Kỳ Bích Thược nhìn vào hai mắt của Truyền Ưng, cảm nhận được tình cảm đong đầy trong mắt y thì nhẹ nhàng nói: “Truyền lang, quốc gia hưng thịnh hay diệt vong, dân thường cũng phải có trách nhiệm, với tư chất tuyệt thế của người, tại sao ngươi không đi theo chúng ta cùng nhau chóng lại kẻ địch, cứu vạn dân trong lửa nước.” Truyền Ưng giống như bị dội một gáo nước lạnh trong đầu, cảm giác nản lòng thoái chí ập vào trong lòng, y thản nhiên nói: “Truyền mỗ không có chí lớn như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.