Mục lục
Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Thánh tử điện hạ!"

"Ám các các chủ thế nhưng lại là thánh tử điện hạ!"

"Sao có thể chứ?"

"Không phải nói Ám các các chủ Tử Tiêu là người âm ngoan thủ lạt, hỉ nộ vô thường, thị huyết sao? Sao có thể là thánh tử điện hạ tao nhã của chúng ta chứ!"

Người của Thần điện lập tức bùng nổ, nếu nói lúc nãy biết Phong Giản là Thất Nguyệt là kinh ngạc thì bây giờ chuyện Vân Cẩm là Tử Tiêu là chấn kinh.

Sắc mặt của Thần Tinh Tông không thể đen hơn được nữa. Ngay cả Linh cũng có chút không thể tin được.

"Tốt, tốt, tốt!" Thần Tinh Tông nhìn Tử Tiêu, nói, "Thật ra ta bồi dưỡng đều là sói!"

Độc Cô Thiên Diệp nhìn người bay đến cạnh mình, còn đang tự trách mình lúc ở cuộc tỷ thí giữa tứ đại Đế quốc tỷ thí lần đầu tiên nhìn thấy Vân Cẩm, hắn lại nháy mắt với mình, hóa ra hắn chính là cái tên vô lại kia!

"Sao, sợ ngây người rồi hả? Có phải nhận ra bộ dạng rất đẹp đúng không?" Tử Tiêu nhìn Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Ngươi không mang mặt nạ sao?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

"Không." Tử Tiêu nói, "Nàng cho là ngàn mặt ai cũng có sao."

"Vậy sao ngươi lại có hai bộ dáng?"

"Biến hình quả."

"Biến hình quả?"

"Đúng vậy. Nếu nàng có hứng thú nghiên cứu thì lát nữa sẽ cho nàng vài quả, bây giờ không phải nàng nên chuyên chú đối phó địch nhân trước mặt sao?" Tử Tiêu buồn cười nhìn Độc Cô Thiên Diệp.

"Không sai, các ngươi thật không sai." Từ này giờ Linh vị vẫn trầm mặc nhìn mọi chuyện chợt lên tiếng.

"Lão phù thủy, không sai gì vậy?" Thất Nguyệt cũng bay đến cạnh Độc Cô Thiên Diệp, hỏi Linh vị.

Lúc này Giáng Vực đã hoàn thành nhiệm vụ, về tới bên cạnh Độc Cô Thiên Diệp. Người của Thần điện bị hoàng thạch tinh quái mê hoặc, bây giờ Giáng Vực đã giải trừ, dần dần thanh tỉnh lại. Nghĩ tới Thần điện làm mọi chuyện với mình, mọi người đều phẫn nộ không thôi.

"Lúc nãy ta còn lo lắng Về nhi chưa ăn được sát nữ trước khi thiên tượng xảy ra nên không thể hoàn thành tiến hóa, không ngờ tới các ngươi tìm nhiều tế phẩm tới đây. Nói tới đây ta còn muốn cảm tạ các ngươi thật tốt." Linh vị cười nói. Nàng vẫy vẫy tay với Hoạt Về để nó tới bên người.

"Ngao ngao ngao ngao ngao ngao, ta thích nhất là ăn thịt người!" Hoạt Về trở lại trên tế đàn, nói với Linh vị.

"Được, lập tức cho ngươi ăn." Linh Vị vuốt ve lông của Hoạt Về nói. Động tác tao nhã nhưng việc làm lại tà ác.

"Các ngươi đã biết hết, ta cũng sẽ không phủ nhận. Hôm nay các ngươi ai cũng đừng mong sống mà rời đi, để Về nhi ăn một chút đến kỳ thành thục. Ta đã ở cảnh giới kính bình một trăm năm, chỉ cần Về nhi đến kỳ thành thục, ta lập tức có thể đột phá bình cảnh. Vì thế ta đã chuẩn bị kế hoạch này 50 năm, hôm nay các ngươi ai cũng đừng nghĩ phá hư chuyện tốt của ta!"

"Ngươi được xưng là Thần giả, là đại biểu của quang minh, chỉ vì tư lợi của bản thân ngươi mà làm cho cả Huyền Nguyệt đại lục chôn cùng!" Thất Nguyệt căm phẫn nói, "Ám các tồn tại chính là vì đối phó lão phù thủy ngươi!"

"Thất Nguyệt, hùng đồ chí lớn của chúng ta không cần nói với người khác." Tử Tiêu nói.

"Ngươi cho rằng chỉ bằng vài cái tiểu oa nhi các ngươi có thể ngăn cản ta sao?" Linh vị cười nhạo, "Các ngươi không biết Hoạt về nên mới như vậy!"

Vẻ mặt của Độc Cô Thiên Diệp ngưng trọng, nàng biết Hoạt Về lợi hại, tuy rằng Lưu Vân nói Tiểu Bạch Cầu có thể khắc chế Hoạt Về, nhưng ngay cả bản thân nó cũng không biết mình có thể làm gì, không thể ôm hy vọng gì. Nếu mọi người liên hợp lại cũng không thể khắc chế vậy thì đại lục này xong rồi! Thậm chí không còn ai sống sót!

"Quên đi, Về nhi lợi hại các ngươi sẽ được biết ngay bây giờ. Hiện tại cứ từ từ." Linh vị nói, "Giết những ai xông tới cho ta."

Người của Thần điện nghe lời nói của Linh vị, khiến mọi người muốn phản kháng nhưng thân thể lại không tự chủ được xông lên, đánh nhau với người của Ám các.

Nhưng không phải tất cả ai cũng như vậy, thậm chí có người đối phó với người của Thần điện. Những người đó đều là người của Ám các trong thần điệ, dẫn đầu là người đã được ăn đan dược của Độc Cô Thiên Diệp.

Người của Ám các cũng đánh tới, huyễn lực so với huyễn lực, đối kháng với người của Thần điện, vì người của bọn họ còn nhiều sát thủ, lại càng hiểu được giết người như thế nào, cho nên dù người của Thần điện nhiều nhưng cũng không chiếm được ưu thế. Tất cả người trên lưng Thanh Loan đều xuống dưới, gia nhập vào cuộc chiến.

Độc Cô Thiên Diệp gọi khế ước thú, mấy người Mạc Chấn Đình lên, 3 siêu thần thú, 4 thần thú, bảy huyễn tôn và một huyễn hoàng cao cấp, lập tức đã làm cuộc chiến không cân bằng.

"Hèn chi ngươi dám đối đầu với Thần điện, hóa ra ngươi còn có sự trợ giúp như vậy." Linh vị có chút ngoài ý muốn, không ngờ tới Độc Cô Thiên Diệp có thể lập tức tìm nhiều huyễn tôn như thế.

Thất Nguyệt đặt chiếc lá lên miệng thổi một cái, chỉ chốc lát sau, bốn huyễn tôn bay tới từ trên biển. Đó đều là huyễn tôn của Ám các! Bọn họ đến đây liền đứng cùng với mấy người Mạc Trì, đối kháng với người của Thần điện.

"Các ngươi nghĩ đến chỉ có các ngươi mới có con bài chưa lật sao?" Thần Tinh Tông nói, bay đến không trung, tam đại điện chủ lần lượt đi tới bên cạnh hắn. Mặt khác có bốn bóng dáng bay ra từ mật đạo của tế đàn, đều là huyễn tôn cao cấp!

Hai bên nhìn thấy nhau liền trực tiếp hợp lại. Trước đây muốn nhìn thấy một huyễn tôn đều rất khó, thế nhưng bây giờ lại có mười mấy huyễn tôn, trận đấu này không thể nói là không đồ sộ.

Độc Cô Thiên Diệp chiến đấu với trưởng lão điện chủ, Tử Tiêu luôn luôn chiến đấu không xa chỗ nàng.

"Oanh —— "

"Ba —— "

Phòng ốc trong Thánh Hải thành một gian lại một gian bị phá hủy, rất nhanh cả tòa thành liền biến thành phế tích, nhưng không ai để ý tới.

Linh vị nhìn người đang giao chiến, nói: "Về nhi, hấp đi, tất cả đều là của ngươi."

Hoạt Về cười to, điên cuồng hấp huyễn lực ở trong không khí. Hồng mao trên người nó nhìn bằng mắt thường có thể thấy được tốc độ tăng trưởng rất nhanh.

"Ngao ngao..." Hoạt về thét dài.

"Giao tranh đi!" Linh vị kích động nhìn hiện trường hỗn loạn, "Càng loạn càng tốt. Ha ha!"

Cuối cùng mặt trời đã hoàn toàn bị che khuất, trời đất lâm vào một mảnh tối đen, chiến đấu cũng bị áp bức đến ngừng lại.

"A!" Trong bóng tối có người hét to một tiếng, dường như rất thống khổ. Tiếp theo tiếng quát tháo không ngừng vang lên, gần như là mọi người đều bị tập kích.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy?" Vì nhìn không thấy nên mọi người mới càng khủng hoảng.

"Hấp đi, Về nhi, dùng sức hấp đi. Thừa dịp thiên tượng, hấp đi." Giọng nói của Linh vị vang lên, giọng nói vẫn ngọt nhưng lại khiến người ta cảm thấy cực kỳ kinh hãi.

Có người dùng huyễn lực ngưng ra cây đuốc để chiếu sáng một vùng bóng tối, nhìn thấy rất nhiều thây khô! Với lại tất cả đều là người của Thần điện.

"A ——" mọi người đều bị cảnh tượng trước mắt dọa cho hoảng sợ. Đây là lực lượng gì vậy, có thể làm cho một người đang sống sờ sờ biến thành một thây khô!

"Là, là Hoạt Về!" Có người chỉ vào Hoạt Về đang không ngừng biến hóa nói.

Hoạt Về hút huyễn lực và tinh khí của những người này, không ngừng trưởng thành. Lúc này thây khô nằm đầy trên mặt đất, lúc bị Hoạt Về hút, Đăng tinh thảo trong cơ thể bị hút khô đầu tiên.

Mặc dù những người đã từng ăn qua giải dược Đăng tinh thảo và chưa từng ăn nó, tuy khó chịu nhưng vẫn cảm thấy sinh mệnh và huyễn lực của mình đang không ngừng xói mòn, nhưng giống như những người kia.

"Ha ha, hấp đi, hấp đi." Linh vị cười lớn nói, thậm chí có chút điên cuồng.

Mặt trời dần dần lộ ra một chút ánh sáng, chiếu sáng thây khô nằm đầy trên mặt đất!

Hoạt Về đang điên cuồng hấp thu, không ngừng trưởng thành. Lực lượng của nó trực tiếp đến trên người Linh vị.

"Lực lượng! Ta cảm giác được lực lượng! Ha ha —— "

Sắc trời càng ngày càng sáng, sau khi Hoạt Về trưởng thành liền trực tiếp hút huyễn lực chưa được tu luyện của trời đất. Tất cả huyễn lực đều bay tới huyễn hải lĩnh vực, ở trên bầu trời của Thánh Hải thành hình thành một hố đen.

Huyễn sư và huyễn thú trên đại lục đều cảm giác được huyễn lực biến hóa, đều rất khẩn trương.

"Huyễn lực đang xói mòn rất nhanh!"

"Đây là xảy ra chuyện gì?"

"Không có huyễn lực sao chúng ta tu luyện được đây?"

"Trời ơi, thế giới này muốn sụp sao?"

Tất cả huyễn thú đều luống cuống, hải huyễn thú đều nổi lên mặt biển, nhìn xem xảy ra chuyện gì, ngay cả một số huyễn thú bế quan không ra đều kinh động.

"Ha ha!" Hoạt Về nhìn lên thấy huyễn lực không ngừng vọt tới, cười điên cuồng, "Lực lượng, ta lập tức sẽ có lực lượng rất mạnh!"

Tiểu Bạch Cầu chui ra khỏi ống tay áo Độc Cô Thiên Diệp, trên đầu còn có đóa hoa đỏ thẫm.

"Khả khả, ngươi làm sao vậy?" Thông qua khế ước, Tiểu Bạch Cầu cảm giác được Độc Cô Thiên Diệp rất khó chịu, nhưng lại không biết nàng bị làm sao.

"Cầu Cầu, đúng rồi, sao ta có thể quên ngươi chứ." Độc Cô Thiên Diệp cảm giác được huyễn lực và sinh mệnh của mình lực đang xói mòn rất nhanh.

"Cầu Cầu, ngươi nghĩ biện pháp ngăn cản Hoạt Về, không thể để nó tiếp tục."

Có lẽ vì huyễn lực trong cơ thể Độc Cô Thiên Diệp được chuyển hóa thành lực hỗn độn, cho nên xói mòn cũng nhanh hơn một chút so với người khác. Nàng đã không thể ngự không phi hành, đang dần rơi xuống. Tử Tiêu cũng rất khó chịu, nhưng vẫn luôn chú ý tình hình của Độc Cô Thiên Diệp, thấy nàng chống đỡ không nổi nữa liền ôm nàng, đỡ nàng lên, dừng ở giữa một đám thây khô.

Tiểu Bạch Cầu đứng trên vai Độc Cô Thiên Diệp, thấy xung quanh đều là thây khô, sợ tới mức kêu to.

"Khả khả, khả khả, ở đây dọa người quá! Khả khả, người ta sợ hãi!"

Độc Cô Thiên Diệp giúp đỡ Tử Tiêu, sắc mặt tái nhợt, từng giọt lớn mồ hôi lạnh chảy xuống, Tiểu Bạch Cầu kêu to quay lại nhìn thấy bộ dáng của Độc Cô Thiên Diệp, khóc lớn: "Khả khả, ngươi làm sao vậy? Ngươi không cần dọa người ta!"

"Cầu Cầu, không chặn Hoạt Về lại, ta sẽ nhanh biến thành thây khô. Cầu cầu, bây giờ chỉ có ngươi mới có thể cứu ta." Độc Cô Thiên Diệp khó khăn nói.

Tử Tiêu thấy bộ dáng khó chịu của Độc Cô Thiên Diệp, chuyển huyễn lực vào thân thể của nàng. Nhưng trạng thái của hắn cũng không khác biệt mấy, hai người đều rơi xuống dưới. Lúc rơi xuống đất, Tử Tiêu đẩy Độc Cô Thiên Diệp lên trên, hắn ở dưới làm đệm thịt.

"Khả khả, người ta nên làm cái gì bây giờ? Người ta không biết! Khả khả ngươi không cần phải chết! Khả khả!" Tiểu Bạch Cầu bị bộ dáng của Độc Cô Thiên Diệp dọa cho sợ tới mức luống cuống, nó có thể cảm giác được sinh mệnh lực trong cơ thể Độc Cô Thiên Diệp đang xói mòn rất nhanh, muốn ngăn cản, muốn cứu nàng nhưng lại không biết nên làm cái gì bây giờ.

"Tỷ tỷ!" Tiểu Hỏa bay đến bên cạnh Độc Cô Thiên Diệp, thấy bộ dáng của Độc Cô Thiên Diệp, khóc lên.

"Chủ nhân!" Bọn Tiểu Ngân cũng tới bên cạnh Độc Cô Thiên Diệp, lo lắng gọi.

"Cầu Cầu." Độc Cô Thiên Diệp gọi Cầu Cầu, hơi thở mong manh.

"Khả khả ——" Tiểu Bạch Cầu kêu to, liếc mắt nhìn Độc Cô Thiên Diệp một cái, đột nhiên xoay người chạy về phía Hoạt Về, trong đầu nghĩ cắn chết nó, cắn chết nó khả khả chắc chắn tốt lên.

Tốc độ của Tiểu Bạch Cầu rất nhanh, trong nháy mắt liền chạy tới bên cạnh Hoạt Về, ngay cả Linh vị cũng không phản ứng kịp.

Lúc mới bắt đầu Tạ Bình và Mạc gia huynh đệ ý đồ coi chừng Hoạt Về để chặn nó, nhưng tất cả công kích đều hóa thành huyễn lực bị Hoạt Về hút, công kích hoàn toàn vô dụng, chỉ có thể trơ mắt nhìn nó tiếp tục.

Tiểu Bạch Cầu chạy tới bên cạnh Hoạt Về, lúc Linh vị và Hoạt Về phản ứng được thì Tiểu Bạch Cầu đã ôm Hoạt Về cắn một ngụm vào chân. Linh vị hoàn toàn không để Tiểu Bạch Cầu vào mắt nên lúc Hoạt Về không có gì có thể ngăn cản, huống chi là tiểu tử bằng bàn tay lớn kia.

Nhưng sự thật chứng minh nàng sai lầm. Tiểu Bạch Cầu cắn Hoạt Về một ngụm, đau đớn khiến Hoạt Về kêu lớn.

"Ngao ngao —— "

Hoạt Về ý định vứt Tiểu Bạch Cầu ra, nhưng nó lại giống như đinh trên tường, làm sao cũng không vứt được bỏ.

Linh vị muốn giúp Hoạt Về, nhưng lại bị hố đen huyễn lực ngăn trở, hoàn toàn không vào được.

Hoạt Về bị ngăn chặn hút huyễn lực nên tạm thời huyễn lực và sinh mệnh lực của mọi người đình chỉ xói mòn. Người có thực lực cao một chút nhân cơ hội này khôi phục lại huyễn lực.

Tiểu Bạch Cầu cắn Hoạt Về, để lại rất nhiều lỗ máu ở trên người nó. Đột nhiên nó cảm giác được liên hệ với Độc Cô Thiên Diệp trực tiếp bị chặt đứt.

"Khả khả..." Tiểu Bạch Cầu ngẩng đầu lên nhìn về phía Độc Cô Thiên Diệp, thấy nàng nằm bất động ở đó.

"Khả khả ——" Nước mắt Tiểu Bạch Cầu chảy xuống, ngửa mặt lên trời kêu to.

"Rống —— rống —— "

Tất cả mọi người bị phản ứng của Tiểu Bạch Cầu dọa cho hoảng sợ, nhìn thân thể bằng bàn tay lớn của Tiểu Bạch Cầu đột nhiên lớn lên rất nhanh, bằng hai lầu cao, trên đầu dài ra, lỗ tai dài ra như tai thỏ, răng nanh trong miệng dài ra.

"Rống —— "

Hoạt Về nhìn thấy bản thể của Tiểu Bạch Cầu, theo bản năng phát ra sợ hãi.

"Thần, thần rống —— "

Linh vị cũng bị bản thể của Tiểu Bạch Cầu dọa cho chấn kinh.

"Làm sao có thể, làm sao có thể? Sao Thần rống có thể xuất hiện ở đây chứ." Linh vị không thể tin được lầm bầm. Thần rống, thiên địch của Hoạt Về, là khắc tinh duy nhất. Trăm vạn năm chưa từng xuất hiện, sao có thể xuất hiện ở đây chứ.

"Không có khả năng, không có khả năng."

"Khả khả, rống ——" Tiểu Bạch Cầu nhìn Độc Cô Thiên Diệp nằm ở đó, nó đã không cảm giác được liên hệ với nàng.

Tiểu Bạch Cầu ngửa mặt lên trời thét dài, hình như muốn phát tiết tất cả bi thống trong lòng ra ngoài.

"Rống ——" Tiểu Bạch Cầu không kiềm chế được tình cảm của mình, thân thể cũng dần dần mất đi khống chế. Hố đen huyễn lực lúc nãy bị hoạt về hấp tới, lúc này đang vọt về phía Tiểu Bạch Cầu, vây quanh nó.

Tiểu Bạch Cầu không tự chủ được hấp thu huyễn lực, vừa tản ra một vài quang cầu màu sắc rực rỡ trong cơ thể. Quang cầu màu sắc rực rỡ phiêu tán trong không khí, sau đó bay vào trong cơ thể của mọi người. Một số ngồi xuống tu luyện trực tiếp hấp thu quang cầu màu sắc rực rỡ, nhận ra sinh mệnh lực lúc nãy bị hoạt về hút đi đã trở lại, tinh thần đều khôi phục.

"Rống ——" Tiểu Bạch Cầu tiếp tục rống, huyễn lực vẫn đang chui vào trong cơ thể của nó. Huyễn lực lúc nãy bị hấp thu bị nó hấp thu hết, huyễn lực bên ngoài lại tiếp tục vọt tới.

"Ngươi giết chết khả khả! Ngươi giết chết khả khả!" Tiểu Bạch Cầu bi phẫn nói, xông về phía Hoạt Về, ấn nó xuống đất, sau đó cắn đứt cổ nó.

Hoạt Về giãy dụa trên mặt đất một lát, cuối cùng vẫn không cam lòng nhắm mắt.

"Không ——" Linh vị kêu to, chạy tới bên cạnh Hoạt Về, ngây ngốc nhìn Hoạt Về đã chết.

Hoạt Về kiêu ngạo, Tiểu Bạch Cầu cắn một ngụm liền bị mất mạng.

"Các ngươi giết Về nhi, hủy đại kế của ta, các ngươi đều phải chết!" Linh vị hung hăng nói.

"Khả khả đã chết, ngươi cũng phải chết." Lúc này Tiểu Bạch Cầu đã không còn đáng yêu, khóe miệng vẫn còn giọt máu tươi của Hoạt Về.

"Ngươi muốn giết ta sao?" Linh vị cười dữ tợn, "Chính ngươi cũng sắp bị huyễn lực làm vỡ cái bụng rồi. Ha ha!"

"Vậy cũng phải lôi kéo theo." Tiểu Bạch Cầu nói.

Mặc dù Tiểu Bạch Cầu hấp thu huyễn lực, nhưng không mạnh mẽ hấp thu sinh mệnh lực của mọi người, trái lại phát ra điềm lành khí cho bọn họ trị liệu.

Mạc Chấn Đình và mấy người Khung Cách nhìn nhau, sau đó đồng thời đứng dậy công kích người của Thần điện, những người khác cũng đứng dậy chiến đấu. Người của Thần điện không để bọn họ rời khỏi, bọn họ bị người của Thần điện cho làm tế phẩm, đương nhiên sẽ không bỏ qua Thần điện.

Thây khô nằm đầy phía dưới tế đàn, Tử Tiêu nhìn Độc Cô Thiên Diệp ngã vào người mình, nói: "Mặc dù ta rất muốn nàng tiếp tục nằm trong lòng của ta, nhưng ta vẫn phải nhắc nhở nàng một câu nếu nàng không đứng dậy thì tiểu tử nhà nàng sẽ bị nổ tung."

Bọn Tiểu Hỏa ở bên cạnh cũng dừng khóc, nói: "Tỷ tỷ, Cầu Cầu hấp thu rất nhiều huyễn lực, thật sự sắp bị nổ tung."

"Chủ nhân, chủ nhân!" Bọn Tiểu Cửu cũng kêu Độc Cô Thiên Diệp, "Được rồi, không cần diễn nữa."

"Chủ nhân?"

Mặc kệ bọn nó gọi như thế nào, Độc Cô Thiên Diệp vẫn không tỉnh lại. Mọi người nhất thời hoảng sợ. Tử Tiêu cũng cảm thấy không đúng, ôm Độc Cô Thiên Diệp đứng dậy, thấy sắc mặt của Độc Cô Thiên Diệp tái nhợt, cau mày, đã mất đi ý thức.

Lúc nãy vì có thể kích phát Tiểu Bạch Cầu, Độc Cô Thiên Diệp lợi dụng Đản Đản chặt đứt liên hệ với Tiểu Bạch Cầu, để nó nghĩ nàng đã chết, kích phát tiềm năng của nó, bằng không nó sẽ không biết làm sao đối phó Hoạt Về.

Nhưng bây giờ nàng thật sự là ngất đi rồi. Tiểu Bạch Cầu hấp thu một lượng lớn huyễn lực, nhưng mình nó không khống chế được, một lực lượng rất lớn thông qua khế ước chuyển đến trên người Độc Cô Thiên Diệp, cho nên cơ thể nàng không chịu nổi liền hôn mê bất tỉnh.

"Cầu Cầu, không cần hút nữa!" Tiểu Hỏa gọi Tiểu Bạch Cầu, "Cầu Cầu, nếu ngươi hấp nữa tỷ tỷ thật sự chết đó!"

Tiểu Bạch Cầu đang cực kỳ bi thương, trong giây lát nghe thấy giọng nói của Tiểu Hỏa.

"Khả khả không chết?" Tiểu Bạch Cầu chạy về bên cạnh Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

"Không, nhưng nếu ngươi lại hấp thu huyễn lực, nàng vì chống đỡ cho ngươi mà chết."

"Khả khả không chết." Tiểu Bạch Cầu nói, thần kinh thả lỏng, thân thể cao lớn thu nhỏ lại bằng bàn tay lớn, rơi xuống từ không trung, Tiểu Hỏa tiếp được nó.

"Cầu Cầu, Cầu Cầu?" Tiểu Hỏa gọi. Nhưng Tiểu Bạch Cầu giống như Độc Cô Thiên Diệp, hôn mê bất tỉnh.

"Đây là?" Tiểu Hỏa ngẩng đầu hỏi Lam Mân.

"Hẳn là đang chống đỡ."

Tử Tiêu ôm Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Chúng ta rời khỏi nơi này trước đã."

"Được." Bọn Tiểu Hỏa trả lời. Hoạt Về đã không còn, người của thần điện nhân vừa mới chết hơn phân nửa, còn lại mấy điện chủ, hoàn toàn không phải là đối thủ của mấy người Mạc Chấn Đình.

Thất Nguyệt thấy Tử Tiêu rời đi, nói: "Ta kháo, ngươi đi như vậy hả?"

"Các ngươi theo sau. Kết thúc rồi trở về." Tử Tiêu ôm Độc Cô Thiên Diệp, không quay đầu lại nói. Ở đây ghê tởm sẽ ảnh hưởng đến nàng nghỉ ngơi.

Người của Thần điện rất nhanh bị tiêu diệt, Linh vị nhìn mọi người đang vây công, nói: "Muốn mạng của ta, lần sau đi."

Nói xong, hai tay nàng kết ấn, tính trở lại mặt biên của nàng.

"Đúng rồi." Tử Tiêu đột nhiên dừng lại nói, "Ở bên trong thần thạch có một cái khe, cho nên..." Tử Tiêu còn chưa nói xong, thần thạch liền vỡ vụn.

"Cho nên, ngươi không quay về được." Tử Tiêu nói xong, ôm Độc Cô Thiên Diệp rời khỏi đống phế tích.

Linh vị nhìn thần thạch bị vỡ vụn, biết mình bị âm. Nhìn người càng ngày càng lại gần, nói: "Các ngươi dám?"

"Lão phù thủy, ngươi nói chúng ta có dám không. Nếu đã chặt đứt con đường trở về của ngươi, đương nhiên là không để ngươi trở về rồi. Vài vị trưởng lão, chúng ta sẽ đưa nàng một đoạn đường."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK