Nằm trên giường, Lý Tiểu San cứ trằn trọc không ngủ được. Cuộc gọi lúc nãy là từ ba cô, ông ấy nói mẹ bất ngờ đổ bệnh nặng, tình trạng không được tốt mấy muốn cô về nhà chăm sóc cho bà ấy. Lý Tiểu San bán tin bán nghi, bởi vì họ biết cô đã dọn về Hứa gia ở, có khi nào là đang lập kế hoạch muốn cô rời khỏi Hứa Chính Phong hay không? Nhưng nếu là thật thì sẽ thế nào đây, mặc dù cô có xích mích với ba mẹ, nhưng họ là người sinh ra cô, nuôi lớn cô, cô không thể…
“ Làm sao vậy?” Anh vòng tay qua eo cô, kéo cô lại hỏi.
Lý Tiểu San xoay người, cô ôm lấy anh rồi lắc đầu:” Không sao đâu, em chỉ đang suy nghĩ vài chuyện thôi “.
Hứa Chính Phong xoa xoa đầu cô, anh hôn lên tóc Lý Tiểu San:” Trễ rồi, ngủ đi “.
“ Đừng để bản thân mệt “.
“ Em biết rồi, anh cũng ngủ đi, thời gian này anh là người vất vả nhiều mà “.
Chuyện về thăm mẹ, có lẽ cô không nên nói cho anh biết vậy. Hứa Chính Phong cũng mệt rồi, cô không muốn làm anh mệt thêm với những chuyện nhỏ cỏn con này.
…
Sáng hôm sau, đợi Hứa Chính Phong và con trai rời khỏi nhà, cô quyết định về nhà một chuyến. Cứ về trước đã, nếu như mẹ cô có chuyện gì thật cô sẽ hối hận đến cuối cuộc đời mất.
Bắt taxi về nhà, đứng trước Lý gia, cô hít thở thật sâu. Sauk hi mất trí nhớ rồi xảy ra mâu thuẫn với ba mẹ, cô ít khi về ngôi nhà rộng lớn này, những lúc về đây cũng chỉ là cãi nhau, không khí chẳng vui vẻ được chút nào cả.
Ba thấy cô trở về, ông chỉ cười rồi vỗ vai cô:” Mẹ con ở trên phòng, lên thăm bà ấy đi “.
“ Con biết rồi “ Lý Tiểu San đáp, cô đưa túi xách của mình cho giúp việc cầm rồi lên phòng ngủ ba mẹ. Mở cửa ra, cô bước vào, thấy bà đang nằm trên giường, vẻ mặt mệt mỏi không chút khí sắc nào, cô lo lắng đi đến, ngồi cạnh hỏi:” Mẹ, mẹ có sao không?”.
“ Tiểu San?” Bà mở mắt ra, thấy cô thì vươn tay ra, cô vội nắm lấy, sao trông mẹ khác quá, chỉ có mấy hôm thôi mà. Chẳng phải lúc ở nhà hàng bà vẫn còn khỏe lắm sao?
“ Mẹ, mẹ làm sao vậy?” Lý Tiểu San hỏi.
Mẹ Lý không đáp, cứ nhìn cô:” Tiểu San, còn ở lại mấy hôm được không?”.
“ Mẹ…” Lý Tiểu San nhìn bà, mẹ cô làm sao vậy chứ?
“ Mẹ muốn nhìn thấy con, được không? Chỉ mấy hôm thôi “ Bà nói tiếp, đang lạc mềm buộc chặt với cô đây mà.
Lý Tiểu San lưỡng lự, cô về đây không báo cho ai biết cả, tình trạng mẹ cô bây giờ lại thế này cô cũng không thể từ chối được gì.
Cô đành miễn cưỡng gật đầu, xem ra mẹ cô không khỏe thật, vẫn nên chiều ý bà một chút để bà khỏe lại.
Bà Lý như đạt được mục đích của mình, bà nhìn cô cười đầy gượng gạo.
Con gái, mẹ xin lỗi.
…
Ngồi xe về cũng đã thấm mệt, nói chuyện với mẹ một chút thì cô về lại căn phòng cũ của mình trước kia. Đồ đạc vẫn còn y nguyên, không hề mất đi hay thay đổi cái gì, cô ngã người xuống giường, khi ngủ dậy cô sẽ nhắn cho Hứa Chính Phong biết một tiếng vậy.
Đợi một lúc, ba mẹ Lý đi sang phòng cô, thấy Lý Tiểu San đã ngủ say, họ nhẹ nhàng cầm nắm cửa đóng lại, cũng âm thầm khóa trái cửa.
“ Để xem con gặp tên Hứa Chính Phong đó bằng cách nào “.
Ba Lý cầm điện thoại của cô trên tay, từ từ thả rơi xuống đất, đưa chân đạp lên chiếc điện thoại đó. Ông và bà sẽ làm mọi cách ngăn cản cô và Hứa Chính Phong đến với nhau, mặc cho con gái sẽ căm ghét mình, hận mình. Nhưng thằng nhóc đó không hề khiến ông bà tin tưởng một chút nào, ông không muốn con mình kết hôn với loại người đó.
…
Cô ngủ một mạch đến tận chiều, định đi tìm túi xách của mình, cô nhớ ra lúc vào nhà đưa cho giúp việc. Đến cửa, cô định mở ra thì không được, vặn mãi cũng không xong Lý Tiểu San mới nhận ra nó đã được khóa trái từ bên ngoài, không ổn rồi…
Đừng nói…
Cô đi đến cửa sổ, ba mẹ đã tính trước, họ cũng khóa chốt chỗ này. Bây giờ cô chỉ gói gọn trong căn phòng này của mình, ba mẹ muốn giam cô lại sao?
Lý Tiểu San chạy đến cửa, không ngừng dùng sức đập mạnh vào cửa rồi hét lớn:” Ba mẹ, mở cửa cho con “.
“ Mau mở cửa cho con “.
Nghe tiếng la của cô, ông bà Lý đi đến bên cửa, đứng ở ngoài nói vào:” Con đừng mơ ta sẽ mở cửa cho con “.
“ Không có chuyện con và Hứa Chính Phong đến với nhau đâu “ Mẹ Lý nói.
Cô ở bên trong nghe thấy giọng mẹ mình, bà lừa cô? Bà không phải không khỏe sao? Sao bây giờ lại…
“ Ba mẹ, hai người gạt con sao?” Lý Tiểu San sững sờ, cô không ngờ rằng họ…
“ Ba mẹ xin lỗi con “.
“ Nhưng hai cái thân già này chỉ muốn tốt cho con mà thôi, hãy ngoan ngoãn ở đó, ta và bà ấy sẽ tìm cho con một người chồng tốt hơn Hứa Chính Phong nhiều “.
“ Hãy quên cậu ta và đứa con trai đó của con đi “.
Danh Sách Chương: