- Thần... Anh mau xem cái này.
Ngụy Long Thần liền nhìn sang laptop của vợ mình. Nguyên nhân dẫn đến chứng bệnh này của Ngạn Thụ Khôn là do cái chết của em gái hắn ta, vì quá shock nên đã tự nhốt mình trong phòng tối hai ngày, sau đó thì bị tai nạn xe, khi tỉnh lại thì lúc tỉnh lúc mơ, lúc thì nói mình là Wine lúc lại nói mình không phải Wine. Vì thế bác sĩ mới nói cho gia đình cậu ta biết là Ngạn Thụ Khôn mắc chứng bệnh đa nhân cách. Không chỉ vậy, anh ta còn có biểu hiện của chứng trầm cảm mức độ hai. Dường như khi anh ta nghe đến tên "Ngạn Duệ Hy" liền bị kích động. Nhưng mà anh ta tuyệt nhiên không hãm hại người vô tội.
- Ngạn Duệ Hy... Rốt cuộc còn sống hay đã chết?
- Anh cũng không biết. Nhưng mà... Hình như tuổi tác của Ngạn Duệ Hy cũng gần bằng tuổi của em. Hoặc dưới em một, hai tuổi.
- Ngạn Duệ Hy... Duệ Hy...
Ngụy Long Thần thấy cô cứ lầm bầm cái tên Duệ Hy này khiến cho anh có chút lo sợ. Anh liền nắm lấy bàn tay của cô, nói.
- Đừng lo lắng. Dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, anh vẫn sẽ ở bên cạnh em.
Tuệ Mộc mỉm cười ngọt ngào. Khi cô đang tiếp tục làm việc thì nhận được một cuộc gọi từ số máy của Trình Hải Hà, cô liền nở một nụ cười rồi nhấc máy.
- Alo... Hải Hà?
- [Xin lỗi, cô có phải là bạn của số máy này không ạ? Cô ấy hiện tại đang gặp tai nạn ở ngoại ô thành phố, tôi thấy điện thoại của cô ấy chỉ có số này của cô nên tôi gọi thử... Phiền cô đến bệnh viện tư nhân Tầm Trí nhé?]
- A... Được... Được... Tôi lập tức đến ngay.
Sau khi tắt máy, Tuệ Mộc liền nhanh chóng thu dọn đồ đạc, anh liền hỏi.
- Em sao vậy?
- Hải Hà gặp tai nạn, em ấy đang ở ngoại ô, bệnh viện Tầm Trí. Em phải đến đó ngay.
- Anh đưa em đi.
Và hiển nhiên Ngụy Long Thần và Tuệ Mộc đến bệnh viện Tầm Trí thì đã gặp được cô gái tốt bụng đã đưa Hải Hà vào bệnh viện. Sau khi Hải Hà được cấp cứu thì liền được đưa qua phòng hồi sức, cô có chút kinh ngạc không hiểu sao Hải Hà lại chạy đến ngoại ô làm gì? Còn nữa, sao lại bị tai nạn thế này?
- Thần, em vào xem cô ấy thế nào. Anh theo bác sĩ nha.
- Được.
Sau đó, Tuệ Mộc đi thẳng vào phòng của Trình Hải Hà đang nằm nghỉ, còn Ngụy Long Thần thì đi theo bác sĩ đến phòng của ông ta. Vị bác sĩ đó nhìn anh, rồi lên tiếng.
- Cậu có quan hệ gì với bệnh nhân?
- Cô ấy là em gái nuôi của vợ tôi. Tôi là anh rể nó.
- Thế bạn trai hay chồng của cô ấy đâu?
- Ý ông là gì?
Vị bác sĩ đó đưa cho Ngụy Long Thần một bản xét nghiệm, anh có chút nhíu mày nhìn vào. Trình Hải Hà sảy thai? Nhưng mà cô ấy chưa có chồng, đến bạn trai cũng chưa có mà? Sao lại mang thai được chứ?
Ngụy Long Thần liền đưa mắt nhìn vị bác sĩ đó, ông ấy tháo mắt kính ra, hai tay xoa xoa thái dương, nói.
- Thai nhi chỉ mới một tuần tuổi, chưa hết... Y tá còn báo lại là bộ phận sinh dục bị tổn thương nặng. Có thể.... Là cô ấy bị cưỡng hiếp, uất ức nên bị quẩn.
- Cưỡng hiếp?!
Sau đó, Ngụy Long Thần bước ra khỏi phòng của vị bác sĩ đó, anh liền lấy điện thoại gọi cho Hoàng Ảnh.
- [Tiên sinh?]
- Điều tra cho tôi một tuần này bác sĩ Trình, Trình Hải Hà gặp những việc gì.
- [Đã rõ!]
Ngụy Long Thần tắt máy rồi anh bước vào phòng hồi sức của Trình Hải Hà, cô gái ấy vẫn còn nằm yên ở trên giường, Tuệ Mộc thì ngồi bên cạnh. Lúc cô nhìn thấy Ngụy Long Thần đi vào liền hỏi.
- Bác sĩ nói sao?
Ngụy Long Thần liền nhanh chóng thuật lại những gì ông bác sĩ lúc nảy nói với mình. Tuệ Mộc nghe xong liền đưa tay lên che miệng, từ khi Tuệ Mộc gặp gỡ và quen biết Trình Hải Hà thì cô sớm đã xem cô gái này là em của mình. Bất chợt, Tuệ Mộc lại nhìn sang anh.
- Anh cho người điều tra chưa?
- Anh cho người đi làm rồi. Sẽ sớm có kết quả thôi.
Tuệ Mộc gật gật đầu, sau đó... Cô liền nói tiếp.
- Thần, anh giúp Hải Hà chuyển vào bệnh viện trung tâm đi. Dù sao ở đó chúng ta cũng dễ dàng chăm sóc hơn.
Ngụy Long Thần nghe lời vợ liền nhanh chân đi làm giấy chuyển viện, anh còn giao hẳn điện thoại của mình cho Tuệ Mộc. Nhưng anh chưa được bao lâu thì điện thoại liền reo lên, có hai từ "Hoàng Ảnh".
- [Tiên sinh, tôi đã điều tra được. Một tuần trước, bác sĩ Trình được Trình Hoài Minh đưa đi một buổi tiệc rượu, cô ấy bị ông ta ép uống đến say mềm... Cuối cùng, thì bị Trình Hoài Minh cưỡng hiếp]
- Cậu... Cậu nói cái gì? Ai... Ai cưỡng hiếp cô ấy?
- [Phu nhân? Là cô sao... A... Việc đó... ]
- Trình Hoài Minh cưỡng hiếp con gái của mình sao? Cậu... Cậu không điều tra sai chứ?
- [Phu nhân, tôi điều tra rất kĩ, chắc chắn là như vậy!]
- Được... Được rồi.
Dừng một chút, Tuệ Mộc nhìn sang Trình Hải Hà. Với tính cách của một người cha, thì không thể nào làm chuyện bất nhân này với con gái của mình được. Cô nhẩm lại, nếu như tính ra thì Hải Hà nhỏ hơn cô hai tuổi thì phải. Tuệ Mộc liền nói.
- Hoàng Ảnh, cậu có thể điều tra về Trình Hải Hà... Từ khi cô ấy còn bé, cho đến hiện tại hay không?
- [Được chứ. Phu nhân cần gì sao?]
- Không có gì. Tôi đang nghi ngờ thân phận của Trình Hải Hà không phải con gái Trình gia.
- [Phu nhân yên tâm, trưa ngày mai sẽ gửi đầy đủ cho cô]
- Cảm ơn cậu.
Sau đó, Tuệ Mộc tắt máy... Nếu như cô suy đoán không sai thì Trình Hải Hà này có thể... Chỉ là có thể sẽ là cô em gái được cho là đã chết của Ngạn Thụ Khôn. Sau đó, Tuệ Mộc chừng chờ... Không biết có nên gọi cho Liêu Dinh hay không. Nhưng sau đó, cô liền nhắn tin cho Liêu Dinh.
Mộc Mộc: [Dinh Ca, Hải Hà gặp chuyện rồi. Anh mau thu xếp về đây đi!]
Ba mươi giây sau....
Dinh Ca: [Anh về ngay]
Tuệ Mộc: "............" Đồ dại gái!