Mục lục
Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dọc theo đường đi, đám độngvậtbiển nhìn thấy nhân loại Độc Cô Thiên Diệp đi cùng vương của mình, cảm thấy rất mới mẻ, đều nhìn về phía bọn họ.

Đến hoàng cung, Cổ Nga và Độc Cô Thiên Diệp một trái một phải đi bên người Lam Nguyệt, Lam Hoành đi bên cạnh Cổ Nga. Mọi người đi vào đại điện, Lam Hoành ngồi trên vương vị, Cổ Nga lại ngồi xuống bên cạnh cục cưng Lam Nguyệt.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn vẻ mặt từ ái của Cổ Nga, nói: "Vương hậu, tuy ngươi nói các ngươi là cha mẹ Lam Nguyệt, nhưng khi ta gặp nó là ở đại lục Không Linh. Các ngươi có thể xác định nó là con của các ngươi sao?"

Cổ Nga chuyển ánh mắt về phía Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Ta có thể xác định. Ta và hắn có tử mẫu chú." Nói xong, nàng phát động chú ngữ, cổ tay phải của nàng xuất hiện một dây tơ hồng như ẩn như hiện, trên tay cục cưng Lam Nguyệt cũng xuất hiện một dây tơ hồng.

"Đây là tử mẫu chú. Chỉ cần cục cưng vừa xuất hiện, ta có thể cảm thấy." Cổ Nga nhìn tơ hồng trên tay Lam Nguyệt nói, "Thời gian trước ta cảm thấy hơi thở của hắn, nhưng khoảng cách rất xa, ta chỉ cảm nhận được nó còn sống. Hoành đã phái rất nhiều người đi tìm, cũng không tìm được hắn. Không nghĩ tới hôm nay cư nhiên nhìn thấy hắn."

"Thời gian trước hẳn là lần Lam Nguyệt khế ước với ta, thực lực hắn lập tức tăng đến cao cấp thần thú, không khống chế được uy áp của mình. Nhưng sau đó vẫn không đi ra, cho nên ngươi mới không cảm thấy hơi thở của hắn." Độc Cô Thiên Diệp nghĩ nghĩ, cảm thấy hẳn là lần đó.

Nói đến khế ước, mặt Lam Hoành càng thối.

"Này, các ngươithậtlà phụ mẫu ta?" Lam Nguyệt nhìn Cổ Nga hỏi.

Cổ Nga gật gật đầu, nói: "Thậtsự, tathậtlà mẫu thân của con." Nói xong nàng còn hóa thành hình thú, quả nhiên rất giống với Lam Nguyệt. Sau đó nàng lại hóa thành hình người, nhìn Lam Nguyệt.

"Nương." Lam Nguyệt đã sớm cảm thấy quen thuộc sâu trong trí nhớ kia, nhưng trong lòng vẫn không dám xác nhận. Sau đó nhìn Lam Hoành, nói: "Hắn là cha ta sao?"

Cổ Nga vuốt Lam Nguyệt, nói: "Đúng vậy, con là con của ta. Nhưng con phải gọi ta mẫu hậu, gọi cha con phụ vương."

"Vì sao, tỷ tỷ đều kêu cha và nương." Cục cưng Lam Nguyệt khó hiểu hỏi.

"Bởi vì phụ thân con là Hải tộc vương, ta là Hải tộc vương hậu. Cho nên con phải gọi chúng ta phụ vương mẫu hậu." Cổ Nga nói, "Là lúc trước không tốt, không chăm sóc conthậttốt, mới để con chịu nhiều khổ cực như vậy."

"Sao lúc trước Lam Nguyệt có thể đến đại lục Không Linh?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

"Ai, nói đến chuyện này, còn D ~ Đ ~ L ~ Đ ~ rinninaphải nói từ nội chiến Hải tộc." Cổ Nga vừa mới mở miệng, lão giả cõng mai rùa chậm chậm rì rì đi đến.

Quy lão đi vào đại sảnh, thong thả hành lễ, nói: "Đại vương, ngài đã trở lại!"

"Quy lão, có chuyện gì vậy?" Lam Hoành hỏi.

"Nga, là như vậy, có tin tức từ tộc Kình Sa." Quy lão nói. Nhìn thấy Lam Nguyệt, ánh mắt sáng lên, đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, túm tay hắn nói, "Đây là tiểu điện hạ sao? Ai nha, đã lớn như vậy?!"

Lam Hoành xoa xoa đầu mình, nhìn Quy lão nói: "Quy lão, ngài đợi lát nữa lại ôn chuyện với Lam Nguyệt, trước tiên nói về tin tức xấu từ tộc Kình Sa đi!"

Lúc này Quy lão mới nhớ tới mục đích mình đến đây, nói: "Đúng, lão hủ đã quên mất. Hôm nay truyền đến tin tức, nói tộc Kình Sa đã tập kết rất nhiều cao thủ, chuẩn bị công kích hoàng cung."

"Cái gì? !" Lam Hoành nghe thấy tin tức này, lập tức đứng lên từ vương tọa, tức giận nói: "Tộc Kình Sa đúng là to gan lớn mật, không muốn sống chăng!"

"Tộc Kình Sa xem chúng ta là quả hồng mềm, muốn nắn thì nắn sao?" Cổ Nga vẫn ôn hòa dễ thân cũng nghiêm D ~ Đ ~ L ~ Đ ~ rinnina túc nói, "Nếuthậtsự như thế, chúng ta đấu một trận với bọn họ, nhìn xem cuối cùng là đám ô hợp bọn họ lợi hại, hay là chúng ta tốt hơn!"

"Xảy ra chuyện gì sao?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi. Lam Nguyệt cũng nhìn bọn họ.

Cổ Nga cười, nói: "Đây đều là chuyện của bọn họ, để bọn họ xử lý là được, chúng ta ra sau đi trò chuyện. Quy lão, ngài muốn đi không ?"

"Lát nữa ta lại đi, giờthương nghị cùng vương trước, bằng không chốc lát ta lại quên." Quy lão cười nói.

Cổ Nga cũng không miễn cưỡng, kéo Độc Cô Thiên Diệp và cục cưng Lam Nguyệt rời khỏi.

"Thiên Diệp cô nương, ngươi có thể nói cho ta nghe ngươi gặp Lam Nguyệt thế nào không?" Đi ra hoa viên phía sau, ba người ngồi giữa đám san hô nói chuyện phiếm. Cổ Nga nắm tay D ~ Đ ~ L ~ Đ ~ rinnina Lam Nguyệt, hỏi.

"Ta trong một lần hội đấu giá mua được Lam Nguyệt , lúc ấy..." Độc Cô Thiên Diệp nói ra mình tình huống gặp cục cưng Lam Nguyệt, sau đó còn nói một chút chuyện khế ước Lam Nguyệt trong bí cảnh Không Linh.

"Sao Lam Nguyệt có thể xuất hiện ở đại lục Không Linh chứ ?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi ra nghi vấn trong lòng.

Cổ Nga thở dài một hơi, nói: "Chuyện này cũng có liên quan tới tộc Kình Sa. Năm đó bộ tộc Kình Sa phản bội Hải tộc, mang theo tộc nhân ra ngoài lập vương tộc, ý đồ đối kháng với bộ tộc thủy long chúng ta. Hơn nữa mua chuộc thị nữ của ta, trộm cục cưng sắp ấp trứng ra ngoài, ý đồ uy hiếp bọn ta, ai biết thị nữ kia nửa đường không biết bị ai giết, cục cưng cũng từ nay về sau mất đi tin tức, đi đại lục Không Linh thế nào, chúng ta cũng không biết."

"Thị nữ bị ai giết không biết sao ?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

Cổ Nga lắc đầu nói: "Không biết. Khi chúng ta đuổi theo, nàng đã bị chém thành mảnh nhỏ, mà Lam Nguyệt cũng không có tung tích. Chỉ biết cũng là phản đồ nơi này."

"Ngẫm lại xem sự tồn tại D ~ Đ ~ L ~ Đ ~ rinnina của Lam Nguyệt uy hiếp tới ai, vấn đề sẽ được giải quyết." Độc Cô Thiên Diệp phân tích.

"Lúc ấy Lam Nguyệt còn là quả trứng, sẽ uy hiếp đến ai?" Cổ Nga không rõ.

Độc Cô Thiên Diệp nhún nhún vai, ngươi cũng không biết, làm sao ta
biết .
"Đúng rồi, sao các ngươi lại đến hải vực lam hải?" Cổ Nga hỏi Độc Cô Thiên Diệp.

Trong mắt Độc Cô Thiên Diệp hiện lên một tia khổ sở, che dấu rất nhanh, sờ sờ ngực, ngực đã không đau, không biết có phải mẫu thân cũng không đau không?

"Ta tới tìm mẫu thân ta."

"Mẫu thân ngươi? Sao nàng có thể ở đáy biển? Nếu nàng sinh hoạt trong đáy biển, chúng ta không thể không biết ." Cổ Nga nói.

"Không phải, mẫu thân ta là bị trấn áp dưới đáy biển ." Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Trấn áp? !"

Độc Cô Thiên Diệp nhìn ánh mắt kinh ngạc của Cổ Nga, gật gật đầu.

"Mẫu hậu, ngài có biết chỗ D ~ Đ ~ L ~ Đ ~ rinnina nào có trận pháp không? Tìm được trận pháp có thể tìm được mẫu thân tỷ tỷ." Lam Nguyệt nói.

Cổ Nga nghĩ nghĩ, nói: "Hai mươi mấy năm trước, quảthậtcó nghe nói trấn áp quá một nhân loại, là thủ vệ giả không gian tự mình đến. Nhưng ta không biết vị trí cụ thể, chỉ biết là đại khái."

"Này ?" Ánh mắt Độc Cô Thiên Diệp lập tức sáng lên.

"Mẫu hậu biết? Ngài có thể nói cho chúng ta không?" Lam Nguyệt cũng rất vui vẻ, có vị trí đại khái, bọn họ tìm tòi cũng tiện hơn!

Cổ Nga nhìn thấy dáng vẻ vội vàng của Lam Nguyệt, vỗ tay hắn nói: "Ta nói cho các ngươi các ngươi cũng không biết. Vẫn là ta mang bọn ngươi đi thôi."

"Này có tiện không? Ngươi là Vương Hậu Thuỷ tộc, hơn nữa là giờ là lúc mấu chốt, sao có thể để ngươi dẫn bọn ta đi chứ! Ngươi chỉ định một người dẫn đường cho ta là được, thuận tiện nói cho tuần tra đừng bắt ta ." Độc Cô Thiên Diệp cười nói.

"Phốc ——" Cổ Nga bị Độc Cô Thiên Diệp trong lời nói chọc cười , nói: "Không có việc gì, dù sao chuyện này có phụ vương hắn và Quy lão, không cần chúng ta quan tâm. Ta còn muốn ở D ~ Đ ~ L ~ Đ ~ rinnina chung với các ngươi nhiều chút."

Độc Cô Thiên Diệp và Lam Nguyệt nói không lại Cổ Nga, đành đồng ý. Nàng phái người nói một chút cho Lam Hoành, mang theo Độc Cô Thiên Diệp và Lam Nguyệt ra ngoài. Chờ Lam Hoành được thị nữ thông báo vội vàng tới, bọn họ đã không có tung tích .

"Giờ làm sao bây giờ?" Quy lão đi theo Lam Hoành lo lắng nói.

Bọn họ vốn đang suy nghĩ phương pháp đối phó tộc Kình Sa, có độngvậtbiển đến nói có mấy cao thủ tộc Kình Sa lẻn vào vào lãnh địa bọn họ, bọn họ còn đang suy nghĩ mục đích bọn họ đến, không đến 1 phút, chợt nghe thị nữ nói bọn Cổ Nga đi ra ngoài!

Lam Hoành và Quy lão vừa nghe gấp đến độ không được, nếu nhiều người thì may ra, nhưng chỉ có ba người các nàng, chuyến đi này nhiều nguy hiểm lắm ! Nhưng lúc bọn hắn chạy tới bọn Cổ Nga đã rời khỏi.

"Còn có thể làm sao bây giờ, phái người đi tìm! Người tới!" Lam Hoành hô với bên ngoài.

"Vương." Hai thị vệ động D ~ Đ ~ L ~ Đ ~ rinninavậtbiển đi đến.

"Lập tức phái một trăm tướng lãnh cao cấp đi tìm vương hậu và tiểu điện hạ!" Lam Hoành hạ lệnh, "Các nàng hẳn là đi ngũ tứ hải vực, nhất định phải mau chóng tìm được các nàng!"

"Vâng, vương." Thị vệ lĩnh mệnh đi xuống. Còn lại hai người Lam Hoành và Quy lão đành phải giương mắt nhìn.

Độc Cô Thiên Diệp và Cổ Nga Lam Nguyệt cùng nhau di về một hướng. Độc Cô Thiên Diệp mới phát hiện hóa ra lúc trước các nàng bất tri bất giác lệch khỏi quỹ đạo nhiều lắm, cách trấn áp nơi càng ngày càng xa.

Phi hành hai ngày, cuối cùng các nàng đến đại hải vực kia.

"Ta chỉ biết ở đây, vị trí cụ thể cũng không biết." Cổ Nga dừng lại nói.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn nhìn, nói: "Chúng ta tìm xem có ánh sáng trận pháp hay gì không."

Vì thế ba người bắt đầu tìm tòi trong hải vực này, cũng không chú ý tới chung quanh có người tới gần.

Nơi cách các nàng không xa, vài người giấu trong bụi san hô, nhìn ba người dừng lại nghỉ ngơi. Một người nói: "Lão đại, chúng ta trực tiếp đi lên bắt các nàng về đi."

Một con cá miệng rộng nói: "Không vội, chúng ta phải xem bọn họ có phảithậtsự chỉ có ba người không trước, vạn nhất bọn Lam Hoành cố ý lập cạm bẫy, chúng ta sẽ phiền toái."

"Lão đại, ngươi xem, bên trong D ~ Đ ~ L ~ Đ ~ rinnina cư nhiên có một là nhân loại!" Một người khác chỉ vào Độc Cô Thiên Diệp kinh ngạc nói.

"Bọn Lam Hoành này khi nào thì cấu kết với nhân loại?" Miệng rộng cũng chú ý tới Độc Cô Thiên Diệp, khó hiểu hỏi. Tuy rằng không biết nguyên nhân, nhưng là vẫn rất vui vẻ như cũ, "Nếu để những kẻ còn do dự biết Lam Hoành cấu kết nhân loại, bọn họ còn có thể không đứng ở chúng ta bên này sao?"

"Ha ha, lão đại anh minh!"

Miệng rộng đánh một cái lên trên đầu người nọ, nói: "Vuốt mông ngựa mãu, còn không nhanh đi bắt người! Bọn họ sắp rời khỏi ! Nếu chúng ta bắt được Cổ Nga, còn sợ không uy hiếp được Lam Hoành và lão ô quy kia sao? !"

"Dạ, lão đại!" Nói xong mấy người trong đó đi qua chỗ các nàng.

Bọn Độc Cô Thiên Diệp nhìn chung quanh một vòng, không phát hiện bóng dáng trận pháp, thậm chí ngay chỗ có khả năng bố trí trận pháp cũng không có. Điều này làm cho trong lòng Độc Cô Thiên Diệp rất sốt ruột.

"Hả? Kỳ lạ." Đột nhiên Cổ Nga mở miệng nói.

"Làm sao vậy?" Lam Nguyệt chen lên hỏi. Giờ hắn đã quen xem nữ nhân này thành mẫu thân mình, chút không D ~ Đ ~ L ~ Đ ~ rinnina được tự nhiên trong lòng cũng dần dần biến mất.

Cổ Nga lấy tay chỉ vào xa xa, vô cùng kinh ngạc nói: "Ta nhớ rõ chỗ đó có một ngọn núi rất cao, nhưng giờ sao lại không có? Xảy ra chuyện lớn như vậy, ta và phụ vương ngươi cư nhiên cũng không biết!"

Độc Cô Thiên Diệp nghe thấy lời nói Cổ Nga, nhìn theo ngón tay nàng, căn bản không có ngọn núi gì.

"Vương phi, ngươi xác định trước mặt có ngọn núi sao?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

Cổ Nga gật gật đầu, nói rất chắc chắn: "Ta xác định. Một trăm năm trước ta và phụ vương hắn còn dừng lại trên đó. Nhưng giờ vô thanh vô tức không thấy tăm hơi,thậtsự rất kỳ lạ."

Độc Cô Thiên Diệp nghe thấy lời nói Cổ Nga, trầm tư. Nếu chỗ đóthậtsự có ngọn núi, cả ngọn núi bị hủy, động tĩnh chắc chắn rất lớn, bọn Cổ Nga không có khả năng không biết. Nếu bọn họ không nghe thấy động tĩnh, vậy chứng minh ngọn núi này vẫn còn, nhưng lại nhìn không thấy, đây là nguyên nhân gì?

"Mẫu hậu, ngài không xuất hiện ảo giác chứ? Chỗ này rõ ràng không có ngọn núi mà!" Cục cưng Lam Nguyệt nói.

Ảo giác ? Đột nhiên Độc Cô Thiên Diệp nghĩ tới, chỗ đó nhất định có huyễn trận, che giấu toàn bộ ngọn núi đi! Vì làm cho độngvậtbiển tìm không thấy, sẽ không phá hư!

Vậy chứng minh mẫu thân nhất định D ~ Đ ~ L ~ Đ ~ rinnina bị trấn áp ở đây! Nàng phải tìm được huyễn trận, phá giải nó, vậy là có thể đi cứu mẫu thân !

Độc Cô Thiên Diệp càng nghĩ càng kích động, đang chuẩn bị đi xem, phát hiện có người đánh úp lại các nàng. Đối phương cái gì cũng không nói, trực tiếp dùng linh lực công kích, Cổ Nga một phen kéo cục cưng Lam Nguyệt qua, thối lui ra sau mấy chụcthước, chỗ các nàng vừa đứng biến thành cái hố sâu mấythước.

Cổ Nga vừa thấy, tuy bọn họ đều hóa hình người, nhưng nàng vẫn lập tức nhận ra bọn họ là người tộc Kình Sa.

"Ha ha, không nghĩ tới vương hậu không chỉ có bộ dạng xinh đẹp động lòng người, thực lực cũng cao như vậy!" Mấy người đó vây quanh ba người Độc Cô Thiên Diệp, miệng rộng chui ra từ bụi san hô, nói, "Thậtkhông nghĩ tới cư nhiên có thể ở đây xảo ngộ vương hậu,thậtsự là tam sinh hữu hạnh!"

"Hừ, các ngươi cư nhiên dám đến nơi này của chúng ta!" Khí thế vương hậu cao cao tạithượng của Cổ Nga lập tức phát ra, nhìn bọn họ nói.

Miệng rộng cười cười, nói: "Ngươi dám thông đồng với nhân loại, vì sao ta không dám tới ngũ tứ hải vực? Ta không chỉ đến đây, còn muốn mời ngươi đi chỗ chúng ta làm khách."

"Ngươi nằm mơ!" Vẻ mặt Cổ Nga khinhthường nhìn bọn họ, nói là mời nàng đi làm khách, trên thực tế không phải mang nàng đi làm con tin uy hiếp Lam Hoành,thậtcảm thấy nàng rất yếu đuối sao? Chẳng lẽ là gần đây mình yên lặng dưới đáy biển lam hải lâu lắm, mọi người đều đã quên thực lực của nàng cũng là nhất đẳng đúng không ?

"Hôm nay các ngươi muốn đi cũng phải đi, không muốn đi cũng phải đi!" Miệng rộng nói xong, tay phải vung lên, mọi người xông tới.

"Ha ha, các ngươi đây là chuẩn bị lấy nhiều khi ít sao?" Độc Cô Thiên Diệp nhìn sắc mặt bọn họ, hừ lạnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK