Cổ Tộc, thậm chí Đế Tộc, Ngô Đại Đức và Lâm Cửu Chính lại có hơi chờ mong.

Mà lúc này Cơ Thanh lâm lại chạy đến trước mặt của thái thượng trưởng lão Cơ gia Cơ Phong Quyển.

“Bái kiến Tam tổ.”

Cơ Phong Quyển gật đầu, lại nhỏ giọng nói:

“Thanh Lâm, chắc chắn nơi này có một cơ duyên lớn, nếu như có thể đạt được, xác suất để ngươi trở thành Thánh tử lại tăng thêm một phần.”

“Ngươi nhất định phải nắm lấy cơ hội, chớ để cho Cơ Thanh Việt, Cơ Thanh Kha đoạt được.”

Ở bên trong nội bộ của Cơ gia cũng tồn tại cạnh tranh phe phái.

Nhất là Thánh tử của Cơ gia chưa được xác định.

Cơ Phong Quyển chính là thái thượng trưởng lão của mạch Cơ Thanh Lâm, cũng không muốn phân một chén canh cho Cơ Thanh Việt và Cơ Thanh Kha.

Nhất là thiên phú của Cơ Thanh Việt vốn đã đáng sợ, nếu như để cho hắn đạt được cơ duyên của Kỳ Lân Tộc, e rằng sẽ thật sự khiến cho Cơ Thanh Lâm phải nhức đầu.

Cơ Thanh Lâm gật đầu nói: “Tam tổ yên tâm, ta nhất định có thể lấy được cơ duyên của Kỳ Lân Tộc.”

“Tuy nhiên nơi này khó có thể mở ra được… Tam tổ, có nên liên hệ với Lâm gia hay không?”

Lâm gia chính là một trong thất mạch nhân tộc, nắm trong tay đạo Thiên Sư mạnh mẽ nhất, thế nhưng lúc này một mạch che giấu quá kỹ, cực kỳ ít người có thể tìm được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK