"Hồng Lang Độc Sang vốn dĩ không có thuốc giải. Thuốc giải được đưa cho bà có lẽ chỉ là một viên thuốc độc khác!"
Diệp Phàm đột nhiên quát to: "Lưu Tú Cầm, nói thật đi, Lâm Thanh Đế đang ở đâu?"
"Không thể, tôi uống thuốc giải rồi..."
Lưu Tú Cầm vừa khóc vừa gãi mạnh vào vai mình, mủ vàng nhạt lẫn với máu không ngừng chảy ra, trông vô cùng kinh tởm.
Toàn thân mọc đầy mụn nhọt độc mà chết, bà ta sợ hãi đến vỡ mật mất. <!-- Composite Start --> <!-- Composite End -->
"Lưu Tú Cầm, nói cho chúng tôi biết Lâm Thanh ở đâu, tôi có thể tìm cách giúp bà kéo dài mạng sống...", Diệp Phàm hét lên.
Lưu Tú Cầm sững sờ, như nắm lấy cọng cỏ cứu mạng mà hét lớn: "Cậu không lừa tôi chứ? Nếu cậu lừa tôi, có thành quỷ, tôi cũng không buông tha cậu!"
“Nói đi!”, Diệp Phàm thờ ơ nói.
Đến lúc này, mọi suy đoán đã được xác nhận, Lưu Tú Cầm đã liên lạc với Lâm Thanh Đế, bày kế để bắt cóc Hy Hy.
Âu Dương Ngọc Quân nắm chặt hai tay, rất muốn đấm chết bà ta.
Lòng Lưu Tú Cầm đầy oán hận, Lâm Thanh Đế vậy mà đi lừa bà ta, trong lòng hận chết Lâm Thanh Đế.
Bà ta nghiến răng nói: "Lâm Thanh Đế đúng là không chết, hắn ta đang ở trên một chiếc du thuyền. Vụ bắt cóc Hy Hy là do hắn ta ra lệnh tôi đi làm, nhưng mà tôi bị ép buộc, hắn ta cho tôi uống thuốc độc, nếu tôi không nghe lời thì sẽ chết! Tôi là bị ép buộc!"
"Bốp..."
Âu Dương Ngọc Quân lại đá lên người bà ta, Lưu Tú Cầm thảm thiết hét lên một tiếng.
Diệp Phàm vội vàng đưa tay ra ngăn cản, bây giờ còn chưa phải lúc giết Lưu Tú Cầm, anh lạnh lùng nói: "Đừng cho mình lý do ngụy biện nữa. Với sự ác độc của bà, trước tiên bà chắc chắn sẽ đồng ý với Lâm Thanh Đế trong việc bắt cóc Hy Hy rồi lại vì Lâm Thanh Đế không tin tưởng cho nên hắn ta mới cho bà uống thuốc độc, dù sao thì bà cũng có tiền lệ chạy trốn rồi! "
Ánh mắt Lưu Tú Cầm kinh hãi, Diệp Phàm nói không sai chút nào, bà ta còn nghi ngờ liệu lúc đó có phải Diệp Phàm cũng ở gần theo dõi hay không.
"Hừ!"
Diệp Phàm hừ lạnh một tiếng, xem ra anh đoán đúng rồi.
"Nói đi, nói tất cả kế hoạch của Lâm Thanh Đế ra, tôi sẽ tìm cách để giúp bà kéo dài mạng sống.”
Để được sống, Lưu Tú Cầm không dám giấu giếm, nói rõ tất tần tật, bao gồm việc tiết lộ cho lâm Thanh Đế biết chuyện tham gia hội nghị giao lưu giữa các doanh nghiệp của Hàn Tuyết.
“Uổng cho người làm mẹ, bà không xứng làm mẹ!”, Diệp Phàm cũng phẫn nộ, Lưu Tú Cầm lại dùng Hàn Tuyết làm mồi nhử, mục đích vẫn là để dụ anh ra rồi giết chết.
"Tôi không có tình nguyện mà, hắn ta lấy thuốc giải để ép tôi! Tôi không còn cách nào khác, hơn nữa tôi cũng nói rồi, tôi còn kêu hắn ta bảo đảm an toàn cho Hàn Tuyết...", Lưu Tú Cầm sợ hãi giải thích.
Diệp Phàm cười lạnh một tiếng, lấy điện thoại di động ra, hiện ra trên màn hình đang ghi âm: "Những thứ này, tôi sẽ cho Tiểu Tuyết nghe để giảm bớt sự hổ thẹn của cô ấy sau khi bà chết!”
Sắc mặt Lưu Tú Cầm thay đổi, bà ta mở miệng chửi rủa: "Chẳng phải cậu nói giúp tôi kéo dài mạng sống sao? Cậu không giữ chữ tín thì sẽ bị sét đánh, chết không tử tế…”