• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cuối cùng thì cái ngày này cũng đã tới, cái ngày mà Lạc Như Song được sinh ra đời với bao nhiêu lời chúc phúc. Hiển nhiên thì hôm nay còn là ngày Lạc Như Song được tròn hai mươi tuổi, cái độ tuổi đẹp nhất của một người con gái, nên mức độ hoành tráng cũng không nhỏ, thêm nữa… Hôm nay còn là ngày Lạc gia sẽ tuyên bố chuyện tình cảm của Lạc Như Song và Trình Đinh cơ mà, niềm vui nay còn nhân đôi, nên Lạc Thiết Vinh và Nhiếp Linh Vân cũng không tiếc tiền mà vun đi.

Còn Lạc Vô Song thì không quá mặn nồng với những bữa tiệc, nhưng vì hôm nay là ngày “trọng đại” nên từ rất sớm là Tiêu Tú Trân và Bạc Vi đã “xách” cô ngồi vào bàn trang điểm. Không chỉ vậy mà họ còn khoa trương hơn khi khóa cửa phòng lại, đến một con kiến hay một con muỗi cũng không bay lọt vào được, ở trước cửa phòng còn có một con “thú dữ” canh cửa nữa, nó chính là Đậu Đậu nhà ta đó.

Vũ Hàn và Tiêu Uẩn chỉ đưa mắt nhìn nhau, rồi lại chán nản nói:

- Nữ nhân đúng là rườm rà thật đó, còn anh nữa… Anh chờ được cũng tài thật đó.

Tiêu Uẩn chỉ liếc nhìn Vũ Hàn một cái, sau đó lại cười nói:

- Phải rồi, cậu cứ chờ đến cái ngày cậu có thể rước được Tiêu Tú Trân về nhà đi rồi cậu sẽ biết, chờ đợi người phụ nữ của mình không có gì là không thể.

Vũ Hàn thật sự không dám nghĩ đến, vì bình thường dù không phải kết hôn nhưng khoảng thời gian mà Tiêu Tú Trân chuẩn bị cho bản thân cũng đủ lâu rồi, nếu mà đến ngày kết hôn chắc cô ấy sẽ dậy từ lúc hai giờ sáng chuẩn bị quá. Nhưng mà nói đi thì phải nói lại, Tiêu Tú Trân cũng rất xinh xắn, chăm chút cho bản thân cũng không quá đáng, hơn nữa là cô ấy tự dùng tiền của mình nên cậu ta cũng không thể có ý kiến được.

Còn bây giờ ở trên phòng thì Lạc Vô Song đã được chuẩn bị xong rồi, Bạc Vi đưa mắt nhìn ngắm kiệt tác của tạo hóa mà phải trầm trồ, trên đời này sao lại có người con gái xinh đẹp như vậy chứ? Đã xinh đẹp mà còn tài giỏi nữa, đây không phải là ông trời quá thiên vị hay sao?

Đến lúc này thì Bạc Vi liền lấy từ trong hộp trang sức ra một cái trâm cài rồi cài lên cho cô, đây là trâm cài mà cô ấy chuẩn bị riêng cho cô, dù rằng ngày mai mới là sinh nhật của Lạc Vô Song, nhưng cô ấy vẫn vui vẻ nói:

- Vô Song, ngày mai chị có việc không thể chúc mừng sinh nhật em được. Nên hôm nay chị tặng quà trước, chúc Vô Song của chị càng lúc càng xinh đẹp, công việc thuận lợi, gia đình hạnh phúc, sớm sinh quý tử nha.

Lạc Vô Song nghe vậy cũng mỉm cười, tuy rằng cô đã hứa sẽ đưa Bạc Vi đến quan trường của Quân gia để cưỡi ngựa và ngắm Celine, tuy nhiên thì chị ấy rời khỏi học viện cũng đã được một tuần rồi, tuy vẫn còn thời gian nghỉ phép nhưng Bạc Vi muốn dành khoảng thời gian còn lại cho mẹ mình hơn. Nên ngày mai Bạc Vi sẽ khởi hành quay về quê nhà ở Lung Thành.

Còn Tiêu Tú Trân thì lại cầm lấy sợi dây chuyền mà Tiêu Uẩn đã tặng cho Lạc Vô Song vào hôm qua, nhẹ nhàng đeo lên cổ cho chị dâu, rồi lại nói:

- Chị dâu, em phải nói là chị xinh đẹp còn hơn thiên thần nữa. Làm sao bây giờ, em đổ chị mất rồi.

Lạc Vô Song nghe thấy cũng chỉ biết cười thôi chứ nói gì đây.

Sau đó thì hai người họ cũng đã mở cửa phòng và bước xuống nhà, Tiêu Uẩn vừa nhìn thấy vợ mình liền khẩn trương mà đứng dậy, tuy rằng hôm hôn lễ là anh đã biết cô dâu của anh rất xinh đẹp rồi, nhưng anh không ngờ cô lại còn có thể xinh đẹp hơn như thế nữa. Từ từ bước đến chỗ của cô, anh nhẹ nhàng nói:

- Bà xã, em rất đẹp.

- Vậy sao? Vậy giữa em và Phong Dữ Hi thì ai đẹp hơn?

- Vợ à!

Một câu nói đùa của Lạc Vô Song đã làm cho mọi người phải bật cười, sau đó thì Vũ Hàn cũng đưa Tiêu Tú Trân và Bạc Vi đến chỗ của cha mình, vì hôm nay ba người họ sẽ làm cái đuôi đi theo Vũ Thư Kiếm.

Còn Lạc Vô Song thì khoác tay Tiêu Uẩn đi cùng với Tiêu Thái Cẩn và Hồng Tú Vy, nhưng lúc này anh mới nhìn rõ được trang phục của cô, bất chợt anh lại nói:

- Bà xã, đột nhiên anh hối hận rồi, đáng lý ra không nên cho em ăn mặc quyến rũ như vậy mới đúng. Nước đi này anh lại đi sai rồi, cho anh đi lại đi.

- Có Tiêu tổng ở đây, thì còn ai dám nhìn ngó lung tung nữa chứ.

Tiêu Uẩn bị câu nói của Lạc Vô Song làm cho vui vẻ, hài lòng như một đứa con nít được cho kẹo.

Và rồi khi đó bọn họ cũng đã bắt đầu khởi hành đến hội trường diễn ra bữa tiệc sinh nhật, tuy rằng là Lạc gia, nhưng Lạc Vô Song vẫn thấy lần này rất khác… Chắc hẳn là vì những năm trước cô không có gia đình, cũng không có bạn bè bên cạnh nên rất cô đơn, còn lần này thì khác rồi… Cô không chỉ có gia đình, có bạn bè mà cô còn có Tiêu Uẩn nữa.

Chỉ như vậy thôi là cô đủ thấy mãn nguyện rồi.

Lạc gia, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng đối đầu với các người!

#Yu~

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK