Long Lôi nhìn thoáng qua, liền nói: “ Con Hồ ly đó thoạt nhìn ốm yếu , màu lông cũng không sáng bóng. Không đẹp bằng Kiều Hồ ."
"Ha ha, Xích Diễm Hồ hoạt bát hiếu động, nó bị nhốt lại, tự nhiên nhìn có vẻ không có tinh thần. Lúc nó có tinh thần, đẹp hơn Kiều Hồ nhiều! Hơn nữa, nó là huyễn thú chiến đấu, vừa vặn phù hợp với mục đích của các ngươi hôm nay ." Độc Cô Thiên Diệp nói.
"Ngươi là ai? Sao ngươi biết chúng ta?" Long Khi cảnh giác nhìn Độc Cô Thiên Diệp.
"Ta chỉ là tới mua ít đồ, vừa vặn nghe thấy các ngươi nói chuyện thôi." Độc Cô Thiên Diệp mỉm cười giải thích, nói với Long Lôi, "Chờ ngươi khế ước với nó xong, tự nhiên nó sẽ khôi phục . Nếu ngươi không tin có thể hỏi bồi bàn."
" Đúng vậy. Chẳng qua rất nhiều khách nhân thấy nó không tinh thần, đều không tin. Thời gian nó bị nhốt trong lồng càng dài, bề ngoài càng xấu." Nhân viên cửa hàng đúng lúc nói.
" Linh thú chiến đấu cấp 5, 70 vạn kim tệ, các ngươi mua nó lời hơn mua Kiều Hồ nhiều." Độc Cô Thiên Diệp nói.
Long Lôi nhìn Long Khi, hình như lo lắng, nàng nhìn Kiều Hồ trong lòng, lại nhìn Xích Diễm Hồ trong lồng sắt, do dự mãi, cuối cùng chọn Xích Diễm Hồ.
"Ta có thẻ ở đây, cứ tính vào nó." Độc Cô Thiên Diệp lấy ra cái thẻ lần trước Cù Khiếu Thiên tặng cho nàng, đưa cho nhân viên cửa hàng.
Nhân viên cửa hàng nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp lấy thẻ ra, liếc mắt một cái lập tức nhận ra đây là thẻ cao cấp dành cho khách quý. Hắn dùng hai tay nhận lấy, thần sắc cung kính nói: "Khách dùng thẻ này cần đến phía trong để tính tiền, Long thiếu gia, xin đi theo ta."
Long Khi nói một chút với Long Lôi, đi cùng nhân viên cửa hàng vào trong tính tiền. Độc Cô Thiên Diệp ở bên ngoài nói chuyện phiếm với Long Lôi.
"Con này thật sự đẹp hơn Kiều Hồ sao?" Long Lôi còn có chút không tin.
"Tin tưởng ta đi, lát nữa ngươi nhất định sẽ thích nó ." Độc Cô Thiên Diệp trả lời.
Chỉ lát sau Long Khi đã tính tiền xong rồi trở ra, ánh mắt hắn nhìn Độc Cô Thiên Diệp lúc này có chút quái dị. Toàn bộ thủ đô đế quốc Mạc Đồng Tư đều biết, thẻ khách quý của Tiền Các rất ít, có thể được chiết khấu chín mươi lăm phần trăm, chín mươi phần trăm, tám mươi lăm phần trăm. Nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp lấy thẻ khách quý ra hắn đã rất kinh ngạc , không nghĩ tới lại là thẻ khách quý cao cấp!
Ba người tới phòng do Tiền Các cung cấp chuyên môn dùng để thực hiện khế ước , Long Lôi ở dưới sự cổ vũ của Long Khi, đặt Xích Diễm Hồ trên bãi đá, sau đó cắt ngón tay, nhỏ một giọt máu tươi ở mi tâm của nó. Máu tươi chậm rãi nhập vào trong, ký hiệu khế ước buông xuống, vây quanh một người một hồ.
Độc Cô Thiên Diệp nhìn Long Khi bên cạnh, thần sắc của hắn rất khẩn trương nhìn khế ước trận.
Lát sau, ký hiệu chậm rãi thu nhỏ lại, khắc trên mi tâm của Long Lôi và Xích Diễm Hồ, sau đó biến mất. Long Lôi mở mắt, nhìn thấy con hồ ly trước mặt, vui vẻ hô to: "Ca ca, thật sự rất đẹp nha!"
Sau khi khế ước Xích Diễm Hồ khôi phục tinh thần trước kia, màu lông trên người nó trở nên sáng bóng, màu đỏ đẹp như bảo thạch. Long Khi thấy bộ dáng cao hứng của Long Lôi, cũng cười , nói: "Còn không nói cảm ơn, ách, ngươi tên gì vậy?"
"Ha ha, ta tên Bách Lý Tà."
"Bách Lý? Ta chưa từng nghe qua dòng họ này. Ngươi không phải người của đế đô sao? ! Ngươi mớiđến Bồ thành hả?" Tính tình của Long Lôi đơn thuần, nghĩ cái gì thì nói cái đó.
"Ta trưởng thành ở một tiểu thành thị. Mới đến Bồ thành hôm qua, tính tham gia chiêu sinh của Học viện Đế Quốc." Độc Cô Thiên Diệp nói.
"Thật sao? Ta cũng tham gia chiêu sinh của Học viện. Khi ca ca đã là học sinh của Học viện Đế Quốc. Ta còn lo lắng ta phải đi một mình! Đến lúc đó chúng ta cùng đi được không?" Long Lôi nói.
Sau đó, huynh muội Long Khi đưa Độc Cô Thiên Diệp dạo trong Bồ thành. Có người địa phương làm hướng dẫn viên du lịch, Độc Cô Thiên Diệp rất nhanh quen thuộc bố trí ở Bồ thành.
Ba người đi dạo đến mệt mỏi, thấy sắp tới giữa trưa, nhanh chóng đi vào một tửu lâu ăn cơm.
" Người hôm nay các ngươi gặp là Phong gia tiểu thư hả?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
"Hừ, chính là con khổng tước Phong Tuyết đó!" Long Lôi quệt miệng nói.
"Ngươi không thích nàng sao?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
"Ta nhìn nàng không thuận mắt!" Long Lôi nói.
"Vì sao ?"
" Long gia chúng ta và Phong gia của nàng quan hệ không tốt. Con khổng tước đó là đại tiểu thư dòng chính của Phong gia, ỷ vào thiên phú của mình tốt , cả ngày khoe khoang ở trong học viện, còn luôn khi dễ người của gia tộc khác!" Long Lôi nói.
"Ngươi không ở học viện, sao ngươi mà biết được chứ?" Độc Cô Thiên Diệp tò mò.
"Long Tường ca ca nói cho ta . Ngươi hẳn là không biết Long Tường ca ca của ta, huynh ấy là thiên tài Học viện Đế Quốc!"
"Ha ha." Độc Cô Thiên Diệp cười cười.
Đương nhiên nàng biết Long Tường rồi, mọi người còn ăn thịt nướng cùng nhau, giết huyễn thú cùng nhau nữa mà.
"Nàng nói không nên có quan hệ với người của Mạc gia là sao ?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
" Mọi người của Bồ thành đều biết quan hệ của Phong gia và Mạc gia không tốt, Phong gia chèn ép Mạc gia khắp nơi, Long gia chúng ta vừa vặn có quan hệ tốt với Mạc gia, cho nên có khi Phong gia cũng nhằm vào chúng ta." Long Khi trả lời đơn giản, lướt qua vấn đề này.
Độc Cô Thiên Diệp cười cười, bắt đầu ăn cái gọi là mỹ thực trước mặt.
"Đúng rồi, Bách Lý ca ca, ngươi tính học hệ nào?" Long Lôi hỏi.
"Hả ?" Độc Cô Thiên Diệp không hiểu.
"Chính là ngươi tính học cái gì đó! Chẳng lẽ đến cái này ngươi cũng không biết sao ?" Long Lôi đồng tình gật đầu với Độc Cô Thiên Diệp. " Chính là ngươi muốn học cái gì chủ yếu đó. Học viện có hệ huyễn sư, hệ kiếm sĩ, hệ luyện đan, hệ luyện khí, hệ thuần thú, hệ kinh tế, hệ thanh nhạc và một ít hệ khác. 90% học sinh của Học viện là huyễn sư và kiếm sĩ, các hệ khác đều có rất ít người. Lúc báo danh nếu khác hệ thì khảo hạch cũng khác, đến lúc đó nội dung học tập trọng điểm cũng khác luôn." Long Khi giải thích cho Độc Cô Thiên Diệp.
"Các ngươi không nói ta thật sự không biết. Ta hệ báo huyễn sư." Độc Cô Thiên Diệp trả lời. Mục đích nàng vào Học viện là học tập tri thức về huyễn lực. Còn các hệ khác, nếu như có thời gian cũng có thể học.
"Ta tính báo hệ luyện đan, nếu có thể chung một ban với Mạc Phong ca ca thì tốt rồi. Nghe nói hắn cũng muốn báo hệ luyện đan." Long Lôi nói.
Xem ra cuộc sống của Mạc Phong ở Mạc gia cũng không tệ lắm.
"Quan hệ của ngươi và Mạc Phong ca ca của ngươi tốt lắm sao ?" Độc Cô Thiên Diệp trêu ghẹo hỏi.
" Trước kia Mạc Phong ca ca ở Kỳ Phong thành, thời gian trước mới trở về . Hắn lớn hơn ta hai tháng, thế nhưng đã là luyện đan sư cấp 3 . Ta mới cấp 1 mà thôi." Long Lôi có chút ngượng ngùng.
"Chỉ cần ngươi cố gắng, ngươi cũng sẽ làm được." Độc Cô Thiên Diệp cổ vũ nàng. luyện đan sư cấp ba 14 tuổi, thiên phú xác thực không tệ. Nếu như để người khác biết Mạc Phong chỉ tốn thời gian một năm, tình cảnh phỏng chừng không phải như thế.
Ba người ăn cơm xong lại đi dạo thêm một hồi. Sau khi Long Khi và Long Lôi đưa Độc Cô Thiên Diệp về khách sạn. Nhớ kỹ vị trí của khách sạn, Long Lôi và Độc Cô Thiên Diệp hẹn nhau buổi sáng ngày 1 lúc 7 giờ đến khách sạn đón nàng.
Hai ngày tiếp theo, mỗi ngày Độc Cô Thiên Diệp đều đi ra ngoài dạo, lèm quen hoàn cảnh ở Bồ thành. Có một lần, nàng đi qua phủ đệ của Mạc gia, nhìn trên đại môn có hai chữ Mạc phủ. Đây là nơi mẫu thân từng sống ? ! Độc Cô Thiên Diệp trong lòng kích động một trận, chỉ là nàng không đi vào, mà là xoay người đi khỏi.