Mục lục
Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Lão đại!"

"Lão đại!"

"Huynh đệ!"

Tất cả mọi người kích động hô tên Bách Lý Tà, vây quanh đến bên người nàng.

Tiểu Cửu và Tiểu Ngân vừa thấy Độc Cô Thiên Diệp đến, nhảy từ trên bàn xuống chạy vào lòng nàng, mắt thấy Tiểu Ngân sắp cướp được, Tiểu Cửu dùng một cước đạp Tiểu Ngân sang một bên, nhảy tới trong lòng Độc Cô Thiên Diệp, chiếm lấy ôm ấp của lòng Độc Cô Thiên Diệp. Mà Tiểu Ngân ở bên này bị Tiểu Hỏa bắt vào tay, dùng sức ôm chặt.

"Tiểu Ngân, ngươi có nhớ ta hay không?" Tiểu Hỏa ôm Tiểu Ngân ghé vào tai hỏi.

"Ngươi là ai, cư nhiên dám tập kích tiểu hầu gia của Thương Khung đế quốc ta." Lục hoàng tử thấy mọi người không để ý tới hắn, lại lên tiếng chất vấn.

"Ngu ngốc." Tiểu Hỏa khinh bỉ nhìn hắn một cái, quay lại chơi đùa cùng Tiểu Ngân.

Độc Cô Thiên Diệp liếc mắt nhìn lục hoàng tử một cái, đồng ý nói: "Quả nhiên đầu óc có vấn đề."

"Ngươi lớn mật ! Cư nhiên dám nói biểu ca ta là ngu ngốc." Thương Phi hét lớn một tiếng.

"Vốn chính là vậy nha ! Bọn họ đều gọi ta lão đại rồi, ta đương nhiên là tuyển thủ của đế quốc Mạc Nhĩ Tư. Sao nào, ngươi muốn đánh nhau với ta ?" Độc Cô Thiên Diệp ném cho Thương Phi môt câu định xoay người rời đi.

"Hừ, người ngươi đánh đường đường là tiểu hầu gia, ngươi muốn đi là đi được sao ?”

Thương Phi oán hận nói: "Đường ca, ngươi cần phải làm chủ cho ta !"

"Ha ha, ngươi cảm thấy đường ca của ngươi có thể ngăn được chúng ta sao ?" Độc Cô Thiên Diệp cười nói, sau đó hung hăng trừng mắt liếc nhìn Thương Phi một cái nói: "Ngươi không phải nói muốn Tang Vũ làm tiểu thiếp cho ngươi sao ?"

"Này tiện nhân, ta cho nàng làm tiểu thiếp của ta là đã tiện nghi cho nàng rồi. Đến lúc đó chờ huynh đệ của ta đều hưởng qua, ta sẽ thưởng nàng cho mấy tên khất cái, ha ha.

"Tang Vũ, thù của mình thì tự mình báo. Đừng quên, những người khác là tuyển thủ tỉ thí, còn hắn không phải." Độc Cô Thiên Diệp sâu kín nói.

Đúng rồi ! Thương Phi không phải tuyển thủ, cho dù đánh hắn cũng sẽ không bị hủy bỏ tư cách. Còn những tuyển thủ của hai đế quốc kia lại không dám động thủ với mình, nếu vậy thì bọn họ liền bị phạm quy.

"Muốn cô nãi nãi làm tiểu thiếp của ngươi, trước hết ngươi nên về chui vào trong bụng mẹ đẻ lại lần rồi hẵn nói sau.” Tang Vũ nói xong, chạy đến bên người Thương Phi, hung hăng đánh hắn. Hắn không học vấn không nghề nghiệp như thế nào địch được Tang Vũ cuồng đánh, chỉ lát sau đã hôn mê bất tỉnh.

Trong lúc đó Thương Khung đế quốc có người muốn tiến lên, đều bị lục hoàng tử ngăn lại. Hắn không thể làm cho những người này mất đi tư cách thi đấu, người nhà và quốc gia trong tức khắc phải chọn một, hắn quyết đoán chọn cái thứ hai.

"Hy vọng các ngươi sẽ không vì chuyện ngày hôm nay mà hối hận." Lục hoàng tử lạnh lùng nói.

"Ta cũng cho rằng như vậy." Độc Cô Thiên Diệp nói, sau đó quay sang Tang Vũ gọi: "Tốt lắm, Tang Vũ, chúng ta cần phải trở về. Lão nhân muốn gặp chúng ta ."

"Hừ, tiện nghi ngươi ." Tang Vũ lại đạp Thương Phi mấy đá, mới trở lại đội ngũ.

"Chúng ta về đi." Độc Cô Thiên Diệp nói xong xoay người rời đi.

"Ta gọi là Lâm Phong. Không biết ta có thể biết tên của ngươi?" Đội trưởng của đế quốc Cách Thụy vào lúc Độc Cô Thiên Diệp đi ngang qua hắn mở miệng hỏi.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn hắn một cái, tiếp tục đi ra ngoài, nói: "Bách Lý Tà."

"Bách Lý Tà ?" Lâm Phong nhìn bóng dáng Độc Cô Thiên Diệp, lẩm bẩm nói: "Người này nhìn như vậy nhưng là một kình địch nha !"

"Các ngươi đưa tiểu hầu gia trở về." Lục hoàng tử quay lại nói với hai người, sau đó đi tới bên người Lâm Phong, nói: "Tứ hoàng tử, chúng ta đi thôi."

"Lục hoàng tử, ngươi có từng nghe qua cái tên Bách Lý Tà ?" Lâm Phong hỏi.

"Hai năm nay ta luôn tập trung chuẩn bị cho trận đấu, không có nghe qua tên này. Không biết đế quốc Mạc Nhĩ Tư từ khi nào lại xuất hiện một người như vậy, ngay cả mấy người Mạc Tử Khanh đều ẩn ẩn coi hắn làm chủ, sai đâu đánh đó." Lục hoàng tử nói.

"Ta cũng thấy vậy. Xem ra chúng ta đã xem nhẹ kình địch này nha. Khả năng hắn tham gia tỉ thí lần này sẽ là chuyện xấu đối với chúng ta." Lâm Phong nói.

"Hắn lợi hại như thế nào thì cũng chỉ là một người mà thôi. Tỷ thí cũng không phải dựa vào một người là có thể thắng." Lục hoàng tử không cho là đúng nói, "Nhưng là, chuyện hôm nay •••••• "

Ở bên này, đám người Độc Cô Thiên Diệp đi về khu nghỉ ngơi.

"Lão đại, cuối cùng ngươi cũng đến đây. Làm ta lo lắng muốn chết ." Tang Vũ ôm Độc Cô Thiên Diệp, kích động nói.

"Được rồi, tại gặp một chút chuyện. Không phải ta đã trở lại đấy thôi. Chúng ta nhanh chút trở về đi." Độc Cô Thiên Diệp bất đắc dĩ giữ chặt đầu Tang Vũ nói.

"Tốt tốt, ngươi trở về, mọi người khẳng định kích động buổi tối ngủ không yên!" Tần Hạo nói.

Trở lại khu nghỉ ngơi, Độc Cô Thiên Diệp thấy được điều kiện của khu dừng chân, cái gì cũng không nói, trực tiếp đi tìm Tạ Bình.

"Tạ gia gia, ta đã trở về." Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Ngươi cái tên vô lại, còn biết trở về nữa à." Tạ Bình nhìn Độc Cô Thiên Diệp đến, nhảy dựng lên từ ghế dựa, đi đến trước mặt Độc Cô Thiên Diệp, vỗ hai cái trên đầu nàng.

"Ha ha, ta không phải là vẫn bình an đến hay sao, ngươi không cần lo lắng nữa !” Độc Cô Thiên Diệp cười hì hì nói.

"Ai nói ta lo lắng cho ngươi ?" Tạ Bình bĩu môi liếc mắt nhìn Độc Cô Thiên Diệp một cái, lại trở về ghế dựa của hắn.

"Lúc ta trở về đúng lúc gặp tuyển thủ của đế quốc Thương Khung và đế quốc Cách Thụy. Bọn họ có vẻ rất mạnh.” Độc Cô Thiên Diệp chính mình tìm cái ghế ngồi xuống.

"Ngươi đã gặp qua ?"

"Là như thế này….." Độc Cô Thiên Diệp nói một lượt sự tình nảy sinh lúc nãy cho Tạ Bình nghe.

Tạ Bình nghe xong, lại liếc mắt nhìn Độc Cô Thiên Diệp một cái, nói: "Ngươi cũng thật đủ cuồng , vừa đến đã đánh Tiểu hầu gia của người ta."

"Khi dễ người của ta, ta quản hắn là ai chứ !" Độc Cô Thiên Diệp tùy ý nói. Không thể không biết mình đánh người ta tiểu hầu gia là kiện nhiều chuyện.

"Ha ha ha, tốt! Tốt!" Tạ Bình cười to ba tiếng, "Ngày mai là ngày diễn ra vòng đấu loại của trận đấu, bây giờ ta sẽ giảng một chút về thực lực của Tam quốc cho ngươi. Đế quốc Thương Khung •••••• "

"Ngươi chính là khế ước thú mới của tỷ tỷ phải không ? Cửu vĩ hồ, không nghĩ tới tỷ tỷ cư nhiên ngay cả cửu vĩ hồ cũng thu. Sau này ngươi đi theo chúng ta quậy phá đi." Tiểu Hỏa ôm Tiểu Cửu đến trước mặt nói.

"A, chắc ngươi là khế ước bản mạng của chủ nhân! Ta gọi là Tiểu Cửu, sau này thỉnh chiếu cố nhiều hơn a!" Tiểu Cửu nịnh nọt nói với Tiểu Hỏa.

"Ừ, yên tâm đi, sau này có cái chuyện tốt gì nhất định không thể thiếu các ngươi . Ai dám khi dễ tỷ tỷ, chúng ta cùng nhau đánh chết hắn nha !" Tiểu Hỏa làm bộ dáng của một đại tỷ, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo, đáng yêu nói không nên lời.

"Xuy ~ khinh bỉ !" Tiểu Ngân ở trên vai Tiểu Hỏa, cho hai người bọn họ một tia xem thường.

Tiểu Hỏa hất Tiểu Ngân xuống dưới, nói: "Sao ngươi lại thăng cấp chậm như vậy , ta đã cấp 8 , mà ngươi vẫn còn ở cấp 4 ?"

"A a a a! Thương thiên a đại địa a, ngươi cư nhiên cao hơn ta 4 cấp, ô ô, ta không muốn sống nữa !" Tiểu Ngân bắt đầu gào khan.

"Dọa người !" Tiểu Cửu khinh bỉ xem thường nhìn Tiểu Ngân.

"Mạc Phong ca ca !" Tiểu Hỏa nhìn thấy xa xa có người đang đi đến, vẫy tay gọi.

Mạc Phong đang thảo luận về tri thức luyện đan với Hạ Liên, bỗng nhiên nghe được có người kêu mình, nhìn qua thì thấy một tiểu hài tử tầm mười tuổi đang chạy về phía mình.

"Ngươi là ?" Mạc Phong không xác định hỏi.

"Mạc Phong ca ca xấu, vậy mà không biết ta ." Tiểu Hỏa bĩu môi nói.

"Ngươi là Tiểu Hỏa ?" Mạc Phong kinh ngạc hỏi. Không nghĩ tới mấy tháng không thấy, Tiểu Hỏa đã trưởng thành nhiều như vậy !

"Đúng rồi đúng rồi !" Tiểu hỏa gật gật đầu nói.

Mạc Phong kích động một phen ôm lấy Tiểu Hỏa, nói: "Tiểu Hỏa, ngươi tỉnh ? Tiểu Hỏa, ngươi rốt cục cũng tỉnh!"

"Nha! Mạc Phong ca ca, ngươi choáng váng sao ?" Tiểu hỏa cười hớ hớ nói.

"Tiểu hỏa, sự tình lần trước ta vẫn chưa nói cám ơn với ngươi. Cảm ơn đã cứu ta !" Mạc Phong nói.

"Ngươi là Mạc Phong ca ca nha, ta đương nhiên phải cứu ngươi rồi." Tiểu Hỏa nhảy từ trong lòng Mạc Phong ra, hì hì nói.

"Ngươi trưởng thành không ít nga !"

"Hừ hừ, đó là đương nhiên !"

"Mạc Phong, vị này là ?" Nãy giờ bị xem nhẹ một bên Hạ Liên hỏi.

"Đây là Tiểu Hỏa, là muội muội của ta." Mạc Phong nói, cũng không nói gì về chuyện Tiểu Hỏa là huyễn thú. "Đây là Hạ Liên, là bằng hữu của ca ca."

"Hạ Liên ca ca hảo." Tiểu hỏa ngoan ngoãn hô.

"Tiểu Hỏa hảo."

"Tiểu Hỏa, tỷ tỷ đâu ?"

"Nàng ở trong phòng của Tạ lão đầu."

Tiểu Hỏa vừa mới nói xong, thì Độc Cô Thiên Diệp mở cửa đi ra .

"Mạc Phong, Hạ Liên." Độc Cô Thiên Diệp nhìn thấy bọn họ thì gọi.

"Tỷ."

"Lão sư."

"Những người khác đâu ?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

"Bọn họ đều ở trong phòng." Mạc Phong nói.

"Đi, chúng ta đi xem bọn họ." Độc Cô Thiên Diệp dắt Tiểu Hỏa, "Ngày mai là ngày bắt đầu trận đấu , chúng ta đi xem bọn hắn hiện tại thế nào."

***

Ngày 7 bầu trời xanh thẳm như vừa được tẩy rửa qua.

Đế đô Philadelphia của đế quốc Thương Khung hôm nay phá lệ náo nhiệt, nhất là thành tây tứ đại đế quốc tỷ thí phá lệ hấp dẫn sự chú ý mọi người.

Sân tỉ thí ngoài trời nằm ở phía tây vùng ngoại thành của đế đô philadelphia, chia thành khu chiến đấu, khu luyện dược, khu luyện khí, khu thuần thú, trong đó khu chiến đấu và khu thuần thú chiếm diện tích khá lớn. Bên trong khu chiến đấu dựng 10 lôi đài, từng cái lôi đài dài trăm mét, hai hai gian lại cách xa nhau 100 thước. Từng cái lôi đài đều là dùng hoa đồi lôi nham xây dựng mà thành, cứng rắn mà hoa lệ.

Bên cạnh khu chiến đấu là khu dược sư tỷ thí và khu luyện khí sư tỷ thí. Hai khu tỷ thí này so với khu chiến đâu mà nói, ít người tham gia lại nhỏ, một khu tỷ thí này so với một cái lôi đài của khu chiến đấu còn nhỏ hơn.

Xa thêm một chút là khu thuần thú. Khu thuần thú đại khái lớn bằng nửa khu chiến đấu, phía trong sân dung mấy chục cái lồng sắt siêu lớn, bên trong lồng sắt là những huyễn thú chưa thuần hóa. Có điều từng cái lồng sắt đều dùng miếng vải đen che lại, làm cho người ta không nhìn thấy huyễn thú bên trong.

Bốn nơi tỷ thí tương ứng bên cạnh đều có khu nghỉ ngơi, cung tỷ thí đệ tử cùng mang đội lão sư nghỉ ngơi cập quan khán tỷ thí. Bởi vì thời gian còn chưa tới, tại khu nghỉ ngơi khu có không có một bóng người.

Bốn phía ở sân tỷ thí những khán đài có thể chứa được trên vạn người. Tuy rằng sân tỷ thí cách nội thành khá xa nhưng trên khán đài đã có không ít người chờ đợi xem.

Đương nhiên, những loại tỷ thí này, không phải người bình thường có thể đi đến xem. Có thể tới nơi này xem tỷ thí , không chỗ nào không phải là các đại biểu của các thế lực của đế quốc Thương Khung, hoặc là các thành chủ của các thành lớn hoặc là người đại diện của các gia tộc. Người lớn tuổi là vội tới đế quốc Thương Khung chống đỡ, người nhỏ tuổi đến mở mang kiến thức đại khai nhãn giới.

Mặt khác còn có một khán đài đặc biệt, khu vực này nhìn cũng giống những khu vực khác không sai biệt lắm, nhưng nhìn kỹ lại sẽ phát hiện nơi này ghế dựa đều là làm từ gỗ đàn hương, hơn nữa còn là loại đàn hương hơn ngàn năm. Trên ghế còn thả nhuyễn điếm*, ngồi xuống mềm mại phi thường.

*Nhuyễn điếm: đệm mềm

Khu vực này chủ yếu chuẩn bị dành cho đại biểu hoàng thất của Tứ quốc. Từng đế quốc trừ bỏ đệ tử cùng lão sư, những người khác đều là người của hoàng thất làm đại biểu, đến xem tỷ thí đồng thời cũng là làm chứng cho kết quả của cuộc tỷ thí..

Đúng 8 giờ, tuyển thủ tứ quốc từ bốn cửa vào tiến vào sân tỷ thí, nhân viên công tác dẫn dắt xuống dưới đến khu chiến đấu vào khu nghỉ ngơi ngồi xuống. Các quốc gia tuyển thủ xa xa tướng vọng, nhất thời lau ra xuy xuy hỏa hoa.

Tuyển thủ của đế quốc Thương Khung nghỉ ngơi ở sân tỷ thí phía Bắc. Đế quốc Mạc Nhĩ Tư có khu nghỉ ngơi ở phía Tây, Đế quốc Cách Thụy ở phía Nam, đế quốc Nhĩ Bỉ Tư thì ở phía Đông.

Độc Cô Thiên Diệp đi theo phía sau lão nhân, mới vừa ở trên ghế ngồi xuống lập tức cảm nhận được một đạo ánh mắt mang theo hận ý mãnh liệt từ khu nghỉ ngơi của đế quốc Thương Khung phóng tới. Nàng quay đầu xem qua, nhìn đến là một nam tử mặc trường bào màu đen, gầy yếu mà mặt tái nhợt, gò má thì cao cao xương xương, toát lên cả người bá đạo âm ngoan.

Nàng ngẫm nghĩ, đây hẳn là thiên tài trẻ tuổi của Mã gia – Thương Cẩn, người mà Tạ gia gia có nói qua, 24 tuổi cấp 6 huyễn vương, nghe nói sắp đột phá cấp 7 huyễn vương .

Thương Cẩn nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp nhìn qua, môi khẽ nhúc nhích, không tiếng động nói câu: "Chịu chết đi!"

Độc Cô Thiên Diệp cười cười, không tiếng động nói câu: "Phụng bồi !" Sau đó quay đầu không nhìn hắn.

"Đường ca, ngươi thấy tên Bách Lý Tà này là người như thế nào ?"

Lục hoàng tử đế quốc Thương Khung Thương Duệ nhìn đến một màn không tiếng động này, thấp giọng hỏi Thương Cẩn.

"Là một kình địch." Thương Cẩn lạnh lùng nói câu rồi nhắm mắt tu luyện. Thương Duệ thấy Thương Cẩn không hề để ý tới mình, biết biểu ca mình là một kẻ cuồng tu luyện, lại lần nữa nhìn thoáng qua hướng chỗ ngồi của Độc Cô Thiên Diệp, cũng không nói từ nào nữa.

Nhìn thấy tuyển thủ tỷ thí vào vị trí, người trên khán đài đều khe khẽ nói nhỏ. Tràng nội nhất thời náo nhiệt đứng lên. Chỉ chốc lát sau, bên sân có thông đạo đặc biệt mở ra, mọi người an tĩnh lại, đứng dậy nhìn người đang chậm rãi tiến vào sân.

Thông đạo này chuẩn bị dành riêng cho sứ giả của các quốc gia.

Độc Cô Thiên Diệp giương mắt nhìn lên, đi tuốt đàng trước mặt hẳn là bệ hạ Thương Khung của đế quốc Thương Khung. Thoại nhìn bộ dáng của hắn tầm 40 tuổi, mặc chương hiển tôn quý màu vàng cẩm bào, một đôi ưng mâu bắn ra ánh sáng lợi hại.

Quy củ của Thương Khung đế quốc, sau khi bệ hạ kế nhiệm mặc kệ trước kia gọi là gì, đều phải cải danh thành Thương Khung.

Sau hoàng đế Thương Khung là các hoàng tử. Đầu tiên là đại hoàng tử của đế quốc Cách Thụy - Lâm Vũ Trạch. Bộ dáng của Lâm Vũ Trạch không phải đặc biệt xuất chúng, nhưng vẻ mặt ôn hòa thủy chung lộ vẻ mỉm cười, làm cho người ta cảm giác một loại tao nhã. Nhưng Độc Cô Thiên Diệp sâu sắc thấy rõ ở dưới đáy mắt hắn một tia lạnh như băng không dễ phát hiện.

Bên cạnh Lâm Vũ Trạch là tứ hoàng tử Mạc Nhĩ Tư đế quốc A Thuỵ Tư cùng với hoàng tử của đế quốc Nhĩ Bỉ Tư hoàng tử Bỉ Diệp.

Tiếp theo là hoàng tử hoàng nữ của Thương Khung đế quốc, Độc Cô Thiên Diệp đếm một chút, có mười mấy người. Bởi vì nữ tử một mình bài danh, cho nên cho dù Thương Duệ sắp xếp vị thứ sáu, phía trước đã có rất nhiều tỷ tỷ.

Đi ở phía sau cùng là các sứ thần của các quốc gia khác, ngoài quan viên của Thương Khung đế quốc còn có đại biểu của các thế lực lớn.

Thương Khung mang theo mọi người đi đến khu nghỉ ngơi, sau đó xua tay ý bảo mọi người ngồi xuống. Sau khi mọi người ngồi xuống, hắn đi về phía trước, nói: "Hoan nghênh các vị tới tham gia hoặc xem trận tỷ thí 20 năm một lần của tứ đại đế quốc. Năm nay đế quốc Thương Khung ta có thể gánh vác lần tỷ thí này, làm bệ hạ đế quốc Thương Khung, ta cảm thấy phi thường vinh hạnh. Ta tin tưởng các ngươi cũng là như thế. Ta sẽ không nói nhiều, lúc này, ta chúc các vị lấy được thành tích cao!"

Thanh âm hắn cũng không lớn, nhưng làm cho trên vạn người xem nghe được rành mạch, có thể thấy được huyễn lực của cũng không thấp.

Sau khi nói xong Thương Khung trở lại hắn chỗ ngồi của hắn. Sau đó một trung niên nam tử đi lên phía trước, nói: "Ta sẽ nói sơ qua về quy tắc tỷ thí. Tỷ thí chia làm tỷ thí chiến đấu, tỷ thí luyện dược, tỷ thí luyện khí, và tỷ thí thuần thú sư. Có ba vòng chia thành sơ thí, thi vòng hai và chung kết. Tỷ thí Thuần thú sư bởi vì phương thức đặc biệt, cho nên mỗi ngày đều có thể đến tỷ thí ở sân thuần hóa huyễn thú, ở toàn bộ trận đấu một ngày cuối cùng, lấy tuyển thủ thuần hóa được huyễn thú cao cấp nhất để định ra kết quả. Ba vòng tỷ thí cụ thể phương thức tỷ thí như thế nào thì từng giám khảo ở các khu sẽ nói cho các ngươi. Tốt lắm, bây giờ xin mời các luyện đan sư, luyện khí sư, thuần thú sư đến ba sân tỷ thí khác.”

Luyện đan sư, luyện khí sư, thuần thú sư của tứ quốc nghe được kia nam tử nói, đứng dậy đi theo lão sư đến khu tỷ thí của mình.

Lúc đám người Mạc Phong rời đi đều không tự chủ được nhìn về phía Độc Cô Thiên Diệp. Cảm nhận được bọn họ khẩn trương, Độc Cô Thiên Diệp cười nói: "Làm như bình thường như vậy là tốt rồi, không cần bị bên ngoài quấy nhiễu. Cố lên !"

"Chúng ta nhất định dốc toàn lực ứng phó !" Có người nói.

"Ừ, ta tin tưởng các ngươi ! Đi thôi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK