Mục lục
Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lão đại, lão đại ! ”

Nàng đang ở trong Luyện Yêu hồ luyện tập huyễn kỹ, vừa ra ngoài đã nghe thấy tiếng Cao Lương bên ngoài gọi liên  tục. Nàng mở cửa ra, còn chưa kịp nói gì đã bị Cao Lương giữ chặt kéo đi.

“Làm sao vậy ? ” Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

“Đến đài giao đấu nhanh đi. Phong gia, Mạc gia và Long gia quyết đấu.” Cao Lương vội vàng trả lời.

“ Sao lại như vậy ??? ” Độc Cô Thiên Diệp vừa nghe, nhất thời cảm thấy sự việc nghiêm trọng.

“ Ta cũng không rõ. Ta và Tôn Khuê đang tu luyện trong tháp thì nghe có người nói Phong gia và Mạc gia còn có Long gia hẹn nhau tới đài giao đấu. Người của Phong gia, Mạc gia và Long gia đều chạy tới đó hết rồi. Ta nghe được tin thì để Tôn Khuê đi tới tràng giao đấu trước, ta trở về gọi ngươi. Phỏng chừng bây giờ đã giao đấu rồi. ” Cao Lương thở hồng hộc nói.

Nhìn thấy đường còn xa, Độc Cô Thiên Diệp nói: “ Không được, quá chậm. Tiểu Ngân ! ” Tiểu Ngân đi ra, hóa thành Ngân Lang.

“ Cao Lương, ta để Tiểu Ngân chở ta qua đó trước, ngươi cố gắng chạy tới đó.” Độc Cô Thiên Diệp ngồi trên lưng Tiểu Ngân, nói với Cao Lương, rồi cưỡi Tiểu Ngân chạy tới tràng giao đấu.

“Grao… Grao… Đánh nhau nha, lên!”

“Cố lến cố lên.” 

“Mẹ nó, ai đụng vào ta!”

“Đánh đi, đánh chết hắn !”

……

Độc Cô Thiên Diệp còn chưa tiến vào đài giao đấu đã nghe bên trong sôi trào một mảnh. Tiếng gào thét, tiếng cổ vũ, tiếng cố lên vang dội. Nàng vất vả lắm mới tiến vào được, nhìn thấy Đan Kinh Thiên và Dạ Thương Lan đang đứng, liền đi qua.

“Đại ca, Thương Lan.” Độc Cô Thiên Diệp rốt cuộc cũng đến được khán đài.

“Huynh đệ, ngươi đến rồi.” Đan Kinh Thiên nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp, lo lắng kéo nàng.

“Chuyện này là sao? Sao lại xảy ra như vậy?” Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

“Có người của Phong gia tới Kỳ Phong thành làm nhiệm vụ, biết sự tồn tại của ngươi, trở về nói lại cho gia chủ Phong gia biết. Bọn họ biết Mạc Phong tới từ Kỳ Phong thành nên ép hỏi hắn. Tử Khanh và và vài đệ tử Mạc gia thấy được, nên đánh nhau. ” Đan Kinh Thiên nói.

“ Sao Long gia lại tham gia ? ”

“Có người Long gia đi làm nhiệm vụ gặp phải Phong Dịch, hơn nữa còn hoàn thành nhiệm vụ trước, bị đả thương. Phong Dịch là đệ đệ của Phong Biên, trong gia tộc cũng có địa vị, trở về tụ tập đệ tử Phong gia tới đài giao đấu. Trùng hợp lại gặp nhau, lại là ba đại gia tộc, học viện không ngăn cản được, nên giao đấu.” Dạ Thương Lan nói, “ Ta và Kinh Thiên đều đại diện cho thế lực một phương, không thể dễ dàng tham gia, vậy phải làm sao mới tốt ? ”

Độc Cô Thiên Diệp nhìn đài giao đấu, vùa lúc nhìn thấy một đệ tử Long gia bị người Phong gia đá vào ngực, phun ra một ngụm máu, té xuống lôi đài, bị người trong gia tộc đỡ được.

“Ha ha, xem ra Mạc gia cùng Long gia các ngươi muốn so với Phong gia chúng ta. Ta khuyên các ngươi vẫn nên cút khỏi Bồ thành đi.” Đệ tử Phong gia kia cười to.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn dưới đài quyết đấu đã thấy vài đệ tử bị thương, có Mạc gia, cũng có Long gia. Ngay cả Long Tường cũng bị thương.

“Mạc Phong và Tử Khanh đâu?” Độc Cô Thiên Diệp nhìn lướt qua một vòng cũng không thấy họ.

“Mạc Phong hắn… hắn vừa mới bị thương nặng, Tử Khanh đã đưa hắn đi tìm dược sư.” Dạ Thương Lan nói.

Độc Cô Thiên Diệp vừa nghe, lập tức rời khỏi tràng giao đấu, chạy tới phòng y dược.

Trong phòng bệnh.

“ Dược sư, đệ ấy thế nào rồi ? ” Mạc Tử Khanh nhìn Mạc Phong trên giường bệnh, hỏi.

“ Haizz… Mạng hắn xem như là giữ lại được, nhưng gân mạch đứt đoạn, chỉ sợ sau này không thể tu luyện. ” Dược sư tiếc hận nói.

“ Cái gì ? ” Mạc Tử Khanh bị đả kích lui lại hai bước, không thể tin được.

“ Ngươi lặp lại một lần nữa ! ” Cửa phòng y dược bị đẩy ra, Độc Cô Thiên Diệp lạnh lùng  đứng cạnh cửa.

“ Bách Lý, ngươi đã đến rồi ! ” Mạc Tử Khanh như mất hết khí lực, nói: “ Mạc Phong đệ ấy… đệ ấy… ”

Độc Cô Thiên Diệp bước vào, nói: “ Ta nói ngươi lặp lại một lần nữa ! ”

“ Gân mạch của hắn bị đứt đoạn, chỉ sợ về sau không thể tu luyện. ” Dược su bị khí tức của Độc Cô Thiên Diệp dọa sợ, trán đổ mồ hôi lạnh, run rẩy nói, nói xong liền chạy một mạch ra khỏi phòng y dược.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn Mạc Phong cả người đầy máu nằm trên giường bệnh, trong mắt hiện lên tia lửa phẫn nộ.

Mạc Tử Khanh biết Độc Cô Thiên Diệp và Mạc Phong có quan hệ rất tốt, có thể hiểu được cảm thụ của nàng. hắn nhìn Độc Cô Thiên Diệp, tự trách nói: “ Ta không bảo vệ tốt đệ ấy, ta… ”

“ Tỷ tỷ, muội có thể trị cho Mạc Phong ca ca, tỷ cho muội ra ngoại đi. ” Giọng nói Tiểu Hỏa vang lên vội vàng.

“ Thật sao ? ” Độc Cô Thiên Diệp hỏi, thấy Tiểu Hỏa khẳng định liền nói với Mạc Tử Khanh: “ Ta có biện pháp cứu hắn, huynh canh giữ bên ngoài, đừng cho ai vào. ”

“ Muội có biện pháp ? ”

Độc Cô Thiên Diệp gật đầu: “ Nhớ kỹ, không cho ai bước vào, bất luận là ai. ”

Mạc Tử Khanh đi ra ngoài phòng bệnh, canh cửa.

Độc Cô Thiên Diệp gọi Tiểu Hỏa ra, hỏi: “ Tiểu Hỏa, muội có cách gì ? ”

“ Lần trước tỷ bị đánh gãy gân mạch, là phượng hoàng kim hỏa của muội và Đản Đản ca ca chữa giúp tỷ chữa khỏi. Hiện tại chỉ có thể dùng kim hỏa và giọt lệ Kim hoàng nối lại gân mạch cho huynh ấy. ” Tiểu Hỏa nói.

“ Nhưng kim hỏa cả muội thiêu hủy mọi thứ, Mạc Phong không có quan hệ khế ước với muội… ” Độc Cô Thiên Diệp lo lắng nói.

“Muội có biện pháp, tỷ yên tâm đi.” Tiểu Hỏa nói.

Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, lui sang một bên. Tiểu Hỏa đi tới trước giường Mạc Phong, phun ra một ngụm máu, sau đó hóa thành vô số giọt máu nhỏ, lan ra toàn thân  Mạc Phong. Những giọt máu thấm vào da Mạc Phong. Tiếp theo, Tiểu Hỏa phun ra một tia phượng hoàng kim hỏa, bao lấy thân thể Mạc Phong. Y phục và chăn đệm nháy mắt biến thành tro tàn.

“Bước đầu tiên đã hoàn thành, bây giờ chỉ cần đợi thôi.” Tiểu Hỏa hoàn thành mọi việc, sắc mặt tái nhợt, lung lay sắp đổ.

Độc Cô Thiên Diệp chạy nhanh tới đỡ nàng, ôm nàng lên ghế ngồi, đau lòng hỏi: “ Muội sao rồi ? ”

Tiểu Hỏa lắc đầu nói: “Muội không sao. Lấy bình ngọc cho muội.”

Độc Cô Thiên Diệp lấy bình ngọc trong nhẫn không gian ra, Tiểu Hỏa đặt lên bàn, khôi phục hình dạng tự về, sau đó bay tới miệng chai, nhỏ vào hai giọt nước mắt.

“ Tỷ tỷ, nửa giờ sau lửa sẽ tự tắt, đến lúc đó thì lau toàn than huynh ấy bằng cái này là được rồi. Muội dùng máu và nước mắt phượng hoàng, hiện tại phải trở về không gian huyễn thú nghỉ ngơi. ” Tiểu Hỏa nói xong, liền hóa thành bạch quang, tiến vào không gian huyễn thú.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn Mạc Phong bị phượng hoàng kim hỏa vây quanh, xoay người ra khỏi phòng bệnh

“ Thế nào rồi ? ” Mạc Tử Khanh nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp bước ra, vội vàng hỏi.

“ Đã không có gì đáng ngại, chờ nửa giờ sau huynh lấy nước trong bình ra lau toàn thân cho đệ ấy. ” Độc Cô Thiên Diệp đưa bình ngọc cho Mạc Tử Khanh: “Khi huynh vào thì chuẩn bị cho đệ ấy một bộ y phục. ”

Mạc Tử Khanh nhận bình ngọc, hỏi: “Đây là…?”

“Là gì thì bây giờ ta không thể nói cho huynh biết được, huynh chỉ cần biết trên thế gian này chỉ có hai giọt này là được.” Độc Cô Thiên Diệp trịnh trọng nói, sau đó sắc mặt trầm xuống, “ Huynh canh giữ ở đây, nhất định phải đảm bảo an toàn cho Mạc Phong. Bên phía đài giao đấu cứ giao cho ta. Phong gia bọn chúng muốn tìm ta, ta sẽ đi gặp bọn chúng. ”

Mạc Tử Khanh lắc đầu: “ Lần này Phong Biên cũng tới đây. Bây giờ hắn đã là Huyễn Vương cấp 1. Muội ở đây đi, ta qua bên đó. ”

“Bây giờ huynh có thể đánh thắng hắn sao?” Độc Cô Thiên Diệp hỏi, “Ta có Thần thú, huynh yên tâm.” Độc Cô Thiên Diệp nói xong liền đi, đi hai bước thì quay lại hỏi: “ Không phải Mạc Phong có Thần thú sao? Ai làm đệ ấy bị thương ? ”

“ Phong Tuyết. Không biết khi nào thì Phong gia cho Phong Tuyết một Thần thú. ” Mạc Tử Khanh nói, “ Ta nghĩ là bọn họ biết Mạc Phong có thể luyện chế được đan dược cực phẩm, cho nên Phong gia mới… ”

“ Ta đã biết. ” Độc Cô Thiên Diệp xoay người rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK