Nghe nói, Trường Tuyến này cũng là người đến từ một khôn gian thấp, lúc linh hóa dùng 5 ngày. Nhưng khi hắn đến đại lục Không Linh đã 100 tuổi rồi. Lúc trước cũng có không ít thế lực tung cành ô liu* (chiêu mộ) với hắn, nhưng đều bị hắn cự tuyệt. Một người không quyền không thế, tại đại lục tinh phong huyết vũ thần kỳ còn sống, hơn nữa 100 năm trước thành công thăng cấp thần hoàng, sau đó lên làm thành chủ loạn thành chi đô - Mộng Huyễn thành, thu phục các thế lực bên trong. Sau vẫn ru rú trong thành, rất nhiều người đều biết là có nhân vật như Trường Tuyến, lại chưa từng thấy diện mạo của hắn.
Bởi vì hắn sống rất có sắc thái truyền kỳ, diện mạo của hắn cũng bị truyền kỳ hóa . Độc Cô Thiên Diệp nhìn một chút, cũng không khủng bố như người bên ngoài đồn đại, cái gì một con mắt, có đầu hình tam giác, hắn còn tuấn mỹ hơn nam tử bình thường một chút. Chỉ là thân Mặc Y kia, ánh mắt vô ba và đôi môi khẽ mím của hắn khiến người ta nhìn ra hắn cũng không phải dễ đối phó.
"Thời gian đã đến, song phương xác nhận lẫn nhau xem linh thú của đối phương có từng bị thuần hóa hay không." Phượng Thanh Diên đứng lên nói.
Nàng liếc mắt một cái thì nhìn ra linh thú của Bách Tân Nham là siêu thần thú cấp 6, thầm nghĩ giảo hoạt, sau đó nhìn Tuyết Sư của Độc Cô Thiên Diệp.
"Dọa!" Nàng vừa thấy thì bị dọa nhảy dựng. Trường Tuyến bên cạnh nghe thấy nàng hô nhỏ, ánh mắt cũng nhìn lại Độc Cô Thiên Diệp, nhìn thấy Tuyết Sư cấp 7, ánh mắt hắn lóe lóe.
Bách Tân Nham đi đến bên người Tuyết Sư, Tuyết Sư mở to mắt, thuận tiện phóng uy áp của mình ra. Đồng thời cổ kiệt ngạo khí kia cũng hiển lộ ra ngoài.
"Siêu thần thú cấp 7!" Khán đài người trên kinh ngạc nói, "Nàng cư nhiên lựa chọn siêu thần thú cấp 7!"
Bách Tân Nham cũng ngẩn người, nói: "Ngươi cư nhiên chọn cấp 7 ? Đến lúc đó thuần hóa không thành công bị phản phệ, vậy cũng đỡ phải ta phải nghĩ biện pháp xử phạt ngươi." Sau đó nói với Phượng Thanh Diên: "Không có vấn đề."
Độc Cô Thiên Diệp cười cười, nhìn thoáng qua siêu thần thú Bách Tân Nham chọn, nói: "Không có vấn đề."
"Nếu các ngươi đã xác nhận, vậy trận khiêu chiến chính thức bắt đầu." Phượng Thanh Diên nói xong ngồi xuống, bắt đầu tán gẫu câu được câu không với Trường Tuyến. Thành chủ thành Long Hoa thỉnh thoảng chen vào hai câu.
Độc Cô Thiên Diệp đi đến trước mặt Tuyết Sư, đưa tay mình tới trên đầu nó, sau đó vui vẻ vận khởi Ngự Tthú quyết, chuyển vận linh lực của mình vào đầu nó, tìm kiếm ma tinh của nó. Sau khi tìm thấy thì bắt đầu bao vây một chút một chút, xâm chiếm.
Bách Tân Nham cũng đi đến linh thú trước mặt mình, đặt tay lên đầu linh thú. Tư thế hai người thoạt nhìn không khác lắm, nhưng là thuần thú quyết lại kém xa.
"Xú tiểu tử, sao các ngươi bắt siêu thần thú cấp 7 cho nàng, nàng có thể không?" Thì Hoằng Quy tuy rằng ngồi trên khán đài, vẫn là nhịn không được lo lắng hỏi.
"Sư phó, ngài cứ yên tâm đi. Khi nào thì ngài thấy tiểu sư muội làm chuyện không có nắm chắc?" Phong Khinh Nhiễm nói.
"Cũng đúng." Thì Hoằng Quy nghĩ nghĩ, nói. Tuy rằng bọn họ quen biết thời gian không lâu, nhưng nhìn Độc Cô Thiên Diệp vẫn có vẻ chuẩn. Tự tin trong mắt nàng khiến ngay cả hắn đều nhịn không được bị chinh phục.
Người bách gia bên này nhìn Độc Cô Thiên Diệp, nhịn không được nguyền rủa: "Phản phệ nàng, phản phệ nàng!"
Kết quả quá trình chờ đợi là nhàm chán, người trên khán đài thậm chí mở ván cá cược, cược xem ai sẽ thắng. Phượng Thanh Diên thấy vui, vì thế gọi người mang thêm 1 cái bàn bên cạnh mình, tự mở đại lý, mở một ván bài, còn hét to: "Đến đi đến đi, bắt đầu cược nha ! Mua Hội trưởng Thuần thú sư thắng, một ăn năm; mua Độc Cô Thiên Diệp thắng , một ăn mười ! Đến đi đến đi, cơ hội khó được, nhanh đặt cược đi! Bản thành chủ tự mình mở đại lý, tuyệt đối có bảo đảm !"
"Phốc!"
Rất nhiều người đều bị lời nói của Phượng Thanh Diên chọc cười. Vốn không nghĩ đi tham cùng đều lên đặt cược. Sau khi mở một giờ, chỉ có người Công hội Linh sư mua Độc Cô Thiên Diệp thắng, những người khác đều mua Bách Tân Nham thắng. Có thể thấy được chênh lệch này thật sự quá lớn, có người tuy rằng duy trì Độc Cô Thiên Diệp, nhưng cũng không xác định thực lực của nàng, cho nên vẫn mua Bách Tân Nham thắng.
"Còn muốn cược hay không, không còn sẽ khóa sổ nha !" Phượng Thanh Diên hô một lần cuối cùng.
Một bàn tay trắng nõn thon dài đặt thẻ tử tinh lên chiếu bạc bên Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Một trăm vạn, mua nàng thắng."
"A, khó được Trường Tuyến có hứng thú tham gia, được được được, một trăm vạn, mua Độc Cô Thiên Diệp thắng. Tiểu tử, nhanh chóng ghi nhớ." Phượng Thanh Diên nói với người bên cạnh.
Dáng vẻ lưu manh kia, căn bản không giống một nữ nhân, càng không cần nói có phong phạm đứng đầu một thành. Nhưng mọi người trên đại lục Không Linh biết cá tính Phượng Thanh Diên, chỉ cười cười trong lòng, không ai dám nói ra.
Phượng Thanh Diên trở lại trên đài giám khảo, vỗ bả vai Trường Tuyến, nói: "Khó được ngươi cũng sẽ tham gia loại ván bài này."
Trường Tuyến liếc mắt nhìn Phượng Thanh Diên một cái, nói: "Ngươi làm đại lý, thế nào cũng phải cấp cái mặt mũi."
"Đủ bạn hữu. Lát nữa mời ngươi uống rượu!" Phượng Thanh Diên nói, "Tiểu nha đầu kia có một loại rượu, hương vị nói không sai, lần trước ta mua ở chỗ nàng một ít, lát nữa sẽ mời ngươi uống ! Ngô, nếu chưa bị ta uống sạch."
Trường Tuyến cười cười, không có nói nữa.
Thời gian rất nhanh đã đến sáng ngày hôm sau. Độc Cô Thiên Diệp vì không muốn nổi bật, đã thả chậm tốc độ thuần hóa của mình. Nhưng không nghĩ tới khi nàng mở mắt, Bách Tân Nham còn đang tiếp tục.
Nếu đã chấm dứt, Độc Cô Thiên Diệp đứng lên, trước mặt nàng là Tuyết Sư đã thuần hóa! Bởi vì bị thuần hóa, trong mắt Tuyết Sư đã không có kiệt ngạo lúc trước, có chút uể oải không phấn chấn.
"Nàng cư nhiên hoàn thành trước? !"
"Rất bất khả tư nghị!"
"A, tiền của ta!"
"Thua cuộc, đó là một năm tiêu phí của ta!"
"Xong đời, trở về chắc chắn bị gia chủ quở trách ."
Trừ sư huynh đệ Phong Khinh Nhiễm, những người khác đều không nghĩ tới Độc Cô Thiên Diệp sẽ hoàn thành thuần hóa. Nàng thuần hóa siêu thần thú cấp 7, vậy không phải cấp bậc còn cao hơn Bách Tân Nham sao ?
Phượng Thanh Diên nói với Trường Tuyến: "Không nghĩ tới ngươi còn rất tinh mắt !"
"Quá khen." Trường Tuyến thản nhiên nói.
Người Bách gia vẻ mặt trắng bệch nhìn Độc Cô Thiên Diệp, nàng đã thuần hóa linh thú thành công, Bách Tân Nham thua, không phải sẽ phải xin lỗi Thì Hoằng Quy trước mặt mọi người sao? Lấy kiêu ngạo của hắn, mấy năm nay đều là bọn họ khi dễ Công hội Linh sư, giờ lại cúi đầu trước người Công hội Linh sư ? !
Chạng vạng, Bách Tân Nham mới hoàn thành thuần hóa. Khi hắn đắc ý đứng lên muốn khoe ra với Độc Cô Thiên Diệp, mới phát hiện không khí có chút không đúng. Xoay người nhìn Độc Cô Thiên Diệp, phát hiện nàng đang ngồi trên một cái xích đu phơi nắng chiều mà ngủ! Mà bên người nàng là đã Tuyết Sư thuần hóa xong.
Trường Tuyến lắc lắc Phượng Thanh Diên đang ngủ say, nàng tỉnh lại, nhìn thấy Trường Tuyến nhìn đài tỷ thí, nàng cũng nhìn qua đi. Phát hiện Bách Tân Nham đã thuần hóa xong, mà Độc Cô Thiên Diệp giống nàng, đang ngủ.
"Khụ khụ, Độc Cô Thiên Diệp." Phượng Thanh Diên gọi nàng một tiếng, "Bách hội trưởng đã thuần hóa xong."
Độc Cô Thiên Diệp vốn chỉ là chợp mắt, nghe thấy thanh âm Phượng Thanh Diên, sâu kín mở to mắt.
"Bách hội trưởng, ngươi khiến người khác chờ thật lâu." Độc Cô Thiên Diệp nói.
Không cần giám khảo nói kết quả, Bách Tân Nham đã biết mình thua. Hắn không nghĩ tới Độc Cô Thiên Diệp cư nhiên thật sự có thể thuần hóa siêu thần thú cấp 7, hơn nữa tốc độ thuần hóa còn mau hơn hắn thuần hóa siêu thần thú cấp 6. Hắn nhắm hai mắt, hít sâu một hơi, nói: "Ta thua."
"Nếu Bách hội trưởng đã nhận thua, vậy cứ dựa theo ước định lúc trước mà xin lỗi đi." Trường Tuyến mở miệng nói.
"Sư phó, mời ngài đi xuống."
Thì Hoằng Quy cười hớ hớ đi từ khán đài cao cấp tới, hắn không nghĩ tới Độc Cô Thiên Diệp thật sự thắng Bách Tân Nham, thuần thú tông sư, hơn nữa còn là cấp bậc cao hơn tông sư thuần thú sư trên toàn bộ đại lục!
Nghĩ nàng vốn là người điệu thấp, vì mình làm ra chuyện cao điệu như vậy, trong lòng trừ cảm động vẫn là cảm động. Lúc trước thu nàng làm đồ đệ là nhìn trúng thiên phú của nàng, tuy rằng cũng là chân thành đối đãi, so với nàng làm vì bọn họ, vẫn là không đủ!
"Đồ đệ ngoan, ha ha!" Thì Hoằng Quy vỗ bả vai Độc Cô Thiên Diệp nói.
Phượng Thanh Diên ho khan hai cái nói: "Bách hội trưởng, vậy ngươi hãy nói lời xin lỗi với Thì hội trưởng đi."
Dám cược dám chịu, Bách Tân Nham đi đến trước mặt Thì Hoằng Quy, xoay người hành đại lễ, nói: "Chuyện lúc trước là ta không đúng, mong ngươi tha thứ!"
Bách Tân Nham vừa cúi người, sau này hắn phải thấp hơn Thì Hoằng Quy nửa cái đầu.
Độc Cô Thiên Diệp không nghĩ tới Bách Tân Nham dám chịu thua, còn tưởng rằng cần tốn võ mồm một phen mới có thể khiến hắn xin lỗi.
"Ha ha, đâu có, đâu có!" Thì Hoằng Quy đắc ý nói.
Bách Tân Nham đứng dậy, liếc mắt nhìn người ở đây một cái, xoay người rời khỏi đài tỷ thí. Bách Phượng Lan đuổi theo, nói: "Gia gia, chẳng lẽ cứ như vậy xong rồi sao ? Tiện nhân kia khinh người quá đáng! Chúng ta..."
"Đủ! Về sau nhìn thấy nàng thì cách xa ra, không được rước phiền toái cho Công hội Thuần thú sư!" Bách Tân Nham quát, sau đó mang người rời khỏi, không hề nhìn Bách Phượng Lan một cái. Bách Phượng Lan thấy Bách Tân Nham thật sự tức giận, đành xám xịt đi theo.
Đám người Thì Hoằng Quy nhìn trò khôi hài của Bách gia, trong lòng rất vui vẻ.
"Sư phó, con Tuyết Sư này ngài khế ước đi!" Độc Cô Thiên Diệp nói.
"Cho ta ?" Thì Hoằng Quy không nghĩ tới Độc Cô Thiên Diệp ngay từ đầu là bắt vì mình, nói: "Giờ thực lực con còn chưa đủ, con linh thú này con tự giữ đi."
Hác Bằng Du ngáp một cái nói: "Sư phó, cái này vốn là tiểu sư muội bắt cho ngài."
"Đúng vậy sư phó. Chúng ta mỗi người đều có một con." Phong Khinh Nhiễm nói.
"Ha ha, tốt!" Thì Hoằng Quy nói, không nói thêm, đi lên khế ước với Tuyết Sư.
Đợi khế ước hoàn thành, Độc Cô Thiên Diệp nói: "Sư phó, con đã đồng ý giúp nó biến hóa."
"Biến hóa?" Thì Hoằng Quy không xác định hỏi.
Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, nói: "Con nắm chắc sẽ giúp nó biến hóa thành công. Khế ước thú của con đều đã biến hóa ."
Thì Hoằng Quy nhìn Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Được, con nói thế nào thì là thế ấy."
"Sư muội, thú thú của ta muội cũng giúp chúng nó biến hóa được không?" Hác Bằng Du nói.
Độc Cô Thiên Diệp nhìn nhìn bốn ánh mắt đang nhìn mình, nói: "Được. Khi về muội lại luyện thêm Biến Hóa đan và đan dược khác, đến lúc đó cho các huynh cầm cho chúng nó dùng là được."
Những người khác đi gần hết, tuy rằng đều muốn lưu lại đánh chút quan hệ với Độc Cô Thiên Diệp, nhưng Phượng Thanh Diên trực tiếp đuổi mọi người đi. Sau đó đi tới với Trường Tuyến, quăng hơn mười cái thẻ cho bọn Phong Khinh Nhiễm.
"Ha ha, lần này kiếm lớn !" Phượng Thanh Diên nói, "Nha đầu, không nghĩ tới ngươi thật sự không tệ! Đến đến đến, đây là hôm nay ta kiếm được, phân cho ngươi."
Nói xong, nàng lại lấy thẻ ra đưa cho Độc Cô Thiên Diệp.
"Nhưng vẫn là người kia kiếm được nhiều." Phượng Thanh Diên nhìn Trường Tuyến, nói, "Trực tiếp buôn bán lời một trăm ngàn, chậc chậc, thật tinh mắt!"
Độc Cô Thiên Diệp nhìn nhìn Trường Tuyến thỉnh thoảng liếc mắt nhìn Phượng Thanh Diên một cái, ý vị thâm trường nói: "Quả thực thật tinh mắt!"
Hình như do tâm tư của mình bị Độc Cô Thiên Diệp phát hiện, mặt Trường Tuyến có chút phiếm hồng, giả ý ho khan một chút, nói: "Ngươi rất không sai."
"Ánh mắt của ngươi không sai, nhưng có mấy thứ quá cứng phải bổ ra mới được." Độc Cô Thiên Diệp nói.(ý là thần kinh Phượng Thanh diên quá thô, ko dung biện pháp mạnh là ko được)
Phượng Thanh Diên khó hiểu nói: "Các ngươi đang nói cái gì ?"
Trường Tuyến lấy ra một cái lệnh bài giao cho Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Đây là lệnh bài thành Mộng Huyễn, có lệnh bài này có thể đi thành Mộng Huyễn tìm ta hoặc là một thế lực bên trong."
Độc Cô Thiên Diệp nhận lệnh bài, nói: "Cảm ơn!"
Trường Tuyến xoay người rời đi, Phượng Thanh Diên đi theo, xa xa còn nghe được bọn họ thanh âm truyền tới.
"Vừa nãy các ngươi nói cái gì?"
"Mời nàng đi thành Mộng Huyễn làm khách." Sẽ không nói cho nàng, nàng ấy chỉ ta theo đuổi nàng thế nào.
"Vì sao ngươi muốn mời nàng?"
"Bởi vì chúng ta đều đến từ không gian thấp."
"Vì sao ngươi cho nàng lệnh bài?"
"Thuận tiện."
...
Độc Cô Thiên Diệp thu hồi lệnh bài, cùng bọn Thì Hoằng Quy trở về Công hội Linh sư.
Biết Độc Cô Thiên Diệp là thuần thú sư, mọi người của Công hội Linh sư cao hứng hỏng rồi. Độc Cô Thiên Diệp thấy mười mấy trưởng lão nhìn nàng, nói: "Các ngươi tự đi bắt, bắt ta thuần hóa giúp các ngươi. Chỉ cần ta còn ở Công hội Linh sư."
"Oa nga!"
"Đi một chút đi, bắt linh thú đi."
"Nói cho người khác với."
Các trưởng lão lập tức giải tán. Độc Cô Thiên Diệp cười trở về viện của mình.
Vài ngày sau, Độc Cô Thiên Diệp luyện chế Biến Hóa đan ra, giao cho Thì Hoằng Quy và bốn sư huynh. Sau đó tự mình bắt đầu bế quan nghiên cứu làm cách nào có thể trị tật cũ của Thì Hoằng Quy. Tuy rằng dược liệu đã tìm đủ, nhưng quá trình phải nghiên cứu tiếp.
Vì thế, vài ngày sau, chung quanh thành Nấm thỉnh thoảng có lôi kiếp biến hóa của siêu thần thú xuất hiện, khiến cả thành Nấm kinh hồn táng đảm. Mà đương sự ở một bên hưng phấn nhìn.
"Đan dược của tiểu sư muội thật tốt, bọn Tiểu Ngũ đều biến hóa thành công !" Hác Bằng Du cảm khái.
"Đó là tất nhiên! Ngươi xem ngay cả lão nhân mỗi ngày phái người tìm đến sư phó, còn không phải muốn có đan được này sao!" Bùi Thiếu Nam nói
"Không nghĩ tới ngay cả Mạnh đại sư cũng xuất động , ai, giờ tiểu sư muội đã chạy tới trước chúng ta." Phong Khinh Nhiễm nói.
"Chúng ta cần cố gắng ." Doãn Lãng cũng nói.
Mà Độc Cô Thiên Diệp đối với oanh động mình tạo thành hờ hững. Nếu không thể điệu thấp, vậy thì mình cứ cao điệu đi, như vậy cũng có thể giúp nàng dành dụm chút thế lực.
Đối với Mạnh đại sư đến cầu Đan Phương, Độc Cô Thiên Diệp đồng ý khẳng khái, cũng nhân cơ hội muốn Lan Anh Thảo Vạn Năm.
Thời gian hai tháng Độc Cô Thiên Diệp điều trị thân thể cho Thì Hoằng Quy. Bọn Phong Khinh Nhiễm đã tìm được mấy vị thuốc dẫn Độc Cô Thiên Diệp nói trong thời gian này. Chỉ là Doãn Lãng bị trọng thương khi tìm Bát Giác Liên. May mà có Độc Cô Thiên Diệp, kéo hắn lại từ quỷ môn quan.
Trong thời gian này Độc Cô Thiên Diệp trừ điều trị thân thể Thì Hoằng Quy, trút tất cả tinh lực đề cao trình độ luyện đan của mình, nếu mình không đạt được luyện đan sư cấp 9, vậy cũng chỉ có thế giương mắt nhìn đống dược liệu này.
May mắn thần nông đỉnh giảng giải luyện đan phi thường cẩn thận, năng lực lĩnh ngộ của nàng lại cao, hơn nữa thời gian tới luyện đan sư cấp 8 cũng đã lâu, đã luyện đan dược cấp 8 dễ như trở bàn tay. Cho nên sau hai tháng, cuối cùng nàng thành công luyện chế ra đan dược cấp 9.
Sau đó nàng lại luyện chế một ít đan dược khác, sau khi tăng xác xuất thành công đan dược cấp 9 lên lại là hai tháng trôi qua.
"Tiểu Đỉnh, chúng ta muốn cùng nhau chiến đấu !" Độc Cô Thiên Diệp lấy Thần Nông đỉnh ra, nói.
"Cuối cùng ngươi cũng nhớ tới ta , ta ở bên trong sắp mốc meo !" Tiểu Đỉnh ngồi bên Thần Nông đỉnh, bĩu môi nói.
"Ha ha, đến đây đi. Đan dược hôm nay với ta mà nói rất quan trọng, chỉ có cơ hội này, ngươi phải giúp ta." Độc Cô Thiên Diệp chọt trán Tiểu Đỉnh nói.
"Được rồi." Tiểu Đỉnh nói xong, lùi về Thần Nông đỉnh.
Độc Cô Thiên Diệp đánh hỏa diễm xuống dưới Thần Nông đỉnh, có lần trước, lần này nàng trực tiếp đánh hỏa diễm cấp bậc gần thần hỏa, Thần Nông đỉnh chậm rãi ấm áp lên. Sau đó nàng lấy gần 1000 loại dược liệu ra.
Bởi vì người Mạc gia còn bế quan bên trong, Đô Đô không có chuyển hóa huyễn khí thành linh khí, cho nên Độc Cô Thiên Diệp không thể luyện chế trong Luyện Yêu Hồ, cũng không thể để trợ thủ Đô Đô cho nàng. Nhìn những dược liệu trân quý này, nghĩ đây cũng coi như cơ hội khó được, thì thu hỏa diễm, bảo Đô Đô đánh thức Mạc Phong, sau đó để hắn đi ra trợ thủ cho mình.
Mạc Phong giờ vẫn tu luyện trong Luyện Yêu Hồ, đã đến huyễn tông cao cấp. Độc Cô Thiên Diệp khen hắn vài câu, sau đó nói mục đích kêu hắn ra.
Biết mình có thể hỗ trợ Độc Cô Thiên Diệp, còn có thể một bên quan sát luyện đan, Mạc Phong rất hưng phấn. Nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp lấy ra dược liệu, mặt hắn ngưng trọng lại. Bởi vì dược liệu này rất trân quý, hơn nữa Độc Cô Thiên Diệp nói cho hắn, có mấy loại dược liệu chỉ có một phần duy nhất.
Cho nên, nhất định phải thành công!
Để Mạc Phong quen thuộc dược liệu này một chút, ngày hôm sau, chính thức khai đỉnh luyện đan. Mạc Phong ở một bên đưa dược liệu Độc Cô Thiên Diệp cần cho nàng, cũng nhìn kỹ quá trình luyện đan của nàng, luyện chế đan dược cao cấp phải chú ý chỗ nào.
Độc Cô Thiên Diệp ở trong viện mình luyện đan, những người khác toàn bộ bị lệnh cưỡng chế ở ngoài, dù là Thì Hoằng Quy và bốn người Phong Khinh Nhiễm cũng bị ngăn bên ngoài.
"Sư muội đã bế quan 3 ngày, không biết tình hình chiến đấu như thế nào ? Thật là gấp chết người!" Bùi Thiếu Nam đi tới đi lui ngoài viện, lo lắng nói.
"Hẳn là không có việc gì ." Phong Khinh Nhiễm nói.
"Cùng lắm thì lại đi tìm một phần tài liệu." Doãn Lãng nói.
"Ta phát hiện từ sau khi có tiểu sư muội, buồn ngủ của ta ít đi ." Hác Bằng Du nói.
Lại qua nửa ngày, người ở bên ngoài cuối cùng nhìn thấy cửa đóng chặt mở ra .
_Hết_