• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Phàm đã từng bị hệ thống hành hạ luyện bùa vẽ quỷ, cho nên cũng biết, trong một số tình huống, có vẻ như chó đen thật sự có khả năng trấn tà.

“Đại Đức, vậy thì vất vả ngươi rồi, mang theo Đại Hắc đi một chuyến nữa.”

Lý Phàm lên tiếng.

Nghe vậy, Ngô Đại Đức vừa níu lại con chó đen đang sợ hãi muốn lui về phía sau, vừa vui mừng nói:

“Sư phụ yên tâm, ta nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ.”

Nói xong hắn nhìn về phía Lâm Cửu Chính, vỗ ngực nói.

“Sư đệ yên tâm, máu chó này rất nhiều, muốn bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu.”

Ngô Đại Đức, Lâm Cửu Chính và đoàn người Hỏa Linh Nhi nhanh chóng đi ra khỏi sơn thôn nhỏ.

Trên đường đi, Lâm Cửu Chính cũng đã hỏi rõ ràng tình huống của tổ địa Kỳ Lân kia.

“Linh Nhi cô nương, đa tạ, như vậy chúng ta cáo từ trước.”

Bọn hắn cáo biệt ở cổng thôn, đi đường của mình.

“Chó chết, sao ngươi lại đi chậm như vậy.”

Mới đi ra khỏi thôn không bao lâu, Ngô Đại Đức nhìn về phía chó đen buồn bực nói:

“Sự đầu sợ đuôi, không giống tính cách ngày thường của ngươi chút nào?”

“Gâu, nhân sủng, ngươi câm miệng cho ta.”

Chó đen lại mở miệng nói tiếng người, cực kỳ buồn bực, nói:

“Lần trước ngươi nhổ lông của bản đế, còn chưa có tính đâu, lần này còn muốn lấy máu của ta, ngươi con mẹ nó có còn là người hay không?”

Ngô Đại Đức nghe xong thì lập tức hiểu ra, thì ra con chó đen này sợ lấy máu.

Lâm Cửu Chính nghe vậy cũng hơi sửng sốt, lập tức giải thích:

“Chuyện đó Đại Hắc, ngươi yên tâm, ta không cần máu của ngươi.”

“Kỳ Lân chính là thần thú trong truyền thuyết, mặc dù hóa thành Âm Quỷ những bùa chú cũng khó có thể áp chế, cho nên mới cần ngươi đi hỗ trợ trấn áp.”

Hắn còn cổ vũ nói:

“Dù sao, đối mặt với huyết mạch Thiên Cổ bậc này, cái gì mà thần thú, tất cả đều phải e sợ ba phần.”

Nghe vậy đôi mắt chó của chó đen lập tức mở to:

“Ngươi nói thật chứ?”

“Không lấy máu của ta?”

“Ngươi viết cam kết đi.”

Lâm Cửu Chính nghe vậy cũng sững sờ, còn chó này thành tinh rồi à?

Còn phải viết cam kết?

Nhưng nghĩ lại, dù sao đây cũng là con chó do sư phụ nuôi ra, không thể bình thường mới là lẽ thường tình.

Hắn gật gật đầu, sau đó đứng ngay tại chỗ viết cam kết.

Lúc này chó đen mới yên tâm, lập tức uy phong lẫm liệt nói:

“Đi, bản đế dẫn các ngươi đi qua đó, quét ngang tổ địa Kỳ Lân.”

Chân chó giơ lên, trong giây lát, vận đổi sao dời, không gian biến hóa.

Giờ phút này, Bắc Cương, nơi giao nhau giữa Bắc Tiên Vực, Trung Vực, Đông Vực.

Nơi này vốn là một mảnh thảo nguyên hoang dã kéo dài mấy vạn dặm, tên là Lân Lạc Nguyên.

Mấy tháng trước, Lâm Lạc Nguyên xảy ra dị biến ầm ầm, mặt đất nổ tung, từng vết nứt lan rộng, vô số tử khí phô thiên cái địa lao ra, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ Lân Lạc Nguyên, hơn nữa không ngừng tràn ra bên ngoài.

Ba châu gần đó nhất, sinh linh đồ thán.

Một tháng trôi qua.

Nơi này đã hấp dẫn đến sự chú ý của toàn bộ Bắc Tiên Vực.

Các thế lực lớn đều phái người đến nơi này.

Thậm chí bao gồm cả những Vương Tộc ở bên trong Cổ Thánh Tộc cũng đều xuất hiện.

Cơ gia ở bên trong Đế Tộc Nhân Tộc cũng có người xuất hiện.

Giờ phút này.

Cách Lân Lạc Nguyên khoảng ngàn dặm, vô số nhân mã tụ tập ở nơi này.

“Đúng vào ba ngày trước, cuối cùng cũng có người gặp được Âm Quỷ kinh khủng ở trong đó.”

“Nghe nói, dường như nó giống như một con Kỳ Lân, tuy nhiên đã hóa thành quỷ vật khủng bố thao thiên, xuất hiện đã trực tiếp cắn nuốt vô số cường giả cấp Tứ Diệu.”

“Đáng sợ, đã trải qua nhiều ngày như vậy mà không một người nào dám đi vào bên trong.”

Vô số các thế lực Thánh Tộc đều tụ tập ở nơi này, quan sát Lâm Lạc Nguyên cách xa ngàn vạn dặm, không người nào dám tiến lên một bước.

Một tháng nay, rất nhiều thế lực Thánh Đạo từ Bắc Cương, Trung Vực, Đông Vực đều tới nơi này.

Thậm chí một bộ phận Thánh Tộc còn đang thử thăm dò.

Có thể nói kết quả vô cùng thảm khốc.

Tử khí quá kinh khủng, bên trên Lân Lạc Nguyên càng biến thành một mảnh tuyệt địa, không người nào dám đi vào bên trong.

“Không sợ, nghe nói đã có mấy tộc đi tìm kiếm đạo Thiên Sư.”

“Đạo Thiên Sư? Là Lâm gia một trong Thất Mạch Nhân Tộc hay sao? Tổ tiên của Lâm Gia là một Đế Giả Thiên Sư… Nếu như mạch này mà ra tay thì vô cùng đáng sợ.”

“Làm sao có thể, mặc dù đạo Thiên Sư của Lâm gia đã về đến Tiên Vực, nhưng mà không người nào biết được vị trí của bọn họ, có lẽ đã nương nhờ vào một số Thánh Tộc có truyền thừa đạo Thiên Sư rồi.”

Vô số cường giả đều bàn luận ầm ĩ.

Mà giờ khắc này, Lâm Cửu Chính, Ngô Đại Đức và chó đen cũng xuất hiện ở trong khu vực này.

Cảm nhận được tử khí ngút trời ở phía trước, Lâm Cửu Chính cũng biến sắc.

“Nơi này không đơn giản.”

Hắn cảm nhận được rất nhiều thứ.

“Đi, đằng trước có thật nhiều người, chúng ta đi qua xem một chút.”

Ngô Đại Đức lên tiếng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK