Truyền Ưng ôm Cao Điển Tĩnh lướt qua vô số mái nhà, chẳng mấy chốc bọn họ đã đến ven Tây Hồ nổi tiếng thiên hạ, mặt trăng tròn vành vạnh treo trên bầu trời trong vắt, nước hồ tắm trong thứ ánh sáng vàng dịu, tiếng ve sầu râm ran, khắp nơi tràn ngập sức sống. Truyền Ưng buông Cao Điển Tĩnh xuống, tham lam hít thở không khí trong lành vào trong lồng ngực, trong lúc nhất thời cả hai người đều ngây ngẩn trước cảnh đêm đẹp mê người này. Cuối cùng vẫn là Truyền Ưng mở...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.