• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hứa Chính Phong ngồi xuống, anh lấy khăn ướt kế bên lau chân cho cô, rất cẩn thận vì sợ làm cô đau. Sau khi lau sạch thì anh giúp cô khử trùng, bôi thuốc rồi dùng băng gạc quấn lại. Nhìn bàn chân bị thương của Lý Tiểu San anh bắt đầu đau lòng, tại sao anh không nghĩ đến việc cô trở về nhà ba mẹ ruột mình chứ?

“ Anh xin lỗi “ Hứa Chính Phong bảo.

Lý Tiểu San vò tóc anh:” Anh có lỗi gì đâu chứ, là do em, về nhà không báo cho anh và con biết, làm cả hai người lo lắng rồi sốt ruột đến như vậy “.

Hứa Chính Phong nhìn cô cười, anh cũng không biết làm sao. Ba mẹ cô năm lần bảy lượt ngăn cản liên tục, lần này là giam cầm cô ở nhà, nếu có lần sau liệu họ có đem cô đi giấu chỗ nào bí mật mà anh không hề hay biết không?

“ Hứa Chính Phong “ Cô gọi tên anh, bắt đầu nghiêm túc bất ngờ.

“ Hả?” Anh nhìn cô, cô làm sao thế? Hình như có gì đó muốn nói với anh phải không? Sao anh có cảm giác có cái gì đó rất lớn lao sắp ập đến vậy.

Cô cúi xuống hôn lên trán anh, nhẹ nhàng hỏi:” Liệu anh…”.

“ Có đồng ý kết hôn với Lý Tiểu San em không?”.

“ Hả?”.

Lý Tiểu San quay người, cô lục túi lấy giấy tờ quan trọng và cần thiết ra. Thật ra lúc cô trèo từ cửa sổ xuống định bỏ đi, nhưng đã nghĩ lại một chuyện quan trọng, nhanh chân lẻn vào căn phòng ba mẹ hay để giấy tờ quan trọng, cầm những thứ mình cần rồi rời đi.

Hứa Chính Phong nhìn cô, không ngờ chuyện này…

“ Anh có đồng ý không?”.

Hứa Chính Phong gật đầu, vui đến nổi không nói nên lời rồi.

“ Anh…anh đồng ý chứ “.

“ Chúng ta sẽ kết hôn, Tiểu San, anh yêu em “.

Lý Tiểu San cười trong hạnh phúc, cách duy nhất bây giờ chỉ là kết hôn với anh, đường đường chính chính làm vợ anh, làm con dâu Hứa gia. Nếu được cô sẽ sinh thêm cho Hứa Chính Luân một đứa em, chỉ nhiêu đó mới làm ba mẹ cô bỏ ý định ngăn cản cuộc hôn nhân này.

Hứa Chính Phong hạnh phúc dùi đầu vào lòng cô, anh đợi ngày này đã bảy năm qua rồi. Kiên trì mãi cuối cùng cũng có kết quả. Lý Tiểu San xoa đầu anh, ba mẹ, con gái bất hiếu, con xin lỗi. Nhưng con sẽ chứng minh cho hai người thấy rằng lựa chọn của con là đúng, Hứa Chính Phong đã thay đổi, anh sẽ mang lại hạnh phúc và bảo vê con một cách an toàn nhất.



Hai ngày sau.

Lý Tiểu San mở mắt ra, người bên cạnh đã không còn, Hứa Chính Phong có lẽ đã đi làm rồi. Cô ngồi lên, đưa tay dụi mắt, xong thấy gì đó sai sai, cúi xuống nhìn tay mình. Ngón áp út từ khi nào mà đã có một chiễ nhẫn kim cương được đeo vào, Lý Tiểu San tỉnh dậy, cô nhìn ngang nhìn dọc thấy hộp nhẫn và một tờ giấy được đặt trên bàn.

Cô đưa tay cầm lên đọc thử xem, là Hứa Chính Phong bày ra trò này đây mà.

[ Bà xã, buổi sáng vui vẻ. Đêm qua anh đã cầu hôn em lúc em đang ngủ, sao nào, tỉnh dậy có bất ngờ lắm không?

Lý Tiểu San, em có đồng ý lấy Hứa Chính Phong này làm chồng không? ]

Đọc đến đây Lý Tiểu San cười lớn, là cười trong hạnh phúc và ngập tràn niềm vui. Hứa Chính Phong ơi là Hứa Chính Phong, có ai như anh không?

“ Thật tình, ai lại đi cầu hôn lúc người ta đang ngủ chứ?”.

Thế đấy, đó chính là cách cô được người đàn ông mình cầu hôn và đeo nhẫn cho.



Một tuần sau.

Vết thương ở chân Lý Tiểu San cũng dần lành lại, hôm nay anh không thể chờ được nữa. Hồi hội, bấn loạn, cảm xúc khó tả nắm lấy tay Lý Tiểu San đến cục dân chính đăng ký kết hôn.

Khoảng khắc cả hai cùng nhau đóng dấu tay lên tờ giấy đăng ký, Hứa Chính Phong hạnh phúc và vui vẻ không ngừng, anh cứ cười nhìn cô, sau khi xong mọi thứ ra khỏi cục. Hứa Chính Phong không kiềm được nữa, anh ôm lấy cô lên xoay vòng xoay vòng.

Bây giờ anh chỉ muốn hét lên cho tất cả biết rằng:” Tôi kết hôn với Lý Tiểu San rồi, tôi kết hôn với cô ấy rồi “.

“ Chính Phong, bỏ em xuống, bỏ em xuống “ Cô vỗ vai anh, bị xoay như chong chóng cô cũng chóng mặt lắm chứ bộ.

“ Xin…xin lỗi em, anh vui quá “ Hứa Chính Phong ngớ ra kịp, anh bỏ cô xuống.

Anh đợi ngày này lâu lắm rồi nên bây giờ có phần hơi phấn kích, chỉ muốn hô lớn lên mà thôi.

Lý Tiểu San nắm lấy tay anh, nhón chân lên, hôn vào má anh một cái:” Ông xã “.

Hứa Chính Phong đơ người liền, anh nhìn cô,lấp ba lấp bấp:” Em mới gọi anh…là…là gì chứ?”.

“ Ông xã “ Cô thản nhiên nói lại.

Bơi trong hạnh phúc, hai chữ ông xã này khiến anh nghe cũng thấy cảm động, Hứa Chính Phong nói:” Anh muốn nghe nữa, em có thể gọi thêm một lần nữa không?”.

Lý Tiểu San nhéo mũi anh, rồi kéo Hứa Chính Phong lên trước từ bước đi, cô cười cười:” Ông xã “.

“ Theo em về nhà nào “.

Hứa Chính Phong đi theo cô, đáp lại:” Được “.

“ Anh theo em về, bà xã “.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK