Mục lục
Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Phanh ——" tiếng nổ mạnh vang vọng tứ phương.

"Oanh —— "

Bom nổ sụp chân núi, cả ngọn núi ầm ầm sập xuống.

Chỉ vẻn vẹn thời gian 2 phút, cấm địa bị hủy hoại chỉ trong chốc lát. Biến hóa trong phút chốc này làm cho tất cả mọi người bên ngoài cấm địa ngây dại.

Giản Phong Hành phản ứng lại trước nhất, nhìn người ngạo nghễ đứng thẳng kia quát to: "Tặc tử phương nào, dám hủy tông môn ta? ! Người đâu, bắt nàng!"

Lúc này Độc Cô Thiên Diệp đã tháo mặt nạ của mình xuống, dùng tướng mạo sẵn có đối diện, cho nên cũng không có ai liên hệ nàng và nàng trong đội tuần tra, chỉ cho là người từ bên ngoài xông vào.

Khuôn mặt tuyệt mỹ, dáng người thướt tha, tay áo bay bay trong không trung làm cho không ít thị vệ thất thần, nhìn không chớp mắt, thế cho nên Giản Phong Hành quát lớn cũng không kéo bọn họ về.

"Các ngươi còn đứng ngốc ở đó làm cái gì? !" Giản Phong Hành thấy không ai hành động, quát bọn họ.

Lúc này thị vệ mới bị Giản Phong Hành rống trở về, nhanh chóng xông lên muốn bắt Độc Cô Thiên Diệp.

Bị nhiều người vây quanh như vậy, Độc Cô Thiên Diệp cũng không bối rối, vận khởi bộ pháp Phiêu Miểu, vọt đến bên người một đám thị vệ, một cước đạp bọn họ xuống. Theo thực lực tăng lên, giờ bộ pháp Phiêu Miểu của nàng nàng đã đề cao rất nhiều, đã đạt tới mức có thể thuấn di.

Một cước một người, thị vệ xông lên bị nàng đạp xuống hết rất nhanh. Giản Phong Hành nhìn những người bị đá xuống, mắng phế vật, sau đó tự mình bay lên đánh với Độc Cô Thiên Diệp, hai tay đồng thời ngưng tụ linh lực, công kích Độc Cô Thiên Diệp.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn thấy hành động của Giản Phong Hành, cũng sử xuất thần kỹ, hai luồng linh lực chạm vào nhau trong không trung, phát ra tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc. Hai người Giản Phong Hành và Độc Cô Thiên Diệp đều bị nổ mạnh đánh vào phải rút lui vài trăm mét.

Giản Phong Hành nghĩ Độc Cô Thiên Diệp đá thị vệ xuống là mưu lợi, cho nên cho rằng thực lực của nàng cũng không mạnh, nhưng là không nghĩ tới thực lực của nàng không sai biệt mình lắm, thân mình lộn hai vòng trong không trung mới ổn định, ánh mắt nhìn Độc Cô Thiên Diệp có hơi kinh ngạc, nói: "Ngươi do ai phái tới ? Vì sao muốn hủy cấm địa của ta?"

"Ngươi hỏi thì ta phải nói cho ngươi sao? Ngươi cho rằng ta ngốc hay là ngươi ngốc?" Độc Cô Thiên Diệp hèn mọn nhìn Giản Phong Hành. Những người này ngồi lâu trên địa vị cao, đều cảm thấy người khác phải ngoan ngoãn nghe lời mình, xem mọi chuyện đều chắc hẳn phải vậy !

"Hừ, mặc kệ là ai phái ngươi đến, hôm nay ngươi đều phải để mạng của ngươi ở tại chỗ này. Các ngươi lên cho ta!" Giản Phong Hành phất phất tay với người phía dưới, tất cả thị vệ cùng nhau xông lên .

Tuy rằng quần công người khác không phải việc cao thủ nên làm, nhưng tình huống hiện tại đã không thể cố kỵ chuyện này. Giờ cấm địa bị hủy chắc chắn Ngu Hành sẽ truy cứu trách nhiệm, cả Tông môn Luyện khí sư đều không thể trốn thoát. Nếu ngay cả người hủy diệt cấm địa cũng không bắt được, vậy hắn không cần chờ Ngu Hành tới định tội mình, tự vẫn chấm dứt trước đi!

Độc Cô Thiên Diệp gọi Linh Hồ và tất cả linh thú ra, vây quanh mình, sau đó lấy truyền tống trận Hạ Hầu Thuần cho mình ra định hướng, lợi dụng linh thú tranh thủ thời gian cho mình, chuẩn bị tốt truyền tống trận.

Giản Phong Hành nhìn thấy Linh Hồ, hai mắt sung huyết. Đây đều là Ngu Hành nhốt ở trong đây mài mòn ý chí bọn nó, chuẩn bị sau này cho người khế ước, giờ bị Độc Cô Thiên Diệp lấy ra hết, kết cục Tông môn Luyện khí sư đã không cần đoán !

"Đi lên bắt nàng!" Giản Phong Hành quát thị vệ và những người nghe thấy chạy tới.

Độc Cô Thiên Diệp để linh thú xây một đạo tường vây bảo vệ truyền tống trận, nhìn một chút cuối cùng của trận pháp hoàn thành, nàng từng bước nhảy tới bên trong trận pháp. Lúc xoay người nhìn về phía Giản Phong Hành, lơ đãng thấy được Giản Ước Chi ở trên đỉnh núi xa xa quan vọng nơi này. Ánh mắt hắn nhìn mình giống như nhận ra mình, không kịp nhìn kỹ, trận pháp đã khởi động, đảo mắt biến mất khỏi cấm địa. Trước khi biến mất còn thu linh thú tác chiến bên ngoài về.

Các thị vệ đang tác chiến với linh thú, đột nhiên đối thủ biến mất, không ít người không khống chế được linh lực, đánh trúng người một nhà, toàn bộ trường hợp hỏng bét.

Giản Ước Chi đứng ôm một con hổ nhỏ như linh thú đứng trên núi xa xa quan vọng cấm địa bị hủy hoại trong chốc lát, một bàn tay vuốt ve lưng con hổ nhỏ, nói: "Bạch Hổ, chúng ta cũng nên rời khỏi..."

"Đi đâu?" Con hổ nhỏ mở miệng hỏi.

Giản Ước Chi nhìn nơi Độc Cô Thiên Diệp biến mất, thì thào trả lời: "Đi theo bước chân của nàng... Đi thực hiện trách nhiệm của chúng ta... Đi thôi, Bạch Hổ..."

Lại nhìn Giản Phong Hành đang hổn hển, Giản Ước Chi lấy một truyền tống trận ra định hướng...

Sau núi Tông môn Luyện đan sư, Hạ Hầu Thuần và Hạ Hầu Thanh Đế đang thương nghị cái gì, đột nhiên nhìn thấy trên đỉnh núi lần lượt có hai tia sáng trắng xẹt qua.

"Cha? !" Hạ Hầu Thanh Đế nhìn ánh sáng trắng trên đỉnh núi, vui sướng hô.

Hạ Hầu Thuần cũng hơi kích động, nói: "Hẳn là tiểu chủ đã trở lại! Chúng ta đi xem!"

Khi hai người đi lên quả nhiên thấy một Độc Cô Thiên Diệp ói rối tinh rối mù và một Giản Ước Chi đã ói sắp ngất xỉu.[rin: hai người này có tường người nhà nè]

"Sư phụ, đúng là ngài đã trở lại!" Hạ Hầu Thanh Đế nhìn thay61 Độc Cô Thiên Diệp, hưng phấn chạy qua.

Độc Cô Thiên Diệp cảm thấy đồ mình ăn ba ngày trước cũng bị ói ra mới tốt một chút, ôm đầu hơi đần độn, nhìn Hạ Hầu Thanh Đế, nói: "Cuối cùng cũng đến."

Hạ Hầu Thanh Đế đưa nước tới cho Độc Cô Thiên Diệp, chờ nàng đỡ hơn mới nói: "Sư phó, ngài lấy Kim Linh Châu ?"

Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, thấy Giản Ước Chi được Hạ Hầu Thuần đỡ tới, kinh ngạc nói: "Ước Chi, sao ngươi cũng đến đây?"

Giản Ước Chi nhìn nhìn Độc Cô Thiên Diệp, nói câu: "Hóa ra muội lớn lên thế này, thật là đẹp mắt!" Sau đó hoa lệ ngất xỉu.

"Tiểu chủ, này..." Hạ Hầu Thuần nhìn Độc Cô Thiên Diệp, giữ chặt Giản Ước Chi đổ xuống.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn Giản Ước Chi, nói: "Đưa hắn đi viện chúng ta ở lần trước đi, chờ ta nghỉ ngơi một chút lại nói tình huống hiện tại cho các ngươi."

Hạ Hầu Thuần và Hạ Hầu Thanh Đế gật gật đầu, một người đỡ Độc Cô Thiên Diệp, một người kéo Giản Ước Chi hôn mê, trở về viện lần trước.

Độc Cô Thiên Diệp ăn đan dược, nghỉ ngơi một chút. Hạ Hầu Thuần và Hạ Hầu Thanh Đế luôn luôn tại chờ nàng bên ngoài. Vừa nãy xem giọng điệu của nàng, tình hình hiện tại hẳn là không tính quá xấu!

"Kẽo kẹt..."

Cửa phòng Độc Cô Thiên Diệp mở ra, Hạ Hầu Thuần và Hạ Hầu Thanh Đế đã đi tới, nàng mang theo hai người đến đại sảnh.

"Sư phụ, ngài không sao chứ?" Hạ Hầu Thanh Đế nhìn mặt Độc Cô Thiên Diệp còn hơi tái nhợt thân thiết hỏi.

Độc Cô Thiên Diệp lắc đầu, nói: "Ta không sao. Lần trước việc bảo các ngươi việc đã làm thế nào ?"

Hạ Hầu Thuần đứng dậy hành lễ với Độc Cô Thiên Diệp, trả lời nói: "Truyền thừa Thần Nông đỉnh đã sao chép xong rồi, lúc chép lại chỉ có ba người chúng ta, không để cho người khác biết. Mặt khác ta cho Luyện đan sư Tông môn luôn luôn không ngừng luyện chế đan dược hồi phục linh lực và chữa thương ngài nói, giờ đã chuẩn bị rất nhiều, đều thu ở trong này ."

Hạ Hầu Thuần lấy vài cái nhẫn không gian ra đưa cho Độc Cô Thiên Diệp. Nàng lấy lại đây kiểm tra rồi một chút, đều là nhẫn không gian siêu lớn, bên trong mỗi một cái đều để đầy chai đan dược. Thu hồi nhẫn, nói: "Cư nhiên có nhiều như vậy! Cảm ơn Hạ Hầu tông chủ." Sau đó nàng lấy nhẫn ra, giao cho Hạ Hầu Thuần: "Dược liệu lần trước đưa cho ngươi hẳn là không nhiều lắm , hiện tại ta lại đưa cho ngươi một đám dược liệu, ngươi để bọn họ tiếp tục luyện chế."

Lần trước lúc Độc Cô Thiên Diệp rời đi giao hắn mấy cái nhẫn, bên trong đều là tràn đầy dược liệu. Có số dược liệu này, Hạ Hầu Thuần không cần đi ra ngoài thu mua, giảm xuống khả năng chuyện này bị Ngu Hành phát tính. Hắn nhận nhẫn, nói: "Giờ ta đi phát dược liệu xuống."

"Không vội." Độc Cô Thiên Diệp đem Hạ Hầu Thuần gọi lại, nói, "Giờ ta có chuyện thương lượng với ngươi một chút."

Hạ Hầu Thuần ngồi trở lại ghế dựa của mình, nói: "Mời tiểu chủ nói."

Độc Cô Thiên Diệp nói quá trình mình lấy Kim Linh Châu cho hai người nghe, rồi nói: "Ta từ Tông môn Luyện khí sư lại đây, cho dù bọn Giản Phong Hành không phát hiện được, cuối cùng cũng không tránh khỏi Ngu Hành biết. Cho nên tình cảnh hiện tại của Tông môn Luyện đan sư phi thường nguy hiểm. Đây đều là ta mang đến cho các ngươi."

Trong lòng Độc Cô Thiên Diệp rất áy náy. Nếu không phải mình, có lẽ Tông môn Luyện đan sư còn có thể bảo trì thái độ trung lập.

"Tiểu chủ không cần lo lắng, cho dù chống lại Ngu Hành, Tông môn Luyện đan sư ta cũng sẽ không sợ! Cho dù liều mạng trăm vạn năm cơ nghiệp này, chúng ta cũng nhất định bảo vệ ngài an toàn!" Hạ Hầu Thuần nói.

Độc Cô Thiên Diệp không nghĩ tới Hạ Hầu Thuần sẽ nói như vậy, im lặng trong chốc lát mới nói: "Đây là cơ nghiệp chủ nhân Thần Nông đỉnh lưu lại, ta không thể để cho nó vì ta bị hủy hoại trong chốc lát. Ta có một đề nghị, các ngươi tham khảo một chút. Hẳn các ngươi là biết Cửu Thiên Huyền Giới, nếu cho các ngươi chuyển tới đó, thế nào?"

Hạ Hầu Thuần và Hạ Hầu Thanh Đế nhìn thoáng qua nhau, nói: "Tiểu chủ, chuyện này..."

"Các ngươi không muốn sao?" Độc Cô Thiên Diệp thấy bọn họ chần chờ, hỏi.

Hạ Hầu Thuần lắc đầu, nói: "Không phải chúng ta không vui, mà là căn bản chúng ta đi không được."

"Vì sao?"

"Sư phụ, Cửu Thiên Huyền Giới là không gian tư hữu của chí tôn đại nhân, không phải ai cũng có thể đi. Hơn nữa chúng ta là chuyển cả Tông môn đi qua, không có chí tôn đại nhân đồng ý đi không được. Chí tôn đại nhân là không sẽ đồng ý." Hạ Hầu Thanh Đế trả lời nói.

"Vì sao?" Độc Cô Thiên Diệp tiếp tục hỏi.

"Lần trước còn có người muốn đi Cửu Thiên Huyền Giới, kết quả ngay cả mặt chí tôn đại nhân còn nhìn thấy, đã bị từ chối . Chúng ta đi không đi tới được Cửu Thiên Huyền Giới, tự nhiên càng tìm không thấy chí tôn đại nhân." Hạ Hầu Thanh Đế nói.

Độc Cô Thiên Diệp còn tưởng rằng là vấn đề gì lớn, cười cười, nói: "Chuyện này thì dễ. Ta nói một chút cho Tiêu là được rồi." Nói xong nàng rót linh lực vào vòng tay tử ngọc.

"Tiểu Diệp nhi, nhớ ta ?" Bóng dáng Tử Tiêu lại xuất hiện ở trước mặt Độc Cô Thiên Diệp, nhìn thấy nàng, không đứng đắn nói.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn nhìn, phía sau hắn sắp xếp một loạt đại quân, nói vậy bây giờ còn là đang trên chiến trường, hỏi: "Hiện tại tìm chàng tiện không?"

"Tiểu Diệp nhi tìm ta, lúc nào cũng tiện." Tử Tiêu nói.

"Không đứng đắn! Ta nói cho chàng chút chuyện." Độc Cô Thiên Diệp trừng mắt nhìn Tử Tiêu một cái, "Ta nghĩ chuyển Tông môn Luyện đan sư đến Cửu Thiên Huyền Giới."

" Nàng làm chủ là được rồi." Tử Tiêu nói, sau đó thở dài, nói: "Tuy rằng rất muốn mới hảo hảo nhìn nàng, nhưng là con ruồi bọ Ngu Hành chết tiệt kia đến đây, tiểu Diệp nhi, ta đi gặp gặp hắn trước. Thiệt nhiều năm không có động thủ với hắn, tiểu Diệp nhi phải nhớ ta nga!"

" Chàng đi trước đi. Cẩn thận!" Độc Cô Thiên Diệp nói xong, thu vòng tay tử ngọc, nhìn hai người Hạ Hầu Thuần và Hạ Hầu Thanh Đế còn chìm trong câu: " Nàng làm chủ là được rồi!" Khiếp sợ không thể tự thoát ra được...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK