Klein tạm ngừng lại một chút rồi viết tiếp:
[Bản chất của vấn đề giải quyết ma dược là tiêu hóa chứ không phải nắm giữ, có thể hiểu điều này một cách trực quan. Nắm giữ chính là coi sức mạnh ma dược làm công cụ bên ngoài, là con dã thú đã được thuần phục, mặc kệ nắm giữ tới mức thuần thục như nào, chúng nó vẫn không thể thật sự thuộc về chính mình, mối nguy hiểm bị cắn trả là rất lớn. Mà tiêu hóa thì là coi ma dược như một bộ phận của cơ thể, phân giải nó, dung hợp nó, hấp thu nó, biến thành một chỉnh thể thống nhất.
Về điều này thì tạm thời không còn nghi vấn gì. Mấu chốt là vì sao “đóng vai” lại có thể trợ giúp cho việc tiêu hóa?
Căn cứ trải nghiệm làm thầy bói ngày hôm nay, có hai suy đoán như sau, tuy vẫn cần chứng thực bước nữa:
Một, “đóng vai” dựa trên tên của ma dược có thể thay đổi trạng thái của thân thể, tâm trí và linh hồn, khiến chúng dần kề cận với tinh thần ngoan cố còn sót lại trong cốt lõi của ma dược, từ đó sinh ra cộng hưởng rồi dần đồng hóa, dần hấp thu từng chút một.
Hai, tinh thần ngoan cố còn sót lại trong cốt lõi của ma dược giống như máy chủ lưu trữ hệ thống tường lửa hoàn chỉnh. Nếu muốn xâm nhập, công phá và đánh tan nó, ắt phải tìm được bug, tìm được lỗ hổng, lấy được chìa khóa. Mà tên của ma dược chính là manh mối tương ứng, vì vậy có thể thông qua việc đóng vai để điều hòa thân thể, tâm trí và linh hồn, giả trang thành ‘người một nhà’, lừa gạt ‘bảo vệ’ để nghênh ngang bước vào. Ý tưởng này có vẻ tương tự với những gì Rossell Đại Đế miêu tả.
Bất kể suy đoán nào, trạng thái thân thể, tâm trí và linh hồn đều là yếu tố không thể bỏ qua, dù sao chúng là cầu nối duy nhất cho việc “đóng vai” và là sức mạnh của ma dược.]
Klein đặt bút máy xuống, đọc lại đoạn mình vừa viết, bỗng cảm thấy nên cảm ơn đế quốc tham ăn vì đã cung cấp giáo dục thi cử. Mặc kệ như nào, mặc kệ bản thân hắn không chọn ngành Vật lý hay Kỹ thuật, hắn vẫn có năng lực suy luận cơ bản, nếu không hắn chẳng tài nào trở thành anh hùng bàn phím, cũng không cách nào phân tích và suy đoán như vậy.
“Có lẽ đóng vai thực sự có hiệu quả, cụ thể như nào thì phải chờ quan sát đã.” Klein tổng kết một giai đoạn.
Ngay sau đó hắn viết vấn đề thứ hai:
[Một dòng miêu tả khiến người ta cảm thấy kỳ quái, đó là vì sao “Thầy Bói” càng bác học và càng chuyên nghiệp hơn về lĩnh vực thần bí học mà lại khuyết thiếu năng lực trực tiếp khắc chế địch? Không phải trở nên bác học và chuyên nghiệp sẽ khiến “Thầy Bói” mạnh hơn và có thể phát hiện biện pháp khắc chế địch sao?
Phân tích nguyên nhân như sau:
Loại thứ nhất, giống như tiểu thuyết mạng mà mình từng đọc, đó là thế giới mà mình xuyên không tới này giống như trò chơi, cho nên mỗi loại ‘nghề nghiệp’ đều phải có điểm đặc biệt riêng, lại khá cân bằng. Nhưng cho tới bây giờ chưa hề có phát hiện nào về dấu hiệu số hóa, cũng không có nhiệm vụ phải làm, nên tạm thời gác yếu tố này lại, khả năng rất thấp.
Loại thứ hai, quy tắc tầng đáy của thế giới này là cân bằng, Chúa Sáng Thế lấy cân bằng làm chính mà sáng tạo ra thế giới này.
Loại thứ ba, ma dược của Danh sách cùng cấp thì có cùng cấp độ năng lượng, đây là trạng thái tốt nhất mà người đi trước đã thăm dò và tổng kết ra. Vượt qua mức năng lượng này sẽ dễ sụp đổ và mất khống chế, còn dưới mức năng lượng này sẽ không cách nào sở hữu được sức mạnh phi phàm. Cho nên ở một mức năng lượng nhất định, mặt này mạnh hơn thì mặt khác sẽ yếu hơn.
Loại thứ tư, vạn vật đều có chung một cội nguồn, đều được phân hóa ra từ Chúa Sáng Thế, đều là một mảnh vỡ của Chúa Sáng Thế, mà ý nghĩa tiềm ẩn trong việc phải bổ sung lẫn nhau của chúng chính là đều có vấn đề riêng.
Hiện tại nghiêng về nguyên nhân thứ ba và thứ tư, nhưng nguyên nhân thứ tư thuộc về thần thoại chưa được kiểm chứng cho nên chỉ coi là tham khảo. Tạm thời coi loại thứ ba là nguyên nhân chính, thông qua học tập và những phát hiện sau này để chứng minh.]
Đến đây, Klein đã viết xong hai trang, nhưng hắn không ngừng lại mà tiếp tục đặt bút điều chỉnh tới vấn đề mới:
[Theo những gì học được hôm nay, “nghi thức đổi vận” của mình là một loại nghi thức ma pháp điển hình.
Những nghi thức ma pháp tương tự như thế được chia làm ba phần: Phần thứ nhất là phần cúng tế lấy lòng hoặc có thể nói là khiến cho tồn tại đối ứng có hứng thú. Phần thứ hai là câu niệm chú miêu tả cụ thể đối tượng mà mình khẩn cầu. Phần thứ ba là muốn nhận được phần trợ giúp thực tế như nào, thì cần dùng ngôn ngữ đối ứng và ký hiệu tượng trưng nhất định để thể hiện rõ điều ấy.
Phân tích “nghi thức đổi vận” từ xuất phát điểm này là có thể phát hiện một vấn đề rõ ràng, đó là không có phần thứ ba!
Có thể đặt món ăn chính, đi bốn bước ngược chiều kim đồng hồ tạo thành hình vuông, cũng có ghi rõ những lời khẩn cầu cần đọc, ví dụ như “Phúc Sinh Huyền Hoàng Tiên Tôn” các kiểu.
Nhưng bước tiếp theo chính là nhắm mắt chờ đợi, chứ không nói rõ mục đích của nghi thức này là đổi vận.
Nói cách khác, thứ đối ứng hoàn toàn không rõ “nghi thức đổi vận” này định cầu xin cái gì, chỉ có thể cho tùy ý... Tùy ý...
Đù! Cú lừa à! Bản “Tóm lược Phương thuật bí truyền thời Tần Hán” kia đúng là biểu hiện của sự lươn cmn lẹo rồi!
Chắc lúc ấy đầu mình bị úng nước nên mới thử...]
Klein dừng bút, hít thở thật sâu để khiến bản thân bình tĩnh lại.
Phù, hắn thở ra một hơi, tiếp tục viết:
[Suy xét một lần nữa xem, có nên thiết kế lại nghi thức này để nó trở nên hoàn chỉnh, mà mục đích của việc cầu khẩn là trở về Trái Đất, trở về với thế giới có cha mẹ thân thương bạn bè thân ái không.
Như vậy lại có một vấn đề nữa, rốt cuộc là tồn tại nào đã tùy ý cho? Hay còn ẩn chứa một mục đích sâu sắc hơn nữa?
Tiến thêm một bước nữa, có phải vị tồn tại mà câu niệm chú mô tả ở Trái Đất chỉ tới với vị tồn tại kia ở thế giới này là một không?
Nếu phải, thì hiệu quả khác biệt giữa nghi thức lần đầu tiên và lần thứ hai có thể giải thích do được tùy ý đưa cho. Nhưng hiệu quả của cả lần thứ hai và lần thứ ba là đều có thể tiến lên phía trên sương xám, đều có thể kết nối được với ‘Chính Nghĩa’ và ‘Người Treo Ngược’, gần như không có gì khác biệt. Vậy là thế nào?
Chờ tới chiều mai, khi nghi thức lần thứ tư có thể chứng minh tính ổn định và lặp lại, thì có nghĩa là hiệu quả đã cố định hóa, nghĩa là mục tiêu khẩn cầu còn có khâu gợi ý nào đó mà mình chưa biết. Nếu đã vậy, dù có thêm mô tả mới hay lời khẩn cầu mới thì cũng chưa chắc đã nhận được lời đáp lại một cách chính xác, thậm chí còn khiến nghi thức bị hỗn loạn, tạo ra hiệu quả không tốt.
Lần đầu tiên và lần thứ hai khác biệt, vậy chẳng lẽ khi mà đối tượng khẩn cầu của nghi thức chưa thay đổi, thì có đồng nghĩa với việc ở các thế giới khác nhau sẽ dẫn đến những lời đáp khác nhau không? Giống như dùng mối nối khác nhau...
Vậy phải thiết kế như nào để đạt được hiệu quả mà mình muốn?
Nếu cho rằng lần đầu tiên và lần thứ hai hướng tới những tồn tại khác nhau, thì đã có lời giải thích hoàn hảo cho mấy vấn đề trước. Nhưng tương tự vậy, lần thứ hai và lần thứ ba ổn định và không thay đổi thì sẽ có hàm ý rằng, mục tiêu khẩn cầu vẫn còn khâu gợi ý nào đó, và tạm thời không thể bắt tay thay đổi được.
Quan trọng là, rốt cuộc tồn tại mà mình cầu nguyện là ai, Thần ở nơi nào, tại sao không cho mình một ám chỉ hay dẫn dắt nào cả?
Thần ở sâu trong thế giới sương xám ấy à?
Ồ, liệu có thể coi Thần là một tồn tại đang ngủ say, một tồn tại tạo ra kích thích nhất định và thu hoạch được những phản hồi cố định không? Và ngoài đó ra thì chẳng can thiệp hay ảnh hưởng gì tới mình hết nữa?
Nếu thế, mình có thể thiết kế những nghi thức khác nhau để kích thích và nhận lại phản hồi để tổng kết ra quy luật, cuối cùng tìm được biện pháp chính xác để trở về.
Nhưng vấn đề là, nếu Thần không ngủ say thì những thăm dò ấy sẽ khiến chuyện đáng sợ xảy ra, rất là nguy hiểm.
Lần thử nghiệm đầu tiên ắt phải cẩn thận, thiết kế làm sao để tránh chọc giận người ta...
Đúng là hao tổn tâm trí mà, cần phải học tập thêm nữa.]
Klein thở dài kết luận.
Sau đó hắn lại ghi chép mấy việc linh tinh khác:
[Luôn có những âm thanh vô hình vang bên tai, rít gào Hornacis và, ừm, phát âm là Felagera hay Fergera nhỉ?
Hornacis là dãy núi vắt ngang Vương quốc Loen và Cộng hòa Intis, đỉnh cao nhất của nó phải tới hơn sáu ngàn mét.
Theo những gì cuốn bút ký gia tộc Antigonus ghi lại, vào Kỷ thứ Tư, nơi đó có Quốc gia Đêm Tối. Quốc gia Đêm Tối, Nữ Thần Đêm Tối, liệu có liên quan gì tới nhau không? Thân quen hay đối địch? Gia tộc Antigonus bị Giáo hội Nữ Thần Đêm Tối hủy diệt, liệu có phải là bởi vì quốc gia Đêm Tối đó?
Tiếng thì thầm mà mình nghe được là tới từ cuốn bút ký, đến từ tiếng gào thét của gia tộc Antigonus từ hơn một hai nghìn năm trước à?
Felagera, ừm, Fregela nghĩa là gì?
Vấn đề thú vị ở đây là, có thể để lại cuốn bút ký và Vật Phong Ấn 2-049 như vậy, chứng tỏ gia tộc Antigonus nắm giữ sức mạnh phi phàm khá là mạnh, vậy đường tắt Danh sách trong tay họ là cái nào? Hoàn chỉnh hay không hoàn chỉnh?
Chuyện phát hiện cuốn bút ký trong tay Riel Bieber có vẻ trùng hợp, nhưng lại không có dấu vết bị sắp xếp, thật sự là số mệnh đã ràng buộc sao?]
...
Những ý nghĩ nhanh chóng hiện lên dưới ngòi bút, Klein viết toàn bộ những gì mình gặp được và suy đoán của bản thân, cứ thế một lèo bốn tờ giấy, cả mặt trước mặt sau.
Xoẹt! Klein đột nhiên xé bốn tờ giấy này ra, đọc từ đầu tới cuối mấy lần, thi thoảng lại dùng bút máy khoanh tròn, khi thì viết thêm vài câu.
Thời gian nhanh chóng trôi đi, mặt trăng đỏ bị mây đen che khuất, Klein cầm đồng hồ bỏ túi trên bàn, ấn mở nhìn giờ.
Hắn đặt đồng hồ xuống rồi lấy một hộp diêm trong ngăn kéo ra, quẹt một cây diêm để sát bốn trang giấy kia.
Ngọn lửa màu cam nhanh chóng đốt cháy tờ giấy.
Klein bỏ bốn tờ giấy này vào trong thùng rác làm từ gỗ, nhìn tro tàn từ từ rơi xuống.
Hắn thả tay để mặc nó buông rơi. Khoảng mười giây thôi, tất cả đều cháy hết, chỉ còn tro tàn và vết cháy ở đáy thùng gỗ là minh chứng cho việc nó từng tồn tại.
Vì có nhật ký của Rossell Đại Đế nên Klein không dám để lại bất kỳ chứng cứ nào cho thấy hắn biết tiếng Trung——nếu để đám lão Neil phát hiện bốn tờ giấy vừa rồi thì khó mà giải thích.
Mà viết những vấn đề cơ mật như này thì dù có dùng tiếng Loen, tiếng Feysac cổ hay tiếng Hermes, Klein đều sợ kẻ nhìn mình chăm chú trong mộng kia sẽ giải đọc được nội dung. Cho nên hắn mới viết bằng tiếng Trung để điều chỉnh và tổng kết, chờ khi viết xong sẽ đốt giấy, không để lại dấu vết nào.
Mà vì không giữ lại nên hắn quyết định là sẽ tổng kết từng tuần một để tránh việc quên đi.
Nhìn tro rơi xuống hết, Klein rút một tờ giấy trắng ra, đầu trang viết:
[Thưa thầy kính mến,]
Hắn định viết thư hỏi phó giáo sư thâm niên Cohen Quentin xem ông ấy có tư liệu lịch sử nào liên quan tới ngọn núi cao nhất ở dãy Hornacis không.